Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1923: Đập Phá Bàn Cờ (3)

Hơn 60 vị... Hơn 60 vị cấp chín đúng là rất nhiều, bọn họ không thể đánh lại nhiều cấp chín như vậy. Nhưng lão Trương còn chưa vào vực, nghĩa là thế cuộc còn chưa tới mức đó.
Phương Bình không cần phải nhiều lời nữa, nhanh chóng bay về phía xa.
Cũng trong lúc đó, trên mặt đất, Trương Đào cũng nghe thấy Chiến Vương truyền âm.
"Hơn 60 vị cấp chín... công thêm 20 vị có sẵn, hơn 80 vị cấp chín, bọn họ chắc chắn phải giết cho bằng được Phương Bình!"
Trương Đào cũng có chút đau đầu, địa quật ném vào tổng cộng hơn trăm cường giả cấp chín. Nếu thương vong quá nhiều, cuộc chiến tuyệt đỉnh tất nhiên sẽ bạo phát. Tuy đúng là hắn muốn chuyện đó xảy ra, nhưng thế này thì có quá nhiều Chân Vương sẽ tham chiến.
Suy nghĩ một chút, Trương Đào nhanh chóng cầm điện thoại lên, bấm dãy số, nói: "Điều 10 người Trương Vệ Vũ, Khổng Lệnh Viên, Lý Đức Dũng, Vương Vũ, Lý Tân Dân, Tưởng Nguyên Hoa, Bắc Cung Vân, Mã Thiên Phúc, Tạ Y Phạm, Chung Thanh Hoan, nhanh chóng tiến đến Ma Đô!"
"Bộ trưởng!" Người bên kia đầu dây kinh ngạc vô cùng!
Mười đại cường giả!
Trên bảng xếp hạng cấp chín, năm vị trí đầu đều là cường giả tuyệt đỉnh, năm vị trí còn lạ, trừ Triệu Hưng Võ, tất cả đều đến rồi!
Bây giờ, xếp sau mấy vị tuyệt đỉnh lần lượt là Trương Vệ Vũ, Ngô Xuyên, Trần Diệu Tổ, Khổng Lệnh Viên, Triệu Hưng Võ, Vương Vũ, Lý Đức Dũng, Lý Tân Dân.. Thật ra Ngô Khuê Sơn có thể thay thế cho hạng 10 của Triệu Hưng Võ, nói cách khác, Hoa Quốc muốn dốc chết toàn lực chiến đấu ở Ma Đô!
Vốn dĩ, Trương Vệ Vũ đang lưu thủ ở Tây Sơn địa quật. Khổng Lệnh Viên ở Trung Châu, Bắc Cung Vân ở Tử Cấm địa quật...
"Bộ trưởng, tuyệt đối không thể! Nếu bọn họ đi, những địa quật khác phải làm sao?"
Võ giả ở đầu dây đối diện thực sự cuống lên! Ma Đô địa quật hội tụ những cấp chín tinh nhuệ nhất Hoa Quốc, nếu có chuyện, e là sẽ không bảo vệ được 24 quật ở Hoa Quốc.
"Đánh cược vận mệnh quốc gia! Nếu thắng trận này, chúng ta sẽ nhàn hạ hơn! Đánh giết hơn trăm cấp chín... Địa quật có bao nhiêu cấp chín có thể giết? Yên tâm, những nơi khác sẽ không sao, bảo Nam Vân Nguyệt rời khỏi địa quật, phải mau chóng thông báo cho bọn họ! Nam Vân Nguyệt lưu thủ mặt đất, giám sát 23 quật!
Ta muốn câu cá, câu từng người từng người một. Thông báo cho những địa quật khác, đến thời điểm mấu chốt, từ bỏ thành trì, lui giữ mặt đất!
Để Trúc Vương tiếp tục điều động cấp chín, báo cho Nam Vân Nguyệt, sau khi đi ra, bảo năm đại thánh địa cử viện quân đến! Mỗi nơi ít nhất phải cử ra hai tên cấp chín cho ta!
Báo cho những thánh địa khác, toàn bộ cấp chín đến cứu viện phải mang theo ít nhất một phân hóa thể lực lượng tinh thần, bằng không, nếu lần này Hoa Quốc bị đánh cho tàn phế, ông đây sẽ từ bỏ một nửa đường nối của Hoa Quốc, cho bọn họ tự sinh tự diệt!"
Trương Đào nhanh chóng tiếp tục nói: "Mau đi thông báo đi, gọi cho thành Trấn Tinh, bảo mấy vị cấp chín yếu rút khỏi Vương Chiến Chi Địa, những người có thần binh thì phải mau chóng đến cứu viện!
Nếu đám nhỏ kia hoàn toàn không biết sợ là gì thì mấy lão già chúng ta cần gì phải sợ chứ? Trận chiến này, phải đánh cho đối phương sợ, cũng làm cho đối phương ý thức được, Hoa Quốc không phải ai muốn giết thì giết!"
"Bộ trưởng..."
"Thi hành mệnh lệnh!"
"Vâng!"
Đối phương không do dự nữa, Trương Đào đã có quyết định, vậy thì không tới lượt hắn nghi ngờ. Chỉ là trong lòng vẫn còn thấp thỏm, trận chiến này, ban đầu cũng không phải an bài như vậy. Nhưng bây giờ, tất cả đều đã thay đổi. Bộ trưởng muốn dốc hết toàn lực đánh Ma Đô!

Trương Đào cúp điện thoại, giờ khắc này, bên cạnh hắn cũng đã xuất hiện mấy người. Lữ Chấn tỏ vẻ sầu lo, ông cảm thấy bên ngoài thay đổi quá nhiều. Trước khi đi ra, ông cảm thấy chỉ cần một vị cấp chín là đã đủ để thay đổi tất cả rồi. Nhưng bây giờ...
Ma Đô địa quật hội tụ nhiều cường giả như vậy, Trương Đào vẫn cảm thấy chưa đủ, vẫn còn tiếp tục điều động cường giả ở khắp nơi, Ma Đô địa quật bây giờ đã là phong vân hội tụ, cường giả càng ngày càng nhiều.
Lữ Chấn không hỏi gì, Trương Đào lại lạnh nhạt nói: "Tiếp tục ném cấp chín vào chiến trường, nếu đã phát triển đến trình độ này mà Chân Vương bên kia còn chưa triệt để trở mặt thì nhân cơ hội này, đánh cho bọn họ biết đau là gì!
Để bọn họ tiếp tục triệu tập cấp chín đến đây trợ chiến, đến lúc mấu chốt..."
Trương Đào bỗng nhiên gằn giọng, cười lạnh nói: "Ông đây diệt sạch!"
Lữ Chấn chấn động trong lòng!
Bên cạnh, Lưu Phá Lỗ cũng hoàn toàn biến sắc, trầm giọng nói: "Bộ trưởng, nếu đã như thế, liệu đại chiến có triệt để bạo phát không?”
"Không biết, nhưng cũng không đáng nhắc đến nữa! Nếu bây giờ Chân Vương địa quật muốn chiến, vậy thì chiến! Bọn họ cũng biết người của chúng ta tiến bộ nhanh, một lòng muốn giết những võ giả có thiên phú cao đó, nếu đã vậy, sau này bọn họ sẽ không thể tiến vào địa quật, vậy thì làm sao mà thăng cấp được?
Các ngươi cho rằng cứ bế quan trên mặt đất là có thể thăng cấp được sao?"
Trương Đào lạnh lẽo nói: "Nếu bọn họ thực sự muốn khai chiến ngay bây giờ, vậy thì chiến! Nếu không muốn, vậy thì sẽ không tử chiến đến cùng! Nếu Phương Bình đã đánh tới mức như thế, vậy thì thuận thế mà làm!
Ta cũng phải ép một số người xuất hiện! Thật sự cho rằng cứ trốn trong chuồng chó là có thể không cần ra tay sao? Buồn cười!
Nếu lần này thực sự thất bại, chúng ta cố thủ Ma Đô địa quật, dẫn người rút đi, tuy sẽ khổ hơn một chút, cũng không đến nỗi bị tiêu diệt!
Ta cũng muốn xem thử, đám người trốn chui trốn nhủi kia có dám đi ra không? Nếu bọn họ vẫn đang chờ cơ hội thì… ta sẽ tạo ra cơ hội cho bọn họ!"
Lữ Chấn và Lưu Phá Lỗ nghe cũng không hiểu, Trương Đào cũng không nói nhiều nữa, nhanh chóng gọi điện thoại. Chuẩn bị toàn diện rút lui! Nhưng dù có thật sự rút về, e là cũng sẽ có vô số người bị vứt bỏ, chỉ là Trương Đào đang cược, cược chuyện đó sẽ không xảy ra!
Hoa Quốc bị công phá, năm đại thánh địa sẽ ung dung ngồi xem sao? Giới Vực sẽ vẫn im lặng sao? Nhóm người Ma Đế ngàn năm trước, thấy bọn họ đều sắp chết sạch như thế, sẽ vẫn ngồi yên sao?
Hết người này đến người kia, ai cũng trốn chui trốn nhủi, nếu đã như vậy, thì cũng đừng trách ông đập phá bàn cờ của bọn họ, khiến kế hoạch ngàn năm của bọn họ biến thành bọt nước!
"Nhóc con, lần này ta chơi một vố lớn với ngươi!"
Trương Đào nói thầm trong lòng, thế cuộc đang thay đổi, mình cũng phải thay đổi theo. Cũng đúng dịp, Giới Vực ở Ma Võ còn có hai vị tuyệt đỉnh, nếu vực Nam Thất thật sự bạo phát đại chiến, hai vị tuyệt đỉnh này sẽ thật sự không quan tâm gì sao?
Nếu mặc kệ không hỏi, hai người đó sẽ là những kẻ đầu tiên phải chết!
"Chớ ép ta... nếu bức ta, ông đây sẽ tự mình lôi kéo người đến công phá Giới Vực! Chống mắt lên mà xem!"
Trương Đào cũng bất chấp, thời đại này, nếu không tàn nhẫn, người khác sẽ cho rằng ngươi dễ ức hiếp.
Mặc kệ đám tuyệt đỉnh ở thành Trấn Tinh có tư tâm hay không, ít nhất bọn họ cũng từng chiến đấu ở Ngự Hải Sơn mấy trăm năm, Trương Đào khâm phục bọn họ, cũng tán thành bọn họ. Nhưng nhóm người trốn trong Giới Vực, và đám người Ma Đế, ai cũng như con rùa đen rụt đầu rụt cổ, ông đã sớm không ưa rồi.
Bọn họ ở tiền tuyến quyết đấu sinh tử cũng không phải là để bảo vệ đám người này!
"Đến đây đi, để thế cuộc loạn hơn nữa! Hai vương ở Vương Chiến Chi Địa... Không biết có hứng thú chen chân vào không!"
Trương Đào cười nhạt trong lòng, ai cũng là cao thủ chơi cờ, tiếc là ta không đi theo sắp xếp của các ngươi. Hôm nay để ta đập nát bàn cờ này, bắt các ngươi phải hạ cờ vậy!

"Ầm!"
Tử Cấm địa quật, pháo hoa năng lượng bay lên cao từ tòa thành đầu tiên. Như một dạng khói báo động!
Tử Cấm địa quật bây giờ chính là địa bàn của nhân loại, toàn bộ thành trì đều có cường giả nhân loại tọa trấn. Trong chớp mắt, pháo năng lượng bay lên ở tòa thành trì thứ hai. Ngoài trăm dặm, tòa thứ ba, tòa thứ tư… đều bắn pháo năng lượng
Từng tòa từng toà thành một, pháo năng lượng nổ tung trên bầu trời, khói nổ rực rỡ, trong chớp mắt, ngoài hai ngàn dặm, có người nhìn thấy cảnh tượng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận