Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1768: Hỗn Chiến Chớp Mắt Bắt Đầu (2)

Hoa Vũ: "Phong Diệt Sinh, ngươi muốn làm gì?"
Phương Bình tức giận nói: "Bọn họ đến từng người một, ai biết có phải là người của ngươi hay không? Các ngươi không xuất hiện, bản thống lĩnh làm sao biết được bọn họ tốt xấu như thế nào? Bớt nói nhảm đi, cho người của ta vào trước! Liễu Hào, Kinh Mộc Kỳ, các ngươi đi vào, ta chờ các ngươi lâu lắm rồi!"
Trong nhóm người, có 12 người là võ giả cấp tám mà Phương Bình dẫn đến. Nghe vậy, họ lần lượt bước lên phía trước, chuẩn bị vượt qua kết giới.
Hoa Vũ thấy thế hừ một tiếng, thật xui xẻo, không ngờ Phong Diệt Sinh lại chờ ngay chỗ này.
Hắn không lên tiếng, Huyền Chân bên cạnh vội hô lên: "Cơ Dao, vẫn chưa bắt được người sao?"
Cơ Dao không hé răng, Phương Bình nổi nóng quát lớn: "Huyền Chân! Ngươi đang khiêu khích ta sao?"
Sắc mắt Huyền Chân tái xanh, sao tự nhiên biến thành ta khiêu khích ngươi? Mà nghĩ lại thì chắc là chưa bắt được người, nếu không, Phong Diệt Sinh cũng sẽ không chờ sẵn ở ngay kết giới như thế này.
Nghĩ đến đây, Huyền Chân âm thầm xem thường.
Hơn trăm người! Hơn trăm người mà không bắt được mấy tên võ giả phục sinh, Phong Diệt Sinh quả nhiên là rác rưởi! Không chỉ Phong Diệt Sinh, Cơ Dao cũng là kẻ ngu xuẩn! Dẫn theo nhiều người như vậy, kết quả còn phải chờ viện quân đến.
Giết mấy tên thống lĩnh mà cũng khó khăn như vậy, chẳng lẽ sau này muốn giết thần tướng của Phục Sinh Chi Địa phải cần Chân Vương ra tay sao?
Trong lúc nói chuyện, vị tôn giả thứ ba bắt đầu xuyên qua kết giới. Rất nhanh, người thứ tư cũng đi theo.
Phương Bình không cho người khống chế họ nữa, mà tiếp tục chờ đợi.
5 người, 6 người… Phương Bình vừa nhìn vừa đếm.
Không ít người! Tính luôn nhóm Hoa Vũ 5 người, có tổng cộng 35 vị võ giả cấp tám! Trong đó có 12 người là người của Phương Bình, cũng có vài người của Cơ Dao, nhưng không nhiều. Lúc đến Thiên Thực vương đình, cô vốn không dẫn theo nhiều người, cũng chỉ dẫn theo 3 vị cấp tám.
15 người còn lại và nhóm Hoa Vũ 5 người, 20 người này đều là người của nhóm Hoa Vũ.
"60 võ giả cấp bảy, 15 cấp tám, nếu tất cả đều nghe lệnh, có lẽ đủ để tiêu diệt 20 vị cấp tám."
Phương Bình âm thầm tính toán, hơi nghi ngờ, đến thời khắc quan trọng, những người này rốt cuộc có đáng tin hay không? Thuộc hạ của Phong Diệt Sinh thật ra cũng chỉ có mấy người ở phủ Phong Vương, đại khái không đến 10 người. Đều là cấp bảy! Họ đều răm rắp nghe lệnh Phong Diệt Sinh.
Nhưng những người khác đều đến từ các phủ thần tướng phụ thuộc.
Ngay lúc Phương Bình đang suy nghĩ những điều này, Hoa Vũ bỗng nhiên nói: "Phong Diệt Sinh, nhóm người Hoa Nam đâu?" Hắn không thấy thuộc hạ của hắn đâu cả.
Phương Bình không nhịn được nói: "Chết mất vài người, số còn lại đang tuần tra ở những nơi khác. Sao hả, muốn bắt bản thống lĩnh trả mạng lại cho họ hay sao? Đều là một đám vô dụng, chết rồi thì thôi!"
"Ngươi!" Hoa Vũ giận dữ! Chết rồi thì thôi?
Võ giả cao cấp dưới trướng đâu có dễ chiêu nạp! Để bồi dưỡng đám người này, cũng không biết đã tốn bao nhiêu thiên tài địa bảo, kết quả, mới giao cho Phong Diệt Sinh không bao lâu, lại chết rồi!
Hoa Vũ nổi giận, Bách Sơn Việt âm thầm quan sát, truyền âm nói: "Hoa Vũ, không chỉ người của ngươi! Chết tiệt, những người khác hình như cũng mất tích rồi! Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Phong Diệt Sinh cố ý hại chết bọn họ?"
Hoa Vũ bình tĩnh nhìn lại, những người trong tầm mắt của hắn, hầu như không có một ai là người của bọn họ!
Người đâu? Chết hết rồi sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?
Hắn đang suy nghĩ, Phương Bình quát lên: "Liễu Hào, các ngươi nhanh lên một chút! Mau qua đây, đi vào duy trì lỗ hổng kết giới. Có một số tên khốn muốn bản thống lĩnh bẽ mặt, đừng tưởng ta không biết họ muốn làm gì!"
Nghe vậy, biểu cảm của Hoa Vũ có phần sượng lại, sau đó hừ nói: "Phong Diệt Sinh, đừng không biết phân biệt tốt xấu, nếu không có bọn ta giúp ngươi, ngươi nghĩ ngươi có thể tự bắt được đám người kia sao?"
"Buồn cười!" Phương Bình liên tục cười lạnh, hơi không kiên nhẫn nói: "Nhanh lên một chút! Còn chờ cái gì! Hoa Vũ, người của ngươi không vào thì để người của ta vào duy trì lỗ hổng này, ngươi câu giờ muốn cố ý thả đám người Vương Kim Dương bỏ chạy sao?"
Bên cạnh, Cơ Dao cũng quát lên: "Huyền Chân, các ngươi có qua đây hay không? Lỗ hổng sắp khép lại rồi!"
Nhóm người Hoa Vũ liếc mắt nhìn nhau, Hoa Vũ truyền âm nói: "Cẩn thận một chút, tên khốn Phong Diệt Sinh này cả gan làm loạn, đừng giao tôn giả dưới trướng cho hắn chỉ huy, tránh để bị hại!"
Bách Sơn Việt cảm thấy bất an trong lòng, truyền âm nói: "Tên này trắng trợn không kiêng nể ai, hắn sẽ không ra tay với chúng ta chứ?"
"Hắn dám sao!" Hoa Vũ hừ một tiếng, ngoài miệng nói hắn không dám, nhưng trong tay xuất hiện một quả cầu thủy tinh.
Những người khác thấy hắn lấy phân thân Chân Vương ra cũng không dám chần chừ, ngoại trừ Huyền Chân, trong tay những người khác đều có phân thân Chân Vương.
...
"Phong Diệt Sinh... Làm sao bây giờ? Hình như họ đã hoài nghi rồi!" Cơ Dao lo lắng trong lòng! Cũng tại Phong Diệt Sinh hết, giết hết người của Hoa Vũ, bây giờ sắp có chuyện rồi.
Nhóm người Hoa Vũ, 4 người có phân phân Chân Vương trong tay. Một khi sử dụng, dù chỉ có thực lực cấp chín yếu đi nữa, thì bốn cấp chín hợp lại cũng đủ tiêu diệt hết đám cường giả cấp thống lĩnh ở đây rồi.
Phương Bình nhàn nhạt tự nhiên, không lo lắng, truyền âm nói: "Ngươi lo cái gì! Họ có phân thân, lẽ nào chúng ta không có? Hơn nữa, dù có phân thân, họ cũng không dám sử dụng tùy tiện, chỉ cầm phòng ngừa vậy thôi."
"Ngươi nói nghe đơn giản quá ha!"
"Vốn chuyện đơn giản như vậy mà!"
Phương Bình dối gạt Cơ Dao vài câu, cũng không muốn nhiều lời. Lúc này, hắn đang nhắm vào Bách Sơn Việt! Đối phương có Thánh Quả! Còn có nhẫn chứa đồ!
Không nhiều hậu duệ Chân Vương có nhẫn chứa đồ.
Ánh mắt Phương Bình rất sắc bén, trong số nhiều người có mặt tại đây, hắn biết Cơ Dao, Phong Diệt Sinh, Bách Sơn Việt và Hoa Vũ có nhẫn chứa đồ. Còn những người còn lại như Tử Nguyệt, Hổ Phong, Huyền Chân hình như không có nhẫn chứa đồ.
Hiển nhiên, dù ở địa quật, trang bị chứa đồ cũng không phải là vật ai cũng có. Ít nhất, cha chú trong nhà phải mạnh mẽ mới có tư cách này.
Hắn nhìn chằm chằm Bách Sơn Việt không chớp mắt, nhóm người đối diện đã bắt đầu đi qua kết giới. Huyền Chân là người đầu tiên, Tử Nguyệt theo sát phía sau, sau đó là nhóm người Hoa Vũ. Nhóm thuộc hạ của Phương Bình bị đẩy lùi lại làm nhóm người cuối cùng.
Lúc Huyền Chân đi qua, Phương Bình không có động tĩnh gì. Lúc những người khác lục tục tiến vào vực thống lĩnh, Phương Bình cũng không có hành động.
Thấy Phương Bình không ra tay, Cơ Dao nóng lòng vô cùng, nhưng cũng không có cách nào. Chờ khi Hoa Vũ đi qua kết giới, Cơ Dao chấp nhận từ bỏ suy nghĩ nhân cơ hội nhóm người kia kẹt trong kết giới mà tiêu diệt họ.
Hoa Vũ vừa ra khỏi kết giới, mấy vị võ giả cấp tám liền bước đến bảo vệ. Hoa Vũ liếc mắt nhìn hai vị võ giả của mình còn đang bị khống chế, cau mày nói: "Phong Diệt Sinh, ngươi nên thả người rồi!"
Phương Bình liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói: "Chờ một chút! Phải tra xét cho rõ hai người này, ai biết có phải là Phương Bình ngụy trang hay không?"
"Ngươi!"
"Ngươi cái gì ngươi!" Phương Bình hừ nói: "Hoa Vũ, đừng tưởng ta không biết các ngươi nghĩ gì! Lát nữa tụ tập hết cùng một chỗ cho ta, không được chạy loạn! Muốn cố ý gây rối sao? Ngươi nghĩ ta không biết ngươi muốn làm gì? Chờ đám người Liễu Hào đi vào đã, canh chừng các ngươi rồi tính tiếp!"
Nói xong, Phương Bình cười lạnh nói: "Các ngươi nghĩ những trò vặt này có thể che giấu được ta? Buồn cười!"
Sắc mặt Hoa Vũ thay đổi! Mẹ nó, thật xui xẻo! Ai mà biết vừa đến vực thống lĩnh sẽ gặp ngay tên khốn này, hắn còn tưởng Phon Diệt Sinh hẳn là đang truy sát nhóm người Vương Kim Dương gắt gao lắm chứ.
Trong lúc nói chuyện, người của Phương Bình bắt đầu đi qua kết giới.
Một người, hai người… Rất nhanh, cả nhóm đều đã đến vực thống lĩnh, kết giới cũng bắt đầu khép lại.
Lúc này, Phương Bình bỗng nhiên nói: "Ngươi nói cái gì?"
Mọi người dồn dập nhìn về phía hắn, hắn đang nói chuyện với ai?
Sóng tinh thân của Phương Bình dao động hơi mạnh, đột nhiên nhìn Liễu Hào, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Ngươi nói thật sao?"
"Điện hạ..." Liễu Hào ngơ ngác, ta đâu có lên tiếng!
Ánh mắt Phương Bình ra hiệu cho đối phương, tuy Liễu Hào không biết Phong Diệt Sinh đang làm gì, nhưng cũng chỉ có thể im lặng.
"Ngươi nói lại lần nữa!"
Phương Bình lạnh lùng quát khẽ, Liễu Hào bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút, bắt đầu dùng lực lượng tinh thần truyền âm nói: "Điện hạ, ngài..."
"Chết tiệt!" Phương Bình đột nhiên nhảy lên, chợt quát: "Dương Sanh là Phương Bình, giết hắn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận