Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1716

Chuyến đi sứ lần này, Thiên Mệnh vương đình mang theo không ít yêu thú, trong đó có 5 con yêu thú cao cấp! Yêu thú cao cấp cũng không thể đối đãi như yêu thú bình thường, chúng nó có khu nghỉ ngơi riêng.
Hiện tại, nơi này chỉ còn lại ba con yêu thú cao cấp.
Cơ Nam đã sớm tản lực lượng tinh thần ra xung quanh dò xét, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Lá gan của hắn thật lớn! Dám động thủ dưới mắt chúng ta, loại người này mà không chết, sau này đều phải cẩn thận đề phòng!"
Bọn họ thật sự không ngờ, trong lúc Thiên Thực Quân tuần tra xung quanh, bị truy nã toàn thành, đối phương lại dám xuất hiện tại Vạn Đình Lâu, ở sát vách bọn họ, tiêu diệt hai con yêu thú cấp bảy!
Bọn họ cũng là người, là người thì không thể luôn luôn đề phòng.
Cơ Nam rất nhanh đã cảm ứng được có chuyện xảy ra, nhưng chỉ trong một chốc lát như vậy, tên kia đã không còn tăm hơi!
Sắc mặt mọi người tái nhợt!
Loại người này nếu không chết, sau này phải thật cẩn thận. Quá nguy hiểm! Chỉ trong chốc lát mà có thể tiêu diệt hai con yêu thú cấp bảy, còn có thể chạy thoát, thật đáng sợ.
Cơ Nam không chỉ tra xét chung quanh, mà còn tra xét toàn bộ Vạn Đình Lâu.
Mắt thấy những người này đang truy đuổi kẻ địch, giống như đã lãng quên cái gì, trong góc, hai vị võ giả cấp bốn kinh sợ, một người trong đó, máu tươi trong miệng tràn ra, trên ngực bị thủng một lỗ to, nội phủ bên trong vỡ vụn hơn phân nửa, nơm nớp lo sợ nói: "Đại... Đại nhân..."
Mấy người Cơ Dao nghiêng đầu nhìn, hai người này là người do Vạn Đình Lâu phái đến cho yêu thú ăn. Nhìn vết thương trên người hai người, hẳn là bị Yêu thú gây thương tích.
Cơ Dao nhìn Phượng Tước, Phượng Tước kêu to vài tiếng.
Cơ Dao lạnh lùng nói: "Phượng Tước nói, lúc nó tỉnh lại đã ngộ thương hai người này, người đâu, cho hai người này một ít nước suối sinh mệnh."
"Đa... Đa tạ điện hạ!"
Hai người kích động, thương thế của bọn họ rất nặng, nếu không có nước suối sinh mệnh, họ chắc chắn phải chết. Nhưng họ chỉ nhân vật nhỏ, lấy đâu ra nước suối sinh mệnh?
Vạn Đình Lâu cũng sẽ không để ý đến sống chết của hai nhân vật nhỏ bé như vậy, sẽ không lãng phí suối sinh mệnh cho họ.
Một vị võ giả thống lĩnh trong nhóm người Cơ Dao dẫn theo tiến lên một bước, cau mày, đổ lên ngực hai người một ít nước suối sinh mệnh.
Rất nhanh, thương thế của hai người khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Cơ Dao nghiêng đầu nói: "Hai người các ngươi có phát hiện điều gì bất thường không?"
"Điện hạ, tiểu nhân đang phụng dưỡng mấy vị thần thú đại nhân, không nhận ra điều gì bất thường, đến khi tỉnh lại..."
Trong lúc nói chuyện, người này sợ hãi nhìn Phượng Tước, vừa rồi, Phượng Tước giương cánh, hai người không chịu nổi dư âm, kém chút bị giết.
Cơ Dao thấy thế cũng không hỏi nữa, cũng biết hỏi không ra cái gì.
Lúc này, người của Vạn Đình Lâu đến, một vị cường giả cấp thống lĩnh vội vã tiến vào đại điện, nhìn thấy ít đi hai con yêu thú, sắc mặt tái nhợt, vội vàng nói: "Chư vị điện hạ..."
Cơ Dao hừ lạnh một tiếng, một bụng bất mãn!
Đây chính là thành Thiên Thực! Thật buồn cười! Nhiều cường giả như vậy lại để Phương Bình tùy ý gây sự, thậm chí còn có thời gian tiêu diệt hai con yêu ý cao cấp.
Cơ Dao hừ lạnh một tiếng, cũng không nhiều lời, xoay người định rời đi, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: "Vương thúc, hắn có thể giả mạo yêu thú không?"
Cơ Nam sửng sốt một chút, không quá chắc chắn nói: "Hẳn là không thể, yêu tộc là một chủng tộc hoàn toàn khác với chúng ta, hệ thống tu luyện lại không giống, hơn nữa thể hình yêu tộc to lớn..."
Nói tới nói lui, Cơ Nam vẫn dùng lực lượng tinh thần tra xét ba con yêu thú. Mấy con yêu thú dường như hơi bất mãn, thấp giọng kêu lên.
Một lát sau, Cơ Nam lắc đầu nói: "Không có vấn đề."
Cơ Dao thở phào nhẹ nhõm, không hỏi nữa, mở miệng nói: "Vương thúc, mấy ngày nay chú ý cảnh giác, đừng để tên kia thừa cơ lợi dụng!"
"Yên tâm."
Cơ Nam liếc mắt nhìn Huyền Đồng đang giao thiệp với Thiên Thực Quân bên ngoài, cũng không nói thêm.
Mọi người dồn dập rời đi, vị thống lĩnh của Vạn Đình Lâu liếc mắt nhìn hai tên thuộc hạ đang sợ hãi bên cạnh, quát lên: "Rác rưởi vô dụng! Phụng dưỡng mấy vị thần thú đại nhân cho tốt, nếu có thêm lần sau, đừng hòng sống!"
Hai người vội vàng đáp lời.
Sau đó, một trong hai nhỏ giọng hỏi: "Ô Lực, ngươi không sao chứ?"
Người được gọi là Ô Lực khẽ lắc đầu, gương mặt vẫn còn vẻ sợ hãi chưa phai.
Thanh niên vừa hỏi hơi bất đắc dĩ, khẽ thở dài: "Cẩn thận đấy, nếu còn xảy ra sai lầm, tính mạng của chúng ta khó bảo toàn. May là Cơ Dao điện hạ thấy chúng ta tội nghiệp, ban thưởng nước suối sinh mệnh chữa thương, nếu không chúng ta đều không sống nổi..."
Ô Lực gật gật đầu, tiếp tục giữ yên lặng, nhìn vết thương trên ngực không biết đang nghĩ cái gì.
Thấy hắn không lên tiếng, thanh niên cũng biết e là hắn đã bị kinh sợ, cũng không nói gì nữa. Trên thực tế, bản thân hắn cũng sợ chết đi được, hiện hai chân như nhũn ra.
Thật đáng sợ! Vạn Đình Lâu bị người trực tiếp xông vào, hơn nữa, bọn họ kém chút chết ở nơi này.
Hiện tại, Phương Bình đóng vai người được gọi là Ô Lực đang nhìn vết thương trên ngực đang khép lại, cân nhắc một vấn đề rất nghiêm trọng.
"Đậu mợ nó, giả mạo tên này có được không ta?"
Về phần kiểm tra nội phủ… Phương Bình cảm thấy đầu óc những người kia có vấn đề.
Hắn là võ giả kim thân! Nội phủ vỡ vụn cũng không chết được!
Trong chớp mắt vừa rồi, hắn trực tiếp đập nát lục phủ ngũ tạng của mình, thật sự là kiểu nát bươm, sau đó moi nội phủ của Ô Lực thật nhét vào người mình, lại khiến nó nát nát một chút, khiến người khác nhìn vào lần đầu liền không muốn nhìn lần hai.
Quá đơn giản!
Ta không cần lục phủ ngũ tạng nữa, sao hả? Ngon thì tra đi!
Nhưng giả mạo một tên nuôi yêu thú có ổn không?
"Cơ Dao nghi thần nghi quỷ như người bệnh tâm thần ấy! Sao mình có thể giả mạo yêu thú được, thế mà kiểm tra cả yêu thú, cô ta bị điên rồi sao?"
Phương Bình đúng là không giả mạo được yêu thú, không phải vì không thay đổi được khí tức, mà là vì không thay đổi được dáng vẻ!
Cường giả kim thân tuy mạnh mẽ, nhưng sự mạnh mẽ này gắn liền với kim cốt, trừ phi Phương Bình tự đập nát xương cốt của mình, sau đó xây lại khung xương yêu thú thì có lẽ là được. Bao gồm xương sọ!
Nếu tự đập nát xương sọ của mình… Chắc hắn về chầu ông bà luôn!
"Đồ ngốc!"
Phương Bình thầm mắng, thật sự cho rằng ta không gì không làm được đấy à. Mấy con yêu thú này lớn như vậy, không giả mạo được. Hắn thay đổi khung xương nhỏ đi hoặc lớn lên một chút thì không sao, chứ hoàn toàn xây lại khung xương, khác nào tự chơi chết mình.
"Nội phủ của mình vừa mới bị vỡ nát, đám người Cơ Dao đều nhìn thấy, hẳn là sẽ không nghi ngờ mình chứ?"
Phương Bình nhìn đồng bạn bên cạnh, nhưng tên này là một phiền toái, bản thân mình cũng không biết Ô Lực là người như thế nào. Nếu không phải muốn giữ lại một người để đối phó với Vạn Đình Lâu, vừa rồi, nhân cơ hội tiêu diệt luôn cả hắn là tiện nhất.
"Nhưng cũng may là trà trộn vào Vạn Đình Lâu, ở gần họ cũng có thể tiện tra xét một phen, tìm hiểu tình hình của những người này… Tìm cơ hội gây ra nhiễu loạn, tiêu diệt vài người, tiếp tục thay thân phận!"
Về phần vương đình ra quyết định phong tỏa, Phương Bình cảm thấy đây là quyết định ngớ ngẩn.
Thành Thiên Thực có mười triệu nhân khẩu! Không nói tra xét sẽ mất bao nhiêu thời gian, ngươi tra xong một người, ta tiêu diệt người đã được tra xét, chẳng phải có thể tiếp tục giả mạo đó sao.
"Đùa à, trừ phi trực tiếp tiêu diệt tất cả người trong thành, nếu thật sự như vậy, ta cũng chịu thua!"
Phương Bình vô cùng xem thường, có gan thì làm thử đi, tiêu diệt tất cả những người dưới cao cấp, ta chấp nhận chôn cùng. Nếu không làm được, phong tỏa có ý nghĩa gì? Cùng lắm ta lại tiếp tục ở thành Thiên Thực gây náo loạn thôi!
"Nhưng hiện tại cũng chạy không được, đơn độc ra khỏi thành, ngược lại càng lộ, nên chờ tiệc Thánh Quả kết thúc rồi rời đi thôi."
Phương Bình thầm tính toán, nếu bây giờ hắn đơn độc đi ra ngoài, dù thật sự có thể lao khỏi vòng vây, cũng là số bị truy sát đến chết.
Vương đình lớn như vậy, dù có thoát khỏi nơi này, thì giữa đường về còn rất nhiều vương thành lớn nhỏ khác, nếu bị truy sát, có lẽ sẽ không thể sống đến khi về Trái Đất.
"Nên đến Vương Chiến Chi Địa mới được!"
Trong lúc tính toán, Phương Bình cũng đang chờ cơ hội. Hắn tin tưởng, sẽ có người tạo cơ hội cho hắn! Không phải cơ hội giả mạo người khác, mà là cơ hội đi Vương Chiến Chi Địa.
Nếu như họ không thể giết mình, đám người kia sẽ đến Vương Chiến Chi Địa, nhất định sẽ đi!
"Lão Vương, các ngươi ra sức một chút!"
Phương Bình thầm than trong lòng, nếu các ngươi không ra sức, động tĩnh không lớn, bọn họ không đi Vương Chiến Chi Địa, vậy ta chưa chắc có cơ hội rời khỏi nơi này, ở lại đây lâu cũng dễ bị lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận