Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1689

Triệu Hưng Võ nhíu mày, lại nói: "Chân Vương Thiên Du thì sao? Phong điện hạ có thể giới thiệu một phen, lão phu có chút nghi vấn, muốn thỉnh giáo một phen..."
"Cái này..."
Phong Diệt Sinh khó xử, Liễu Vô Thần thẳng thừng từ chối nói: "Khó lắm, Thiên Du đại nhân chỉ xuất hiện trong chốc lát rồi nhanh chóng trở về hồ Sinh Mệnh."
"Hồ Sinh Mệnh ở đâu?"
"Triệu soái, đừng làm loạn, một khi ngươi tự tiện xông vào lãnh địa của Thiên Du đại nhân, chọc đại nhân bất mãn..."
"Lão phu chỉ hỏi một chút, Triệu mỗ không ngốc, biết chỗ của Chân Vương Thiên Du, cũng có thể tránh nơi đó ra."
"Ở trong hoàng đình."
Triệu Hưng Võ đã hiểu, vừa đi vừa nói: "Lão phu đoán được, Chân Vương Thiên Du bảo vệ vương đình, thật ra chỉ bảo vệ hoàng đình. Hoàng thành có 99 mỏ khoáng, lão phu phát hiện, đầu nguồn đều dẫn vào trong hoàng đình. Chân Vương Thiên Du không chỉ bảo hộ vương đình, thật ra cũng đang trấn áp mỏ khoáng, đúng không?"
"Triệu soái..." Liễu Vô Thần bật cười nói: "Triệu soái đừng nên làm loạn, dù có lấy được khoáng cũng không mang đi được, ở trong hoàng thành, bất diệt thần của Thiên Du đại nhân là kéo dài đến mỗi mỏ khổng lồ."
"Lão phu không thèm mỏ khoáng, chỉ đang suy nghĩ, ở hoàng thành có bí mật nào không thể nói hay không. Bộ rễ và bất diệt thần của Chân Vương Thiên Du kéo dài đến toàn bộ khoáng mạch, mặc dù không phóng ra ngoài, nhưng sau này lão phu vẫn phải cẩn thận, cố không vào khu mỏ quặng, miễn cho chết cũng không biết chết như thế nào."
Triệu Hưng Võ có vẻ giễu cợt nói: "Trước đó đã phát giác có chút không đúng, tại phủ của ta, mỗi lần đến mỏ khoáng tu luyện, luôn có cảm giác có người đang theo dõi lão phu, quả nhiên là nó."
Ông ta vừa dứt lời, Liễu Vô Thần kinh ngạc nói: "Xem ra Triệu soái thật sự cách Chân Vương không xa, Thiên Du đại nhân có bất diệt thần kéo dài đến mỏ khoáng, nhưng cực kỳ yếu ớt, không phải Chân Vương rất khó cảm nhận được... Chúng ta được Chân Vương nói cho mới biết..."
Lúc này, Triệu Hưng Võ đã sắp đi ra khỏi đại điện, thản nhiên nói: "Há có thể che giấu lão phu? Phủ Chân Vương vẫn tốt hơn, lần sau lão phu bế quan, muốn mượn khoáng mạch phủ Phong Vương dùng một lát, không biết có được không?"
Phong Diệt Sinh hớn hở ra mặt, vội vàng cười nói: "Hoan nghênh Triệu soái đến bất kỳ lúc nào!"
Triệu Hưng Võ lại quay đầu nhìn hắn một cái, hơi cau mày nói: "Nhưng lão phu hi vọng, lần sau phân thân Chân Vương này đừng nhìn trộm lung tung nữa. Một vật chết không có trí tuệ, cũng không phải Chân Vương thật, ở trước mặt lão phu ngươi sẽ chẳng có cơ hội kích hoạt đâu!"
Phong Diệt Sinh thay đổi sắc mặt, cười nói: "Triệu soái đừng hiểu lầm..."
"Hừ! Lần sau còn nhìn trộm lão phu, lão phu sẽ đánh nát lực lượng tinh thần của ngươi, đừng trách lão phu không nhắc nhở ngươi."
"Diệt Sinh hiểu rồi."
Triệu Hưng Võ cũng không nói nữa, dậm chân rời đi.
Hắn đi một lúc, Liễu Vô Thần mới hừ nhẹ nói: "Thật hống hách!"
Phong Diệt Sinh cũng khẽ cười nói: "Dù sao cũng sắp đột phá Chân Vương, Vô Thần thúc không cần tức giận."
...
Bọn họ đang nói chuyện, Phương Bình thì mặt không còn chút máu!
Mẹ nó, tình huống gì thế? Đừng thấy Triệu Hưng Võ chỉ đặt câu hỏi, nhưng những vấn đề này... Thật sắc bén!
Sắc bén đến mức mình luôn cảm thấy ông ấy đang nói với mình!
Đừng đi trộm mỏ khoáng, nếu đi, cùng lắm thì vơ vét của phủ Chân Vương thôi, những mỏ khoáng khác đều có một sợi lực lượng tinh thần Chân Vương bám vào.
Còn nữa, Phong Diệt Sinh có phân hoá thể của Chân Vương. Muốn đối phó phân hoá thể, trước tiên phải đánh tan lực lượng tinh thần của Phong Diệt Sinh, không cho hắn cơ hội kích hoạt phân hoá thể. Không ai kích hoạt, e là phân hoá thể kia cũng không thể làm gì.
"Mình... Không bị lộ chứ?"
Trong lòng Phương Bình thật không dám xác định! Hay là Triệu Hưng Võ chỉ tùy tiện nói một chút. Cưỡng chế rung động trong lòng, Phương Bình an ủi mình hết lần này đến lần khác, chưa bại lộ, chắc chắn chưa!
Dưới gầm trời này, ngay cả tuyệt đỉnh cũng không phân biệt được khí tức của mình là thật hay giả. Trừ phi thăm dò nhục thân của mình từng chút một, lúc này mới có thể phát giác.
Bằng không, hắn chính là "Quỳ Minh"!
...
Tiệc rượu nhanh chóng kết thúc. Phương Bình thu hoạch cũng không ít.
Thứ nhất, Trát Lập Tạp La là người của vương chủ, cái này phải nói cho lão Trương biết.
Thứ hai, trừ phủ Chân Vương, mỏ khoáng ở những nơi khác đều có lực lượng tinh thần Chân Vương bám vào, không được đi đào mỏ, sẽ chết.
Thứ ba, Triệu Hưng Võ có lẽ sẽ đi Thanh Hư Thiên, phải chú ý.
Thứ tư, khi mở tiệc Thánh Quả, trừ Thiên Du, nhưng Chân Vương khác đều sẽ không trở về.
...
Sau khi tiệc mời Triệu Hưng Võ kết thúc, phủ Phong Vương trở về yên tĩnh như trước. Phương Bình lại tiếp tục bắt đầu bế quan.
Trong mắt người ngoài, Phương Bình là vì đột phá đến đỉnh cấp sáu, nhưng trên thực tế là vì tiến vào cấp tám bốn tầng kim thân. Trừ đột phá, Phương Bình còn tiếp tục phân tách sức mạnh của mình, phòng ngừa thực lực trở nên mạnh mẽ, khả năng khống chế sức mạnh sẽ yếu đi.
Phương Bình vừa bế quan vừa kiểm tra một ít sách vở. Phủ Phong Vương có Tàng Thư Các. Phương Bình là người đến từ ngoại vực, không hiểu lắm về vùng cấm, cần phải đi mượn sách để tìm hiểu thêm thông tin, đám người Cận Ngọc Hoài cũng làm y như thế, đúng là chẳng có gì lạ.

Cùng lúc đó, Ma Đô địa quật, Thành Hi Vọng.
Ngoài thành, một ánh kiếm xuất hiện giữa trời!
Lão Lý cười to nói: "Con rùa lông xanh, chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn giết ta, nằm mơ!"
"Hừ!" Tiếng hừ lạnh truyền ra, một bóng người lóe lên, rất nhanh, bóng thứ hai, bóng thứ ba cũng đến, liên tiếp xuất hiện ba bóng người.
"Trường Sinh Kiếm, ngươi rất mạnh, ba người không giết được ngươi, vậy thì bốn người năm người... Lần này, ngươi chắc chắn phải chết!"
Dứt lời, rất nhanh, xa xa lại có mấy cái bóng bay lên.
Lúc này, ánh kiếm phía sau lão Lý cũng bắn mạnh ra, xẹt qua hư không.
Ngô Khuê Sơn có chút chật vật, nhưng lại cười nói: "Bằng các ngươi? Mới 6 người? Không đủ! Còn nữa không?"
"Như ngươi mong muốn!" Thành chủ thành Yêu Quỳ cười lạnh một tiếng, lúc này, vài cây yêu thực cao chọc trời cũng bay tới.
Lão Lý nhếch miệng cười nói: "Đây là nhất định phải giết chết chúng ta sao?"
Ngô Khuê Sơn cũng nụ cười nói: "5 thành phái Yêu Thực cộng thêm thành Yêu Phượng, 6 thành liên thủ, không đơn giản! 12 vị cấp chín, bây giờ mới có 9 vị, còn ai chưa đến nữa?"
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại thầm mắng một tiếng. Càng ngày càng nhiều rồi!
Bên phía bọn họ, hắn và Lý Trường Sinh cộng thêm Phạm lão, cũng mới ba người. Đám người Quách Thánh Tuyền cùng lắm chỉ ngăn được một vị cấp chín. Ba người đối chiến 8 vị cấp chín, hơn nữa còn không hẳn là toàn bộ, nếu lão Trương không phái người đến cứu viện, bọn họ chắc chắn sẽ xong đời.
Thành Chủ Thành Yêu Quỳ cười lạnh nói: "Sẽ thỏa mãn các ngươi! Ma Võ bây giờ là mục tiêu tất sát của vương đình, đừng mơ có ai sống!"
Lão Lý xì cười một tiếng, khinh thường nói: "Nói những thứ này có ích lợi gì, các ngươi mau tới đây! Dù ông đây có chết cũng sẽ mang ngươi theo, ta cũng muốn xem ngươi có thể chịu nổi một đòn trước khi chết của ta không!"
Thành chủ thành Yêu Quỳ hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời, hai bên nhanh chóng thối lui.
Chờ lùi tới khoảng cách nhất định, Ngô Khuê Sơn bỗng nhiên nhìn về phía lão Lý, thấp giọng mắng: "Người đi đâu rồi?"
"Cái gì?"
"Còn giả ngu!" Ngô Khuê Sơn đen mặt nói: "Phương Bình đâu? Lão Trương còn chưa phái người đến cứu viện, e là cũng có phiền phức, chưa chắc sẽ có viện quân. Kêu thằng nhóc kia cho chút thứ tốt bồi bổ... Nếu là trước đây, nó chắc chắn sẽ lao tới ngay, bây giờ không có động tĩnh gì, có phải là người không có ở trường học không?"
"Sao lại thế."
"Ngươi cứ gạt ta đi!" Ngô Khuê Sơn lườm hắn một cái, hít sâu một hơi nói: "Nếu cứ tiếp tục như thế, chúng ta chắc chắn sẽ tiêu, lão Trương cũng không biết đang làm cái gì, sáu thành liên thủ, tốt xấu cũng phải phái mấy vị cấp chín đến giúp, bây giờ còn chưa thấy ai... Nếu bọn họ tập hợp đủ, chúng ta sẽ gặp phiền phức to!"
Lão Lý thở một hơi, bất đắc dĩ nói: "Lần này bọn họ quyết tâm muốn xử lý chúng ta rồi..."
"Không chỉ chúng ta, Ma Võ đều là mục tiêu của bọn họ!"
Ngô Khuê Sơn lùi tới trên tường thành, nhìn các thầy trò Ma Võ lục tục chạy về thành Hi Vọng, hơi nhíu mày nói: "Lại có người tử trận, hiện tại đại quân các thành đều đang hội hợp, đậu xanh, càng ngày càng khó khăn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận