Toàn Cầu Cao Võ

Chương 866: Còn Thiếu Chút Nữa

Thằng nhóc điên này, hắn có biết, vì giúp hắn khôi phục huyết nhục mà đã tốn hết bao nhiêu vật chất bất diệt và tinh hoa sinh mệnh rồi không?
Tiếng Phương Bình khàn khàn trả lời: "Ta biết, hiệu trưởng yên tâm!"
Nói xong, trên xương bàn tay lần thứ hai xuất hiện huyết nhục.
Mà lần này, Phương Bình không dùng lực lượng khí huyết rèn luyện nữa, mà đột nhiên ngưng tụ một lượng lớn lực lượng thiên địa, trực tiếp bao bọc bàn tay lại.
Hắn nhớ đến lần trước Lữ Phượng Nhu mạnh mẽ hợp nhất lực lượng tinh thần và lực lượng khí huyết.
Lực lượng thiên địa mạnh mẽ hơn lực lượng khí huyết!
Theo lý thuyết, kim thân và kim cốt có thể chịu được sức mạnh của lực lượng thiên địa.
Nếu muốn rèn đúc được thân thể chịu được sức mạnh của kim cốt, như vậy nhục thân sẽ phải chịu được sức mạnh của lực lượng thiên địa, nhục thân chỉ có thể chịu được lực lượng khí huyết trước đó quá yếu rồi.
Hành động của Phương Bình khiến mấy vị cường giả cấp tám nước ngoài choáng váng cả đầu óc.
Ông lão da ngăm ở Xiêm La Quốc nhịn không được hỏi: "Hiệu trưởng Ngô, thiên kiêu của quý trường rốt cuộc là cấp tám hay là cấp năm vậy?"
Đây thật sự là võ giả cấp năm sao?
Khí huyết vô hạn, hoàn thành rèn kim cốt, thậm chí còn ngưng tụ được lực lượng thiên địa, ngươi nói hắn cấp năm, ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?
Ngô Khuê Sơn không nói gì, một vị cường giả khác cười khổ nói: "Chắc cấp năm chứ hả? Ta thấy, nội phủ của hắn còn chưa kim thân hóa mà, năng lượng cũng bị trôi ra ngoài nhiều, cửa tam tiêu chưa đóng kín... Nhưng mà..."
Nhưng mà cấp năm kiểu này hoàn toàn không phù hợp với hình tượng cấp năm trong ấn tượng của mọi người!
Mấy vị cường giả trong nước cũng thán phục không ngớt, trong đó có một vị nữ cường giả cấp tám mặc áo xanh, cô ta hâm mộ nói: "Chậc, Ma Võ sắp có thiên tài siêu cấp rồi, dựa theo tình huống này, nếu có thể thành công, lần này mà rèn được kim thân, chờ đến khi đóng kín cửa tam tiêu, lực lượng tinh thần mạnh thêm nữa, hắn có thể rất nhanh sẽ trở thành cường giả cấp tám."
Ngô Khuê Sơn khẽ cười nói: "Phái Thanh Điền Sơn các ngươi chẳng phải cũng có vài vị thiên kiêu sao..."
Người phụ nữ mặc áo xanh cười khổ nói: "25 tuổi lên cấp năm, nếu là trước đây, Thanh Điền Sơn bọn ta đương nhiên sẽ kiêu ngạo tự hào. Nhưng bây giờ võ đại mạnh mẽ vô cùng, học viên cấp bốn cấp năm tầng tầng lớp lớp, không nói đến Phương Bình, thiếu gì người khác, như Vương Kim Dương ở Nam Võ này, Lý Hàn Tùng ở Kinh Võ này...
Bao gồm cả Trần Văn Long, Tần Phượng Thanh của quý trường... đều là thanh niên vô cùng trẻ tuổi.
Trần Văn Long năm nay 23 tuổi, Tần Phượng Thanh hẳn cũng sắp lên cấp năm rồi.
Còn nữa..."
Người phụ nữ mặc áo xanh lại nhìn nhóm người Trần Vân Hi bên cạnh một chút, càng thêm cay đắng, nhẹ giọng nói: "Mấy vị học viên này chắc cũng không lớn tuổi chứ?"
"Đều là bạn học của Phương Bình."
"Vậy đều là sinh viên đại học năm hai?"
Người phụ nữ không còn lời nào để nói!
Nhóm người này đều ngang tuổi Phương Bình, xấp xỉ 20 tuổi.
Trần Vân Hi, Triệu Lỗi đều là võ giả đỉnh cấp ba, Phó Xương Đỉnh cũng sắp rồi, nhóm Dương Tiểu Mạn hẳn cũng không bao lâu nữa sẽ đỉnh cấp ba.
Sắp lên cấp bốn, muốn lên cấp năm, cần hai năm nữa sao?
Dù cần hai năm thì bọn họ cũng chỉ mới 22 tuổi.
Thanh Điền Sơn có vài vị võ giả thiên kiêu khoảng 25 tuổi bước vào cảnh giới cấp năm. Với số tuổi và cấp độ này, ở tông phái cũng được xem là danh chấn nhất thời.
Nhưng so với võ đại, còn kém xa lắm.
Người phụ nữ không nói nhiều về Thanh Điền Sơn, mà lại nói đến những nơi khác: "Thiền Cơ tiểu hòa tượng của Quảng Thắng Tự đã lên cấp sáu rồi, 30 tuổi, gốc gác của Quảng Thắng Tự quả nhiên thâm hậu."
"Mấy năm gần đây, Vương Ốc Sơn của Triệu đại Tông sư cũng có thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp, mạnh hơn Thanh Điền Sơn ta nhiều lắm."
"Còn Vạn Sơn Tự thì..."
Nói đến Vạn Sơn Tự, người phụ nữ mặc áo xanh bỗng nhiên nhíu mày: "Nghe nói, có người phát hiện ra tung tích của lão hòa thượng của Vạn Sơn Tự... Trên bảng xếp hạng cũng có tên hắn, hắn trở về rồi à?"
Vạn Sơn Tự chính là tông phái của vị Giới Sắc hòa thượng cấp ba mà Phương Bình từng khiêu chiến khi đi con đường đệ nhất cấp ba.
Phương Bình đánh hắn một trận, sau đó, hắn đánh Diệp Kình một trận.
Trước đó, Vạn Sơn tự không có Tông sư.
Vị hòa thượng chủ trì Vạn Sơn Tự xuống địa quật nhiều năm, vẫn không có tung tích.
Nhưng gần đây nghe đồn, lão hòa thượng kia đã trở về, hơn nữa, còn được xếp hạng trên bảng xếp hạng cấp bảy, điều này khiến nhiều người khá kinh ngạc.
Ngô Khuê Sơn khẽ gật đầu, nói: "Trở về rồi, nhưng bị thương không nhẹ, nghe nói vẫn bế quan ở địa quật không ra, muốn rèn kim thân, nhưng chưa thành công."
"Kim thân..."
Người phụ nữ mặc áo xanh lắc đầu, kim thân không dễ rèn đúc như vậy.
Cô ta đã rèn đúc kim thân, đừng nhìn cô chỉ mới ba mươi, bốn mươi tuổi, trên thực tế, đã gần trăm tuổi rồi.
Phương Bình cũng không biết, nếu biết, chắc sẽ chửi thầm trong lòng, bà lão trăm tuổi mà còn giả làm thiếu phụ làm quái gì.
Người phụ nữ áo xanh cũng không nói tiếp chuyện của Vạn Sơn Tự nữa, suy nghĩ một lát, bỗng nhiên thấp giọng nói: "Có tin gì của Lữ Chấn không?"
Ngô Khuê Sơn khẽ cau mày, lắc lắc đầu.
Lữ Chấn là cha vợ của hắn.
Nhưng từ hai năm trước, sau khi xuất hiện một lần, sau đó cũng không còn tin tức nữa.
Bây giờ, trên bảng xếp hạng cũng không có tên của Lữ Chấn.
Lữ Chấn là cường giả đỉnh cấp bảy, thực lực không yếu, rốt cuộc còn sống hay không cũng khó phán đoán.
Lão hòa thượng của Vạn Sơn Tự biến mất nhiều năm như vậy cũng có thể trở về, Lữ Chấn không hẳn đã gặp chuyện.
Ngô Khuê Sơn không nói thêm gì nữa, Lữ Chấn và người phụ nữ áo xanh này đều là nhân vật cùng thời đại, tính ra, bối phận của hắn so với mấy vị cấp tám ở đây đều thấp hơn một đời.
Nhưng cường giả đến cấp độ này, tuổi tác không thành vấn đề, chỉ cần không phải là quan hệ thầy trò hoặc máu mủ, thực lực ngang nhau, đương nhiên có thể trò chuyện ngang hàng.
Ngay trong lúc bọn họ nói chuyện, trong phòng tu luyện, Phương Bình ngưng tụ một cỗ lực lượng thiên địa không quá mạnh, khoảng chừng 5 gal, đang không ngừng áp súc huyết nhục trên tay.
Ngô Khuê Sơn liếc mắt nhìn, hơi nhíu mày, trầm giọng: "Dùng lực lượng thiên địa rèn luyện huyết nhục phổ thông e là rất khó!"
Nói xong, Ngô Khuê Sơn quay đầu nhìn Hoàng Cảnh: "Đi lấy một ít máu của yêu thú cấp cao đến đây."
Hoàng Cảnh chưa động đậy gì, trầm ngâm nói: "Ít thì không được..."
"Mang hết đến đây!"
"Được!"
Hoàng Cảnh gật đầu, nhanh chóng biến mất.
Một lát sau, Hoàng Cảnh trở về, trong tay cầm theo mấy vò thủy tinh to bằng vại nước.
Trong đó có một vò hấp dẫn sức chú ý của tất cả mọi người.
Trong cái vò kia là chất lỏng màu vàng óng oánh đang không ngừng dao động theo bước chân Hoàng Cảnh.
Ông lão da ngăm của Xiêm La Quốc thật muốn nuốt nước miếng, không quan tâm đến chuyện mất mặt hay không, giọng phức tạp hỏi: "Máu của yêu thú kim thân cấp tám?"
"Ừm."
Ngô Khuê Sơn trả lời nhẹ một tiếng, ánh mắt cũng pha chút phức tạp.
Cái này không phải do hắn thu được, là của lão hiệu trưởng mấy năm đây kiếm được. Lão hiệu trưởng chinh chiến vô số lần, cũng không chỉ giao thủ với yêu thú cấp tám một hai lần, ông ấy thậm chí từng tiêu diệt được yêu thú cấp tám!
Vò máu này đều là của con yêu thú cấp tám đó.
Máu của cường giả kim thân cũng đã sớm được kim thân hóa, có ẩn chứa một ít vật chất bất diệt, hơn nữa, cũng có rất nhiều năng lượng.
Lão hiệu trưởng từng tiêu diệt được yêu thú cấp tám, nhưng ông ấy không có thần binh, rất nhiều người thực ra cũng không hiểu vì sao, chỉ nghi ngờ do ông tiêu diệt con yêu thú kia, gây tổn hại nghiêm trọng nên không thể rèn thần binh được.
Ma Võ to lớn, có rất ít người biết, lão hiệu trưởng không có thần binh, nhưng có người khác có.
Thần Binh cấp tám cũng từng thể hiện được uy lực, đã chặt đứt một cành cây của yêu thực cấp chín.
Sau đó dung hợp với cành cây của yêu thực cấp chín, thần binh lại mạnh hơn một chút, đạt đến tiêu chuẩn thần binh cấp chín.
Việc này, không mấy ai biết.
Nhưng Ngô Khuê Sơn biết hắn giấu không được bao lâu nữa.
Trước đó, hắn đánh tan huyết nhục của Trịnh Minh Hoành chỉ bằng một chưởng, tên Trịnh Minh Hoành này có lẽ chẳng biết gì, nhưng Ngô Xuyên cũng ở đó, tên đó không hẳn không biết.
Ngô Xuyên hiểu rõ Ma Võ, lão hiệu trưởng chính là giáo viên của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận