Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1171

Ánh mắt mọi người hơi khác thường, nhưng cũng không ai mở miệng nói cái gì. Con cháu tuyệt đỉnh chém giết nhau, đó là chuyện của bọn họ, còn ai chết ai sống thì coi như xui xẻo thôi. Cô gái này rõ ràng là chuẩn bị giả vờ đánh không lại, cuối cùng một chiêu cũng không đỡ được, chết rất oan.

Trận đấu vẫn tiếp tục, đỉnh cấp sáu đã có con cháu tuyệt đỉnh ra tay.
Một vị cường giả đỉnh cấp sáu của Thiên Đường Chư Thần không khiêu chiến đám người Vương Kim Dương, mà là khiêu chiến Tô Tử Tố. Tô Tử Tố lên đài, trực tiếp bay ngược trở về, không nói hai lời, trực tiếp về đơn vị. Đối phương cũng không truy sát, không phải ai cũng giống như Lý Dật Minh.
Bên phía Vạn Tháp, một vị cường giả đỉnh phong không nói hai lời, trực tiếp chỉ Vương Kim Dương!
Bọn họ thăm dò rất rõ tư liệu của Hoa Quốc. Diêu Thành Quân nhìn như yếu nhất, nhưng lực lượng tinh thần đã hóa hình, đỉnh cấp sáu cũng không chắc có thể thắng hắn, Lý Hàn Tùng kim thân mạnh mẽ, không hẳn có thể đánh bại hắn, chỉ có Vương Kim Dương, hắn chỉ có lực lượng cốt tủy, cũng không quá nổi bật.
Vương Kim Dương chậm rãi đứng dậy, đi về phía trung tâm.
Tưởng Siêu nhỏ giọng nói: "Có thể thắng sao?"
"Xem đi." Phương Bình không nhiều lời, mà trận chiến này, cũng vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Vương Kim Dương bị xuyên thủng ngực, trong vòng 30 chiêu, giết đối phương! Mà ngực của hắn lại khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, ánh mắt của đám Tông sư còn lại củng lấp lóe hẳn!
Võ giả phục sinh Hoa Quốc! Loại võ giả này, không thể đối xử như võ giả bình thường được.

Trận đấu một vòng tiếp một vòng, cũng không phải ai cũng lựa chọn khiêu chiến, có người bỏ luôn quyền khiêu chiến. Đa số đều muốn giữ ba cơ hội đến cuối cùng. Hiện tại còn không rõ thực lực của nhau lắm, tùy tiện khiêu chiến đối thủ, thì trừ những người cực mạnh ra, những người khác còn phải phân vân khá nhiều.
6 vị tinh huyết hợp nhất cũng đã từng ra tay, theo quy tắc, phải chờ những người khác đều khiêu chiến xong, mới sẽ đến phiên bọn họ. 25 vị đỉnh cấp sáu, hơn nửa đều lựa chọn từ bỏ khiêu chiến, những người khác cũng đều khiêu chiến gần xong rồi.
Trong số những đỉnh cấp sáu chưa khiêu chiến, bởi vì người Hoa Quốc nhiều nhất, nên chỉ còn 4 vị bên Hoa Quốc không ra tay.
Anh em nhà họ Dương vẫn không hé răng, hai vị khác là Lý Phi và Trịnh Nam Kỳ, ban nãy chưa đến phiên bọn họ. Quyền khiêu chiến tiếp theo chỉ còn lại Hoa Quốc, sau khi 4 vị đỉnh cấp sáu khiêu chiến xong, sẽ đến cấp sáu cao kỳ, cứ thế mà tiếp tục.
Cách đó không xa, Lý Đức Dũng nhìn về phía Hoa Quốc.
Anh em nhà họ Dương không nói tiếng nào, Trịnh Nam Kỳ thấy thế có chút bất ngờ, nhưng vẫn tiến lên một bước, lựa chọn khiêu chiến một vị cường giả cao cấp của Thiên Đường Chư Thần.
Thực lực Trịnh Nam Kỳ không yếu, nhưng hắn cũng không đánh giết đối thủ, hắn còn chưa làm được đến mức đó.
Trịnh Nam Kỳ đấu xong, Lý Phi nhìn anh em nhà họ Dương, hơi nhíu mày nói: "Dương Mộc, Dương Phong, các ngươi..."
Dương Mộc cười nói: "Ngươi đi đi, chúng ta không vội."
Lý Phi thấy thế cũng không nói gì thêm, trước sau cũng không đáng kể, lần này Lý Phi cũng khiêu chiến một vị cấp sáu cao kỳ. So với Trịnh Nam Kỳ, Lý Phi ra tay độc hơn nhiều, tuy rằng không thể đánh giết đối thủ, nhưng khiến đối thủ bị thương nặng, hài lòng quay về.
Giờ khắc này, chỉ còn anh em nhà họ Dương chưa ra tay.
Dương Hạ liếc mắt nhìn Phương Bình sắc mặt trắng bệch, bỗng nhiên cười nói: "Phương Bình, tình huống của ngươi sớm muộn cũng bị người nhìn ra, hiện tại ngươi còn hai lần bị khiêu chiến. Vì sự an toàn của ngươi, ta đề nghị để Dương Mộc và Dương Phong dùng quyền khiêu chiến, giúp ngươi vượt qua cửa ải này, thế nào?"
Một bên, Tô Hạo Nhiên liếc mắt nhìn hắn, Bộ trưởng Vương liếc mắt nhìn Phương Bình, thấy hắn trắng bệch, hơi nhíu mày, thấp giọng nói: "Phương Bình, còn có thể chống đỡ sao?"
Phương Bình cười nói: "Không có chuyện gì, sắp tới cao cấp khiêu chiến, vẫn ưu tiên Hoa Quốc ra tay trước, đừng lãng phí cơ hội khiêu chiến võ giả đỉnh cấp làm gì, Tưởng Siêu, ngươi và Khương Hi Nghiên giả thua ta một lần, ngươi thấy được không? Nếu không, với tình hình hiện tại của ta, e là không thể dùng quyền khiêu chiến nữa, nếu thua, ta sẽ không lấy được tư cách vào vòng trong."
Tưởng Siêu gật đầu nói: "Không thành vấn đề."
Khương Hi Nghiên cũng không có ý kiến, gật đầu nói: "Ta thua một lần, khiêu chiến người khác là được, không sao cả."
Hai người đều thoải mái đồng ý, Dương Hạ lại khẽ thở dài: "Không kịp, vị tinh huyết hợp nhất ẩn núp của Thiên Đường Chư Thần kia... Nhìn chằm chằm ngươi, hiện tại hắn đang ngụy trang thành cấp sáu cao kỳ. Bên phía Hoa Quốc, dù có ưu tiên, cũng chỉ có thể khiêu chiến một lần, còn 1 cơ hội... e là hắn muốn ra tay rồi."
Vừa nói xong, sắc mặt mọi người đều khẽ biến. Không chỉ là vị tinh huyết hợp nhất, mà ngay cả cấp chín của Thiên Đường Chư Thần kia đều nghi ngờ nhìn Phương Bình, sắc mặt Phương Bình tái xanh như tàu lá chuối. Còn mấy vị cường giả ẩn nấp khác, Đỗ Hồng nói cũng rất quan trọng, nếu không, khiêu chiến nhầm đối tượng sẽ rất nguy hiểm.
Sắc mặt Bộ trưởng Vương thay đổi, trạng thái hiện tại của Phương Bình không ổn, còn có hai lần cơ hội bị khiêu chiến. Dù Hoa Quốc bên này thua bởi Phương Bình một lần, nhưng còn có một lần, lần tiếp theo sẽ đến phiên Thiên Đường Chư Thần.
Biện pháp duy nhất chính là để Hoa Quốc dùng hết hai lần cơ hội khiêu chiến của Phương Bình. Nhưng người của Nhà họ Dương... Bộ trưởng Vương không quá yên tâm, ban nãy bọn họ còn tranh chấp, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.
Dương Hạ cười nói: "Chư vị không cần nhìn ta như vậy, Phương Bình là thiên kiêu Hoa Quốc, nhà họ Dương cũng không muốn thấy hắn bị hại, càng sớm dùng hết quyền khiêu chiến của hắn thì càng tốt, miễn cho xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
Bộ trưởng Vương còn đang chần chờ, Tô Hạo Nhiên đã nhíu mày nói: "Dương Hạ, thương thế của Phương Bình không nhẹ... Dương Mộc và Dương Phong đồng ý giúp hắn lần này, ta nghĩ Phương Bình cũng sẽ cảm ơn, nhưng mà..."
Dương Hạ nghiêm mặt nói: "Nhà họ Dương còn chưa đến mức khiến người ta chê cười ngay lúc này, chư vị cảm thấy thế nào?"
Nói xong, mọi người cũng hơi tin. Giết Phương Bình cũng không có ích lợi gì! Lẽ nào giết Phương Bình rồi, Ma Võ còn có thể trả thần binh cấp chín cho nhà họ Dương? Không tìm bọn họ trả thù là tốt lắm rồi!
Nếu không có lợi, Nhà họ Dương cũng không cần phải ném đá vào đầu Phương Bình.
Nếu anh em nhà họ Dương thua Phương Bình, thì dù Dương Mộc thắng, chỉ cần Dương Phong thua Phương Bình, thì Phương Bình vẫn được vào được vùng cấm, nếu hắn không khiêu chiến nữa, không thua người khác, có thể dễ dàng lấy được tiêu chuẩn.
Nhưng nếu như thế, Dương Phong sẽ phải chịu áp lực rất lớn, có thể sẽ bị loại. Dưới góc nhìn của bọn họ, nếu nhà họ Dương ra tay với Phương Bình thì cũng không có lợi gì, nên không cần phải làm thế. Ánh mắt Phương Bình lóe lên một cái, thấy hơi lạ... Hắn cho rằng Dương Hạ sẽ nhắc đến thần binh.
Thật ra Phương Bình vẫn luôn để ý người nhà họ Dương, hắn cho rằng Dương Hạ sẽ lợi dụng cơ hội này, uy hiếp hắn giao ra thần binh. Nhưng Dương Hạ không có, hắn không nhắc đến chuyện này.
Vậy thì không đúng với mong muốn của hắn rồi!
Lẽ nào... Nhà họ Dương thật sự muốn kết thiện duyên với mình, rồi mới đòi thần binh? Nếu thế thì lần này mình ngụy trang, định ra tay với Dương Hạ, cũng không cần thiết nữa. Giống như những người khác, Phương Bình cũng nghĩ mục đích của Nhà họ Dương chính là thần binh, không nhất định phải giết hắn, bây giờ giết hắn cũng không có ích lợi gì.
"Dương Hạ có ý định gì?"
Phương Bình hơi hoang mang, nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng không biết phải làm gì, suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Đa tạ ý tốt của Dương Tông sư, nhưng thần binh cấp chín đã sớm... Thôi, kết thúc trận đấu rồi nói sau."
Phương Bình tạm thời không biết Dương Hạ rốt cuộc đang nghĩ cái gì. Anh em nhà họ Dương thật sự không có ác ý, đúng là muốn xác lập quan hệ tốt đẹp với hắn, Phương Bình... không thể giao ra thần binh cấp chín, nhưng hắn còn có thần binh cấp tám.
Nhà họ Dương thật sự không muốn tiếp tục gây chuyện với mình, dùng thần binh cấp tám giải quyết phiền toái với nhà họ Dương, Phương Bình thấy cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận