Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2341: m Mưu Thiên Cổ

Ầm ầm! Một tiếng sét vang lên. Trời long đất lở! Bầu trời màu máu vừa mới tiêu tan, lúc này lại càng thêm nồng. Dưới bầu trời màu máu, một đại đạo u ám hiện ra rồi lập tức vỡ nát! Lại một vị Chân Thần mất mạng! Bốn phương yên tĩnh dọa người. Cuộc chiến tuyệt đỉnh còn chưa nổ ra, hai vị cường giả đã mất mạng rồi! Đại đạo nứt toác, chuyện này nghĩa là đối phương là Chân Thần thật, chứ không phải là cường giả bị giảm cấp như Linh Tiêu, Địch Hạo! Cái gọi là giảm cấp, là đại đạo bị giam lại. Bây giờ, đại đạo nứt toác, nghĩa là Chân Thần vừa tử vong có đại đạo thông suốt.
"Ha ha, Chân Thần... Hình như cũng không đáng giá rồi."
Trong đám người, có người cười nhạo, không cần phải nói, người này là nhân loại. Chỉ trong chốc lát, hai vị Chân Thần liên tục mất mạng. Lúc này, một số cường giả Chân Thần yếu cũng hơi sợ. Hôm nay, ắt phải đổ máu rồi! Mà Vương Chiến Chi Địa còn chưa bị công phá!
Xa xa.
Bình Sơn Vương sợ hãi! Cường giả cấp thần tướng đi vào mà đã khiến hai Chân Vương chết rồi? Vậy một khi Vương Chiến Chi Địa bị công phá, phải chăng là càng có nhiều người chết? Bình Sơn Vương nhìn quanh bốn phương, lúc này, không ít cường giả hờ hững, giống như đã quen với cảnh như vậy. Thói quen... Là một biểu cảm đáng sợ! Điều này có nghĩa là, lần này, những cường giả này đều có ý giết người, đều có suy nghĩ sẽ có người chết. Bình Sơn Vướng lén lút liếc mắt nhìn nhóm người Võ Vương, từng người đứng ra cười nhạo, nụ cười khiến lòng hắn thêm lạnh. Phong Vương, Hoa Vương đều lạnh nhạt vô cùng! Lại nhìn Lê Chử, Lê Chử tiếp tục ho khan, ho như sắp chết đến nơi, nhưng Bình Sơn Vương hình như nhìn thấy có điểm khác thường. Ho như vậy, những biểu cảm trên mặt Lê Chử cũng là sự hờ hững, giống như Chân Vương chết đi chẳng phải chuyện to tát gì!
"Chúng ta là Chân Vương... Là thần thoại! Vì sao trong mắt những người này, giống như có thể chết đi bất cứ lúc nào, chết cũng vô ích?"
Bình Sơn Vương kinh sợ trong lòng, hôm nay, những cường giả tuyệt đỉnh này đều đã làm tốt chuẩn bị để Chân Vương mất mạng, nhưng hắn thì không! Hắn không muốn chết! Bình Sơn Vương theo bản năng nhìn về phía Hòe Vương, đây là cường giả Chân Vương yêu! Những cái nhìn này lại khiến trái tim Bình Sơn Vương thêm lạnh. Hòe Vương lúc này cũng lạnh nhạt thờ ơ, ngẩng đầu nhìn trời, không biết đang nghĩ lại, có nghi hoặc, có phiền muộn, chỉ không có sợ sệt! Lại nhìn Trúc Vương, Thanh Lang Vương... Những Chân Vương ngày đó tham chiến đều không ngoại lệ, có vài người có hơi thay đổi biểu cảm, có vài người lạnh nhạt không quan tâm, giống như họ đều biết điều gì đó.
"Bọn họ đều biết gì đó, mà ta... Không biết gì cả!"
Ánh mắt Bình Sơn Vương mờ mịt, ta vẫn là Chân Vương sao? Những người này dường như đều biết nội tình, ví như người chết là ai, nhưng hắn thật sự không biết. Dù trước đó, một số cường giả nói chuyện xưa, hắn cũng nghe không hiểu bao nhiêu. Cái gì Tứ Đế, Bát Thiên Vương... Hắn không biết!
"Ai cũng có toan tính riêng mình, chỉ có bản vương không biết gì cả, chết tiệt!"
Bình Sơn Vương muốn chạy, nhưng thời khắc này không thể rời đi. Hắn không dám chạy! Chân Vương Thần Lục đều ở đây, nếu hắn bỏ chạy, e là sẽ khiến tất cả mọi người căm thù, Mệnh Vương và những người khác, vì muốn ổn định lòng quân, rất có thể sẽ giết hắn tế cờ!
"Làm sao bây giờ? Ta nên làm gì!”
Bình Sơn Vương thầm cuống lên! Hắn sợ chết, hắn cũng không muốn chết, hắn còn trẻ, mới thành Chân Vương không bao lâu.
"Bản vương chỉ muốn thanh thản ổn định làm chúa tể một phương, yên ổn xưng vương làm tổ ở Bình Sơn Vực, vì sao chuyện phiền toái lại luôn tìm tới bản vương chứ! Những tên này, ai cũng có toan tính riêng, chỉ có bản vương là kẻ ngu si, không biết gì hết..."
Bình Sơn Vương tức giận, thầm mắng trong lòng! Hắn cảm thấy ngày hôm nay sẽ xảy ra chuyện lớn! À không, đã xảy ra chuyện rồi. Chết hơn một nghìn cường giả thần tướng, chết hai vị cường giả Chân Vương, mà đây dường như chỉ là món khai vị, hôm nay phải chết bao nhiêu Chân Vương?
"Bản vương đến cũng nên làm gì?”
Bình Sơn Vương trong lòng sầu lo, tiều tụy vì lo lắng. Hắn lo lắng hôm nay hơi sơ sẩy, mình sẽ mất mạng tại nơi này, không phải tự dưng mà hắn lo lắng, người yếu chính là như vậy, ai bảo hắn yếu. Ở đây có mấy trăm cường giả Chân Vương, có lẽ hắn không phải người yếu nhất, nhưng top 10 người yếu nhất chắc chắn có hắn. Cường giả cấp Đế e là không cần dùng nhiều thời gian cũng có thể kết liễu hắn. Mạnh như Võ Vương, giết hắn chỉ là chuyện tám chiều mười chiếu. Bình Sơn Vương nhìn quanh một vòng, nhìn về phía nhân loại, nhanh chóng dời tầm mắt, phía đó có Chân Vương yếu, nhưng hắn không dám đánh với họ, nhóm người này rất điên cuồng, đều là dân liều mạng. Nhìn lại phe Thần Lục, người mình, không thể ra tay. Không hư không, những cường giả đến từ thiên ngoại thiên, tiên đảo hải ngoại, chỉ nhìn thôi mà trái tim của Bình Sơn Vương đã đập nhanh thêm mấy nhịp rồi! Những nơi này, cấp Đế còn nhiều hơn Chân Vương!
"Đến lúc đại chiến, bản vương nên tìm ai so chiêu đây?"
Bình Sơn Vương đau đầu, trong lòng bi phẫn, hắn không tìm được đối thủ, tìm ai hắn cũng thấy mình sẽ gặp nguy hiểm.
"Hay là... Bản vương đánh nhau với võ giả thần tướng?"
Bình Sơn Vương hơi do dự, làm vậy thì mất mặt quá! Nhưng mà, vì mạng nhỏ, có thể thử.
"Linh Tiểu của núi Vương Ốc, Khương Quỳ của núi Ủy Vũ... Ôi, nhức cái đầu, trưởng bối của những người này đều là cường giả, đều là cấp Đế, huống hồ, chưa chắc hai bên đã đối địch, ta cũng không thể ra tay!"
"Phe duy nhất có thể sẽ đối địch chính là Phục Sinh Chi Địa..."
"Phục Sinh Chi Địa có không ít người, lẽ nào bản vương phải đối phó những người khác sao? Nhưng đối phó võ giả phục sinh, giết bọn họ, Võ Vương sẽ nổi điên..."
Bình Sơn Vương xoắn xuýt! Giết người của đối phương, hắn sợ Võ Vương tìm hắn đơn đả độc đấu, hắn sẽ bị đánh chết. Không giết, một Chân Vương như mình mà không giết được mấy tên thần tướng, khác nào lạy ông tôi ở bụi này, nói rõ mình đang nương tay với kẻ thù? Mệnh Vương sẽ tìm hắn tính sổ: "Ôi trời, nếu có ai mạnh kiểu nửa bước Chân Vương như Kỳ Huyễn Vũ thì bản vương có thể so tài một phen, đánh trên cơ một chút, không giết được đối phương, bản thân cũng không bị thương nặng, còn có thể có đối thủ..."
Bình Sơn Vương lên kế hoạch rất tốt, nhưng lại hơi tiếc nuối. Dù là Khổng Lệnh Viên hạng ba cũng không có thực lực đó.
"Đáng tiếc, Triệu Hưng Võ đột phá rồi, nếu không, bản vương có thể giao đấu với hắn."
Điều này nghĩa là, Triệu Hưng Võ đã đột phá, hắn không định đấu với đối phương. Đối phương khi còn là thần tướng đã rất mạnh mẽ rồi, bây giờ đột phá, nếu cảnh giới vững chắc, có lẽ còn mạnh hơn hắn, hắn không dám đấu với đối thủ mạnh hơn, sợ chết. Bình Sơn Vương rối rắm! Thôi vậy, để xem sao, không được thì tìm Chân Vương mới lên cấp của Phục Sinh Chi Địa, như Trương Vệ Vũ, Trần Diệu Tổ. Lần này, Thần Lục tập trung nhiều Chân Vương như vậy, đến lúc đó, có lẽ sẽ là nhiều người vây công một người, vậy thì càng dễ hơn nhiều. Hơn nữa, hai vương còn chưa xuất hiện. Nếu dưới trướng hai vương có cường giả nửa bước Chân Vương thì mình cũng có thể ra tay thử xem. Về phần Chân Vương... Thôi bỏ đi! Người của hai vương phần lớn đến từ thần triều Yêu Hoàng, năm xưa chinh chiến tam giới, vô cùng mạnh mẽ, hắn cũng không dám đi tìm cái chết. Phóng tầm mắt nhìn quanh, Bình Sơn Vương đột nhiên cảm thấy rất bất lực. Bản vương không nên đến! Sớm biết thế này, mình nên tìm một chỗ bế quan để người khác không tìm được mình, chờ họ đánh xong rồi mình xuất quan. Tâm tư của Bình Sơn Vương rất phức tạp. Lúc này, những người khác nghĩ gì, không ai biết. Bóng mờ của Phong Vân đạo nhân không còn rung động, nhưng trong lòng là cảm xúc không tên. Minh Nguyệt chết rồi! Đầu tiên là Vô Diện, bây giờ là Minh Nguyệt. Bốn vị Thần Chủ, chết mất hai người rồi! Ai giết? Năm xưa có 72 Thần Chủ, những năm qua đã chết không ít, còn tưởng lần này bốn vị Thần Chủ ra ngoài, thực lực Thần Giáo sẽ tăng lên, nào ngờ, còn chưa ra ngoài đã chết mất hai người rồi. Những năm qua, Trấn Thiên Vương đã âm thầm tiêu diệt nhiều vị Thần Chủ, bố cục ở Biển Khổ cũng tổn thất mấy vị Thần Chủ. Đi tìm di tích Thiên Giới, vị trí Thiên Phần, lại mất thêm vài vị Thần Chủ. 72 Thần Chủ, cuối cùng còn có bao nhiêu người sống sót? Phong Vân đạo nhân nhìn về phía Vương Chiến Chi Địa, tâm tình càng thêm phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận