Toàn Cầu Cao Võ

Chương 733: Nên làm chính sự (2)

Hôm qua lúc cậu xông thẳng về phía chân trời cũng nhìn lướt qua, đối phương hình như còn lại 7 người, nói cách khác, sau khi cậu rời đi, đối phương lại chết trận thêm 2 người.
Phải biết lúc đó Chu Chính Dương đã không còn, Trương Định Nam cùng hiệu trưởng Nam Võ đều bị thương rất nặng, dưới tình huống này lại có thể kéo thêm hai người, thật nằm ngoài dự đoán.
Có lẽ thành Cự Liễu vẫn chưa quen với phương pháp đánh nhau lưỡng bại câu thương của nhân loại như vậy, cho dù chết cũng phải kéo thêm mấy người, đây mới là phong cách chinh chiến quen thuộc của nhân loại mấy năm nay với địa quật.
Trước trận chiến này, dù từng chinh chiến với thành Bạch Ác nhiều năm, theo Phương Bình thấy chắc cũng chỉ đánh chơi chơi thôi.
Nghe nói hai bên chinh chiến trăm năm, Thống Lĩnh hình như cũng chưa bị tổn thất một ai, cái này mà cũng gọi là đại chiến không chết không thôi ư?
Nhưng hiện tại, số lượng cấp 7 còn lại của thành Cự Liễu có hơn 5 người, hôm qua còn mấy người chưa xuất chiến mà ở lại thành Cự Liễu.
Cụ thể bao nhiêu người, Phương Bình không rõ, nhưng nhiều nhất cũng là khoảng 10 người thôi.
Cấp 8 đúng là chỉ còn có 2 người rồi.
"Một vị cấp 9, hai người cấp 8, khoảng 10 người cấp 7, tính luôn trong thành ngoài thành và võ giả dân gian, có khoảng 100 người cấp sáu.
Toàn bộ võ giả trung cấp trong thành có lẽ hơn 5000 người."
Thực lực như vậy so với thành Thiên Môn trước khi bị tổn thất, quả thực yếu kém hơn rất nhiều.
Trước khi hai vị cấp 8 của thành Thiên Môn chết trận, chiến lực cấp cao gần như bằng với thành Cự Liễu, nhưng quân đội của thành Thiên Môn có những 200 ngàn người!
Trong đó có ít nhất gần 10 ngàn võ giả trung cấp!
"Nếu như thành Cự Liễu không có viện quân, thực ra cũng không khó để đặt cứ điểm, không cần thêm cấp 9, thêm vài vị cấp 8 là đủ đặt cứ điểm rồi."
"Nhưng thành Cự Tùng hình như đã trợ giúp rồi. Nếu không có cấp 9 xuống cứu viện, muốn đặt cứ điểm thì khó khăn dữ lắm."
Đến mức cây yêu thực to tướng trong thành, Phương Bình không quá để ý.
Nhìn hình thể nó lớn như vậy là biết di động không dễ dàng, hơn nữa cây liễu này vẫn luôn ở trong thành không rời đi, có lẽ cũng không thích hợp ra trận, ngược lại phòng thủ khá tốt.
"Thành Thiên Môn hình như cũng có cây đại thụ, lẽ nào cũng là thụ yêu? Hẳn là, nhưng những năm nay cũng không thấy nó đi ra, có lẽ khó mà di chuyển."
Trong lòng nghĩ những chuyện này, Phương Bình hơi xúc động, ngoài miệng nói thực lực thành Cự Liễu hình như không mạnh. Nhưng đừng quên, đây mới là một thành của một quật mà thôi!
Nam Giang địa quật, có bao nhiêu toà vương thành?
Hiện nay Phương Bình còn không biết, nhưng dựa theo kinh nghiệm, một địa quật, ít thì 10 tòa thành, nhiều thì 20 tòa thành. Như Kinh Đô địa quật có đến 20 tòa thành.
Đương nhiên, đó là trước kia, hiện tại Kinh Đô địa quật ít đi hai thành, đại chiến năm đó tuy không thể tiêu diệt Kinh Đô địa quật, nhưng cũng càn quét được hai thành.
"Kinh Đô địa quật diệt hai thành..."
Phương Bình bỗng nhiên ý thức được điều gì, một toà vương thành là một mỏ năng lượng!
Có lẽ chính phủ có không ít mỏ năng lượng dự trữ!
Năm đó đương nhiên tổn thất nặng nề, nhưng diệt hai thành, há lại không thu về chút gì sao?
Những năm gần đây xuất hiện nhiều Tông sư như vậy, không hẳn không liên quan đến trận chiến này.
"Ma Võ gánh nặng đường xa, đừng nói một quật, ngay cả một thành cũng khó mà chống lại. Hơn mười vị cường giả cao cấp, Ma Võ còn thua xa.
Cấp 6 Ma Võ cũng có khoảng chừng 20 người, chênh lệch không nhỏ.
Cấp bốn cấp năm, Ma Võ có không tới 400 người, thành Cự Liễu ít nhất cũng gấp 10 lần Ma Võ rồi!”
Phương Bình lắc đầu, một trường trấn một quật, nói thì đơn giản, bắt tay vào làm mới thấy quá khó.
Bây giờ Ma Võ có tập hợp lực lượng toàn trường, dù đối mặt với thành Thiên Môn đã tổn thất nặng nề thì phần thắng cũng không lớn, xác suất toàn quân bị diệt lại lớn hơn.
Thành Thiên Môn còn một vị cấp chín, một vị cấp tám, vài vị cường giả cấp bảy.
“Không biết ông Lưu còn sống không? Nếu như ông ấy chết trận vậy thì thực lực Ma Võ lại tuột xuống rồi.”
Con người luôn ích kỷ, đều phân chia thân sơ.
Trong số cường giả Tông sư tiến vào, những người khác hy sinh, Phương Bình chưa chắc sẽ khó chịu thế nào, nhưng nếu Lưu Phá Lỗ mất mạng thì cậu không dễ chịu rồi.
Giống như khi các cường giả cấp 6 khác tử trận, tuy Phương Bình lúc đó rất đau buồn, nhưng đến khi thật sự cứu người, cậu cũng chỉ mạo hiểm cứu Lý Trường Sinh.
Suy nghĩ lung tung một hồi, Phương Bình tiếp tục đi dạo, đồng thời cũng phân tâm nghe những võ giả này nói chuyện.
Cũng có người nói đến chuyện Suối Sinh Mệnh.
Võ giả nơi này đa số từ khác thành trấn lân cận, hoặc từ vương thành khác.
Bọn họ không có tư cách đến gần Suối Sinh Mệnh. Suối Sinh Mệnh ở trong trọng địa nội thành.
Nhưng Suối Sinh Mệnh được mở ra, năng lượng tràn ra ngoài rất nhiều, dù ở ngoài thành, nồng độ năng lượng cũng sẽ tăng lên rõ rệt. Thành Cự Liễu vẫn chưa cấm võ giả tiến vào ngoại thành, khi Suối Sinh Mệnh mở ra, bọn họ cũng có thể mượn cơ hội tu luyện.
Hiệu quả cũng bình thường, nhưng có ít còn hơn không.
"Nội thành ư?"
Phương Bình nhẹ nhàng thở ra một hơi, không dễ vào.
Nghe mọi người nói, nội thành hơi khó vào, không phải ai cũng vào được.
Hơi tiếc nuối, Phương Bình rời khỏi quảng trường.
Những thứ kia không ít, nếu cướp đi tất cả, Phương Bình cảm thấy có thể bán được 500-600 triệu không khó.
Nhưng cướp xong, e là cũng khó chạy khỏi thành Cự Liễu rồi.
Tiếp tục đi dọc theo quảng trường về phía trước, Phương Bình âm thầm ghi nhớ vị trí của một số cửa hàng. Cửa hàng bình thường không đáng chú ý, cậu ghi nhớ vị trí của những nơi có năng lượng cực kỳ phong phú!
Nơi đó gần giống với ngân hàng của nhân loại!
Ngân hàng của nhân loại trữ vàng, trữ tiền.
Mà nơi này, trữ đá năng lượng.
Ở vương thành có một loại dịch vụ cho phép đổi đá năng lượng phổ thông thành đá năng lượng tu luyện, đương nhiên, tỷ lệ đổi rất đáng sợ.
Ở địa quật, đá năng lượng phổ thông không hiếm, có một số mỏ quặng nhỏ thực ra đều là đá năng lượng phổ thông này.
Yêu thú không quá coi trọng, cường giả địa quật cũng không quan tâm.
Mà đây lại là loại đá năng lượng mà dân thường có thể thu được.
Bọn họ có thể khai thác mỏ, có thể cầm đá năng lượng đến vương thành đổi lấy đá năng lượng tu luyện. Phương Bình không biết địa quật thu mua đá năng lượng phổ thông có phải để dùng tinh luyện hay làm gì khác hay không?
Ở trong vương thành, cửa hàng phụ trách trao đổi buôn bán kiểu này khá nhiều, Phương Bình nhìn thấy vài tiệm.
Tuy cậu không biết đọc chữ địa quật nhưng nhìn thấy người cầm một đống đá năng lượng phổ thông nồng độ thấp đi vào, sau đó nhanh chóng đổi đá năng lượng tu luyện nồng độ cao đi ra. Suy nghĩ một chút có thể đoán được tác dụng của những cửa hàng này.
“Nhưng không dễ bị cướp, hầu như đều có cấp 6 toạ trấn.”
Phương Bình thở dài, nhưng cũng có một vài tiệm không phải cấp 6 mà là cấp 5, có thể xem xét.
Thành Cự Liễu rất lớn, Phương Bình đi thẳng gần một giờ cũng chưa đến biên giới nội thành và ngoại thành.
Mà cây đại thụ kia, càng đi về trước càng phát hiện lúc trước đã đánh giá thấp độ cao của nó.
Đâu chỉ trăm mét!
Đâu phải Phương Bình chưa từng nhìn thấy nhà cao tầng ở Ma Đô, cao năm sáu trăm mét cũng có, tuy nhiên nhà cao tầng ở Ma Đô khá nhiều, không đến gần không quá dễ thấy.
Nhưng thân cây xa như vậy vẫn rất loá mắt, Phương Bình đoán, e là cao chừng bốn năm trăm mét thật.
“Cao như vậy, thô to như vậy, rốt cuộc nó thu nạp bao nhiêu năng lượng? Cây to như vậy nếu mang về Ma Võ, chắc năng lượng bị hút hết quá. Nhưng nếu không hút năng lượng, mà nhả ra năng lượng… chà chà, thế thì Ma Đô sẽ thành thánh địa tu luyện rồi.”
“Hơn nữa cũng khó nói, thực vật tu luyện thành tinh, không hẳn sẽ vẫn thu nạp năng lượng, nếu không, năng lượng của thành Cự Liễu chẳng phải đã sớm bị hút hết rồi sao? Đến cảnh giới nhất định, năng lượng không trôi đi, nếu cảnh giới không tăng lên, không hẳn sẽ hấp thu năng lượng rồi.
Nếu không cũng sẽ không trữ được Suối Sinh Mệnh, cái cây thành tinh này sớm đã hút sạch rồi.”
Ánh mắt Phương Bình sáng quắc nhìn chằm chằm cây đại thu cao to kia, trong khoảnh khắc đó, cậu thật sự có ý định muốn chặt cây mang về.
Thân cây óng ánh kia, bất kể là dùng để chế tạo thần khí hay dùng làm tài nguyên tu luyện đều là thứ tốt.
Độ bền và dẻo dai của hợp kim cấp A có thể so được với thân cây sao?
Không. Những thứ có liên quan đến chế tạo thần binh, đều là thứ tốt.
Dòng máu vàng óng kia cũng ẩn chứa vô số năng lượng, dù là dược liệu cũng có thể chế tạo vô số thuốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận