Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2719: Thương Miêu Tuyệt Vọng (2)

Nỗi lo lắng nuôi hổ thành họa là nỗi lo của các nhân vật lớn.
Nhóm người Khôn Vương sợ Võ Vương và Phương Bình trưởng thành, hắn sợ cái gì chứ? Hắn cũng đâu phải cường giả chí tôn?
Nói đến đây, Phong Vân đạo nhân lấy ra một cái hộp ngọc: "Đây là Đất Bản Nguyên!"
Sau đó lại đưa thêm một mảnh ngọc.
"Đây là tin tình báo mà trước kia lão phu hứa hẹn, vốn chuẩn bị sau khi rời đi sẽ tìm cơ hội đưa ngươi, bây giờ xem ra là không cần"
Phương Bình nhận lấy, nhìn lướt qua, khẽ gật đầu, lại nói: "Vị Chân Thần cuối cùng của Thần Đình là ai?"
Hắn nhớ ra, tà giáo còn có một vị Chân Thần ở bên ngoài.
Phong Vân đạo nhân chần chờ chốc lát, chậm rãi nói: "Địa Cẩu Chân Quân, người xếp hạng chót trong 72 Thần Chủ, cũng không phải là Địa Cẩu Chân Quân ban đầu, mà là mới lên cấp, người này ngươi biết."
"Địa Cẩu Chân Quân?" Phương Bình cười nói: "May là Thiên Đế mới vừa đi, nếu không, cái tên này không sợ bị cắn chết à?"
Trong 72 Địa Sát Tinh, người cuối cùng đúng là Địa Cẩu. Nhưng có người dám dùng tên này?
Đương nhiên, kém xa Thiên Cẩu, bình thường chắc cũng không có vấn đề gì. Nhưng nếu gặp phải, xác suất bị Thiên Cẩu đập chết không nhỏ.
"Ta biết?" Phương Bình suy nghĩ một chút, hơi nhíu mày nói: "Thanh Họa?"
"Không phải" Phong Vân đạo nhân cười nói: "Tam giới này, chung quy có vài người thông minh! Có người có lẽ không mạnh, nhưng bọn họ thông minh, nên bọn họ sống lâu.."
"Bình Sơn Vương?"
"Không phải" Phong Vân đạo nhân không vờ ngớ ngẩn nữa, mở miệng nói: "Hòe Vương!"
Phương Bình thật tình phục sát đất!
"Thật lợi hại!"
"Hắn là người của Phong Vương, là người của Lê Chử, là người của Mệnh Vương, là người của các ngươi... Đều là người mình, ai giết hắn? Lợi hại!"
Phương Bình chỉ kém giơ ngón tay cái lên tán thưởng!
Đây là gì? Trùm sống dai! Thiên hạ đều là nhà!
Trừ nhân loại... Không đúng!
Phương Bình bỗng nhiên cười nói: "Ngươi nói xem, có khi nào hắn cũng âm thầm gia nhập phe nhân loại rồi không? Ta nhớ, người từng hợp tác với hắn tấn công nhân loại đã chết gần hết rồi! Mặc dù hắn là người tiên phong tấn công nhân loại... Nhưng lần nào cũng tay trắng mà về, ngược lại, toàn tặng mạng người cho bọn ta thôi.
Lần nào cũng tiên phong tấn công, xong bỏ chạy mất dạng. Liệu hắn có phải là người phe nhân loại không?" Khóe miệng Phong Vân đạo nhân giật giật, lát sau mới nói: "Không hẳn Nếu là thật, thì Hòe Vương chính là Chân Thần biết luồn cúi nhất tam giới!
Thiên hạ đều là người một nhà!
Làm như vậy còn an toàn hơn cả Bình Sơn Vương. Tuy Bình Sơn Vương nhát gan sợ phiền phức, không tranh với đời, nhưng có những lúc, không thể hiện thái độ cũng rất nguy hiểm.
Nhưng một Chân Thần tỏ thái độ lại âm thầm nương nhờ vào các phe phái, có lẽ có thể sống rất lâu. Phương Bình cười nói: "Hòe Vương... Ta thật sự không ngờ người này lại là một trong 72 Thần Chủ! Đúng là bất ngờ! Ngược lại, ngươi biết chuyện này cũng không có gì lạ" Phương Bình lắc đầu, thật sự hơi ngoài dự liệu của mình.
Hắn vốn cho rằng Hòe Vương đã nương nhờ vào nhiều phe phái thế lực như vậy, nào ngờ nhiêu đó vẫn chưa hết!
Phong Vân đạo nhân cũng cười nhạt nói: "Hắn cũng xem như là người thông minh, biết thực lực bản thân không đủ, thế là nghĩ cách mưu đoạt lợi ích từ các phe. Còn nữa... Thực lực của hắn hiện tại cũng chưa chắc là thật.
Đến cảnh giới của chúng ta, chỉ có thể nhìn thấy kim thân, khí huyết, năng lượng... Còn đại đạo đi được bao xa, ngươi nhìn thấy được sao?
Hắn tăng cường đại đạo, không tăng cường kim thân, cũng có thể che mắt mọi người. Đi đến một khoảng cách nhất định, đến thời khắc mấu chốt, tăng cường kim thân không khó"
Phương Bình gật đầu: "Đúng vậy, ta không dám khinh thường người này! Không chỉ hắn, còn có một người nữa, Phong Vương! Phong Vương lúc đó đánh nhau với Võ Vương, ta có cảm giác, sau lưng hẳn có người, trước đó hắn nương nhờ vào hai vương... đó không hẳn là chỗ dựa thật sự của hắn "Phong Vương.." Phong Vân đạo nhân suy nghĩ một chút, cười nói: "Có lẽ là vị kia!"
"Hồng Vũ?"
"Ngươi cũng biết?"
"Đương nhiên, Nguyệt Linh Đế Tôn không phải đang tìm người này sao?"
"Cũng đúng"
Phong Vân đạo nhân cười nhạt một tiếng, cũng không nói nhiều, bóng người đã dần dần mờ nhạt, hắn phải đi rồi.
"Phương Bình, mỗi một thời kỳ, tam giới đều sẽ xuất hiện một vị cường giả, cường giả đứng đầu chân chính"
"Thời Sơ Võ, là vị cường giả khai sáng bản nguyên"
"Thời Thiên Giới, có chín Hoàng bốn Đế...
"Sau là thời kỳ hỗn loạn, thần triều Yêu Hoàng, thời đại Tông Phái, vương đình địa quật, và Tân Võ như hiện tại!"
"Thời đại Tông Phái, người nổi lên là Mạc Vấn Kiếm!"
"Tân Võ, trước đây là Võ Vương, hiện tại... Có lẽ là ngươi"
Phong Vân đạo nhân đã dần đi xa, nhưng tiếng cường vẫn vang vọng: "Lão phu ngao du tam giới vô số năm, luôn quan sát lịch sử, nghiên cứu dòng thời gian, đưa ra một kết luận, mỗi thời đại đều có người nổi lên!"
"Vậy thì trong ba thời đại: thời kỳ hỗn loạn, thần triều Yêu Hoàng và vương đình địa quật, ai mới thật sự là người thống trị?"
"Không những như vậy, thời kỳ Thiên Giới, chín Hoàng bốn Đế thống trị, ai mới thật sự là người đứng đầu?"
"Phương Bình, có lẽ rất nhanh ngươi sẽ được biết!"
Phong Vân đạo nhân rời đi, Phương Bình không giữ hắn lại.
Thực ra, Phương Bình cảm thấy Phong Vân đạo nhân có lẽ mạnh hơn hắn nghĩ. Người này mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm.
Địa Hình cũng đã đi rồi, Phương Bình không để ý lắm, lúc này đây, Phương Bình còn đang nghiền ngẫm lời của Phong Vân đạo nhân.
Nghe được những lời này, hắn suy nghĩ một chút, bỗng hỏi: "Mộc lão, trong chín Hoàng bốn Đế, ai mạnh nhất?"
Thiên Mộc vội vàng đáp: "Lão hủ chỉ là một gốc cây, nào có biết những thứ này"
"Thời kỳ hỗn loạn, thần triều Yêu Hoàng, vương đình địa quật... Được tính là ba thời đại, vậy, ai là cường giả chí tôn?"
Hẳn là Phong Vân đạo nhân nói đến cường giả mạnh mẽ nổi lên ở thời đại kia.
Tám ngàn năm!
Trong tám ngàn năm này, hơn hai ngàn năm trước có Mạc Vấn Kiếm, hơn hai ngàn năm sau, có Võ Vương, Phương Bình có lẽ cũng là một cường giả như vậy.
Hiện tại, Tân Võ còn chưa kết thúc.
Mà từ tám ngàn năm trước đến hiện tại, còn có thời gian tứ đại vương đình địa quật xưng bá tam giới. Chỉ là sau khi Ma Đế vào địa quật, địa quật đã suy sụp không ít.
Ngược dòng lịch sử, thần triều Yêu Hoàng thống trị tam giới hơn ba ngàn năm.
Trước đó, là thời kỳ hỗn loạn kéo dài một hai ngàn năm.
Có thể xem những mốc thời gian này là cột mốc đánh dấu một thời đại.
Thiên Mộc vẫn luôn ở Thần Đình, chưa từng đi ra ngoài, nhưng lúc này nó suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng nói: "Thời tứ đại vương đình địa quật, chưa chắc đã có cường giả chí tôn, bởi vì thời kỳ đó, tứ đại vương đình địa quật vẫn chưa chân chính trở thành bá chủ tuyệt đối.
Về sau, Mạc Vấn Kiếm vào địa quật, có lẽ đã chặt đứt cơ hội nổi lên của cường giả.
Còn thời kỳ hỗn loạn và thời thần triều Địa Hoàng..."
Nó thực ra không biết những thứ này, nhưng nó giằng co với phân thân Khôn Vương tám ngàn năm, không phải là không nói chuyện. Có lúc, phân thân Khôn Vương rảnh rỗi sinh nông nổi, cũng sẽ trò chuyện với nó một chút.
Suy nghĩ một chút, Thiên Mộc nói: "Hai thời đại này, có lẽ thật sự có cường giả nổi lên! Ít nhất thì theo lão hủ biết, khoảng thời gian đó, bản thể Khôn Vương từng ra ngoài, đã từng bị thương.." Phương Bình hơi nhíu mày: "Trấn Thiên Vương ra tay ư?"
"Chuyện này thì lão hủ không biết, nếu là Trấn Thiên Vương ra tay, biểu cảm của Khôn Vương có hơi khác thường." Thiên Mộc khẽ lắc đầu, có một số việc, nó biết một ít, nhưng cụ thể thế nào thì không rõ ràng.
Phương Bình gật đầu, không nói về chuyện này nữa, mà là nhìn về phía phương xa, lẩm bẩm nói: "Không biết Ngộ Đạo Nhai và Suối Trường Sinh còn có ở không?"
"Hẳn là vẫn còn ở đó" Thiên Mộc nói: "Suối Trường Sinh không dễ bị khô cạn, nhưng mà lần này bị Thiên Đế quậy như vậy, dù có suối cổ thì lúc này cũng không dám xuất hiện. Ngộ Đạo Nhai không phải là nơi năng lượng tụ tập, rất khó bị hủy diệt.
Nếu muốn, tiểu hữu có thể đến đó một chuyến.
Chỉ là, Ngộ Đạo Nhai... Thực ra cũng có nguy hiểm. Hơn nữa, cũng không phải lúc nào cũng có thể ngộ đạo, bằng không cũng sẽ không bị Khôn Vương phong tỏa nhiều năm như vậy. Có thể nắm bắt được cơ duyên hay không, còn phải xem vận khí của tiểu hữu"
"Cũng đúng, ta phải mau đến đó một chuyến mới được!" Phương Bình cười cười, lại nói: "Mộc lão, có thể cung cấp cho ta một nơi để tu luyện hay không? Ta muốn bế quan vài ngày "Bế quan...
Thiên Mộc đại khái biết hắn muốn làm gì, gật gật đầu, vung tay lên, phía trước xuất hiện một mảng cây màu xanh, cây trúc chớp mắt sinh trưởng, bện với nhau thành một gian nhà gỗ.
"Tiểu hữu cứ việc bế quan ở đây, lão hủ cũng cần chữa thương một thời gian"
1721 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận