Toàn Cầu Cao Võ

Chương 569: Bận rộn

Các đạo sư, các viện trưởng tranh nhau mở miệng.
Phương Bình lúc này lại không nói chen vào, mà chỉ để ý nhìn xung quanh một chút.
Tình hình trường học hiện tại hơi phức tạp.
Tuy rằng Ngô Khuê Sơn cũng là cường giả Kim thân cấp tám, nhưng bây giờ xem ra, cũng không có uy vọng bằng thầy hiệu trưởng cũ, người ủng hộ Hoàng Cảnh cũng không ít.
Phương Bình tỏ thái độ không liên quan, tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình lớn.
Một lát sau, Phương Bình bỗng nhiên cầm micro lên hô: "Tất cả tân sinh nghe đây, tấn công ba người Đường Văn, Cố Long Phi, La Sinh, đánh bại được ba người này, những người tham gia đều được khen thưởng từ 1-10 điểm thưởng.
Ba người Đường Văn, Cố Long Phi, La Sinh nếu có thể kiên trì được nửa tiếng không bị đánh bại, mỗi người được khen thưởng 100 điểm!
Người nào có biểu hiện ưu tú sẽ được ưu tiên lựa chọn đạo sư cấp sáu, bao gồm cả phi võ giả!
Hiện tại bắt đầu!"
Vừa dứt lời, mấy tầng lầu ở tòa nhà thực huấn hơi rối loạn.
Sắc mặt Đường Phong biến thành màu đen, cũng không thèm nhớ hai vị hiệu trưởng hiệu phó đang tranh luận cái gì, cắn răng nói: "Phương Bình, em vượt quyền rồi đó!"
Lãnh đạo trường đều đang ở đây, Phương Bình thật sự coi mình là người đứng đầu rồi sao?
Phương Bình cười nói: "Thầy Đường, thầy không phát hiện quá trình phân viện năm này rất tẻ nhạt sao?
Năm ngoái, khóa tụi em đâu có tẻ nhạt như vậy, hơn nữa, sinh viên tập võ, hòa khí đầy trời, thật sự ổn sao thầy?
Tạo cho mọi người vài đối thủ, cho bọn họ có thêm mục tiêu, đây là chuyện tốt.
Thầy nghĩ lại xem, khóa năm ngoái có ai không muốn đánh bại em?
Không có em, đám Triệu Lỗi không hẳn có thể nhanh chóng tiến vào cấp ba như vậy. Điểm này, hẳn thầy Đường sẽ không phủ nhận chứ?
Hơn nữa, em cũng tranh thủ phúc lợi cho nhóm đàn em mà, có thể thầy Đường không để ý 100 điểm thưởng này, nhưng cũng không thể phủ nhận, tự mình đạt được mới có cảm giác thành tựu chứ. Lẽ nào thấy Đường lại muốn em Đường luôn dựa vào trợ cấp của ba mình sao?"
Hoàng Cảnh thấy Đường Phong còn muốn lên tiếng, mở miệng nói: "Cứ dựa theo phương án của Phương Bình đi."
Ngô Khuê Sơn cũng không phản đối, hiển nhiên cũng tán thành.
Phương Bình đắc ý nháy mắt với Đường Phong, kết quả, Đường Phong cũng không nhiều lời, đột nhiên vỗ vai Phương Bình một cái, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Nói rất hay, nhưng lần sau, tôi kiến nghị em nên thảo luận với nhà trường trước, rồi hãy đưa ra quyết định!
Phương Bình, lửa giận của võ giả đỉnh cấp sáu cũng rất đáng sợ!"
Phương Bình bất đắc dĩ, ánh mắt tìm đến Lữ Phượng Nhu cùng Lý Trường Sinh xin cầu cứu, kết quả hai người này đều mặc kệ cậu.
La Nhất Xuyên vừa nhậm chức viện trưởng Học viện Chiến Thuật cũng cười nói: "Đường Phong nói rất có lý, Phương Bình, lần sau vẫn nên thương lượng trước..."
Thằng nhóc này chẳng lẽ không biết, La Sinh là con trai tôi sao!
Trước đây, các đạo sư Ma Võ càng thích đưa con cái mình đi học ở các trường khác.
Nhưng hôm nay, tình hình chuyển biến xấu, thay vì đưa đi trường khác học, không bằng lưu lại trường mình.
Phương Bình thật sự không biết điều này, cậu biết thân phận của Đường Văn cũng là Triệu Lỗi nói, cậu ta biết Đường Văn.
Còn La Sinh, Phó Xương Đỉnh thật sự mặc kệ, cậu ta chưa từng gặp La Sinh.
...
Trên đỉnh tòa nhà thực huấn, Phương Bình bị Đường Phong vỗ vai đau đến mức xương cốt gần như tan vỡ rồi.
Dưới lầu, nhóm ba người Đường Văn cũng mệt bở hơi tai, bị đuổi giết không chỗ trốn.
...
Chuyện tân sinh phân học viện, phân chia đạo sư, sau đó Phương Bình cũng không còn quan tâm nữa.
Ngày đầu tiên, quá đã ghiền rồi, cậu làm gì còn nhiều thời gian rảnh rỗi quan tâm cái này.
Vừa kết thúc phân học viện, Phương Bình giao lại cho người của hội võ đạo xử lý, cậu bắt đầu việc tu luyện của mình.
Tiền đề để tu luyện chính là phải có tiền mới được.
Mà Phương Bình cũng có một số thu hoạch đang chờ cậu thu lấy.
Phòng hậu cần.
Trận chiến cuối cùng tại địa quật, sau khi thống kê chiến công, cuộc chiến thủ thành cuối cùng, Phương Bình đánh giết không ít võ giả, trong đó có vài võ giả cấp bốn.
Ở thành Hy Vọng có cường giả phụ trách thống kê chiến công.
Trận chiến này, Phương Bình được phân 800 điểm thưởng.
Lão Lý gần đây lại trở về phòng hậu cần, không thèm quản lý chuyện của Học viện Binh Khí.
Phương Bình cũng không biết ông ấy nghĩ như thế nào, có thể là muốn rảnh rỗi một chút, ít ra ở phòng hậu cần rất rảnh.
Phương Bình lĩnh 800 điểm thưởng, vẫn là Lão Lý giúp đỡ.
Phân phối xong điểm thưởng, lão Lý suy nghĩ một chút, vẫn giải thích: "Thực ra chiến công của em không chỉ được lãnh có bao nhiêu đây thôi đâu. Nhưng bên Quân đội lần này tử thương rất lớn, cần trợ cấp, cho nên lúc phân phối chiến công, chúng ta ít đi một phần."
Phương Bình gật đầu nói: "Có thể hiểu được ạ, không sao, có thu hoạch là tốt lắm rồi."
Lão Lý khẽ cười nói: "Thằng nhóc em coi như vẫn có chút lòng đại nghĩa lẫm liệt đó chứ, bây giờ điểm thưởng không ít, chuẩn bị đổi gì không?"
Nhận được 800 điểm thưởng này, tổng điểm thưởng của Phương Bình đã đạt đến 3800 điểm thưởng.
Nhưng Phương Bình không vội vã nói: "Bây giờ không vội ạ, em còn không ít điểm chưa nhận đây ạ. Bên hội võ đạo còn 500 điểm, ngoài ra, trang web Viễn Phương hiện đã mở hệ thống mượn tiền được hơn 3 tháng, ngoại trừ một chút hao tổn do chiến đấu, trong 3 tháng này, lượng tiền lời thu được chừng 3000 điểm thưởng, em còn có thể được nhận thêm 300 điểm.
Qua một quý rồi, thầy ơi cho em sẽ lĩnh một lượt luôn đi.
Tính được, em còn có thể lĩnh thêm 800 điểm thưởng."
Lão Lý liếc cậu một cái, con nhà giàu chính hiệu!
4600 điểm thưởng!
Ở Ma Võ, ngoại trừ một số đạo sư, học viên rất khó thu được nhiều điểm thưởng như vậy.
Mà Phương Bình, đột phá cấp bốn được thưởng 1000 điểm, thu thập tình báo về thành Đông Quỳ xuất binh được 2000 điểm, thêm vào phúc lợi của hội trưởng hội võ đạo…
Thằng nhóc này, bàn về thực lực kiếm tiền, đúng là người bình thường khó có thể so sánh.
Trên thực tế, Phương Bình cũng chỉ mới xuống địa quật một lần, ở địa quật mấy ngày mà thôi.
Những võ giả quanh năm suốt tháng xuống địa quật cũng không hẳn kiếm được nhiều như cậu.
Trường học cũng không phủ định phúc lợi của Phương Bình, điểm thưởng của hội võ đạo thực ra cũng ở trong hệ thống phòng hậu cần.
Rất nhanh, 500 điểm thưởng được chuyển cho Phương Bình.
Về trang web Viễn Phương, lão Lý cũng có thể tra được thông tin, suy nghĩ một chút, ông mới nói: "Tiền lời trang web thu lại từ học viên cũng sẽ dùng cho học viên, Phương Bình, có cân nhắc đến chuyện từ bỏ chia hoa hồng từ trang web không hả?"
Phương Bình ngượng ngùng nói: "Thầy à, vận hành trang web cũng cần tiền vốn mà..."
Lão Lý khịt mũi coi thường, cũng không tiếp tục khuyên, chuyện này phải tùy từng người, Phương Bình muốn chia hoa hồng, nhà trường đã đồng ý, cũng sẽ không lật lọng.
Lại chuyển cho Phương Bình 300 điểm, xem như kết toán hoa hồng quý đầu tiên cho Phương Bình.
Lúc này, Phương Bình đã nhận được 1600 điểm, điểm tài phú tăng 32 triệu.
Phương Bình tùy ý liếc nhìn số liệu mới của mình một chút, mấy ngày nay, cậu đang cố gắng thích ứng trạng thái mới, cũng không hề tu luyện tiếp, hầu như không dùng tới điểm tài phú.
Bây giờ, điểm tài phú nhanh chóng tăng lên.
Tài phú: 58.000.000
Khí huyết: 2000 cal (2000 cal)
Tinh thần: 699 hz (699 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (30%+)
"Còn 4600 điểm thưởng, là một lần nhận được nhiều điểm thưởng nhất."
"Nên đổi vài thứ, kiếm chút điểm tài phú, xương sọ còn chưa rèn luyện, hơn nữa, tiếp theo cũng nên rèn luyện trái tim rồi."
Trong lòng Phương Bình nghĩ tới, những 4600 điểm thưởng, đổi thành thuốc đem bán, chắc lão Lý sẽ đánh chết cậu mất.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình nhỏ giọng nói: "Thầy ơi, hiện tại tân sinh nhập học, có vài sinh viên không đủ điểm thưởng, trường học mình đổi điểm phải 30 ngàn mới đổi được một điểm. Đàn anh như em muốn chăm sóc đàn em một chút, cho bọn họ ưu đãi, 29 ngàn/điểm, thầy thấy như vậy có được không ạ?"
Lão Lý cau mày nói: "Em không cần à?"
"Tạm thời không cần, khi nào cần, em lại dùng tiền mặt mua.
Thầy à, em làm vậy cũng chỉ là suy nghĩ đến phúc lợi của đàn em, cũng không nhiễu loạn thị trường, thầy thấy chuyện này không thành vấn đề chứ?
Trường học cho sinh viên đổi điểm cũng không phải vì kiếm bao nhiêu tiền có phải không?
Em cho bọn họ đổi rẻ hơn một chút, những điểm thưởng này cũng là do em không màng sống chết kiếm được, em lại chưa cần dùng đến..."
"Không màng sống chết?"
Lão Lý liếc cậu một cái, nhắc tới cũng phải, Phương Bình bị cấp sáu võ giả truy sát, việc này ông biết.
Nhưng Phương Bình mang lại cho người khác cảm giác cậu không phải là loại người không màng sống chết kia.
Đương nhiên, người quen thì thấy vậy.
Đối với đám tân sinh, Phương Bình vẫn rất có uy nghiêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận