Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1264

"Nổ!"
Phương Bình hét lớn một tiếng, nhóm người đang truy sát phía sau hơi thả chậm tốc độ...
Ngay sau đó, đôi giày chiến của Phương Bình bừng sáng, tốc độ nhanh như chớp, thoát đi trong tích tắc.
"Đáng chết!"
Phong Thanh tức giận quát lên, lại bị chơi xỏ rồi!
Uy lực tự bạo lực lượng tinh thần của Phương Bình tuy không đến nỗi giết chết cấp bảy cao kỳ, nhưng cũng gây ra tổn thương nhất định cho bọn họ.
Trước đó, tên này nhiều lần trốn thoát khỏi sự truy sát của bọn họ, cũng bởi vì tự bạo lực lượng tinh thần nhiều lần. Lần này, bọn họ nghĩ hắn lại tiếp tục, không ngờ chỉ là một cú lừa.
"Đuổi theo!"
"Nhất định phải giết hắn!"
"..."
Mấy vị cường giả giận dữ, bọn họ phá kết giới đến đây mới biết, nhóm người ở khu vực cấp sáu đều bị giết sạch rồi.
Mà bọn họ, sau khi phá kết giới đến, không bao lâu đã gặp được Phương Bình, đó là bởi vì hắn đang truy sát Phong Diệt Sinh.
Trước đó có 3 vị võ giả cấp bảy, Bách Thanh đã sớm tự bạo, còn lại hai người, vì bảo vệ Phong Diệt Sinh, một người đã hy sinh.
Võ giả cấp bảy cuối cùng gian nan mang Phong Diệt Sinh trốn chạy, nếu không phải nhóm người Phong Thanh đúng lúc xuất hiện, e là hai người còn lại đều bị giết rồi!
Lúc Phong Diệt Sinh nhìn thấy nhị vương huynh của mình, nước mắt nước mũi hắn giàn giụa!
Người đều chết rồi!
Trước trước sau sau, 150 - 160 người của vương đình, bị hậu duệ Chiến Vương diệt sạch, chỉ còn lại hai người bọn họ.
Vương đình gặp khó khăn!
Nói đây là kiếp nạn cũng không quá đáng.
Thiên kiêu dưới 30 tuổi lần này vào Vương Chiến Chi Địa đều bị tiêu diệt, thế hệ đời này của vương đình kém chút toàn quân bị diệt trong tay một người!
"Tưởng Siêu! Ngươi mà còn trốn nữa, chúng ta sẽ giết sạch võ giả phục sinh!"
"..."
Phương Bình căn bản không thèm để ý, nhanh chóng khôi phục lực lượng tinh thần, quát lớn: "Còn đuổi theo nữa, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ các ngươi, đừng ép ta!"
Trong lúc nói chuyện, hai vị cấp bảy cao kỳ đã đến gần.
"Nổ!"
Phương Bình lại quát lên một tiếng, hai người phía sau không hề có ý định dừng lại, ngươi nghĩ bọn ta lại bị lừa lần hai sao?!
"Ầm!"
Hư không rung động, trên người hai vị cường giả cao kỳ lấp lóe ánh sáng, trên đỉnh đầu, lực lượng thiên địa đan xen.
"Khốn kiếp!"
"Đồ đần!"
Bọn họ chửi bậy, Phương Bình còn mắng chửi thậm tệ hơn, châm chọc nói: "Tiếp đi, nổ một lần không được, ta nổ 100 lần, 1000 lần, kiểu gì chả nổ chết các ngươi!"
Phía sau, hai vị võ giả cấp bảy cao kỳ đang truy sát hắn, một người là Phong Thanh, nhị ca của Phong Diệt Sinh, một người là Mộc Đạo Ngữ, hậu duệ của một vị Chân Vương khác.
Sắc mặt hai người khó coi, Phong Thanh quát lạnh: "Ta muốn xem thử, ngươi rốt cuộc có thể tự bạo bao nhiêu lần!"
Về phần 100 lần hay 1000 lần, hắn không tin có người có thể làm được!
Hai người không buông tha Phương Bình, lại tăng tốc độ truy sát.
Phía trước, Phương Bình chửi thề trong lòng! 100 lần 1000 lần đương nhiên là hắn khoác lác thôi. Lực lượng tinh thần của hắn có khôi phục đến mức nào đi nữa thì cũng có hạn.
Tự bạo không ngừng, hắn sẽ rơi vào trạng thái bị Hòe Mộc Thanh đánh tan lực lượng tinh thần như lúc trước, lúc đó, khó mà khôi phục lại.
Đến lúc đó, thật sự phải chờ chết rồi.
Nhưng phía sau có nhiều cấp bảy đuổi theo như vậy, người khác không nói, chỉ cần hai vị cấp bảy cao kỳ này chặn được hắn, hắn chắc chắn bay hồn.
"Ta còn một thanh đao cấp tám, nuôi đao cũng được một khoảng thời gian rồi..."
Đầu tháng 6, thi đấu thanh niên kết thúc, hắn đã bắt đầu nuôi đao.
Thần binh cấp tám đã nuôi được một tháng.
Nếu như phối hợp thêm lực lượng phá diệt, mặc kệ tổn hại để bạo phát một lần, Phương Bình cảm thấy, có thể bùng nổ một đòn toàn lực của cường giả cấp tám.
Nếu hai tên này kém may mắn, cũng có thể bị một đao chém bay hồn.
Nhưng Phương Bình không xác định được, sau khi mình bổ ra một đao, có khi nào sẽ có kết cục như lão Lý lúc trước hay không, nếu là như vậy, phía sau còn không ít cấp bảy truy sát, làm vậy khác nào chờ chết!
"Cứ tiếp tục trốn như vậy, cũng không được..."
"Còn có thể làm sao?"
"Đúng rồi!"
Phương Bình nghĩ đến điều gì, trước khi vào, mập mạp từng đưa cho hắn một hạt châu, Tưởng mập nói bên trong ẩn giấu lực lượng bản nguyên của tuyệt đỉnh.
"Nhưng bản nguyên hỗn loạn bạo động, mình cũng gặp xui xẻo..."
Phương Bình bất đắc dĩ, thứ kia có lẽ hữu dụng, nhưng một khi bạo phát, có lẽ hắn cũng sẽ bị liên lụy, cuối cùng tất cả đều phải chết.
Đây là kết quả mà hắn không muốn!
"Nhất định phải tìm một chỗ trốn mới được!"
"Nhưng hiện tại, khó mà thoát khỏi sự truy sát của bọn họ!"
Phương Bình vừa nghĩ vậy, bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng ngời, quát lớn: "Điện hạ, ta dụ bọn họ đến rồi, mau giết đi!"
Phía trước, nhóm người Cơ Dao đanh mặt lại, sau đó, Cơ Dao quát lên: "Tưởng Siêu! Ngươi muốn chết hả!"
"Điện hạ, cứu ta, đừng quên thỏa thuận giữa chúng ta!"
"Đồ khốn vô sỉ!"
Cơ Dao giận dữ, thỏa thuận cái đầu ngươi!
Phía sau, Phong Thanh quát lên: "Tránh ra, Cơ Dao, chúng ta sẽ không tin hắn!"
Người nào tin người đó ngốc!
Phong Thanh cũng không phải kẻ ngốc, tam đệ từng nói mình có thể thuận tay giết Cơ Dao, Phong Thanh thấy, đó là ý kiến ngu xuẩn.
Vương đình hiện đang muốn hợp tác với Thiên Mệnh vương đình, một khi giết Cơ Dao, làm hỏng đại sự, vương tổ sẽ nổi nóng.
Cơ Dao truy sát Phong Diệt Sinh thì không sao, dù sao cũng không thật sự giết Phong Diệt Sinh.
Nhưng Phong Thanh hắn ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mình là thống lĩnh mà giết Cơ Dao, chẳng khác gì tự rước phiền phức vào người, trừ phi hắn có thể tiêu diệt toàn bộ người của Thiên Mệnh vương đình để diệt khẩu.
"Cơ Dao, mau cản bọn họ lại, bọn họ nói muốn giết ta, thực tế là muốn giết ngươi, bọn họ muốn mượn đao giết người, diệt toàn bộ các ngươi, vu oan hãm hại ta!"
"Ngươi..."
"Tin ta! Chính tai ta nghe được, Phong Diệt Sinh lên kế hoạch âm mưu với bọn họ, nói là ta giết ngươi, có thể khiến Yêu Mệnh vương đình khai chiến với nhân loại... Tưởng Siêu ta tuyệt đối sẽ không lừa ngươi!"
Phương Bình chạy về phía nhóm người Cơ Dao, vừa bi phẫn quát lên: "Sự thật chính xác 100%! Một khi ta và ngươi cùng chết, không có chứng cứ gì để lại, Yêu Mệnh vương đình khai chiến với bọn ta, bọn họ sẽ làm ngư ông đắc lợi..."
Sắc mặt Cơ Dao lần lượt biến đối, quát lên: "Đi!"
Lời này không phải nói với Phương Bình, cũng không nói với nhóm người Phong Thanh, mà là truyền lệnh cho nhóm người của cô.
Dứt lời, Cơ Dao dẫn người bỏ chạy!
Cô không tin Tưởng Siêu, nhưng cũng không tin được nhóm người Phong Thanh. Có lẽ Tưởng Siêu nói bậy, nhưng không phải không đáng tin.
Tuy cô không phải tuyệt đỉnh, cũng không phải võ giả cao cấp, nhưng cha cô là chủ của Yêu Mệnh vương đình, dù chủ vương đình phải chịu sự quản lý của Điện Chân Vương, nhưng đó cũng là nhân vật đỉnh của chóp!
Mà ông nội cô cũng là một vị cường giả Chân Vương cực kỳ mạnh mẽ, không kém gì nhóm người cường giả tuyệt đỉnh Chiến Vương.
Nếu cô mất mạng tại nơi này, nếu bị hậu duệ của Chiến Vương tiêu diệt...
Dù tổ phụ có lý trí đến đâu cũng sẽ không vì vậy mà khai chiến với Phục Sinh Chi Địa, nhưng rất có thể sẽ đạt thành thỏa thuận với Thiên Thực vương đình.
Chuyện như vậy... Không phải không có!
Nghĩ đến đây, Cơ Dao lớn tiếng ra lệnh: "Lang Nguyệt, tách nhau ra, ngươi về chỗ lối vào, nếu như ta chết, nhớ nói lại mọi chuyện cho phụ vương!"
Phong Thanh đang đuổi theo phía sau, nghe vậy tái xanh mặt, quát lên: "Cơ Dao, tuyệt đối không có việc này!"
Nhưng Cơ Dao lại không để ý đến hắn, nhanh chóng trốn chạy.
Chạy một hồi... Sắc mặt Cơ Dao khó chịu, khó coi vô cùng, cô nàng không còn hờ hững được nữa, vừa chạy vừa xoay người lại, cả giận nói: "Ngươi cút ngay!"
Tưởng Siêu lại đi theo nàng!
"Điện hạ, ngươi thật tuyệt tình! Cũng được, ta đi là được!"
Phương Bình phẫn hận, lớn tiếng gào lên: "Ta không giết Cơ Dao, Yêu Thực vương đình hãm hại ta, nếu võ giả nhân loại, người của Yêu Mệnh vương đình nghe được, mau ra khỏi Vương Chiến Chi Địa, tránh bị hai phe...."
"A!"
Phương Bình hét lớn thảm thiết, trong giây lát, Phương Bình trực tiếp đuổi theo con hổ kia, thành phố nhỏ ầm ầm hạ xuống, sau đó lập tức tự bạo!
Ầm ầm ầm!
Động tác của mãnh hổ hơi bị khựng lại, trên người Cơ Dao lấp lóe lên ánh sáng. Lần này, ngay cả nhóm người Phong Thanh cũng dại mặt không hiểu.
Hắn... Đang làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận