Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1146

Mấy ngày nay, các học viên Kinh Võ gần như mắng Lý Hàn Tùng xối xả.
Dù Lý Hàn Tùng đến trường khác, bọn họ cũng chấp nhận.
Nhất quyết đi Ma Võ!
Trường học đã cướp đi vị trí đệ nhất danh giáo của trường bọn họ.
Phản đồ!
Đồ phản bội!
Các danh xưng này đều là tiền tố đi trước tên Lý Hàn Tùng.
Ngày xưa sùng bái bao nhiêu, hôm nay căm hận bấy nhiêu.
Tuy Lăng Y Y không đến nỗi hận, nhưng cô giận Lý Hàn Tùng thật sự, vì sao hắn lại muốn đi Ma Võ?
Hôm nay, Lý Hàn Tùng trở về.
Một mặt là vì tham gia giải thi đấu thanh niên, một mặt là về Kinh Võ làm thủ tục tốt nghiệp, triệt để rời khỏi trường học.
Lăng Y Y nhận được tin tức, cô căn bản không chờ Lý Hàn Tùng về trường, trực tiếp đến sân bay chờ, cô muốn hỏi xem lương tâm của tên khốn này có phải đã bị chó tha rồi hay không?
Kinh Võ đối xử tệ với hắn sao?
Ngay khi Lăng Y Y còn đang tức giận, bên tai, bỗng nhiên có người cười híp mắt nói: "Lăng ngực nhỏ, hiếu khách thế, lại còn đến sân bay đón bọn ta, trời ơi, được ưu ái quá thấy hơi bất an nha!"
"Phương... Bình!"
Lăng Y Y tức gần chết!
Một trong hai người đáng ghét nhất đời!
Người thứ nhất là Phương Bình, người thứ hai chính là Lý Hàn Tùng!
Bây giờ thì hay rồi, cả hai đều đến.
Lăng Y Y không để ý đến hắn, liếc mắt nhìn Lý Hàn Tùng bên người Phương Bình, vẻ mặt nổi giận nói: "Lý Hàn Tùng, ngươi còn có mặt mũi trở về à?"
Lý Hàn Tùng lúng túng, Phương Bình thì cười híp mắt nói tiếp: "Này cô nhóc..."
"Ngươi!"
Lăng Y Y tức điên người, ta lớn hơn ngươi một khóa, hơn ngươi một tuổi, gọi ai đó!?
Phương Bình không thèm để ý, ho nhẹ một tiếng, hơi nghiêm mặt nói: "Đã là võ giả cấp bốn rồi mà chẳng có chút Bình tĩnh nào. Ngươi nhìn Hàn Húc xem, người ta trầm ổn hơn hẳn.
Người ta nói ngực to não phẳng, còn ngươi... Thôi, chẳng thèm nói ngươi, ngực không to, não cũng chẳng có.
Vì sao Lý Hàn Tùng đến Ma Võ mà ngươi còn không nhìn ra?
Làm sao ngươi lên cấp bốn được hay vậy?
Chẳng trách ngày xưa chúng ta cùng tranh cướp vị trí vô địch cấp ba, bây giờ ta sắp vào cảnh giới Tông sư rồi, ngươi vẫn còn lẩn thẩn ở cấp bốn.
Đầu óc của ngươi cũng chỉ đến vậy..."
Lăng Y Y giận tím người, Phương Bình nghiêm mặt quát lớn: "Làm sao! Phương Bình ta thân là tướng quân của Quân bộ, dạy dỗ ngươi vài câu, ngươi còn muốn tạo phản à?"
Chụp mũ tội danh này xuống đầu Lăng Y Y, sắc mặt cô nàng càng ngày càng đỏ, tức khùng rồi!
Hàn Húc hơi bất đắc dĩ, mở miệng nói: "Phương Bình, đừng kích động cô ấy nữa, lần này, Lý sư huynh đến Ma Võ, đúng là... khiến nhiều người dị nghị..."
"Khiến nhiều người dị nghị, là do ngươi làm hội trưởng không tốt."
Phương Bình cười nói: "Lên xe, hôm nay phải dạy dỗ ngươi một trận mới được, để hội trưởng hội võ đạo tiền nhiệm trở thành đối tượng người người đánh mắng không phải là cách chứng minh năng lực của ngươi. Để vinh quang của Kinh Võ trở thành sỉ nhục, đó cũng là sỉ nhục của ngươi."
Hàn Húc cười khổ nói: "Phương Bình, ta thật không có ý này, ta tin tưởng Lý sư huynh..."
"Các ngươi đó!"
Lúc này, Phương Bình đã lên xe, phía sau, Lý Hàn Tùng buồn không lên tiếng, cũng theo lên xe, Vương Kim Dương Bình tĩnh đuổi kịp.
Phương Bình vừa lên xe, liền cười nói: "Các ngươi vẫn là nhìn không thấu, người khác nhìn không thấu thì thôi, các ngươi nhìn không thấu là do các ngươi ngu ngốc! Võ đại là một nhà, hoặc nên nói võ giả trên đời đều là người một nhà!
Võ giả chúng ta là cái gì?
Là chiến sĩ chống lại sự xâm lấn của địa quật! Chúng ta đều là chiến hữu, là đồng bào!
Ta nghe nói, bởi vì Lý Hàn Tùng vào Ma Võ, có người gọi hắn là kẻ phản bội, phản đồ?
Phản đồ là từ dùng để chỉ anh hùng của nhân loại sao?
Một đám nhóc non nớt chưa từng vào địa quật, gan chó ở đâu mập như vậy, dám sỉ nhục một vị cường giả chinh chiến địa quật?
Võ giả địa quật mà Lý Hàn Tùng giết còn nhiều hơn các ngươi từng gặp, Hàn Húc, ngươi không những không mạnh mẽ trấn áp loại dị nghị sỉ nhục này xuống, mà còn hùa với Lăng Y Y thiếu não đến đây chất vấn?"
Phương Bình bất mãn, liếc mắt nhìn Lăng Y Y vẫn luôn nhìn mình lom lom, quát khẽ: "Lăng Y Y, tự ngươi nói, Lý Hàn Tùng là phản đồ sao?"
"Hắn..." Lăng Y Y căm tức nói: "Hắn không nên đi Ma Võ, ở lại Kinh Võ không được sao?"
"Kinh Võ?"
Phương Bình cười nhạo nói: "Kinh Võ có thể cho Lý Hàn Tùng cái gì? Giúp hắn trở thành Tông sư sao?
Lúc này, nhân loại đối mặt với đại nạn sắp ập xuống, ta hỏi các ngươi, tiếp tục ở lại Kinh Võ làm đạo sư cấp sáu tốt, hay là đến Ma Võ để trở thành cấp bảy, thậm chí là Tông sư mạnh mẽ hơn để bảo vệ nhân loại tốt hơn?
Giết địch, chẳng lẽ còn phân chia Kinh Võ với Ma Võ sao?
Cường giả Tông sư giết địch, đối phương đều là cường giả cao cấp, có thể cứu vớt biết bao nhiêu người?
Một vị Tông sư có thể sánh bằng một quân đội võ giả chính quy 10 ngàn người!
Không, quân đội võ giả 10 ngàn người cũng không kéo ngã được Tông sư, ngươi nói, cái nào quan trọng hơn?
Đến trung cấp rồi mà các ngươi còn không phân biệt mục tiêu nào lớn hơn, lấy mặt mũi nào mà làm hội trưởng hội võ đạo?
Nếu ai cũng nhỏ nhen ích kỷ như các ngươi, chỉ vì Lý Hàn Tùng không ở lại Kinh Võ mà mắng hắn là kẻ phản bội, vậy nhân loại còn có hy vọng không?"
Lăng Y Y bị mắng đỏ mặt, Hàn Húc cũng một mặt lúng túng.
Nhưng rất nhanh, Lăng Y Y liền phản bác: "Vậy đi Ma Võ hắn có thể thành Tông sư rồi sao?"
"Lắm lời!"
Phương Bình kiêu ngạo nói: "Các ngươi xem, Lý Hàn Tùng lên cấp sáu là nhờ theo ta vào địa quật, đúng chứ? Mà hắn đến Ma Võ không mấy ngày, hiện tại đã là võ giả cấp sáu trung kỳ, điều này đủ chứng minh chưa?"
"Cấp sáu trung kỳ!"
Hai người khiếp sợ, Hàn Húc không nhịn được nói: "Lý sư huynh, ngươi cấp sáu trung kỳ rồi?"
"Ừm."
"Chuyện này..." Hàn Húc chớp mắt dại ra.
Lăng Y Y cũng đực mặt ra, sao nhanh như vậy?
Phương Bình nhìn thấy dáng vẻ bọn họ như vậy, cười nhạo: "Bây giờ đã hiểu chưa? Trong năm nay, Lý Hàn Tùng có hy vọng đột phá Tông sư, mà tất cả những điều này là vì hắn đến Ma Võ, nếu hắn ở lại Kinh Võ, có hy vọng sao?
Những năm qua, Kinh Võ không có phát triển gì, đã làm lỡ rất nhiều hạt giống tốt rồi.
Lăng Y Y ngươi cũng coi như nhân vật có tiếng tăm, đã từng chèn ép Tần Phượng Thanh, bây giờ thì sao?
Bây giờ, Tần Phượng Thanh đã đột phá cấp năm cao kỳ, sắp tới cấp sáu rồi.
Hàn Húc ngươi trước kia từng tham gia thi đấu giao lưu với ta, ta không nói ta, ngươi bây giờ cấp bốn cao kỳ, Trần Vân Hi sắp đỉnh cấp bốn rồi.
Mà một số người lúc trước yếu hơn ngươi một chút cũng đều sắp vượt qua ngươi, không phải chỉ vài người, mà rất nhiều người.
Mà ngươi, Hàn Húc, ngươi bây giờ là người dẫn đầu Kinh Võ, hội trưởng hội võ đạo.
Ở Ma Võ, cấp bốn muốn làm hội trưởng có cửa không? Cấp năm cũng phải xếp hàng chờ!
Hạt giống tốt như vậy đều bị lỡ dở, đương nhiên cũng có liên quan đến chuyện các ngươi không có lòng cầu tiến, lúc trước, ở lần thi đấu giao lưu khóa thứ hai, ta từng nói, có thể cân nhắc đến Ma Võ.
Không ai nghe!
Bây giờ thì sao?
Ta quên chưa nói, Lý Hàn Tùng đến Ma Võ thực ra là ý của hiệu trưởng các ngươi đó, hiểu chưa?
Cơ hội ở trước mắt, nếu các ngươi còn có lòng đánh cược một lần, có thể suy nghĩ xem có nên đến Ma Võ hay không.
Nhưng nói thật nhé, Ma Võ bây giờ không thiếu học viên cấp bốn, quá nhiều rồi, hình như cả trăm người rồi.
Các ngươi đến Ma Võ cũng chỉ là học viên phổ thông mà thôi.
Kinh Võ đóng kín không giao lưu với bên ngoài, khiến các ngươi trở thành ếch ngồi đáy giếng, cảm thấy mình mạnh lắm phải không?"
Phương Bình nói mấy câu, đả kích hai người kia đến mức bối rối.
Lý Hàn Tùng nhìn Phương Bình, đáy mắt đong đầy sự bất đắc dĩ, đang yên đang lành, đả kích bọn họ làm gì?
Lý Hàn Tùng cảm thấy là đả kích, Vương Kim Dương lại cảm thấy tên này lại có ý đồ không tốt, hắn đang muốn đào hết hạt giống tốt của Kinh Võ về Ma Võ hả?
Không sợ mấy vị Tông sư Kinh Võ phát điên lên sao?
Phương Bình mặc kệ chuyện này, hắn tùy tiện nói một chút thôi, nhưng nói đi nói lại, nếu mấy người này đến Ma Võ thì vẫn rất có tiền đồ.
Kinh Võ muốn dạy kiểu từ từ thì được, chứ muốn tăng thực lực trong thời gian ngắn thì quá khó khăn.
Đến Ma Võ, có lẽ có thể thành lập một chiến đội học viên trung cấp.
Sau đó cho mấy người này đi Thiên Nam địa quật rèn luyện với võ giả ở Thiên Nam địa quật, nơi đó bây giờ vô cùng thích hợp rèn luyện võ giả trung cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận