Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1910: Lại Loạn Cào Cào (2)

Nghĩ vậy, Giảo lại nhìn Kiến Vương một chút, lại nhìn trung tâm thánh địa phía sau đám kiến tộc, nơi đó có mấy mỏ khoáng sinh mệnh hội tụ.
Nó cân nhắc, đám kiến tộc này khỏe hơn mình rất nhiều.
"Tại sao phải công thành chứ? Công thành không phải là vì chứng minh ta và đầu bếp cùng phe sao? Cũng là vì mỏ khoáng sinh mệnh... Yêu tộc còn có thể nuốt khoáng sinh mệnh, nhân loại lấy mỏ khoáng có tác dụng gì đâu."
Giảo lập tức nghĩ đến rất nhiều, lực lượng tinh thần nhanh chóng dao động: "Sứ giả của Hòe vương đại nhân đã đến Giới Vực, nói với bản vương, chỉ cần giết chết võ giả phục sinh, thì sẽ không truy sát bản vương nữa..."
Giảo giải thích một câu, sau lưng, một số yêu tộc có hành động lạ.
Giảo quay đầu nhìn lướt qua, ánh mắt mang theo vẻ cảnh cáo.
Bản vương ở đây, không có cơ hội để các ngươi nói xen vào!
Phía trước, con kiến lớn màu vàng nghi hoặc: "Sứ giả Hòe vương đại nhân tới rồi?"
"Tới rồi, các ngươi chưa gặp sao?"
"Chưa!"
Dù có chút nghi hoặc, nhưng Kiến Vương cũng không nghi ngờ gì. Hình như không có vấn đề gì.
Người của Hòe vương đến yêu cầu Kim Giác Thú Vương tham chiến, không truy cứu chuyện lần trước của nó, đây là chuyện rất bình thường.
Còn về chuyện bản thân nó chưa gặp, có thể là do đối phương đi đường biên giới Ngự Hải Sơn.
"Vậy... Cùng đi nhé?" Kiến lớn hỏi một câu, nếu yêu tộc Giới Vực cũng đi tham chiến, vậy thì cùng đi là được rồi.
Đi qua đó, lại tập hợp với Yêu Vương ở Bách Thú Lâm, ba khu cấm địa, 15 vị cường giả Yêu Vương, dù là võ giả Phục Sinh Chi Địa hay võ giả Thần Lục đều không dám xem thường bọn nó.
Giảo mở to hai mắt nhìn, hình như có chút không dám tin, định gào lên, song, nó nhanh chóng chuyển sang dùng lực lượng tinh thần: "Các ngươi... không để lại Yêu Vương canh phòng cấm địa à?"
Vẻ mặt Giảo đầy nghi hoặc, không trông coi cấm địa sao? Giới Vực chúng ta quá nghèo, hơn nữa có Cấm Kỵ Hải tồn tại, cho nên không cần canh phòng, nhưng các ngươi lại không cử người trông coi sao?
Thật ra Kiến Vương vốn không định để Yêu Vương cấp 9 ở lại canh giữ, dù sao thì phía Tây sa mạc Vạn Nghĩ chính là Giới Vực, bên đó không có thế lực yêu tộc tồn tại. Nhưng bây giờ, yêu tộc Giới Vực ra ngoài, còn không biết có yêu tộc nào ở Giới Vực khác đến hay không.
Nghe Giảo nói như vậy, kiến lớn như được nhắc nhở, yêu tộc cấp tôn giả không thể trông coi cấm địa được, phải lưu lại một hoặc hai vị Kiến Vương ở lại mới được.
Kiến lớn nhanh chóng sắp xếp, trong bốn con kiến khổng lồ bên cạnh, có hai con bị nó lưu lại. Nó không định mang theo toàn bộ binh lực!
Thấy nó phân tán binh lực, mắt to của Giảo nhanh chóng chớp chớp.
Giảo đầu to đang suy nghĩ một chuyện rất nghiêm túc.
Ta không đi công thành, bây giờ đổi thành tiến đánh cấm địa, đầu bếp sẽ không truy cứu chứ? Nhưng yêu tộc cấm địa cũng phải đi tham chiến, mình tiến đánh cấm địa, cũng coi là hỗ trợ nhỉ?
Bối rối ghê!
Giảo nhìn thoáng qua trung tâm thánh địa xa xa, nơi này có khoáng sinh mệnh, ít nhất cũng có ba cái trở lên.
Hơn nữa, kiến lớn là chủ cấm địa, trước kia vẫn luôn xem thường mình... người anh em duy nhất của mình ở đây, lần trước bị Hòe vương giết, kiến tộc không hề đứng ra giúp đỡ.
Giảo biết Kiến tộc rất mạnh mẽ. Thật ra cấm địa ngoại vực đều có Chân Vương làm chỗ dựa.
Trong Vạn Yêu vương đình có kiến khổng lồ cấp Chân Vương làm chỗ dựa cho sa mạc Vạn Nghĩ, Bách Thú Lâm cũng có.
Chỉ mình Giảo không có!
Giảo rất đau khổ, mình không có một tổ tông tốt nào, Kim Giác Thú tộc ở vùng cấm hình như không có chỗ dựa. Dù mình thành Yêu Vương, đó cũng là Yêu Vương hoang dã, không có cách nào thành lập cấm địa.
Trừ phi mình gia nhập Thủ Hộ vương đình, như các yêu thú thủ hộ thành trì, trở thành yêu thú phối hợp thành chủ, mới có thể độc hưởng khoáng sinh mệnh.
Nhưng Giảo không sẵn lòng mất đi tự do, thế nên nó mới phản bội Bách Thú Lâm.
"Chân Vương nhà đầu bếp cũng là Chân Vương, còn cho bản vương một cái vực, còn tốt hơn cấm địa... Bản vương đánh sa mạc Vạn Nghĩ cũng là giúp đầu bếp, hắn sẽ đồng ý phải không?"
Giảo tự khẳng định một chút, nó không định đi công thành nữa. Nó muốn xử lý yêu tộc của hai đại cấm địa! Để nó trở thành yêu tộc độc tôn ở vực Nam Thất.
Hai đại cấm địa tồn tại quá lâu rồi, yêu tộc chỉ biết sa mạc Vạn Nghĩ và Bách Thú Lâm, nào có ai biết Kim Giác Thú Vương.
"Chiêu này gọi là gì... gọi là cái gì nhỉ... Nhân loại có câu nói... Giết gà dọa khỉ?"
Trong lòng Giảo bỗng nghĩ đến một cụm từ, đúng, chính là cái này.
Mặc dù nó rất nghi hoặc, vì sao phải giết gà dọa khỉ. Hình như vô dụng mà? Khỉ rất mạnh.
Nó nghe nói Vạn Yêu Vương đình có Yêu Hầu Chân Vương, chứ chưa nghe nói có Yêu Kê Chân Vương, giết gà, có liên quan gì với khỉ?
Giảo cảm thấy Phục Sinh Chi Địa thật phức tạp, không suy nghĩ sâu nữa.
Tóm lại chính là ý này nhỉ. Đánh chết kiến lớn, hù dọa Bách Thú Lâm? Không, hù dọa yêu tộc khác. Để tất cả yêu tộc đều biết, Kim Giác Thú Vương ta đã trở về rồi.
Vừa về, ta liền làm chuyện lớn động trời, tiêu diệt cấm địa.
Lúc này, Giảo suy nghĩ rất nhiều, nhanh chóng lại nói: "Kiến Vương... Vậy chúng ta cùng đi... võ giả phục sinh rất mạnh, vừa nãy ngươi đã nghe chưa?"
"Nghe được rồi..."
Kiến Vương cũng nghe được truyền âm, nhưng không để ý lắm. Dù một vị vương giả đã bị giết là chuyện rất đáng sợ, nhưng lần này cường giả Thần Lục rất nhiều, yêu tộc cũng rất nhiều. Hiện ngay cả Giới Vực cũng có nhiều yêu tộc tham chiến như vậy, còn lo lắng cái gì?
"Vậy thì cùng đi... đúng lúc bản vương cũng đang suy nghĩ... Lần này ra ngoài, Hòe vương không giết bản vương, bản vương có nên về Bách Thú Lâm hay không..."
Lúc này âm thanh của Giảo rất non nớt. Không giả già nua nữa!
Nó phải giả non, phải thỉnh giáo lão tiền bối một số vấn đề, lần này ta đã ra rồi, nên đi đâu?
Giảo vừa nói, vừa không hề phòng bị đi về phía Kiến Vương, Kiến Vương cảm thấy không quen lắm, nhưng thấy Kim Giác Thú Vương khiêm tốn cầu chỉ điểm, cũng không quan tâm nữa.
Nó cũng đang suy nghĩ một vấn đề, lần này Kim Giác Thú Vương trở về, trở thành Yêu Vương, có nên lôi kéo về sa mạc Vạn Nghĩ không?
Mặc dù sa mạc Vạn Nghĩ chỉ cần kiến tộc, bình thường yêu tộc khác đều sẽ đi Bách Thú Lâm hoặc là Ngự Hải Sơn. Nhưng lần này, Kim Giác Thú Vương trở mặt với Bách Thú Lâm, hơn nữa bây giờ vực Nam Thất càng ngày càng nguy hiểm, lần trước võ giả phục sinh giết chết nhiều vị vương giả, lần này lại có vương giả chết.
Sau này còn không biết sẽ chết bao nhiêu, về sau sẽ còn tiếp tục sao?
Kiến Vương cũng bắt đầu cân nhắc việc tăng cường thực lực sa mạc Vạn Nghĩ.
Nhưng... Kim Giác Thú Vương có thể, yêu tộc Giới Vực không được.
Quá nhiều vương giả, nếu tới hết thì sa mạc Vạn Nghĩ sẽ bị những yêu tộc này chiếm đoạt.
Kiến Vương và Giảo cùng đi, vừa ngự không phi hành đi về phía thành Hi Vọng, vừa bàn luận vấn đề con đường của Giảo sau khi trận chiến này kết thúc. Yêu tộc cũng khá thẳng thắn, Kiến Vương nhanh chóng biểu đạt chuyện muốn Giảo đến sa mạc Vạn Nghĩ.
Giảo vẫn luôn gật đầu to, dáng vẻ khiêm tốn tiếp nhận, thái độ có thể cân nhắc.
Nghĩ đi nghĩ lại, Giảo bỗng quay đầu hét lớn một tiếng, lực lượng tinh thần nổi giận nói: "Đi... Bên ngoài! Bảo vệ bộ tộc Vạn Nghĩ..."
Lúc này, yêu tộc Giới Vực rất nhiều, gần 30 con yêu tộc cấp 8, trên trăm cấp 7.
Phía sa mạc Vạn Nghĩ ít hơn nhiều, ngoại trừ ba vị cấp 9, chỉ có 5 vị yêu tộc cấp 8, cùng hơn mười con kiến cấp 7. Hai con kiến cấp 9 còn lại bị giữ ở sa mạc Vạn Nghĩ.
Giảo vừa khiển trách, vừa đang suy nghĩ, có thể nhanh chóng giết những đám kiến tộc này sao?
Hiện tại đã bao vây bọn chúng, nhiều yêu tộc như vậy, vây giết mấy vị này… Kiến Vương rất mạnh, Kiến Vương chính là chủ nhân sa mạc Vạn Nghĩ, Giảo biết mình chắc chắn không phải là đối thủ.
Nhưng thật ra yêu tộc Giới Vực cũng không kém. Năm đánh ba, có lẽ có thể giết được ba con Kiến Vương? Giết bọn chúng rồi, lại nhanh chóng trở về giết hai vị Yêu Vương còn lại, cướp đoạt sa mạc Vạn Nghĩ. Có lẽ, còn có thể đi giết Yêu Vương của Bách Thú Lâm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận