Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2778: Tam Giới Run Rẩy Trước Ta

"Vậy sao cũng được! Với khả năng khống chế sức mạnh của lão phu, ba phân thân, không nói đối phó ba vị Thánh Nhân, ngăn cản ba vị Thánh Nhân không thành vấn đề!"
Phương Bình không tin, Khôn Vương còn làm không được, một phân thân của Khôn Vương tương đương một vị Thánh Nhân, phân thân của ngươi có thể cản ba Thánh Nhân?
Cảm giác mình bị nghi ngờ, Chú Thần Sứ hừ nói: "Đừng so sánh lão phu với những người khác! Nói cho người biết, phân thân là do lão phu sáng tạo, phân thân hiện tại của các ngươi hiện tại chỉ tép riu, là phế phẩm của lão phu mà thôi!
Năm đó lực lượng tinh thần của lão phu quá mạnh, ta cũng chán sống một mình không vui, quá cô đơn, nên mới cắt linh thức chế tạo phân thân Bàn về phân thân, lão phu chính là tổ tông của các ngươi, hiện tại lão phu không chơi phân thân lực lượng tinh thần, mà chơi phân thân tế bào học. Ngươi có biết cái gì tên là tế bào học hay không?"
Ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, ngay sau đó, lập tức liên lạc với Thương Miêu ở trong đầu: "Thương Miêu, mèo lớn, ra đây hỏi chuyện cái coi! Năm xưa, ai là người sáng tạo phân thân lực lượng tinh thần?"
Hắn cảm thấy mình hình như sắp biết thân phận của người này rồi!
Nhưng mà... Không ai đáp lại!
Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt.
Chú Thần Sứ thì hơi nhíu mày, lên tiếng: "Ngươi đang làm gì đó? Bản nguyên có động tĩnh... Ngươi đang liên hệ ai trong thế giới bản nguyên?"
Sắc mặt Phương Bình thay đổi! Đệch, lão già này đáng sợ thế!
"Liên hệ Thương Miêu? Đừng hòng, ta cảnh cáo ngươi, không cho phép ngươi nói với Thương Miêu bất cứ chuyện gì liên quan tới ta, bằng không... Ngươi tự mình giải quyết kẻ địch đi!"
Chú Thần Sứ hừ nói: "Lão phu không như người khác, xét về nghiên cứu bản nguyên, Tam Giới không ai rành hơn lão phu đâu!"
Ông ấy nói thật Thần khí trảm đại đạo, nếu không hiểu bản nguyên như lòng bàn tay, sao có thể chế tạo được thần khí như vậy. Phương Bình muốn dùng bản nguyên liên hệ người khác trước mắt ông? Hắn quá chủ quan!
Thời khắc này, Phương Bình hơi chấn động, rốt cuộc người này là ai? Là Thánh Nhân thật sao?
Không phải chứ?!
Thân phận này, tính cách này, cảm giác cũng là người có máu mặt ở thời Thượng Cổ!
Cũng đúng, không có thân phận và địa vị, Trấn Thiên Vương cần gì phải trấn áp ông ấy, trực tiếp tiêu diệt cho rảnh tay!
"Được!" Phương Bình chớp mắt nói: "Vậy thì mười phân thân!"
"Cút!" Chú Thần Sứ mắng to một tiếng, ngươi cho rằng phân thân không cần tiền?
Những năm qua, lão phu cũng chế tạo một số phân thân có lực chiến cao, nhưng không phải phân thân nào cũng có thực lực cấp Thánh Nhân, ông phải tiêu hao và đánh đổi nhiều hơn Phương Bình nghĩ.
"Tối đa ba phân thân, cần thì lấy, không thì biến đi!" Phương Bình nhìn ông một lúc lâu, được thôi, sớm muộn gì cũng sẽ bòn rút hết của ông! Lão già này, bị khóa ở Trái Đất, còn không phải là vật trong túi mình sao, hung hăng cho ai xem chứ!
Chú Thần Sứ không muốn nói thêm gì với Phương Bình nữa, ông đưa cho Phương Bình ba quả cầu rồi đuổi Phương Bình đi.
Rất nhanh, Phương Bình xuất hiện ở bên ngoài pho tượng.
Nhìn ba quả cầu trong tay, Phương Bình từng hoài nghi, đây có phải cáu bẩn trên người lão già kia không.
"Tiền bối, có thể nói chuyện không?" Phương Bình nói chuyện với quả cầu nhưng không nhận được phản ứng.
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Thứ này có đáng tin không? Hay là đập thử một cái nhỉ?"
Dừng một lát, Phương Bình nhìn về phía quả cầu, cười nói: "Tiền bối, hay là ta ném vào trong hố xí thử nhé?"
"Ngươi dám!" Phương Bình cười một tiếng, biết ngay là có ý thức mà! Đến trình độ này, sao lại không có ý thức được chứ? Phân thân Khôn Vương cũng có thể tự chủ suy nghĩ, lão già này cũng sẽ không kém.
Phương Bình không nói gì, mở cửa tam tiêu, mở Chiến Thiên Cung ra, trực tiếp ném ba quả cầu vào trong. Hắn sẽ không để những phân thân này trở thành máy theo dõi quản chế mình Trong thế giới nhỏ, Chú Thần Sứ cầm một quyển sách, đến khi cảm nhận được phân thân đã bị cắt liên hệ, ông khẽ lắc đầu, cười nhạt: "Đúng là cảnh giác.
Nói xong, hơi nhíu mày.
Đây là lần đầu tiên ông gặp Phương Bình, nhưng ông cảm nhận được rất nhiều thứ không tầm thường.
Có một số việc, người bình thường không nhìn thấy, dù là cường giả như Thiên Cẩu cũng chưa chắc đã nhìn ra được gì.
Nhưng Chú Thần Sứ cực kỳ xem thường những người này.
Ông rất tự kiêu! Bởi vì ông là thiên tài, thiên tài chân chính! Nếu năm xưa không chăm chú đúc vũ khí, có lẽ ông cũng có thể chứng đạo thành Hoàng ở thời đại kia.
Đám vũ phu như Thiên Cẩu này biết cái gì? Ông cảm thấy, ngay cả chín Hoàng bốn Đế cũng chẳng có gì ghê gớm.
Phương Bình... Rốt cuộc tình huống của Phương Bình thế nào?
"Tiên Nguyên ư?" Chú Thần Sứ ngẩng đầu nhìn trời, dù trên trời không có gì, chỉ là một vùng tăm tối, ông vẫn nhìn trời.
"Sức mạnh của Tiên Nguyên bị trộm ư?"
"Là sức mạnh của Tiên Nguyên, hay là sức mạnh từ nơi khác?"
"Có người dựng cầu nối giữa hắn và Tiên Nguyên sao?"
"Ai làm?"
"Hay là, cũng không phải là sức mạnh của Tiên Nguyên...
Là người chế tạo Tiên Nguyên, ông hiểu rất rõ thứ này. Có một số việc đã vượt qua khống chế của ông. Vậy nên sau khi chế tạo Tiên Nguyên, ông đã chạy trốn ngay. Sau đó chín Hoàng bốn Đế đã làm gì, ông cũng không muốn hỏi đến.
Nguồn gốc sức mạnh của Phương Bình đến từ Tiên Nguyên sao?
“Là ai đã âm thầm sắp đặt chuyện này? Xoay chuyển thời không... cảm giác không phải! Lẽ nào là kết hợp thế giới?"
Chú Thần Sứ rơi vào trầm tư, lẩm bẩm: “Lẽ nào nhà lão phu năm xưa bị đột nhập? Có người trộm thiết kế của ta? Nếu chế tạo một thế giới kết hợp, mô phỏng sự phát triển của Tam Giới... Ai mà giỏi vậy?"
Nghĩ đến những thứ này, Chú Thần Sứ nhanh chóng lắc đầu, thầm nói: “Kệ đi vậy! Ông đây cuối cùng cũng coi như đã thoát vậy! Ra ngoài, giết lão già Lý Tuyên Tiết, sau đó thu hồi Tiên Nguyên, sau đó...” Còn chưa nói xong, hư không phía trước khẽ chập chờn. Ngay sau đó, một bóng người hiện lên.
Chú Thần Sứ liếc mắt nhìn, lạnh nhạt lên tiếng: “Ngươi đến đây làm gì? Bán đứng lão phu, giờ đến khoe khoang à?"
"Tiền bối hiểu lầm rồi!" Lần này, Tưởng Hạo lộ mặt, nhẹ giọng nói: “Vãn bối không nói, Phương Bình cũng biết tiền bối ở đây!” Đây cũng là lần đầu tiên Chú Thần Sứ nhìn rõ được dáng vẻ của hắn, chỉ nhìn thoáng qua, không quá để ý, lạnh nhạt nói: “Không có việc gì thì biến đi. Ngươi coi nơi này là vườn thú đấy hả, muốn đến thì đến?"
"Không dám!" Tưởng Hạo bình tĩnh đáp: “Ta chỉ muốn hỏi, nếu Phương Bình đã đến đây, tiền bối hẳn là nhìn ra được gì đó. Hắn là Đấu Thiên Đế sao?"
"Làm sao ta biết!"
“Tiền bối hiểu rõ chín Hoàng bốn Đế, nhất là tính khí của bọn họ. Ta khá tò mò, Đấu Thiên Đế dùng binh khí gì?"
"Ha ha!" Chú Thần Sứ trào phúng, sau đó nhanh chóng cười nói: "Nói cho ngươi cũng không phải không được, thậm chí giúp ngươi chế tạo thần khí cũng không phải không được!"
"Tiền bối có điều kiện gì?"
"Đơn giản, thu thập 36 tấm Thánh Nhân Lệnh về cho lão phu! Về phần Thiên Vương Ấn, không cần đến ngươi.
"Tiền bối muốn tập hợp Cửu Hoàng tất cả linh kiện của Cửu Hoàng Ấn?"
“Không cần ngươi quan tâm!"
"Vãn bối nghe nói, tiền bối đã tham dự vào quá trình chế tạo của tất cả các thần khí... Chỉ có Cửu Hoàng Ấn là chưa từng tham dự, có phải ấn này có gì đặc thù không?
Chú Thần Sứ liếc mắt nhìn hắn, cân nhắc nói: "Ngươi biết không ít nhỉ!"
"May mắn biết được.
"Có liên quan đến ngươi sao?"
"Vãn bối chỉ muốn hỏi một chút"
Chú Thần Sứ cười cười, chậm rãi đáp: "Đúng vậy, phần lớn thần khí trong Tam Giới này, dù không qua tay lão phu, thì trước khi chế tạo thần khí, bọn họ ít nhiều đều sẽ đến tham khảo thủ pháp chế tạo của lão phu. Đương nhiên, có một vài thần khí không do lão phu chế tạo, cũng không tham khảo lão phu.
Ví như thần khí của Thương Miêu, Thiên Cẩu, không liên quan với lão phu. Một ít thần khí thời Sơ Võ cũng vậy.
Về phần Cửu Hoàng Ấn... Có lẽ là thần khí duy nhất không có liên quan đến lão phu ở thời Thiên Đình" Chú Thần Sứ cười: "Đó là thần khí do chín Hoàng liên thủ với bốn Đế chế tạo! Đó là thần khí do Hoàng Giả Tam Giới chế tạo, là thần khí do toàn bộ lãnh tụ Nhân tộc đồng thời chế tạo, lão phu không xen tay vào được"
"Cho nên Cửu Hoàng Ấn có thể phá tan cửu trọng thiên, là thật?"
"Có lẽ vậy!"
Tưởng Hạo đăm chiêu, lại hỏi: "Phương Bình là Đấu sao?"
"Có liên quan gì với ngươi sao?"
"Ta chỉ muốn xác định, Đấu rốt cuộc còn sống hay không?"
"Sống... Nếu sống, hắn sẽ một quyền đấm chết ngươi, ngươi quan tâm chuyện này có ích gì không?"
1810 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận