Toàn Cầu Cao Võ

Chương 870: Tần Phượng Thanh Về Trường

Mấy người vội vã rời đi nhưng Trần Vân Hi không vội, cô nàng suy nghĩ một chút mới nói: "Phương Bình, hay là chiều nay ta dẫn ngươi đi mua tóc giả nhé?"
Phương Bình bất đắc dĩ nói: "Để sau đi, ta cần thích ứng với huyết nhục mới vài ngày, ngươi đi tu luyện đi, ta không sao rồi."
Nghe vậy, Trần Vân Hi không khỏi có chút thất vọng, nhưng cũng không nói thêm gì, trước khi đi, không biết cô nàng đã nghĩ như thế nào, bỗng nhiên đi đến trước mặt Phương Bình, giơ tay sờ đầu hắn, trong lúc Phương Bình trợn mắt ngoác mồm, cô hơi đỏ mặt nói: "Thật bóng loáng... Ta đi đây!"
Nói xong câu này, Trần Vân Hi chạy bước nhỏ rời khỏi hiện trường.
Sắc mặt Phương Bình cứng ngắc như tượng, ngày tháng sau này không sống nổi nữa!
Hoàng Cảnh cũng hơi đơ mặt, nín cười sắp nghẹn tới nơi rồi, chờ Trần Vân Hi rời đi, hắn mới lên tiếng: "Lần này trường học tiêu tốn không nhỏ để giúp ngươi, những cái khác dễ bàn, nhưng vò máu yêu thú kim thân cấp tám kia ngươi phải trả lại cho nhà trường, không có cái này, trường mình không cách nào tiếp tục chế tạo Cường Thân Dịch.
Đoán Thể Đan cũng vậy, sau này không đủ nguyên liệu chế tạo rồi.
Phương Bình à, sớm ngày tiêu diệt một con yêu thú cấp tám mang về nhé."
Sắc mặt Phương Bình ngày càng cứng ngắc!
Ta chỉ dùng một chút máu mà thôi, ngươi lại bắt ta diệt một con yêu thú cấp tám mang về, này, có phải là hơi quá đáng không hả?
"Ma Võ rốt cuộc làm sao rồi!"
Phương Bình lẩm bẩm một tiếng, cảm giác vui sướng khi sớm trở thành võ giả đỉnh cấp năm không còn nữa.
Toàn Ma Võ bây giờ rất phách lối, cũng rất tăng động thì phải, điều này hoàn toàn không nên mà...
Mọi người đi rồi, Phương Bình liếc mắt nhìn số liệu của mình:
Tài phú: 17 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 5100 cal (5999 cal)
Tinh thần: 820 hz (899 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 4 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút
"Thực lực tăng lên..."
Phương Bình lẩm bẩm, dùng hết một tỷ điểm tài phú, hắn không để ý, trước vì muốn khôi phục nhục thân, hắn liều mạng phóng thích khí huyết, dùng hết nhiêu đó là chuyện bình thường.
Quan trọng là, sau khi rèn đúc nửa kim thân, thực lực tăng lên khá nhiều.
Khí huyết gần 6000 cal, lực lượng tinh thần càng cao hơn, gần 900 hz!
Điều này có nghĩa là gì?
Không nói lực lượng tinh thần, xét riêng khí huyết, đỉnh cấp năm bình thường có khoảng 4000 cal khí huyết.
Mà cường giả cấp sáu sơ kỳ, vẫn chưa đóng kín cửa tam tiêu có mức khí huyết tối đa khoảng 5000 cal khí huyết.
Sau đó, mỗi khi đóng kín một cửa, khí huyết tối đa sẽ tăng lên một ít.
Đóng toàn bộ cả ba cửa, bước vào đỉnh cấp sáu, không hẳn có thể đạt mức 10000 cal khí huyết, chỉ có cường giả đỉnh cấp sáu cực hạn mới đạt được mức này.
Mà lực lượng khí huyết tối đa của hắn lúc này có thể sánh ngang hàng với võ giả cấp sáu trung kỳ.
Càng khỏi phải nói đến lực lượng tinh thần, gần đạt đủ chỉ tiêu hóa hình rồi!
"Muốn trở thành cấp sáu, điều kiện đầu tiên là phải tìm được vị trí của cửa tam tiêu, khiến nó hóa hình."
Lúc này, nếu Phương Bình muốn trở thành võ giả cấp sáu, hắn phải tìm được cửa tam tiêu đã.
Thực ra trước đó, trên đỉnh đầu hắn từng hiện ra bóng của cửa tam tiêu.
Nhưng đó là hư ảo, Phương Bình cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của cửa tam tiêu.
Cường giả cấp sáu thông qua sự hiểu biết rõ rệt về cấu tạo cơ thể mình, tìm đến vị trí tồn tại của cửa tam tiêu, sau đó dẫn dắt sức mạnh, khiến cửa tam tiêu hóa hình, rồi mới tiến hành đóng cửa.
Cửa tam tiêu hóa hình, là lên cấp sáu.
Phương Bình vẫn chưa nắm giữ được sức mạnh của mình, hiện tại, ngay cả khống chế cơ thể vẫn chưa ổn định, cho nên khó mà tìm được cửa tam tiêu.
Nói cách khác, hắn còn lâu mới lên cấp sáu.
"Tu luyện chiến pháp có thể giúp mình nắm giữ và khống chế sức mạnh của chính mình."
Phương Bình lập kế hoạch, nhiệm vụ chủ yếu tiếp theo của hắn, chính là tu luyện chiến pháp.
"Hiểu và khống chế tốt sức mạnh bản thân, mình thấy mình sẽ không yếu hơn võ giả đỉnh cấp sáu!"
Phương Bình vừa đi, vừa nghĩ.
Trên đường, gặp phải vài sinh viên Ma Võ, năm mới, còn nhiều người chưa về trường.
Mấy người nhìn thấy Phương Bình đều đứng hình vài giây.
Hội trưởng Phương định làm gì vậy?
Đang yên đang lành, cạo đầu trọc làm gì?
Nhưng mà... nhìn sáng láng hẳn, thật muốn sờ thử. Có không ít nữ sinh khát vọng muốn thử, Phương Bình thật muốn dạy dỗ bọn họ một trận.
...
Không ở trường lâu, Phương Bình trực tiếp về nhà.
Hiện hắn đã đưa ba mẹ đến Ma Đô ở, mấy ngày tới hắn sẽ về nhà ở với ba mẹ.
Hoa viên Hải Loan.
Biệt thự số 16.
Lúc Phương Bình trở lại, ba mẹ còn đang thu dọn đồ đạc, đồ mới dọn đến, đủ thứ việc linh tinh phải làm.
Phương Viên buồn chán ngồi ngây người trong sân, cô bé cảm thấy khá chán.
Thay đổi hoàn cảnh sống, không quen ai cả, cô bé cũng không biết mình nên làm gì.
Chị chị em em của hội Viên Bình không ai ở cạnh, khu biệt thự to lớn cũng cực kỳ yên tĩnh, khiến Phương Viên cảm thấy thật cô đơn.
Phương Viên buồn bực chán ngán cầm cành cây ngồi đâm đâm chọt chọt nền đất ở ngoài bãi có, nhìn như muốn chọc vài cái tổ kiến.
Nhưng cảm giác buồn chán này biến mất ngay khi thấy Phương Bình vào sân.
"Anh, anh đội mũ làm gì thế?"
Phương Bình vây quanh hắn nhìn nhìn ngắm ngắm, bỗng nhiên nói: "Ủa, lông mày anh đâu?"
Phương Bình mặc kệ cô bé, cất bước muốn vào nhà.
Phương Viên nóng lòng muốn thử xem, lẽo đẽo theo sau hắn, định xốc mũ Phương Bình lên nhìn, nhưng Phương Bình bỗng nhiên dừng lại, quay đầu sang nhìn cô bé nói: "Ngày mai anh sẽ tìm trường cho em, là trường trung học phổ thông thuộc Ma Võ, ngoan ngoãn đi học, không được mở hội đoàn linh tinh nghe chưa.
À phải rồi..."
Phương Bình nói xong, sờ cằm nói: "Anh nhớ rồi... có một số bà con thân thích của một số người đều học ở trường này."
Phương Bình cười ha hả nói: "Rảnh rỗi nhớ giúp anh đánh một người."
Hắn nhớ ra, lão Lý có một cô cháu gái tên là gì gì ấy, hình như cũng học trường trung học phổ thông trực thuộc Ma Võ này.
lão Lý bắt nạt mình, vậy để Phương Viên đánh cháu gái ông ấy vậy!
Nói xong lời này, Phương Bình mặc kệ Phương Viên phía sau vẫn luôn nhìn chằm chằm gáy mình, cô nhóc yếu như vậy mà còn âm mưu hất mũ của mình, nằm mơ đi.
...
Mấy ngày sau, Phương Bình vẫn đang làm quen với cơ thể của mình.
Những người khác cũng đều điên cuồng tu luyện.
Ngày 22 tháng 2, hai công ty lớn đưa đến lượng dược phẩm và binh khí đến.
Khu Nam Ma Võ.
Lần đầu tiên Phương Bình bước chân vào kho hàng được bảo vệ nghiêm ngặt.
Khi cánh cửa hợp kim được mở ra, trong nháy mắt đó, Phương Bình hơi chấn động.
Kho hàng bằng hợp kim to lớn, vừa vào cửa, thứ đầu tiên nhìn thấy không phải là những thứ khác, mà là từng rương từng rương đá năng lượng có nồng độ cực cao!
Ít nhất có 10 rương!
Mỗi một rương có lẽ không ít hơn 200 cân, thậm chí còn nhiều hơn.
Phương Bình quay đầu nhìn Hoàng Cảnh, chấn động nói: "Ma Võ có nhiều đá năng lượng như vậy á?"
Hoàng Cảnh cười nhạt nói: "Vì sao không thể có? Thành lập trường 60 năm... à không, 61 năm rồi, những năm nay, bọn ta bớt ăn bớt mặc, lẽ nào không có dư để tồn kho hay sao?"
"Thế mà đá năng lượng lần trước ta cho nhà trường, các ngươi cũng thu sao?"
Hoàng Cảnh khẽ cười nói: "Ngươi cũng không dùng được, không phải đã nói cho nhà trường thiếu nợ trước sao?"
Phương Bình phiền muộn, không lên tiếng, tiếp tục nhìn về chỗ khác.
Kho rất lớn, có phân chia khu vực.
Vị trí của đá năng lượng cũng không phải toàn bộ.
Ngoại trừ hơn 2000 cân đá năng lượng, Phương Bình còn nhìn thấy vô số dược phẩm và thuốc các loại.
"Dược phẩm thường thấy nhất của Ma Võ là Khí Huyết Đan phổ thông, hiện nay có tổng cộng 96.000 viên."
Người nói lời này không phải Hoàng Cảnh, mà là một vị đạo sư phụ trách kiểm kê kho hàng, cường giả cấp sáu cao kỳ.
Trước đó, nơi này do Lưu Phá Lỗ phụ trách.
Phương Bình thở dài nói: "Nhiều như vậy, theo giá thị trường cũng gần được 10 tỷ rồi!"
Hoàng Cảnh nghe vậy, cười nói: "Giá vốn không cao như vậy đâu, bên phía công ty dược phẩm chế tạo ra thành phẩm cần bao nhiêu ta không rõ, nhưng với thiết bị, nhân lực và kỹ thuật của chúng ta, giá vốn của một viên cũng khoảng 30.000."
"Vậy thì giá trị cũng cực kỳ cao, ít nhất cũng có 3 tỷ rồi."
Tính như vậy hình như cũng không là gì, 3 tỷ, Ma Võ vẫn có tư bản sản xuất cái này.
Nhưng có gần 100.000 viên Khí Huyết Đan phổ thông, nghe thấy vẫn khá chấn động nhân tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận