Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2962: Thánh Nhân Lệnh Ùn Ùn Đến (3)

Chương 2962: Thánh Nhân Lệnh Ùn Ùn Đến (3)Chương 2962: Thánh Nhân Lệnh Ùn Ùn Đến (3)
Nghe Phương Bình nhận xét thực lực của mình, sắc mặt Lý Chấn đen lại, ông đã phải chịu đựng Trương Đào cả đời, giờ nhóc con nhà ngươi cũng đối xử với ta như vậy? Nhớ năm đó... ông là người đứng đầu Hoa Quốc! Hiện tại... Lý Chấn hừ một tiếng.
Lý Trường Sinh không tính là đồ đệ của ông, nhưng đúng là được ông truyền thụ Phá Không Kiếm Quyết, trước kia Lý Trường Sinh chỉ là cấp 6, giờ đã có thể trảm Đế Tôn, khiến ông cảm thấy rất khó chịu.
Bên cạnh, Nam Vân Nguyệt không nói gì, cũng không nhìn Phương Bình, ngươi cứ coi ta không tồn tại là được! Năm đó, trong ba bộ bốn phủ, Bộ Điều Tra và Truy Bắt của bà là thảm nhất.
Phương Bình mỉm cười, cũng không tiếp tục đả kích bọn họ nữa, vừa đi vừa nói: "Đã thu thập được 15 tấm Thánh Nhân Lệnh, phía mấy người lão Trương chắc là có, sắp ra khỏi đạo trường Linh Hoàng rồi, nhưng trước khi ra ngoài, ta còn có một số việc muốn nói."
"Chuyện gì?"
Phương Bình quay đầu nhìn về phía những người còn lại, lúc lâu sau mới nói: "Trong các cường giả tuyệt đỉnh của Nhân tộc, chắc chắn có một người là Đại Giáo Hoàng! Cùng nhóm với Khôn Vương, thật ta ta vẫn luôn nghĩ, vị Đại Giáo Hoàng này, có phải người mình hay không? Hay đối phương đã chết rồi? Dù sao trước đó có quá nhiều tiên bối đã mất mạng.
Có một số việc, thật ra ta không muốn truy cứu, các tiên bối ở đây đều đang chiến đấu hết mình vì Nhân tộc, không thấy bất kỳ ai do dự. Nhưng... việc này giống như xương cá, đâm vào trong lòng ta.
Đại Giáo Hoàng tiến vào Nhân tộc nhiều năm, lúc ở trên biển, còn định giết ta... Ta không chết, nhưng ta nhớ rõ, ngày đó có cường giả Nhân tộc hy sinh, có cấp 8, còn có người cùng tộc với Tư lệnh Lý..."
Phía sau, mọi người đều hết sức trâm mặc.
Lý Chấn trầm giọng: "Phương Bình, bây giờ không phải là lúc hoài nghỉ! Cho dù... cho dù người này thật sự là một trong số chúng ta, nhưng chiến đấu tới bây giờ, cứ coi như hắn đã chết rồi, hắn không xuất hiện, coi như không có người này, coi như hắn là người phản bội Nhân tộc ngày đó!"
Phương Bình cười một tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua, lúc lâu sau mới nói: "Nếu Tư lệnh Lý đã nói vậy, có một số việc, ta sẽ không nhắc lại nữa! Nhưng... nếu lần sau ta phát hiện ra manh mối... ta sẽ không nương tay!"
Lý Chấn nói như vậy, cũng không có gì bất ngờ.
Trước khi đi vào, có một vị tuyệt đỉnh Nhân tộc phản bội, quay sang sát hại một vị tuyệt đỉnh Nhân tộc, sau đó bị giết.
Dứt lời, Phương Bình ngự không rời đi.
Hắn vừa nói đến đây, mọi người hơi biến sắc.
Vừa đến, trong tay Phương Bình đã có 17 tấm Thánh Nhân Lệnh. Trong đó có 5 tấm chưa luyện hóa. Chỉ cần có thêm một tấm nữa, là hắn đã có được phân nửa rồi. Cộng thêm Thiên Vương Ấn của Trấn Thiên Vương, vậy thì Thánh Nhân Lệnh và Thiên Vương Ấn đều quá nửa rồi.
Phương Bình nhanh chóng chạy tới chiến trường trung tâm, nơi vẫn còn đang đại chiến.
Vừa đến, lão Trương đã ném tới một Thánh Nhân Lệnh, đây là của Thiên Khôi. Long Biến cũng ném tới một Thánh Nhân Lệnh, của Bình Dục Thiên Đế.
Đại Giáo Hoàng! Tên này che giấu rất kỹ, bọn họ cũng không biết đối phương đã chết thật hay chưa. Bọn họ cũng không biết rốt cuộc là ai. Người này chưa từng xuất hiện, nhưng mấy năm qua, tà giáo gây ra không ít vụ án đẫm máu, e là sau này vẫn còn phải nói vê chuyện này.
Sắc mặt Khôn Vương tối lại, ngươi lại bắt nạt bản vương? Còn về điểm tài phú, hiện hắn đã nhanh chóng tiêu hao, không dám để lại nhiều.
Ngay sau đó, Phương Bình chợt quát: "Đừng quan tâm con cá lớn, vây giết Khôn Vương... à không, vây giết Thiên Bại, trừ phi đối phương giao ra Thánh Nhân Lệnh, nếu không, toàn bộ vây giết hắn."
Sau khi luyện hóa 5 tấm Thánh Nhân Lệnh, đường kính của thế giới bản nguyên hẳn là có thể đạt tới 500 mét, cộng thêm một Thiên Vương Ấn, có lẽ có thể đạt được 600 mét, đương nhiên, có lẽ cũng không đủ. Phương Bình lập tức để mắt tới vài người, tốt nhất là có thể cướp được thêm một ít, để có thể khiến đường kính đột phá đến 600 mét.
"Càn Vương, không có chuyện của ngươi, mau cút đi, bằng không, tiêu diệt cả ngươi luôn! Khôn Vương, mau lên, bảo Thiên Bại giao Thánh Nhân Lệnh ra, không thì bọn ta lập tức giết các ngươi."
Phương Bình cười nói: "Lời của ta đều là lời nói thật, các ngươi phải biết, trong các Thiên Vương hiện thân lúc này, người ta kiêng ky nhất không phải là các ngươi, mà là Hồng VũI
Trấn Hải Sứ cũng thế, vì nó là con cá bị Thương Miêu để mắt tới, ta cảm thấy nó chẳng có chút uy hiếp nào..."
Thấy mọi người đều nhìn mình chằm chằm, Phương Bình mỉm cười, chợt nói: "Khôn Vương, đừng cứ nhằm vào ta! Ngươi muốn ta thật ư? Ngươi... thật chẳng đáng để ta quan tâm đến, dù ngươi phá tám thì cũng vậy! Bằng vào 8000 năm qua, ngươi vẫn luôn hoạt động, nhưng chẳng thể làm nên trò trống gì, ta không cho rằng ngươi là đối thủ của tal
Khôn Vương sắc mặt lạnh lùng, nói: "Thiên Khôi, Trấn Hải, các ngươi đấu qua đấu lại, Phương Bình đã để mắt tới, cuối cùng dù ai lấy được Cửu Hoàng Ấn, các ngươi cho răng Phương Bình sẽ từ bỏ sao? Hắn thu thập những thứ này, e là không phải để đánh vỡ cửu trọng thiên, mà chỉ là là tăng cường thực lực bản thân..."
Vẻ mặt Trấn Hải Sứ và Khôn Vương đều trở nên hung dữ, bọn họ là hai vị cường giả phá tám chí tôn, kể cả ở thời Thượng Cổ, đối mặt với chín Hoàng bốn Đế thì cũng là thượng khách, chắc chắn không thể là nhân vật nhãi nhép. Vậy mà cả hai lại bị Phương Bình khinh thường.
Phương Bình gầm lên một tiếng, sau đó, nhìn về phía Thiên Bại trốn sau Khôn Vương, quát: "Thiên Bại, Khôn Vương không thể che chở ngươi cả đời! Ngươi có Thánh Nhân Lệnh, sớm muộn ta cũng chơi chết ngươi, ngươi ngoan ngoãn đưa ra, ta nể tình ngươi yếu ớt, chưa chắc sẽ đối phó ngươi, tự ngươi nghĩ cho rõI"
Một người giả mạo Địa Hoàng 3000 năm. Một kẻ năm xưa giả chết thoát thân, khiến các ngươi không còn quan tâm đến hắn. Một kẻ thống nhất Tam Giới 3000 năm, dưới trướng có vô số tay chân!
Ở bên ngoài, hắn thu phục cường giả như Thiên Kiếm, Thiên Tốc. Thần triều Địa Hoàng năm xưa vẫn còn rất nhiều Thánh Nhân còn sống, hai vương địa quật cũng sắp chứng đạo Thiên Vương... Các vị, các ngươi sẽ không cho rằng bản thân nguy hiểm hơn hắn đó chứ?
Các ngươi có biết thực lực của hắn là gì không? Khôn Vương, đừng thấy hắn là em trai ngươi mà lầm, hắn mạnh hơn ngươi nhiều, ngươi đúng là một tên vô dụng, hắn kém chút nữa đã chứng đạo thành Hoàng!
Các ngươi có biết hắn còn hậu chiêu gì không? Nói không chừng, qua mấy hôm nữa, hắn điều khiển chân thân Địa Hoàng xuất hiện, ta cũng không bất ngờ.
Hay là chúng ta đừng đánh nữa, cùng đi thăm dò Hồng Vũ thử xem, dù không diệt được Hồng Vũ, tiêu diệt hai vương dưới trướng hắn cũng là chuyện tốt. Nếu không, có thêm hai vị Thiên Vương, các ngươi có thể yên tâm được sao?"
Dứt lời, Phương Bình cười nói: "Còn nữa, trước kia, ở chiến trường không gian, ta gặp được Chưởng Binh Sứ, Chưởng Binh Sứ đã nói, hắn là trung thần của Thiên Đình, sẽ không phản bội Thiên Đình, Thiên Đình mới thành lập, nếu là phản nghịch, hắn sẽ đối phó đến cùng. Nhưng nếu được Địa Hoàng cho phép, thì đó là chính thống, hắn sẽ ủng hộ chính thống...
Các vị, suy nghĩ một chút đi nào, Chưởng Binh Sứ phá bảy hay là phá tám, ai biết!
Lần này, Hồng Vũ tiến vào, không phải là vì Cửu Hoàng Ấn chứ? Hắn không biết nơi này có Cửu Hoàng Ấn, nhưng hắn vẫn chạy tới, ta thấy, có lẽ hắn đến vì Chưởng Binh Sứ, các ngươi có tin không?”
Hắn vừa dứt lời, Trấn Thiên Vương hơi nhíu mày nói: 'Chưởng Binh Sứ thật cứng đầu, Hồng Khôn, rốt cuộc thằng em ngươi có được truyền thừa hay tín vật của Địa Hoàng hay không vậy? Nếu có, chắc hẳn sẽ được lão già chống lưng.
Ngươi biết chuyện của cha ngươi, năm đó, trong số chín Hoàng chỉ có mình cha ngươi hay chạy chỗ này, đến chỗ kia, vừa lôi kéo ba Sứ, vừa lôi kéo tám Thiên Vương và 36 Thánh.
Cường giả có quan hệ tốt với cha ngươi không chỉ có một hai người. Chưởng Binh Sứ có quan hệ khá tốt với cha ngươi, nếu thằng em ngươi thật sự có tín vật và truyền thừa, không hẳn không thể được hắn chống lưng, không phải sao?"
Sắc mặt Khôn Vương liên tục thay đổi.
Phương Bình cười nói: "Chưởng Binh Sứ, Hồng Vũ, hai vị phá tám! Hai vương chứng đạo, hai vị phá sáu! Dù sao Nguyệt Linh cũng là đạo lữ của hắn, nếu cũng đứng về phe đó, ha ha, lại thêm một vị! Thiên Cực và Nguyệt Linh có quan hệ không tệ, nếu cũng về cùng phe... úi chà, mạnh àI
Phía địa quật, còn có chín vị Thánh Nhân, mà đó cũng chưa chắc là toàn bộ. Hồng Khôn, nếu ngươi cũng đứng về phe hắn... Tam Giới này không phải sẽ là sân nhà của ngươi sao?
Chúng ta còn đấu cái gì nữa..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận