Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1565

Phương Bình gằn giọng: “Sau lần này, thầy trò Ma Võ tạm thời đừng xuống địa quật, phải càn quét tà giáo trong Hoa Quốc một cách toàn diện!
Cả những Tông sư thiếu tiền ta nữa!
Giết một võ giả tà giáo, ông đây trả tiền, tính theo đầu người! Ai cũng là đỗ nghèo khỉ, đến địa quật cũng chưa chắc có thể giết được bao nhiêu người, không lấy được bao nhiêu tài nguyên, ta không cần mạng địa quật, ta trực tiếp treo thưởng đầu tà giáo, dưới cao cấp, mỗi người 100 triệu!
Tính theo đầu người, cấp bảy 3 tỷ, cấp tám 10 tỷ, cấp chín 100 tỷ...
Ta treo thưởng hết! Muốn giết ta đúng không, ta giết bọn họ trước, để mọi người đè đầu bọn họ ra mà đánh! Bình thường ta chẳng muốn đánh tà giáo, vai hề thôi, nhưng chọc tới ta, xem ai chết trước ai!"
Mọi người dại ra!
Lợi hại!
Võ giả thiếu tiền Phương Bình nhiều không?
Quá nhiều!
Tốt xấu cũng là cường giả Tông sư, cũng muốn mặt mũi, bây giờ Lưu Phá Lỗ muốn thu nợ, tin tức truyền đi, không ít Tông sư đang phát sầu đây. Bây giờ, đầu võ giả trung cấp 100 triệu 1 cái, cấp bảy 3 tỷ, cấp tám 10 tỷ...
Bọn họ đều có chút đồng tình võ giả tà giáo, lần này thật sự phiền phức lớn rồi. Gây sự với ai không gây, lại dám gây sự với Phương Bình.
Mà đúng lúc thật, bọn họ cũng đang sầu không biết làm sao trả nợ đây. Chả nhẽ lần này đánh một trận, diệt luôn tà giáo sao?

Ngày mùng 1 tháng 10, Ma Võ vô cùng ồn ào. Đầu tiên là Lưu Phá Lỗ đột phá cấp tám, sau đó toàn Ma Võ kiểm kê nợ nần, Lưu Phá Lỗ thậm chí còn đánh tiếng ra ngoài, đương nhiên, chỉ giới hạn giữa Tông sư với nhau.
Mượn nợ thì phải trả tiền, đã đến lúc trả tiền!
Thanh niên người ta vào sinh ra tử kiếm ít tiền cũng không dễ dàng, bây giờ không xuống địa quật được, địa quật lại treo giải thưởng, sống qua ngày ăn cơm với chuối, khổ vô cùng. Bây giờ không trả tiền, lẽ nào định quỵt nợ sao?
Vừa nói thế xong, một ít Tông sư cũng tối sầm mặt, một đống người nhức đầu bưng bưng.
Sau đó, Ma Võ cũng nói bóng gió muốn tiếp quản Thành Hy Vọng, ba bộ bốn phủ cũng đang thảo luận.
Nhưng thế vẫn chưa xong, Ma Võ liên tục công bố thông tin ra ngoài.
Ngày mùng 2 tháng 10, Phương Bình gọi điện cho một ít cường giả, hiện nay, cường giả cấp bảy đột phá còn có ghi chép lại. Nhưng cấp tám, cấp chín thì không có. Vì để công chúng và võ giả sơ trung đê càng hiểu rõ tình huống hơn, hiểu chênh lệch của từng cảnh giới, Phương Bình hy vọng có thể quay lại quá trình đột phá lần này.
Hắn chuẩn bị đột phá đến cấp tám rồi!
Tin tức này vừa truyền ra, khiến cả toàn cầu náo động!
Cuối tháng 7, Phương Bình đột phá đến cấp bảy. Bây giờ mới vừa vào tháng 10, Phương Bình lại muốn đột phá cấp tám rồi!
Chưa tới 3 tháng, rất nhiều người ngay cả cấp 1 cũng không đột phá được, mà Phương Bình thì ngược lại, thực lực càng mạnh, tiến bộ lại càng nhanh.
Cũng trong lúc đó, một ít tin tức truyền ra ngoài. Trước đây, không quá nhiều người biết Phương Bình là võ giả phục sinh, Hoa Quốc thì đa số Tông sư đều biết, người nước ngoài cũng không biết. Nhưng bây giờ, mọi người đều biết rồi.
Phương Bình là võ giả phục sinh! Cường giả chuyển thế phục sinh sống lại!
Kiếp trước vốn là cường giả tuyệt đỉnh, bây giờ khôi phục thực lực kiếp trước thôi, thực lực càng mạnh, tốc độ khôi phục càng nhanh. Có lẽ Phương Bình sẽ nhanh chóng bước vào cấp chín, thậm chí tiến vào tuyệt đỉnh.
Nhân loại có lẽ sắp lại lần nữa sinh ra một vị cường giả cấp tuyệt đỉnh!
Vì phải quay lại cảnh tượng đột phá, động tĩnh hơi lớn, ngày 10 tháng 10, Phương Bình sẽ đột phá ở một hòn đảo trong hải vực gần Ma Võ. Đến lúc đó, e là sẽ gây ra biển động. Nên Phương Bình vừa truyền tin vừa đốc thúc chính phủ nhanh chóng di dời toàn bộ dân cư xung quanh đảo, đề phòng lúc hắn đột phá, động tĩnh quá lớn, gây nên tổn thất tài sản và nhân mạng.
Truyền thông đều đưa tin này. Không ít người vừa chờ mong lại vừa hâm mộ. Phương Bình nói hắn đột phá đến cấp tám, có thể sẽ gây ra biển động, ai cũng tin.
Bây giờ, toàn dân đã hiểu rõ thêm về võ đạo, rất nhiều người đều biết cường giả cấp tám là cường giả kim thân, ở cổ đại, đó chính là trong nhân vật chỉ có trong thần thoại. Người như thế, phi thiên độn địa, không gì không làm được, chắc chắn cũng có thể gây biển động.
Bước thứ 2, Phương Bình bắt đầu phát thư mời. Lần này Phương Bình không quá lộ liễu, vì đài truyền hình sẽ phát trực tiếp, hơn nữa Phương Bình sợ bị quấy rầy khi đột phá, hắn chỉ mời một số cường giả thân thiết đến quan sát.
Bộ trưởng Bộ Giáo Dục Trương Đào, Trấn Thủ Sứ phương Nam Ngô Xuyên, Phó Tư Lệnh Quân bộ Điền Mục, hiệu trưởng Kinh Nam Võ Đại Trần Diệu Đình, Nam Võ Vương Kim Dương...
Chỉ tầm 10 người nhận được thư mời. Những cường giả không nhận được thiệp cũng khá tiếc. Nhưng đột phá là chuyện lớn, nếu chủ nhân không mời, sợ có chuyện không đột phá được, cũng là chuyện rất bình thường.
Cũng may đây là thời đại tân võ, ở thời đại cổ võ, võ giả đột phá đều sẽ ở trong tông phái hoặc là có cường giả bảo vệ - đột phá là chuyện rất riêng tư. Phương Bình dù trực tiếp, nhưng sẽ không mời những người khác, những người khác hiểu quy củ cũng sẽ không tùy tiện tới, dễ gây hiểu lầm.

Ngay khi tin tức tức truyền ra, cả nước đang chấn động thì ở một nơi nào đó tại Hoa Quốc, trong phòng khách của một căn biệt thự, ba người đang ngồi, trên kỷ trà là mấy chiếc điện thoại di động.
Trong điện thoại di động, có tiếng cười già nua vang lên:"Các ngươi cũng to gan lắm, lần này thật sự muốn ra tay với thằng nhóc đó sao?”
Người này nói tiếng Hoa Quốc, mọi người cũng không ngạc nhiên. Đám người này, dù đến đâu, cũng sẽ nói ngôn ngữ ở đó, nói còn chuẩn hơn cả dân bản địa, thanh tuyến thay đổi, lúc nào cũng có thể thay đổi vị trí, muốn định vị qua điện thoại di động cũng khó.
Thời đại tin tức giúp những cường giả này càng dễ dàng ẩn nấp hơn.
"Thất gia, ngươi không động tâm sao?" Trong phòng khách, một người đàn ông khẽ cười, nói là đàn ông, nhưng cũng chỉ là phán đoán thông qua quần áo.
Đối phương đeo mặt nạ thủy tinh lóng lánh, con mắt cũng không lộ ra ngoài, lực lượng tinh thần nằm dày đặc quanh thân, trừ phi mạnh mẽ đột phá giáp lực lượng tinh thần, bằng không căn bản không thể đoán được thân phận của đối phương.
Dù lực lượng tinh thần sẽ có khí tức đặc thù, nhưng những này người ẩn giấu nhiều năm, đã sớm có biện pháp. Dùng trang bị chế tạo từ tinh thạch có thể thu lại khí tức, dùng tinh thạch thu gom một ít thiên tài địa bảo cũng có thể phòng ngừa năng lượng trôi đi.
Không giao thủ, không toàn lực ứng phó, đơn giản phán đoán thông qua một lớp lá chắn dày đặc, hầu như không đoán được gì.
Người đang nói chuyện đeo mặt nạ, không nhìn ra dáng dấp, giọng nói không rõ thực hư, mái tóc ngắn kia cũng không chứng minh được gì. Đến cảnh giới của bọn họ, cụt tay cụt chân đều có thể mọc lại, tóc muốn dài thì dài, ngắn thì ngắn, hoàn toàn thích làm gì thì làm.
Trong điện thoại, tiếng cười già nua nói: "Động tâm chứ, thần binh cấp chín, tinh hoa sinh mệnh, Chân Vương tuyệt học, thậm chí còn được Chân Vương giảng đạo, chắc chắn là sẽ động tâm. Nhưng chư vị vẫn là gan to bằng trời, đây chính là giới võ đạo Hoa Quốc – có rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh, cấp chín cũng không ít. Chúng ta đến gần tuyệt đỉnh trong trăm dặm đều rất dễ dàng bị phát hiện, mấy vị không sợ chết sao?"
Người đeo mặt nạ cười nói: "Tuyệt đỉnh... Chúng ta cũng muốn đột phá đến tuyệt đỉnh! Nhưng để đạt được điều đó, quá khó! Bây giờ, cơ hội đang ở ngay trước mắt, lẽ nào Thất gia cam tâm từ bỏ sao?
Cường giả tuyệt đỉnh tự nhiên có địa quật giải quyết, cấp chín cũng thế. Phương Bình là tuyệt đỉnh phục sinh, cảnh giới khôi phục càng lúc càng nhanh, chưa tới 3 tháng đã tiến vào cấp tám, vậy thì khi nào sẽ khôi phục cảnh giới kiếp trước?
3 tháng? Nửa năm? Hay là một năm?"
Người đeo mặt nạ khẽ cười nói: "Một kẻ chắc chắn sẽ trở thành tuyệt đỉnh, địa quật có thể chịu được sao? Lần này triệu tập chư vị, thật ra là muốn thương lượng một chút, có nên liên hệ Đại Giáo Hoàng bàn chuyện thù lao lần này hay không.
Thù lao bây giờ còn chưa đủ!
Giao kèo lúc trước chỉ là giết Phương Bình cấp bảy, bây giờ hắn sắp đột phá cấp tám, lại còn đột phá ở Hoa Quốc, nguy hiểm như vậy, địa quật cũng biết. Nếu không thừa dịp hiện tại giết Phương Bình, có lẽ ngày sau sẽ có Chân Vương chết trong tay Phương Bình.
Chỉ hai thanh thần binh cấp chín, một bộ Chân Vương tuyệt học, chưa đủ cho chúng ta mạo hiểm. Thâm nhập Hoa Quốc, mạo hiểm giết Phương Bình, lẽ nào tính mạng của ba vị cấp chín chỉ trị giá như thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận