Toàn Cầu Cao Võ

Chương 146: Ưu tiên cường giả

“Thưa cô, không phải xếp hàng sao? Lẽ ra phải đến em rồi chứ?”
Phương Bình bọn họ vừa mới tới, một bạn tân sinh viên đối diện người phụ nữ nhịn không được hỏi một câu.
Người phụ nữ liếc nhìn cậu sinh viên khóa trên bên cạch cậu ta, nam sinh chịu trách nhiệm dẫn đường cho cậu học sinh mới này cười tủm tỉm nói: “138 cal.”
Người phụ nữ hiểu rõ, thản nhiên nói: “Trường học có quy định, ưu tiên cường giả!”
“Hả?”
Tân sinh viên sững sốt một chút, hoàn toàn không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như vậy.
Người phụ nữ không thèm để ý tới cậu ta, sinh viên của Ma Đô đều là thiên tài, khí huyết 138 cal, vẫn có thể vào Võ Đại phổ thông, cũng là thiên tài trong các thiên tài.
Nhưng ở Ma Đô Võ Đại, sinh viên võ giả đều có một nhóm, ai thèm để ý những người này?
Chẳng phải mỗi người đều cần phải khách sáo lấy lòng bọn họ, những sinh viên này cho dù không vừa ý thì có thể thế nào?
Đây không phải là người phụ nữ bịa chuyện, đây là quy định của trường học!
Ưu tiên cường giả!
Không vui, không vui thì tự nỗ lực tăng khí huyết lên, đột phá cấp cao!
Thật muốn so đo với người phụ nữ này, loại người này cũng đi không được xa, người phụ nữ không e sợ những kiểu học sinh này.
Không quan tâm cảm xúc của mấy tân sinh như thế nào, đợi Phương Bình đi tới, người phụ nữ cười nói: “Phương Bình, ở khách sạn tốt chứ? Nếu không thích, chúng tôi bên này cũng bị trách cứ.”
“Cảm ơn cô, em rất thích, em ở mà không muốn đi.”
“Vậy thì tốt.”
Người phụ nữ lại cười, nói: “Trước đó tôi đã giúp em xem một chút, ký túc xá bố trí không tồi, tôi không thay đổi nữa.”
Nói xong cũng không làm giống như những học sinh khác, kiểm tra chứng minh và giấy thông báo trúng tuyển, người phụ nữ trực tiếp nhập thông tin vào máy tính.
Rất nhanh, người phụ nữ đưa chìa khóa cho Phương Bình nói: “Ký túc xá tân sinh viên khu một, phòng số 86.”
Phương Bình vội vàng nhận lấy chìa khóa, nhưng lại có chút mơ hồ, cách bố trí ký túc xá của Ma Đô Võ Đại có chút không giống với tưởng tượng của Phương Bình.
Châu Vân đứng bên cạnh có chút ngưỡng mộ nói: “Trực tiếp phân đến khu một, em nhớ năm ngoái mới tới, vừa mới đến bị phân đến ở khu ba...”
Người phụ nữ cười híp mắt nói: “Đã là đàn anh rồi, còn cần tôi dạy sao?
Có bao nhiêu bản lĩnh thì được nhận bấy nhiêu đãi ngộ, bạn học Phương Bình được phân ở khu một không phải là đương nhiên sao?”
Châu Vân cũng không tức giận, cười gật đầu nói: “Cũng phải, cô Trương, thuận tiện giúp em làm thủ tục cho bạn tân sinh viên này.”
Nói xong, cậu ta chỉ tay vào Quách Thịnh đang có chút mờ mịt.
Người phụ nữ cũng không không từ chối, lấy chứng minh với giấy thông báo của tiểu mập mạp, nhập thông tin vào.
Tiếp theo bĩu môi nói: “Khu một, phòng số 199.”
“Chậc chậc...”
Châu Vân chậc chậc, quay đầu liếc Quách Thành, cười lạnh nói: “Ông ba của cậu đút vào bao nhiêu tiền?”
Mặt Quách Thịnh đỏ lên, nhỏ tiếng nói: “Không có, đây… đây không phải phân chia bình thường sao?”
“Ha ha ha...”
Châu Vân cười lớn, bên cạnh mấy sinh viên khóa trên cũng nhịn không được cười ra tiếng.
Châu Vân chưa nói gì, thì có người cười nói: “Khu một tổng cộng có 200 phòng, 100 phòng đầu được chia dựa vào thành tích.
100 phòng sau là dựa vào tài trợ.
Phí tài trợ hiểu không?
Tôi dám cược, nhà cậu tài trợ ít nhất là 200 ngàn!”
“200 ngàn? Tôi thấy khí huyết cậu ta cũng không cao, ít nhất cũng là 300 ngàn trở lên.”
“Bây giờ phòng khu một tăng giá lên rồi phải không?”
“...”
Rất nhiều sinh viên khóa trên không chút kiêng kỵ nghị luận, tiểu mập mạp đã sớm thẹn đỏ bừng mặt.
Đi cửa sau thì cũng thôi đi, vậy mà bị người ta phát hiện, hơn nữa tất cả đều biết!
Người phụ nữ thấy bọn họ cười, tức giận nói: “Ồn ào gì thế, trong nhà có tiền cũng có tài nguyên, có tài nguyên thì sử dụng thôi, có cái gì không đúng.
Với lại, phí hỗ trợ cũng còn không phải dùng trên người các em.
Cái này gọi là đồng đều giàu nghèo, bằng không những học sinh nghèo đó làm thế nào lấy được tài nguyên!”
Vừa nói ra câu này, tất cả mọi người không còn cười nữa.
Ma Võ có lẽ rất thực tế, rất bợ đỡ, nhưng đối với sinh viên lại là tương đối công bằng rất nhiều.
Có thực lực thì lấy tài nguyên, không có thực lực, cũng cố gắng hết sức không cho bạn lạc hậu quá nhiều.
Phân chia ký túc xá, là có thể dùng tiền, quang minh chính đại dùng tiền, 200 ngàn cũng là bình thường, phòng số 100, mỗi năm đều là 20 triệu tiền hỗ trợ trở lên, có lúc cao tới bốn đến năm chục triệu.
Những số tiền này dùng vào đâu?
Đúng như người phụ nữ nói, dùng trên đầu sinh viên Ma Võ, trường học sẽ không cần đến số tiền này, bởi vì trường học không thiếu tiền.
Đương nhiên, mấy chục triệu đối với võ giả mà nói là rất ít mà người có thể lấy được thì càng ít.
Nhưng đây cũng là một loại phong thái, để nói với con nhà giàu, bạn có thể tiêu tiền để đổi lấy đãi ngộ tốt hơn người khác.
Cũng nói cho những học sinh sinh nghèo, số tiền này trường học cũng sẽ không cầm, bạn nỗ lực, số tiền này sẽ là của bạn, ở nơi tệ một chút thì tính là gì, thực lực đi lên thì cái gì cũng đều có!
Vì vậy đối với những người con nhà giàu đi cửa sau, dựa vào tiền tài trợ lấy được môi trường ký túc xá tốt hơn, mọi người cười, cũng không coi là chuyện to tát gì.
Có một số chuyện, chỉ cần làm công khai trong sáng, trong lòng các học sinh cũng có công bằng.
Nếu là ngầm làm, giống như loại người Quách Thịnh vào ở khu một sợ là sớm sẽ gây cho nhiều người bất mãn.
Châu Vân không trêu đùa Quách Thịnh nữa, cầm lấy chìa khóa, lập tức nói: “Đi thôi, dẫn các cậu đi thăm ký túc xá, tiếp theo không phải là chuyện của tôi nữa, trường học sẽ sắp xếp.”
“Thưa cô, em đi trước, có thời gian em sẽ đến thăm cô.”
Phương Bình chào người phụ nữ, không quan tâm người phụ nữ có cố ý bởi vì thực lực của mình mà xem trọng, nhưng đối phương đối với mình quả thật có thiện ý.
Người phụ nữ cười gật đầu, cũng không nói gì, tiếp tục đăng ký cho những sinh viên khác.
Đến khi Phương Bình mấy người vừa đi, những học sinh đăng ký phía sau Phương Bình, có chút không cam tâm nói: “Thưa cô, vừa nãy bạn học kia khí huyết cao bao nhiêu?”
Ưu tiên cường giả, cậu ta coi như đồng ý, nhưng bây giờ căn bản không biết tình hình của Phương Bình, cậu ta đương nhiên không can tâm.
“Tôi cốt lần thứ hai.”
Người phụ nữ cũng không ngẩng đầu, rất nhanh nói: “Khu ba, số 168.”
Câu trả lời làm cho cậu sinh viên không có tâm tư nghe mình được chia ở đâu, tôi cốt lần thứ hai cậu ta thực ra cũng biết, không phải không biết gì giống như Quách Thịnh.
Cụ thể làm thế nào mới có thể tôi cốt lần hai, cậu ta không biết rõ, nhưng biết, nhất định phải đột phá 150 cal trở lên mới được.
Ma Võ, quả nhiên là nơi tập trung thiên tài, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được thiên tài đột phá khí huyết trên 150 cal.
Sinh viên không còn khó chịu, khí huyết đạt đến 138 cal, cậu ta biết có rất nhiều khó khăn.
Đối phương có thể đạt trên 150 cal trở lên, cho dù là thiên tài hay là gia cảnh tốt, đều không cần phải khó chịu nữa.
...
“Anh Châu, ký túc xá chỗ này có gì không giống với nơi khác?”
Đi ra khỏi nơi làm thủ tục, mấy người bọn họ vừa đi, Phương Bình vừa hỏi thăm.
“Khu ký túc xá tân sinh viên ở tổng cộng chia làm bốn khu, mỗi khu có 200 phòng.
Khu một một người một phòng, khu hai hai người một phòng, khu ba ba người một phòng, khu bốn bốn người một phòng, tổng cộng có thể chứa 2000 người.
Mỗi một khu sẽ bỏ trống một bộ phận, giữ lại để sau này bố trí.
Các cậu phân ở khu một, thì mỗi người một phòng.”
“Một người một phòng...”
Phương Bình líu lưỡi không nói lên lời, Ma Võ thật là có tiền, có hơn một nghìn sinh viên, vậy mà cung cấp 800 phòng.
Châu Vân cười nhạt nói: “Rất bình thường, xây dựng lại phòng cũng không hết bao nhiêu tiền.
Với lại sinh viên tốt nghiệp Ma Võ, cũng có nhiều người giàu có trên khắp cả nước, tài trợ xây dựng cho trường học.
Còn về diện tích, Ma Võ rộng khoảng 30000 mẫu, tổng cộng cũng chỉ có khoảng 6000 sinh viên, cậu cảm thấy sẽ thiếu chỗ sao?”
Không thiếu tiền, không thiếu đất, ký túc xá lại được xây miễn phí, nếu như không phải làm cho sinh viên cảm nhận được sự chênh lệch, toàn bộ đều một phòng một người cũng không vấn đề gì.
Sở dĩ không như vậy, cũng chỉ là vì khuyến khích các sinh viên có lòng cầu tiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận