Toàn Cầu Cao Võ

Chương 763: Địa quật quá đáng sợ (2)

Sắc mặt Phương Bình trắng bệch, lực lượng tinh thần nhiều lần vỡ nát khiến đầu hắn choáng váng, hoa mắt.
Ta chỉ trộm một chút đá năng lượng sơ cấp mà các người không cần thôi mà! Cần gì phải như thế!
Ta trộm được có một chút xíu, còn không bằng lượng bị nổ của mấy người nữa.
Có cần phải làm như vậy không?
Chỉ vì một chút xíu đá năng lượng mà đích thân yêu thụ cấp chín ra tay truy sát, chả biết giữ gìn thể diện cường giả chút nào!
Ngươi từng thấy có tên công nhân nào trong công ty khoáng lén trộm một chút vật liệu, mà đích thân ông chủ tới truy sát hay không?
"Ầm!"
Phương Bình vẫn còn đang chạy trốn, phía chân trời, cường giả cấp bảy đã ra tay rồi. Một chưởng lăng không đập xuống, mặt đất lpậ tức nổ tung!
Hàng loạt đá vụn rớt xuống, bước chân của Phương Bình không hề dừng lại, nhanh chóng xông qua lớp đá vụn đang rơi xuống kia, bị đá vụn rớt trúng, trên người xuất hiện nhiều vết trầy xước.
"Lão Lý ở đâu nhỉ?"
Phương Bình sắp khóc rồi tới nơi, lúc này hắn bị nhắm vào rồi, muốn trốn cũng khó.
Ngày hôm qua hắn có thể ẩn nấp ở trong thành, đó là vì dưới lòng đất trong thành có nhiều đường nối thông với nhau, đám cường giả cấp bảy cấp tám cũng thật sự không muốn phá hủy vương thành.
Nhưng bây giờ, cây Liễu Yêu đã đánh sụp hơn một nửa khu vực ngoại thành rồi.
Dù sao cũng đã tổn thất nặng nề rồi, nên tên cường giả cấp bảy cũng không thèm kiêng nể nữa, trong lòng ôm quyết tâm phải tiêu diệt kẻ địch nên ra tay tàn nhẫn vô cùng.
Nhiều đường hầm, đường cống bị sụp đổ!
Nếu cứ như vậy, một khi không còn vật che chắn, xung quanh đường hầm bị lấp kín, chắc chắn phải chết không nghi ngờ, Phương Bình cũng không cảm thấy bản thân mình thật sự chạy nhanh hơn cấp bảy, cũng không thể đánh lại võ giả cấp bảy.
...
Trong lúc Phương Bình trốn chạy...
Ở bên ngoài, cách thành Cự Liễu 30 dặm, nhóm người Tần Phượng Thanh cũng đang chạy trốn, người nào người nấy đều há to miệng thở như trâu bò.
Cái cây đại thụ cao chọc trời kia phát ra ánh sáng mạnh mẽ kia là sao?
"Đây chính Yêu Thực hộ mệnh mà bọn họ nói phải không?"
"Có lẽ vậy."
"Không phải nói, yêu thực không thể động đậy sao?"
"Quỷ mới biết, khoảng cách xa như vậy mà ta cũng cảm nhận được áp lực rồi!"
"Là thành Cự Liễu, lẽ nào người của chúng ta công kích thành?"
"..."
30 dặm không gần, khoảng cách cực kỳ xa. Nhưng cây đại thụ vẫn chói mắt như vậy, khiến người ta nghẹt thở.
Tần Phương Thanh nuốt nước bọt, vậy mà ông đây còn muốn đi cướp thành trì, chắc chán sống rồi.
Nếu như nóng nảy chọc vào đối phương, có mất mạng cũng không biết tại sao.
"May quá, chúng ta không tìm đường chết!"
Tần Phượng Thanh vui mừng, trước đó hắn nghe nói võ giả địa quật từng nhắc đến Yêu Thực hộ mệnh, đương nhiên, cũng chỉ nghe nói thôi. Lấy tên đó ra uy hiếp hắn có thể là tên trưởng thị trấn, bị mấy người bọn họ nhanh chóng đánh thành thịt băm.
Chỉ nghe nói mà thôi, ai thèm tin là thật.
Nhưng lúc này, Tần Phượng Thanh vui mừng không thôi, những cái khác không nói, lần sau đánh chết hắn cũng không dám nghĩ đến chuyện vào thành ở địa quật.
Không nói đến những cái khác, thể trạng cao lớn như vậy cũng đủ để đè chết bọn họ rồi, quá kinh khủng.
Lý Hàn Tùng bên cạnh im lặng chạy như điên, không lên tiếng.
Ngươi chắc chắn ngươi không phải đang tìm chỗ chết sao?
Phía sau còn có hơn trăm võ giả địa quật đang truy đuổi bọn họ!
Đến địa quật đã ba ngày, cũng chạy trốn cả ba ngày, gần như không có chút thời gian dừng lại.
Lúc này, Lý Hàn Tùng chẳng muốn quan tâm thành Cự Liễu như thế nào, hắn chỉ muốn tìm một nơi để nghỉ ngơi, thật sự quá mệt mỏi rồi!
Chuyện này truyền ra ngoài có lẽ không ai tin, một cường giả cấp năm mệt chết vì chạy liên tục trên đường.
Ba ngày!
Đã chạy ba ngày rồi!
Nếu không phải thể trạng mạnh khỏe, và hấp thụ không ít đá năng lượng, hắn sớm đã mệt chết tươi rồi.
"Bị mấy tên cấp sáu và một đám cấp bốn cấp năm truy sát là trải nghiệm như thế nào..."
Trong lòng Lý Hàn Tùng xuất hiện suy nghĩ như vậy, lại nhớ tới lời của Vương Kim Dương, võ giả không bị truy sát thì không phải là võ giả giỏi.
Hiện tại, mình có thể xem là võ giả giỏi rồi chứ nhỉ?
"Có lẽ, ban đầu mình nên đi theo Phương Bình, ít nhất cũng không đến mức phải chạy trốn liên tục ba ngày hai đêm..."
30 dặm thật ra cách thành Cự Liễu thực ra cũng không quá xa.
Đối với nhóm thiên kiêu như Phương Bình, tốc độ nhanh nhất cũng có thể đạt đến mức 100s/m, nếu chạy thục mạng, trong 1 phút có thể chạy hơn mười dặm.
Đương nhiên, chạy nhanh như vậy không thể kéo dài được lâu.
Tuy nhiên, tiềm năng của con người mãi mãi là vô hạn.
Khi đối diện với nguy cơ sống còn, không gì là không thể.
Khi Lý Hàn Tùng nảy ra suy nghĩ này, thì ở phía xa, một tiếng rống to truyền tới.
"Lão Lý, cứu mạng em!"
Lúc này Phương Bình hoàn toàn bất chấp để lộ hành tung, hắn bị người ta nhắm vào rồi!
Lúc này, hắn đã chạy ra ngoài thành Cự Liễu.
Cũng không dám đào hang đào hầm nữa, bởi vì tốc độ rất chậm, hắn suýt nữa bị đánh chết mấy lần.
Nhưng có nhanh hơn nữa, hắn cũng không nhanh bằng cấp bảy.
Lúc này, tên cường giả cấp bảy trên bầu trời mang theo sát ý lạnh như băng, bay nhanh tới, muốn xử đẹp hắn ngay tại chỗ.
Gào thét dữ dội cũng là vì muốn cho lão Lý biết hắn ở đâu.
Nhiều nhất là 30 giây sau hắn sẽ bị đuổi kịp, nếu như bị đuổi tới thì kết cục chính là cái chết!
Tiếng gào thét này loáng thoáng từ xa truyền tới.
Nét mặt Lý Hàn Tùng hơi khựng lại, sắc mặt Vương Kim Dương khẽ biến, Tần Phượng Thanh giật mình, bay nhanh như gió: "Mẹ nó, ta biết mà, hắn nhất định đã đi vơ vét đồ trong sào huyệt nhà người ta rồi!"
"Bớt nói giảm, hắn cũng bị truy sát rồi!"
"Chúng ta cũng như vậy."
"Không đúng... Kẻ truy sát hắn ta là võ giả cao cấp!"
Vương Kim Dương vừa nói ra câu này, sắc mặt Tần Phượng Thanh lập tức thay đổi, khẽ quát: "Nhanh, chuyển hướng!"
Ngay sau đó, Tần Phượng Thanh không hề suy nghĩ, lập tức chuyển sang đường khác, chạy đi đường vòng.
Còn về cứu viện, đừng đùa, mấy người bọn họ tới đó chính là tự đâm đầu vào chỗ chết.
Vương Kim Dương cũng không ngu ngốc, cũng chuyển hướng theo Tần Phượng Thanh, bỏ chạy điên cuồng, thằng nhóc Phương Bình này còn tài giỏi hơn bọn họ, phải nhanh chóng chạy khỏi chỗ này, nếu không toàn bộ phải chết.
Lý Hàn Tùng cũng ý thức được nguy hiểm, liền chạy theo hai người bọn họ, chạy được một lúc, nhịn không được đau thương nói: "Không cứu hắn sao?"
Những người này thật điên cuồng, Tần Phượng Thanh nói Phương Bình có thể đi đến sào huyệt nhà người ta, hắn không phải quá tin, cho dù có như vậy hắn vẫn cảm thấy Phương Bình có thể ẩn nấp trong bóng tối.
Nhưng nghĩ đến tiếng nổ trước đó, sau đó là cảnh cây đại thụ che trời bạo động, hiện tại còn có cao cấp truy giết… Đây mà là ẩn nấp sao?
Là thật sự muốn vơ vét hết sào huyệt nhà người ta!
"Cứu cái con khỉ, chạy máu, cách hắn ta càng xa càng tốt!"
Mặt Tần Phượng Thanh đỏ bừng, lần này hắn thật sự không giữ lại một chút sức lực nào, bắt đầu bùng nổ rồi.
Nếu như lần này thật sự bị đuổi kịp, vậy thì chết chắc rồi.
Còn về Phương Bình... Thằng nhóc đó, ai biết liệu hắn có chết hay không, chết rồi thì cũng không có cách nào, này thì hung hăng kiêu ngạo hơn cả mình, đậu xanh, lần này hắn ta rốt cuộc đã làm gì ở thành Cự Liễu rồi?
Làm gì mà khiến cây đại thụ cũng nổi điên rồi!
Lý Hàn Tùng nghe vậy cũng ý thức được bản thân hỏi phải câu ngu xuẩn rồi, không cứu nổi Phương Bình, mà chỉ có nước chết cùng nhau, hiện tại chỉ có thể cầu nguyện, Phương Bình nhanh chóng chuyển hướng, đừng chạy về hướng bên này!
Trước đó còn cảm thấy mấy người bọn họ bị cấp sáu truy đuổi đã là rất tài giỏi... nhưng bây giờ…
Phương Bình bị cao cấp truy sát! Hơn nữa không chỉ là một người, cây đại thụ kia trước đó cũng đã đang truy sát hắn chứ?
Thật đáng sợ!
Đến bây giờ mà Phương Bình vẫn còn sống, Lý Hàn Tùng cũng hơi khó mà tin được, mạng của thằng nhóc Ma Võ này thật lớn!
"Lần này, nếu như mình không chết thì lần sau cũng sẽ không cùng bọn họ vào địa quật nữa!"
"Không, lần sau có bọn họ ở trong địa quật, có đánh chết mình cũng không vào!"
"Không đúng, không chỉ địa quật, lần sau cho dù bọn họ ở trên mặt đất, mình cũng không đi góp vui nữa!"
Hàng loạt suy nghĩ lóe lên trong đầu Lý Hàn Tùng, quá kích thích rồi, kích thích đến độ hắn sắp không chịu nổi.
Vốn tưởng rằng Tần Phượng Thành với Vương Kim Dương xem như là cá biệt, nhưng bây giờ xem ra... gặp phải sư phụ rồi!
Lúc này hắn cũng không quan tâm tới sống chết của Phương Bình nữa, trước hết giữ được mạng mình rồi tính tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận