Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3134: Vạn Giới Điện (2)

Chương 3134: Vạn Giới Điện (2)Chương 3134: Vạn Giới Điện (2)
Bên trong Thiên Phần có động tĩnh, người khác không quan tâm.
Ở một nơi khác, thế lực các nơi tập hợp, cũng bắt đầu đi đến địa điểm đã hẹn.
Dọc đường đi, nguy hiểm tầng tầng, ai nấy đều vô cùng cẩn thận. Dù là như thế, vẫn có võ giả dưới cấp Thiên Vương bị thương liên tục, may mắn là không tử vong, dù sao thì, sức sống của cường giả vốn rất mạnh mẽ.
Khi các thế lực các nơi đều tiến vào phạm vi Thiên Phần, trên biển, khu vực hỗn loạn bên ngoài Thiên Phân, từng bóng người lần lượt hiện lên.
Một người đàn ông trung niên trầm giọng nói: "Đi vào rồi! Mấy vị Tuần Sát Sứ, Lê Chử và nhóm người Càn Vương đều vào rồi!"
"Thánh Võ, đã thông báo cho Thiên Tí đại nhân chưa?”
Cường giả sơ või
Thánh Võ Thần cũng có mặt, lúc này nghe vậy, gật đầu, trâm giọng đáp: "Đã thông báo! Thiên Tí đại nhân nói sẽ đến nhanh thôi. Đám võ giả bản nguyên này dồn dập tiến vào Thiên Phần, không biết là muốn ra tay với mấy vị Quyền Thần, hay là có mục đích khác."
Nhân tộc hình như không đến, là không biết chuyện, hay không định dính líu vào chuyện này?
Có người lên tiếng: "Một khi cường giả bản nguyên vây giết mấy vị đại nhân, nhất định phải lập tức ra tay!"
Hiện tại có cường giả bản nguyên kiềm chế, càng không có cách vào Thiên Phần.
Những năm qua, bọn họ cũng từng nghĩ đến chuyện cứu viện, nhưng những năm trước, phong ấn quá mạnh mẽ, bọn họ không thể làm gì.
Các vị cường giả rất trịnh trọng, cường giả phe bản nguyên bỗng xông vào Thiên Phần, bọn họ lo lắng đối phương sẽ đối phó với nhóm cường giả sơ võ đang bị phong ấn trong đó.
Nhịn bao nhiêu năm như vậy, lẽ nào đám cường giả bản nguyên này không nhịn được nữa, muốn ra tay?
"Dù là gì đi nữa, chúng ta cũng không thể ngồi nhìn!"
Thiên Tí giơ tay cản lại: 'Không sao!"
Thiên Tí không giới thiệu thanh niên trẻ tuổi, hắn đã biết chuyện. Lúc này, Thiên Tí bình tĩnh nói: "Nói với Minh Thần, một khi gặp nguy hiểm, lập tức khôi phục, tiến vào Thiên Phần! Lão phu vào trước..."
"Đại nhân!" Mọi người không yên tâm.
Ngay khi bọn họ đang nôn nóng, hư không bị xé rách, Thiên Tí đến, không đến một mình mà còn dẫn theo một người, một thanh niên trẻ tuổi.
"Đi xem xeml" Thiên Tí hít sâu một hơi: "Ta hình như cảm ứng được hơi thở của hạt giống! Hạt giống năm xưa xuất hiện tại Nhân Gian, nhưng Nhân Gian hiện tại cũng không phải là Nhân Gian năm xưa, ta vốn định đưa ngươi đến Nhân Gian xem có cơ hội không.
Thấy hắn dẫn theo người kia, có người nhíu mày, Thiên Tí đại nhân mang theo người này làm gì?
"Đại nhân, vì sao dẫn ta đến đây?" Đầu Sắt khó hiểu, ngươi dẫn ta đến nơi này làm gì?
Dứt lời, hắn đạp không rời đi, dẫn theo thanh niên bên cạnh, trực tiếp xông vào.
Nhưng... Vào Thiên Phần cũng được!
Có người biết hắn!
"Hạt giống..."
Cường giả bản nguyên tiến vào có lẽ có liên quan đến chuyện này, lão phu chưa chắc có thể hộ tống ngươi, ngươi phải tự cẩn thận."
Lão phu chỉ lờ mờ cảm ứng được thôi, rất yếu, nhưng mà... Rất giống hơi thở hạt giống năm xưa. Ngươi có thể nắm bắt được cơ hội lần này hay không thì phải xem cơ duyên của ngươi!
Lý Hàn Tùng gật đầu, nhưng trong lòng thấp thỏm, chắc sẽ không đụng phải nhóm cường giả bản nguyên đâu nhỉ?
Đây là trung tâm Thiên Giới năm xưa, trung tâm của Tam Giới, có lẽ, năm xưa, hạt giống cũng từng xuất hiện ở đây.
Đương nhiên, bình thường, Lý Hàn Tùng xuất hiện đều mặc giáp kín đầu, người bình thường chưa chắc biết hắn. Nhưng nếu địa quật cũng đến, có lẽ sẽ có người nhận ra hắn.
Lý Hàn Tùng nhìn cái đầu trọc của mình, thầm nhủ, chắc không nhận ra mình đâu ha?
Mình đã thay đổi rất nhiều so với trước đây!
Ngày càng khỏe mạnh, vạm vỡ. Khung xương lớn hơn trước, hơi thở cũng hơi khác trước đây.
"Hy vọng đừng ai nhận ra mình!"
Lý Hàn Tùng hơi ái ngại, nếu bị nhận ra, nói không chừng hắn sẽ bị Thiên Tí đánh chất. ...
Ở biên giới Thiên Phần, khắp nơi đều là vết nứt màu đen. Mà ở khu vực đen kịt này, có một nơi tuyệt nhiên không giống, có một nơi có ánh sáng.
Một đại điện rộng lớn đứng lặng trong hư không.
Vạn Giới Điện!
Là nơi tiếp đón cường giả các nơi, từ thiên ngoại thiên, tiên đảo hải ngoại, ...
Cường giả Tam Giới, dù làm chủ một phương, một khi Thiên Đình có chuyện lớn, cũng phải đến Thiên Đình tham dự các buổi họp.
Tám ngàn năm qua, cung điện này vẫn sừng sững trong hư không, chưa từng bị hủy diệt. Bốn phương tám hướng đã bị vết nứt màu đen bao trùm.
Nơi này nguy hiểm vô cùng.
Vạn Giới Điện chính là nơi mấy vị Tuần Sát Sứ hẹn gặp mặt.
Đại điện rộng lớn lúc ẩn lúc hiện trong hư không, như không tồn tại ở nơi này.
Cửu trọng thiên hỗn loạn, bản nguyên hỗn loạn, đây chính là Thiên Phần. Năm xưa, có nhiều nơi bị đánh vỡ kết giới, không thể khôi phục, không gian hỗn loạn đan xen.
Lúc này, không ai biết rốt cuộc cung điện này ở tầng không gian thứ mấy.
Yên tĩnh, vắng vẻ.
Trừ vài lúc hư không xuất hiện vài cánh hoa sen, thì không có bất kỳ tiếng động nào. Cánh hoa sen óng ánh trong bóng tối, vô cùng diễm lệ.
Cảnh đẹp là thế! Nhưng, nếu có người nhìn thấy, chắc chắn sẽ không cảm thấy đẹp, chỉ thấy lạnh sống lưng!
Một cánh sen, đồng nghĩa với một tâng không gian bị phá nát.
Ngay lúc này, từng luồng sóng âm truyền đến, có tiếng người vang lên, tiếng khẽ quát: "Cẩn thận, không được xé rách hư không, nơi đây hư không hỗn loạn, cố gắng thu lại sức mạnh!"
"Cố gắng khống chế sao cho thực lực giảm xuống thấp nhất, cố gắng khắc chế, đừng ra tay!"
Các cường giả quát lên.
Rất nhanh, xa xa, từng điểm sáng lóe lên. Đám người Lê Chử đến.
Giờ khắc này, nhóm người có hơi chật vật, mấy vị Thiên Vương còn đỡ, những người khác, bao gồm Thánh Nhân đều chật vật vô cùng, có người còn bị chảy máu, vết máu dày đặc toàn thân.
"Nơi quái quỷ gì đây!" Lực Vô Kỳ thật sự không nhịn được, chửi mát một câu.
Nơi này quá nguy hiểm!
Vừa rồi, nó kém chút đã bị vết nứt hư không nuốt trọn, may là lão tổ kéo nó ra, bằng không, nó đã phải bỏ mạng ở nơi này rồi.
Sắc mặt Thủy Lực cũng nghiêm lại, nơi này thật nguy hiểm.
Ngay vào lúc này, Thủy Lực bỗng nhiên nhìn về khu vực có ánh sáng, vui vẻ nói: "Vạn Giới Điện!"
Đến Vạn Giới Điện rồi!
Bên cạnh, Doãn Phi trâm giọng: 'Đến Vạn Giới Điện rồi, nhưng mà... muốn tìm được nơi thần bí kia, nhất định phải vào Vạn Giới Điện. Xung quanh Vạn Giới Điện toàn là vết nứt hư không, chúng vờn quanh Vạn Giới Điện, nguy hiểm vô cùng, dù là Thiên Vương, gặp phải vết nứt chằng chịt cũng phải cẩn thận đối phó.
Chúng ta còn chưa biết phải chăng có vết nứt phá tám hay phá chín nào hay không. Nơi này còn nguy hiểm hơn đoạn đường vừa rồi."
"Nơi thần bí ở trong Vạn Giới Điện?" Thủy Lực hỏi.
Doãn Phi lắc đầu: "Cụ thể như thế nào thì không rõ, nhưng nhất định phải vào Vạn Giới Điện, vào Vạn Giới Điện rồi tìm đường tiếp."
"Năm xưa, Mạc Vấn Kiếm đi vào bằng cách nào?"
Mọi người khó hiểu, lúc này, bọn họ cũng đã nhìn thấy vết nứt không gian chỉ chít, nhìn mà tê cả da đầu.
Đương nhiên, có thể nhìn thấy ánh sáng, nhìn thấy Vạn Giới Điện, chứng tỏ nơi này cũng không phải chỉ có vết nứt hư không. Nhưng với tình hình nguy hiểm như thế này, năm xưa Mạc Vấn Kiếm đi vào bằng cách nào?
Mọi người lắc đầu, hiện đã không có cách nào biết được đáp án.
Ma Đế đã chết.
Cái chết của hắn đã chôn vùi những bí mật này, cũng không ai biết làm sao một cường giả cấp tuyệt đỉnh như hắn có thể vào được nơi thần bí kia.
Trong lúc mọi người trò chuyện, phía trước, Thiên Cực bỗng quay đầu muốn đi về.
Thịnh Hoành, đại đệ tử của Tây Hoàng, thấy thế, không nhịn được mà lên tiếng: "Thiên Cực, ngươi đi đâu?"
Thiên Cực cũng không quay đầu lại, nói: "Về nhà! Nơi quỷ quái này đâu đâu cũng có vết nứt hư không, còn không biết có vết nứt nào phá tám, phá chín hay không. Quá nguy hiểm! Một khi đi sâu vào, tên khốn thiếu đạo đức nào đó nổi điên công kích bậy bạ thì cả đám chết chùm! Ta không vào!"
Hắn không vào!
Vừa nhìn thấy nơi này, hắn đã cảm thấy nguy hiểm vô cùng.
Nếu lúc mọi người tiến vào, có người bỗng nhiên công kích những vết nứt này, khiến chúng không ổn định mà bạo phát cùng lúc, mọi người có thể táng thân tại đây.
Hắn nào dám đánh cược mạng sống của mình.
Tuy lời nói ra nghe rất nhát gan, nhưng cũng khiến người khác coi trọng. Mọi người cũng lưu ý hơn về chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận