Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1988: Lòng Người Khó Hiểu Nhất (3)

"Chỉ có gầy dựng lại thần triều mới được!" Khôi phục thời kỳ Yêu Hoàng, dù không áp đảo chúng sinh được như Yêu Hoàng, cũng phải khiến đa số các Chân Vương đồng lòng nhất trí, những Chân Vương còn lại dù không muốn cũng phải nghe theo.
"Phụ thân muốn nhất thống Thần Lục... E là không dễ. Vạn Yêu Vương, Thiên Yêu Vương, Càn Vương, những cường giả này, hầu như chưa từng lộ diện, cũng không biết bọn họ nghĩ gì, khó!"
Cơ Hồng cảm thấy rất phức tạp. Rõ ràng có thể thắng, nhưng vẫn bị đám người kia đánh cho tan tác, lúc trước còn đang gặp nguy hiểm thì còn đỡ, ai cũng ra sức chém giết. Bây giờ thì ai cũng bắt đầu do dự.
Ngay khi Cơ Hồng đang suy nghĩ lung tung thì Phong Vương bỗng nhiên phẫn nộ quát: "Chư vị, toàn lực đánh giết những người khác! Chỉ cần bọn họ chết, Trương Đào không có khả năng giết được ai!”
Nhân loại có rất nhiều tuyệt đỉnh đã bị thương!
Như Thẩm Hạo Thiên chẳng hạn, đối phương hiện tại không còn sức lực nữa. Giết hắn, hắn làm sao có năng lực kéo theo một vị Chân Vương!
Đám người đó đều đang bị trọng thương, chỉ cần toàn lực ứng phó, không sợ bị thương, đánh giết bọn họ, cứu viện bên này, hoàn toàn có thể giết được hắn, Võ Vương thật sự nghĩ mình là Hoàng Giả à?
Phong Vương gào xong, thấy một số Chân Vương vẫn còn do dự, cả giận nói: "Các ngươi thật sự muốn Võ Vương tiếp tục gây ra trận chiến như hôm nay sao? Một lần đánh giết mấy người, cuối cùng bình yên vô sự chạy thoát, dưỡng thương xong lại tái chiến, lại giết... Mấy trăm Chân Vương, sớm muộn gì cũng sẽ tan tác! Thần Lục Chân Vương, đã tồi tệ đến mức này rồi sao?"
Phong Vương nói xong, quát to: "Bản vương không tin, cũng sẽ không ngồi chờ chết như các ngươi! Bách Sơn, Hoa Vương, đồng thời động thủ!"
Dứt lời, Phong Vương làm gương cho mọi người, khí thế ngút trời, lao về phía Trương Đào!
Không tới thời khắc sống còn, Trương Đào không dám chết!
Nếu ông chết, những người khác chắc chắn sẽ tan vỡ!
Vừa toàn lực lao về phía Trương Đào, Phong Vương vừa giận dữ hét: "Bản vương giữ chân hắn, các ngươi đánh giết những người khác! Nhanh!"
Bọn khốn kiếp kia, đến lúc này rồi mà còn do dự? Bọn họ cuốn lấy Võ Vương, những người khác có thể đánh giết Chân Vương sao?
Thấy Phong Vương như thế, những Chân Vương khác cũng liếc mắt nhìn nhau, hạ quyết tâm!
Phong Vương nói không sai, không thể để Chân Vương phục sinh bình an chạy thoát. Một lần giết 5 vị, một lần giết 5 vị... Nếu cứ tiếp tục như thế, qua mấy chục lần, Thần Lục chẳng phải sẽ bị giết sạch luôn sao?
Nếu đã chiến đến mức này, Phong Vương đã giúp giữ chân Võ Vương, vậy thì giết đi, cùng lắm thì bị thương!
Các Chân Vương còn lại cũng bắt đầu toàn lực ứng phó, ra sức chém giết.
Thẩm Hạo Thiên vốn đã bị trọng thương, bây giờ máu đỏ chảy như suối, khí cơ ngưng tụ, có xu thế tự bạo rồi.
Trương Đào thấy cảnh đó, than nhẹ trong lòng. Chân Vương địa quật cũng không ngu lắm. Vào thời khắc mấu chốt, Phong Vương cũng rất quyết đoán. Ban nãy nếu Phong Vương sợ chết, không muốn toàn lực đánh nhau với ông, có xu thế bỏ chạy, thì 24 vị Chân Vương này chắc chắn sẽ tan rã.
"Phong Kích, xem ra ngươi nhất định muốn tìm cái chết!"
"Trương Đào, đến lúc này rồi, ngươi cho rằng ta sẽ quan tâm đến lời uy hiếp bằng miệng của ngươi à?" Phong Vương cười lạnh một tiếng, trường kích nhanh như sấm, một kích đánh bay Trương Đào.
Vừa mới bay ra ngoài, bên kia, Hoa Vương đã đánh ra một chưởng, phía sau, Bách Sơn Vương áp ngàn núi vạn núi xuống. Trương Đào ban nãy còn mạnh mẽ vô cùng, bây giờ lại như nến tàn trong gió, bị đánh máu thịt tung tóe, kim cốt lộ hẳn ra ngoài.
Trương Đào không để ý mấy thứ đó, ông nhìn về phía Thẩm Hạo Thiên, lại đột nhiên nhìn về phía ngoài chiến trường không gian, vừa định mở miệng nói gì đó thì ánh mắt lại khẽ thay đổi.
Bọn họ đang ở trong chiến trường không gian, không thể xé rách không gian. Nhưng bây giờ, không gian trước mặt ông hình như mới vừa chấn động một chút.
"Cái gì?" Trương Đào hơi bất ngờ, trong chiến trường không gian, vẫn có người có thể đánh xuyên qua tầng không gian sâu hơn sao?
Khi Trương Đào còn đang bận bất ngờ thì một tiếng thở dốc vang lên bên tai.
"Meo... Nhân Hoàng giả... Nhớ trả cho ta... Không trả thì ta đâm chết ngươi, đâm chết ngươi..."
Thương Miêu mệt tới mức thở hồng hộc, nói vài câu uy hiếp vô lực, sau đó, một cái cần câu xuyên phá hư không, xuất hiện bên cạnh Trương Đào.
Trương Đào thuận tay cầm lấy, mà giờ khắc này, đám người Phong Vương cũng vô cùng bất ngờ.
Bọn họ còn chưa bất ngờ xong, Trương Đào bỗng nhiên quát lên: "Không được tự bạo!"
Quát to một tiếng, ngăn cản Thẩm Hạo Thiên tự bạo.
Sau một khắc, Trương Đào chợt cười to nói: "Thì ra... Thật sự có thần khí!"
Vừa nói xong, cần câu đã đột nhiên biến thành một cây trường thương. Trương Đào đâm về phía trước, xông tới trước mặt Hoa Vương vừa định lui tránh, lực lượng tinh thần của Hoa Vương bỗng nhiên chấn động, hơi khựng lại. Mà chỉ trong nháy mắt đó, Trương Đào đâm thủng đầu của hắn, đánh bay đối phương!
Hoa Vương mới vừa bay ra ngoài, Trương Đào đã cất tiếng cười to sảng khoái!
"Thú vị!"
"Chết!" Trương đào quát to một tiếng, trường thương trong tay chớp mắt hóa thành trường kiếm, Phá Không Kiếm Quyết lao ra, chém về phía Phong Vương.
Phong Vương cũng hơi khựng lại, nhưng hắn lại khôi phục trong nháy mắt, vội vàng lùi về sau.
Ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, Trương Đào thấy thế, thuận tay chém về phía Bách Sơn Vương, trảm sập mấy chục tòa núi trước mặt hắn!
Bách Sơn Vương phun ra một ngụm máu, bay ngược ra ngoài. Trương Đào cũng không truy sát, ông thoát khỏi vòng vây, trong chớp mắt đột phá hư không, lao về phía Thẩm Hạo Thiên!
Tất cả những thứ này xảy ra quá nhanh!
Thẩm Hạo Thiên vừa mới nghe thấy tiếng, Trương Đào đã phá không lao đến, vung một kiếm, đánh bay hai Chân Vương đang vây giết Thẩm Hạo Thiên.
"Lui đến chỗ ta!" Trương Đào hét lớn một tiếng, nắm lấy Thẩm Hạo Thiên, một lần nữa xuất hiện giữa trời, giết khắp bốn phương tám hướng.
Trường kiếm đi tới đâu, Chân Vương bay ra ngoài tới đó. Hầu như chỉ trong chớp mắt, 12 vị tuyệt đỉnh nhân loại đã tụ đến cùng một chỗ. Bốn phía đều là Chân Vương địa quật.
Những người này dồn dập nhìn về phía trường kiếm trong tay Trương Đào, sắc mặt Phong Vương âm trầm như nước.
Đó là cái gì? Lại có thể khiến lực lượng tinh thần của cường giả như hắn khựng lại, dù thời gian rất ngắn ngủi, ngắn đến mức không đáng kể, nhưng đối thủ của hắn là Võ Vương! Chỉ một chớp mắt đó thôi, cũng có thể cho Võ Vương ưu thế tuyệt đối!
24 vị Chân Vương, bao vây 12 vị tuyệt đỉnh nhân loại vào giữa.
Lúc này, ánh mắt của bọn họ đã có chút thay đổi, cũng có chút tham lam!
Đó là thần binh gì? Thần binh Chân Vương sao?
Mạnh đến mức không hợp lẽ thường!
Trương Đào không quản bọn họ, kiểm tra cường giả nhân loại, Thẩm Hạo Thiên trọng thương sắp chết, Lý Chấn trọng thương sắp chết, Chiến Vương cũng hơi uể oải, lão tổ nhà họ Lưu cũng không ngừng ho khan, máu chảy đầy người.
Ai cũng bị thương nặng!
Trần Diệu Tổ và Trương Vệ Vũ mới đột phá tuyệt đỉnh cũng bị thương rất nặng, bị đám người Cơ Hồng vây giết, đối với bọn họ mà nói, cũng là áp lực vô cùng lớn.
"Nên rút lui!" Trương Đào nghĩ như thế, nhưng khi nhìn về phía Cơ Hồng, ánh mắt lại có chút khác thường.
Nếu các ngươi không phối hợp, thì đừng mong ta ra tay. Nếu như phối hợp tốt, ta cũng không ngại chém giết Bách Sơn Vương giúp các ngươi.
Lần này không thể bức mấy lão già ngàn năm ra, kế hoạch hơi thất bại rồi. Nhưng sự hiện diện của Thương Miêu cũng đã đủ để bù đắp tất cả những thứ đó. Giờ khắc này, nhân loại đã gặt hái chiến công to lớn, đến lúc phải rút đi rồi.
Trương Đào nhìn những cường giả đang bao vây bọn họ, lạnh nhạt nói: "Phong Kích, các ngươi còn muốn tiếp tục không?"
Phong Vương không nói tiếp, chỉ lạnh lùng đảo qua trường kiếm trong tay của hắn, chậm rãi nói: "Phục Sinh Chi Địa, thần binh thời đại cổ võ?"
Trương Đào không có thần binh, chuyện đó hắn biết. Thần binh có thể giúp được cường giả cảnh giới cao như Trương Đào đương nhiên không phải là thần binh tuyệt đỉnh bình thường. Nhưng bây giờ, thanh thần binh này giúp đối phương rất nhiều, uy lực cũng cực kỳ lớn.
Điều này khiến Phong Vương khó chịu vô cùng.
Với lại, thanh thần binh này xuất hiện như thế nào? Có người xâm lấn chiến trường không gian, đưa vào sao? Có cường giả Phục Sinh Chi Địa đang xem chiến trong bóng tối?
"Đáng chết! Mệnh Vương, Vạn Yêu Vương, mấy tên khốn kiếp này! Lão quỷ Càn Vương vẫn không chịu hiện thân... Hồng Nguyệt cũng không tới..."
Phong Vương lửa giận ngập trời, đám người đó đều xuất công không xuất lực, ai cũng hy vọng mình và Võ Vương đánh nhau đến chết chứ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận