Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2348: Liên Trảm Ba Thần (2)

Khương Quy hừ lạnh một tiếng, quát lên: “Đệ tử núi Ủy Vũ, bảo vệ ta!”
Dứt lời, bảy tám người còn sót lại trong số 30 cường giả cấp chín núi Ủy Vũ Sơn lập tức tập hợp, bắt đầu đánh với nhóm người kia. Mà Khương Quỳ thì đang nhắm vào cường giả cấp điện chủ của Thiên Thực vương đình, cũng là người vừa mới ra lệnh tấn công hắn. Ánh mắt chuyển động, khẽ rên vài tiếng, đối phương chớp mắt rơi vào trạng thái ngủ say. Mà người này cũng thật sự mạnh mẽ, tuy ánh mắt đã ngây dại, nhưng vẫn còn một chút ý chí sót lại, yếu ớt nói: "Bảo vệ cơ thể cho bản tọa, chờ ta trảm hắn!"
Dứt lời, không còn tiếng động nào nữa. Hai vị cường giả đã vào thế giới bản nguyên giao chiến.
Bên này Khương Quỳ dẫn dắt núi Ủy Vũ chém giết khốc liệt. Bên kia, Nguyệt Vô Hoa, Lực Vô Kỳ cũng la giết ngút trời. Tiên đảo hải ngoại, những cường giả đích truyền hoặc hậu duệ của cấp Đế lúc này đều thể hiện át chủ bài và thủ đoạn cuối cùng. Nguyệt Vô Hoa cầm trường kiếm trong tay, hét vang: "Môn hạ đảo Vấn Tiên, kết trận!".
Mấy vị cường giả đảo Vấn Tiên gần như lập tức hợp thành một thể, kim thân cũng biến hóa, khác với cách dung hợp năng lượng của những phe khác, những người này giống như biến mình thành binh khí, dung hợp với trường kiếm của Nguyệt Vô Hoa. Nguyệt Vô Hoa cũng hóa thân khổng lồ trong chớp mắt, trước đó nhìn như cô gái yếu đuối, lúc này lại như ôn thần giáng thế!
"Vấn Tiên!"
Một tia sáng u ám lóe lên, như ánh trăng soi sáng, một kiếm tung ra, hai vị cấp chín không kịp tránh, kim thân chớp mắt bị cắt thành vô số mảnh. Bên kia, Lực Vô Kỳ cũng điên cuồng hét lên, thân thể nở to, lúc này, nó cao đến trăm mét, bốn vó đạp xuống đất. Bên cạnh, một con rồng cũng lập tức phóng to thân người, đuôi rồng quét ngang bốn phía. Đến bước này, từng vị cường giả cũng không còn giấu thực lực nữa!
Lúc ở bên ngoài, đối mặt với nguy cơ, trên thực tế, mọi người không hề bộc lộ toàn bộ thực lực. Bởi vì mọi người đều chờ cơ hội! Chờ Phong Thiên đại trận bị phá! Quân Thần Đình không kiên trì được lâu, lúc đó bọn họ vẫn tin rằng mình có thể thoát chết ở thời khắc sống còn. Cũng chỉ có nhân loại không biết gì cả, khi đó, người người tuyệt vọng, mang theo tâm tình liều mạng tác chiến. Nhưng đến hiện tại, bảo vật đã xuất hiện, giấu thực lực chẳng có gì hay cả! Bọn họ bộc lộ thực lực, hận không thể lập tức tiêu diệt nhóm người này để đến bên cạnh Phương Bình. Về phần đến đó giúp Phương Bình hay là đoạt bảo thì... khó nói! Giết chóc vẫn tiếp tục. Song phương đều có người chết thảm! Người chết ngày càng nhiều! Ngay lúc này, hơn mười người quân Thiên Mệnh đang toàn lực dung hợp năng lượng, giúp Kỳ Huyễn Vũ, dồn dập phun máu, có người nổ tung đầu, con đường bản nguyên hiện ra, lập tức bị phá nát!
Ầm! Hai vị cường giả cấp chín chết thảm tại chỗ!
“Điện chủ!”
Những người khác nhìn về phía ba người đang giao chiến, lúc này, Kỳ Huyễn Vũ ngồi xếp bằng trong hư không, cơ thể bắt đầu rạn nứt, giống như đang cố gắng tránh thoát, trán đầy mồ hôi, đối với cấp chín cao cấp nhất mà nói, đây là chuyện khó mà tin nổi.
Đổ mồ hôi!
Trong ba người, Kỳ Huyễn Vũ yếu nhất, lão đang giao chiến với Phương Bình trong thế giới bản nguyên, song, lão rơi vào thế hạ phong, liên lụy quân Thiên Mệnh, khiến hai người chết thảm. Nhưng so với Kỳ Huyễn Vũ, Phương Bình cũng chẳng tốt đẹp gì, kim thân rạn nứt nhiều lần, lúc này, kim thân đã mờ, không còn sáng sủa như trước. Nhân Hùng tung nắm đấm thép, đánh Phương Bình thừa sống thiếu chết. Nhưng Nhân Hùng lúc này cũng càng đánh càng yếu, lúc này, hắn cũng thở dốc kịch liệt, có cảm giác muốn chửi thề! Khó giết! Tuy Phương Bình không phải Chân Thần, nhưng quá khó giết. Hắn đã nhiều lần kém chút nữa thì đánh nổ nhục thân của đối phương, nhưng tốc độ khôi phục của đối phương quá nhanh! Tuy nhiên, điều khiến Nhân Hùng hơi yên tâm chính là tốc độ khôi phục của Phương Bình cũng chậm lại một chút, không còn nhanh như trước. Lần này, Phương Bình không diễn, tốc độ khôi phục thật sự đã chậm lại, dù vật chất bất diệt đầy đủ, nhưng liên tục bị thương cũng đã thương tổn đến căn cơ của hắn. Nhưng Phương Bình vẫn cắn răng, chậm rãi mài chết đối phương là được! Hôm nay, hắn phải mài chết một số người, về phần mái chết đối phương trước hay là đối phương mại chết mình trước, chờ đến cuối cùng là biết thôi!
"Này gấu chó, người đang gãi ngứa cho ta đấy à?"
Phương Bình thấy Nhân Hùng có vẻ muốn rời ra tiêu diệt những người khác trước, nên lập tức lên tiếng mỉa mai một câu.
"Ngươi mà cũng xứng làm cường giả Chân Thần á? Rác rưởi vô dụng đúng là rác rưởi vô dụng, chẳng trách bị phái đến đây làm gác cổng... Không, gác cổng cũng không bằng, chó giữ cửa dù sao cũng còn được cho ăn, người còn chẳng có mà ăn, sống không bằng chó!"
"Ngươi chán sống rồi!"
Đôi mắt Nhân Hùng bừng lên sự hung ác, đột nhiên xuất hiện giữa trời, bắt lấy cánh tay của Phương Bình, quát lớn một tiếng, chớp mắt xé rách cánh tay Phương Bình. Cánh tay trái của Phương Bình bị gãy vỡ, nhưng cũng hung ác không kém, tay phải cầm đao, lập tức đâm xuyên ổ bụng của đối phương! Đây là lần đầu tiên Phương Bình đánh xuyên qua được cơ thể của Nhân Hùng! Nhân Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, vung quyền đập xuống, tiếng răng rắc vang lên, cánh tay phải của Phương Bình cũng bị đánh nổ. Phương Bình vừa định phản kích thì ánh mắt hơi thất thần hoảng hốt, bên trong thế giới bản nguyên, Kỳ Huyễn Vũ gầm lên dữ dội, đột nhiên bạo phát, một thương đâm xuyên người Phương Bình! Chiến đấu, càng ngày càng khốc liệt. Kỳ Huyễn Vũ cũng không dễ chịu, Phương Bình chém đầu lão, Kỳ Huyễn Vũ không sao, nhưng quân Thiên Mệnh lại có người bị diệt tại chỗ! Phương Bình tác chiến song phương, cũng bị thương nặng nề. Nhân Hùng lại đấm ra một quyền, đánh về đầu của hắn! Ầm! Đây là lần đầu tiên Phương Bình bị người khác đấm nổ đầu, Phương Bình lập tức rút lui, đầu chầm chậm mọc ra, đặc biệt khiến người khác Sợ hãi.
"Hô..."
Phương Bình thở dốc, hắn cũng có chút lực bất tòng tâm. Lúc này, bên kia đột nhiên có tiếng hét thảm vang lên! Nhóm người Khổng Lệnh Viện cũng điên cuồng, tiêu diệt nhiều vị đối thủ, năm sáu vị cường giả nhân loại lập tức xông vào trận doanh của quân Thiên Mệnh!
"Phụt!"
Bóng người Kỳ Huyễn Vũ rung động, Thiên Mệnh Quân gặp phải áp lực, sức mạnh trên người lão cũng dần dần biến mất! Phương Bình cười ha ha trong thế giới bản nguyên, lại điên cuồng, điều động đảo nổi liều chết đâm sầm vào đảo nổi của Kỳ Huyễn Vũ. Răng rắc! Trong thế giới hiện thực, kim thân của Kỳ Huyễn Vũ cũng bắt đầu rạn nứt, từ lúc Phương Bình ra tay, bên kia, quân Thiên Mệnh không thể tiếp tục bạo phát năng lượng trợ giúp Kỳ Huyễn Vũ, bởi họ phải đối mặt với nhóm người Khổng Lệnh Viên đang điên cuồng!
"Giết!"
Lý Đức Dũng tung ra Phá Không Kiếm, một kiếm chém bay đầu một người. Phía sau, một vị quân Thiên Mệnh dùng thương đầm xuyên đầu hắn. Khốc liệt vô cùng!
Ngay sau đó, Khổng Lệnh Viên lại bạo phát, xé nát người tập kích này, máu thịt tung tóe, kim thân vỡ vụn. Từng vị cường giả kim thân bất diệt trong thần thoại lúc này lại chết rất thê lương. Chỉ trong chốc lát, số lượng cấp chín tử trận của song phương đã hơn 50 người! Các bên đều có thương vong, nhưng cấp chín của địa quật thiệt hại hơn tám phần mười! Không có Kỳ Huyễn Vũ, quân Thiên Mệnh bị kiềm chế, bọn họ căn bản không địch lại pha nhân loại đang hợp tác ăn ý với tiên đảo hải ngoại, chớp mắt, bị giết gần một nửa.
Ngay khi Nhân Hùng lại định đánh nát đầu Phương Bình thêm lần nữa, bỗng lỗ tai khẽ nhúc nhích. Lúc này, có người truyền âm cho hắn!
"Địa Ma Chân Quân, chớ giết Phương Bình!”
Nhân Hùng hơi chậm lại, Thần Sứ?
"Vì sao?”
Nhân Hùng cũng nhanh chóng truyền ấm cho đối phương, hắn nhận ra được là ai đang truyền âm, lập tức hỏi: “Ngươi là sứ giả của Thần Giáo?”
“Thuộc hạ là sứ giả Quan Phong của Thần Giáo...”
Người này lập tức dùng ám hiệu với Nhân Hùng, sau đó nói: “Không nên giết Phương Bình! Về phần Của Chúng Sinh... Hộ Giáo đại nhân từng có lệnh, nếu thật sự bị Phương Bình cướp lấy thì cứ để cho Nhân Gian lấy đi!”
“Cho bọn họ?”
Nhân Hùng hơi nổi giận, để võ giả Nhân Gian lấy đi Của Chúng Sinh?
"Đúng, đây là mệnh lệnh của Hộ Giáo đại nhân! Lần này... Nhân Gian sẽ bị hủy diệt! Cửa Chúng Sinh chính là chất dẫn! Địa Ma Chân Quân, kính xin chấp hành mệnh lệnh!”
“Đáng chết, hắn giết Minh Nguyệt và Vô Diện, người bảo bản tọa tha cho hắn?”
“Đại nhân!”
Sứ giả Quan Phong nghiêm nghị: "Đây là mệnh lệnh Thần Giáo! Nhưng cũng không cần quá sức, trước đó, Thần Giáo cũng không ngờ Cửa Chúng Sinh sẽ rơi vào tay Phương Bình, nhưng nếu đã như vậy, cứ dựa theo lệnh mà làm thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận