Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1233

"Đây không phải là thứ tuyệt đỉnh có thể làm được."
Phương Bình lắc đầu nói: "Đừng nói tuyệt đỉnh, e là ngay cả hai vương cũng không làm được."
"Vậy ngươi thì sao?"
Lý Hàn Tùng bỗng nhiên chen vào một câu. Vừa nói xong, Phương Bình biến sắc, mẹ nó, ý ngươi là Thiên Đế hả?
Không thèm để ý đến hắn, Phương Bình trầm tư trong chốc lát nói: "Ta cảm thấy xác suất đây là vật hóa hình không lớn, nếu thật sự là thế, thì đáng sợ lắm. Khả năng lớn nhất là do con đường bản nguyên ở đây quá hỗn loạn, quá mạnh mẽ.
Con đường bản nguyên mạnh mẽ có thể vặn vẹo không gian.
Tuyệt đỉnh đã bắt đầu liên quan đến không gian, đến nhẫn chứa đồ, thì nghĩa là có cường giả có khả năng thay đổi và cắt không gian. Nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là do bản nguyên vặn vẹo không gian ở đây."
Mọi người khẽ gật đầu, suy đoán này đúng là đáng tin hơn.
Phương Bình nói xong, lại cười nói: "Đương nhiên là còn có một khả năng khác, đó chính là lực lượng tinh thần hỗn loạn.
Kết giới ở đây như cái bát úp ngược, diện tích che phủ rất lớn, có thể tưởng tượng được năm đó rốt cuộc chết bao nhiêu người. Lực lượng tinh thần khổng lồ đến mức đó, đủ để vặn vẹo cảm quan của chúng ta.
Nói cách khác, thứ chúng ta nhìn thấy chưa chắc là thật. Thứ này có cùng hiệu quả như vật hóa hình, nhưng không phải do con người tạo thành, mà là lực lượng tinh thần của vô số người chết vặn vẹo tạo thành ảo cảnh."
Mọi người lại gật đầu, sau đó, Lý Hàn Tùng cảm thấy nhàm chán nói: "Phân tích những thứ này làm gì? Chúng ta trốn đi chứ?"
Nguyên nhân Vương Chiến Chi Địa hình thành có vô số loại. Địa quật đang phân tích, nhân loại cũng đang phân tích... kết quả đều không có được nhận thức chung.
Chuyện đến nước này, trừ bỏ tuyệt đỉnh, thật sự không có bao nhiêu người quan tâm nơi này hình thành như thế nào. Lúc Trương Bằng dạy bọn họ cũng đã từng nói, không cần phải để ý đến những chuyện vô nghĩa này.
Phương Bình cười cười, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, buồn cười nói: "Cũng may là nơi này không có yêu thú bình thường, nếu không có lẽ mỗi ngày chúng nó đều sẽ chửi má nó, thật vất vả xây xong sào huyệt, kết quả ra cửa một chuyến... Nhà biến mất tiêu! Hoặc là đang ngủ say sưa, nhà cũng mất tiêu luôn, tức chết yêu!"
Lý Hàn Tùng nhếch miệng cười nói: "Nếu thật sự có yêu thú bình thường, vậy thì hay rồi. Có yêu thú thích thu thập bảo bối, ngươi nói, nếu ngươi vừa mở mắt ra, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện sào huyệt yêu thú cấp chím, không có yêu thú ở bên trong, có phải là lời khùng luôn không?"
Tất cả mọi người bật cười, chỗ này thực sự không phải nơi người bình thường có thể ở. Yêu bình thường cũng không được! Mấy trăm lần không tìm được nhà mình ở đâu cũng đủ khiến người ta phát điên.
Vị trí của người sẽ không thay đổi, nhưng không có nghĩa là vị trí yêu thú hay các sinh vật có sự sống khác sẽ không thay đổi.
Điều này cũng có nghĩa là, ngươi ra cửa 1 lần, là sẽ không thể quay về nữa, trừ phi lật tung toàn bộ Vương Chiến Chi Địa lên.
Phương Bình không nói tiếp nữa, nhìn chung quanh một chút, đứng lên nói: "Chỗ này khá dễ thấy, thương thế của mọi người thế nào rồi?"
"Gần lành rồi."
"Không thành vấn đề."
Ba người kia, chỉ có Diêu Thành Quân còn chưa triệt để khôi phục lực lượng tinh thần, nhưng cũng không bị thương gì, cũng không cần tiếp tục chữa thương.
Phương Bình không có ý định thăm dò Vương Chiến Chi Địa, thấy mọi người mở miệng, cười híp mắt nói: "Vậy nên làm việc rồi! Trời đã sáng!"
Lúc bọn họ tiến vào là đêm ngày 3 tháng 7, bây giờ trời đã sáng... Trên thực tế Vương Chiến Chi Địa mờ mịt, ban đêm và ban ngày cũng không khác gì nhau. Đương nhiên ban ngày thì hơi sáng sủa hơn một chút.
Phương Bình nhảy xuống từ trên đỉnh núi, vừa đi vừa nói: "Vừa mới qua nửa đêm, người của bọn sẽ không đột phá nhanh như vậy! Tiên hạ thủ vi cường, không cho bọn họ thời gian và cơ hội đột phá! Nếu không, nếu lại xuất hiện thêm cấp 7, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.
Hơn nữa, hiện tại chắc là những phe phái khác cũng vào hết rồi, chúng ta phải cẩn thận hơn nữa. Nhưng nhiều người cũng có chỗ tốt... càng nhiều người thì càng rối loạn!
Nếu loạn, chúng ta ít người, đội nhỏ hành động tiện hơn nhiều.
Các anh em, lần này chúng ta sẽ làm sát thủ, không... thợ săn! Những tên kia chính là con mồi của chúng ta, có thể ra ngoài ăn ngon uống say hay không, phải xem thành quả lần này, còn chuyện đột phá đến cấp bảy thì... đối với chúng ta mà nói, không tính là gì.
Dù có mất một số cơ duyên ở Vương Chiến Chi Địa thì cũng không đáng kể, cùng lắm thì lần sau lại đến thăm dò, lấy được tiêu chuẩn rồi vẫn có thể vào, mọi người cảm thấy thế nào?"
Lý Hàn Tùng cười ha hả nói: "Ta không có ý kiến, cùng lắm thì chúng ta lại liên thủ đánh chặn cửa, tốc độ thật ra cũng rất nhanh. So với đi khắp nơi tìm vận may, không bằng tiêu diệt những tên kia, lời hơn nhiều!”
Phương Bình gật đầu, sau đó tung ra một thanh trường đao cho lão Vương, mở miệng nói: "Binh khí của ngươi nên thay đổi, đến bây giờ mà còn dùng hợp kim cấp A, quá hạn rồi."
Nói xong, lại nhìn Lý Hàn Tùng, lắc đầu nói: "Không có bao tay, ngươi lấy thần binh khác không?”
"Thôi, cứ dùng bao tay của ta đi."
Lý Hàn Tùng lắc đầu, hắn tu luyện tới hiện tại, luyện ra một đôi nắm đấm thép, nếu đổi binh khí sẽ không thể phát huy ra toàn bộ thực lực.
Phương Bình không nói nữa, hắn đang nhìn bảng số liệu của mình. An toàn rồi! Ít nhất giờ khắc này là an toàn.
Sau khi thương thế của mọi người khôi phục, địa hình biến hóa, điểm tài phú của hắn bỗng nhiên tăng lên.
Đây cũng là nguyên nhân Phương Bình không vội ẩn thân, vì điểm tài phú đã tăng, cũng đồng nghĩa với an toàn.
Tài phú: 645 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 9630 cal (9630 cal)
Tinh thần: 1469 hz (1469 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 100 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+3, 10 triệu điểm tài phú/phút)
Mô phỏng khí tức: 100.000 điểm tài phú/phút (+)
"Hình như tăng khoảng 130 tỷ..."
Phương Bình hơi bất ngờ, nhiều vậy luôn? Theo lý thuyết hắn chỉ được 11 thanh thần binh, thần binh thu được lần này... thật ra đều là rác rưởi. Ít nhất theo Phương Bình là vậy, phần lớn đều là cấp bảy sơ kỳ, trung kỳ có rất ít.
Thần binh cấp bảy sơ kỳ bình thường sẽ tăng khoảng 10 tỷ điểm tài phú, trung kỳ là 12 tỷ. Phương Bình nhìn một chút, hình như chỉ có hai thanh cấp bảy trung kỳ, hắn được chia 1 thanh... thì sẽ là 112 tỷ. Làm sao lại tăng thêm 18 tỷ?
Suy nghĩ một chút, Phương Bình bỗng nhiên nhíu mày, trong tay đột nhiên xuất hiện một sợi dây chuyền.
Dây chuyền đen nhánh, có vẻ hơi xấu xí. Không chỉ là xấu xí, mà còn là đánh bóng chưa đủ, hoặc là nói khó có thể đánh bóng, chỉ là một chuỗi đá thô, rất thô ráp.
Viên đá... không bị đâm thủng để xỏ thành chuỗi, mà là bị một ít vật hình lưới bao bọc lại, xâu chuỗi cùng nhau.
"Là cái này sao?" Phương Bình suy đoán, chắc là cái này rồi!
Thứ này đắt giá vô cùng! Sợi dây chuyền này, Phương Bình không chia, mọi người cũng không muốn, hẳn xem như chiến lợi phẩm của mình. Trước Phương Bình đã cảm thấy vật này có giá trị không nhỏ, bây giờ cũng đã chứng minh được là nó rất đắt giá.
"18 tỷ... Dây chuyền này đại khái nặng khoảng 3 cân... một cân 6 tỷ?" Phương Bình lay đầu! Giá trị liên thành!
1 cân tinh hoa sinh mệnh, phía chính phủ định giá khoảng 5 tỷ, hệ thống định giá càng thấp hơn, chỉ có một nửa, 2.5 tỷ điểm tài phú mà thôi. Nhưng 1 cân đá đồ chơi này, giá trị 6 tỷ?
"Còn quý hơn tinh hoa sinh mệnh sao?" Phương Bình kỳ thực vẫn còn hơi bất ngờ, dưới cái nhìn của hắn, vật này đúng là rất đáng giá, là đồ cực tốt đối với cường giả dưới cao cấp, tốt hơn cả thần binh.
Có thể nhất thời ngăn cản lực lượng tinh thần cấp bảy, trước đó, một số người của Yêu Thực vương đình dùng cái này để bảo mệnh. Trọng lượng ngang nhau, nhưng tinh hoa sinh mệnh lại không quý bằng, thực sự là mới mẻ.
"Tấm bia lần trước..." Phương Bình bỗng nhiên có chút chờ mong, phải đào!
Tấm bia kia nặng khoảng 10.000 cân không nhỉ? Chắc tầm 5 tấn! Há, nghĩa là... trị giá 60 ngàn tỉ?
Phương Bình tiếp tục lắc đầu, tấm bia kia không quý đến vậy chứ? Nếu thật sự quý như vậy, tại sao nó lại bị tùy tiện chôn dưới đất? Nghĩ một hồi, Phương Bình không suy nghĩ thêm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận