Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2697: Xảy Ra Chuyện Lớn Rồi! (3)

Phương Bình vội nói: "Không thể nào?"
"Ai biết được. Thương Miêu rất hờ hững, tùy ý nói: "Bây giờ chó lớn đang ở trong nhà hắn, hắn lại bị chó lớn đánh rất nhiều năm, tên này nhìn thấy chó lớn... chắc chắn sẽ nổi điên.
Ừm... Ngươi chạy đi! Tên lừa đảo, mau chạy đi, chạy được bao xa thì hay bấy nhiêu, hai người bọn họ đánh nhau, sẽ không quan tâm ngươi, bọn họ đánh nhau sẽ không quan tâm những người khác.
Ngươi mà bị tiện tay đánh chết thì ta cũng bó tay...
"Miêu huynh, ta không chạy được! Có hai vị Đế Tôn đang trông chừng ta đây, mau tới đón ta.."
"Không đi, không bay nổi, rất đói" Thương Miêu cực kỳ thờ ơ, lầu bầu nói: "Ta là mèo, cũng không phải người, chuyện đón người, người mới làm, mèo đều ở nhà chờ ăn, nào có chuyện mèo ra ngoài đón người."
"." Phương Bình sắp tức đến ói máu rồi, lúc này ngươi là mèo rồi hả?
Khi ngươi ăn đồ ăn, cũng không thấy ngươi giống mèo, giống heo!
Không, heo cũng không ăn như ngươi!
"Ngươi mắng ta!" Thương Miêu tủi thân, tên lừa đảo mắng nó.
Không cho Phương Bình cơ hội mở miệng, Thương Miêu lập tức biến mất.
Trước khi đi, nó nói một câu: "Nếu hai tên đó cùng xuất hiện, đừng mù quáng lôi kéo quan hệ... bằng không tên còn lại cũng sẽ đánh chết ngươi! Nếu không ổn thì nói là chó chắt, do thân thích của Linh Hoàng và chó con sinh...
Thương Miêu biến mất, Phương Bình gọi thế nào cũng không xuất hiện nữa.
Phương Bình suýt nữa hộc máu, nói gì thế? Nói ta là con cháu của chó nhỏ và thân thích Linh Hoàng? Ngươi có chắc không vậy? Ngươi chắc chắn hậu duệ Thiên Cẩu có thể cùng thân thích Linh Hoàng sinh ra con cháu?
"Thủ Tuyền Nhân và Thiên Cẩu thế mà đều sắp khôi phục... Không, Thủ Tuyền Nhân đã khôi phục rồi, đừng nói là cũng ở đây chứ?"
Lúc này, Phương Bình trong lòng run sợ.
Hai vị cường giả cấp Thiên Vương!
Hắn đã từng chứng kiến Thiên Vương chiến đấu, không, chỉ là từng nhìn thấy Trấn Thiên Vương và đám Tốn Vương chiến đấu trong vết nứt không gian, nhưng hắn chưa từng thấy chiến đấu cụ thể. Những người này làm sao chiến đấu, dư âm lớn cỡ nào, hắn không rõ.
Nhưng hắn nhớ, ngày đó Trấn Thiên Vương tiện tay bắt lấy một vị Chân Thần, lập tức ném ra, sau đó... không có sau đó.
Tên kia đen đủi bị đánh nổ, chết rất thảm! Chỉ thoáng một cái, còn chưa thấy bọn họ toàn lực chiến đấu, kết quả một vị Chân Thần cứ thế mà chết đi.
Nếu Thiên Cẩu và Thủ Tuyền Nhân đánh nhau, chẳng phải là chỉ hơi bị tác động đến một chút, hắn cũng sẽ bị đánh nổ sao?
Hắn còn đang suy nghĩ, Lôi Đình đã cực kì mất kiên nhẫn, quát: "Phương Bình, đừng cầu may mắn! Mau giao thần khí và Thánh Nhân Lệnh ra Lúc này, đại điện hình như hơi chấn động một cái.
Sắc mặt Phương Bình trở nên khó coi, giao, giao con mẹ ngươi!
Phiền phức rồi! Chẳng lẽ là Thủ Tuyền Nhân đến?
Hắn cảm ứng được, những người khác cũng có chút cảm ứng, Phong Vân và Lôi Đình thi nhau nhìn về phía mặt đất, hơi nhíu mày, làm sao thế?
Mà ngay lúc này, Phương Bình lập tức co cẳng chạy, vừa chạy vừa quát: "Ta là đồng bọn của các ngươi, ta là con cháu của tổ tiên Tử Nhi, ta cũng là bạn của... hậu duệ Thiên Đế!"
Phương Bình cũng không dám nhắc đến Thương Miêu, Thủ Tuyền Nhân và Thương Miêu hình như không thân thiết lắm, mèo này thu lợi không làm việc!
Hét lên một tiếng, Phương Bình điên cuồng trốn chạy.
Xong rồi! Phiền phức lớn rồi!
Lúc này, Lôi Đình Đế Tôn và Phong Vân đạo nhân đầu tiên là mờ mịt, định đuổi theo Phương Bình, lát sau, lập tức biến thành hoảng sợ.
Ngay khi Phương Bình trốn chạy, trời đất rung chuyển.
Một tiếng gầm phẫn nộ vang vọng đất trời.
"Thiên Cẩu, đồ súc sinh nhà ngươi, lần này ông đây lăng trì ngươi!"
"Tủi nhục ba trăm năm, hôm nay hoàn trả!"
Cùng lúc đó, một luồng khí cơ nối liền trời đất dâng lên, từ không tới có, nhanh chóng tràn ngập toàn bộ thế giới nhỏ. Toàn bộ năng lượng của thế giới nhỏ đều điên cuồng vọt đến bên này.
Lúc này, Thiên Mộc Lâm, phía trên vạn trượng.
Khôn Vương tức giận mắng một tiếng, suýt nữa tức nổ phổi, tên này thế mà còn sống, phiền phức lớn rồi!
Thiên Mộc cũng run lên, tên này thế mà còn chưa chết?
Hàng xóm cũ! Nhưng... giờ tên này tâm tình không tốt, sẽ không bị tác động đến chứ?
Không đúng... Lúc này, Thiên Mộc cũng sững sờ, nhìn về phía phân thân Khôn Vương: "Thiên Cẩu... còn sống?" Khôn Vương dường như hiểu ý nó, lạnh lùng nói: "Chết rồi, nhưng kim thân chưa diệt, có lẽ có một chút hy vọng sống... chết tiệt, nếu không ai kích thích, nó sẽ không khôi phục, tên này khôi phục... cường giả kích thích, cừu địch kích thích nó... nó..."
Hắn biết, Thiên Cẩu chưa hoàn toàn tử vong. Nếu chết thật rồi, thì kim thân đã không còn.
Nhưng hắn cũng rõ, không có người kích thích thì Thiên Cẩu chắc chắn không khôi phục được.
Mà bây giờ thì sao... một thằng ngu đang kích thích Thiên Cẩu, hắn muốn báo thù, muốn đánh nổ Thiên Cẩu.
Tiêu rồi!
Khôn Vương tuyệt vọng, thật sự tiêu rồi, đáng chết! Bản thể còn không về nữa thì xảy ra chuyện lớn rồi!
Ầm! Trời nổ!
Hôm nay, thật sự là long trời lở đất.
Một cường giả đỉnh cấp vô cùng mạnh mẽ thời kỳ Thượng Cổ đã khôi phục.
Thần Thành đang sụp xuống!
Tiếng rống giận dữ không chỉ vang vọng ở thế giới nhỏ, ngay cả mọi người ở bên ngoài cũng mơ hồ nghe thấy, lúc này đều vô cùng hoảng sợ.
Trên bầu trời Cấm Kỵ Hải, một bóng mờ như là Thần Ma hiện ra, xuyên thủng thế giới nhỏ!
"Là hắn!" Nơi xa, có người chấn động.
"Thủ Tuyền Nhân khôi phục rồi!"
"Hắn thế mà chưa chết!" Giới Môn nguyên soái rời đi trước đó kinh hãi hét lên.
Nhân vật lớn khôi phục rồi! Không cần biết Thương Miêu sẽ chửi mắng thế nào, một vị cường giả dám đấu với Thiên Cẩu, một vị cường giả dám nhìn trộm Linh Hoàng, đây mới thật sự là nhân vật lớn.
Bị Thiên Cẩu đánh, bị Linh Hoàng đánh, bị Thương Miêu lừa gạt...
Đó cũng là năng lực của người ta!
Ngươi không có thực lực thì cũng không tiếp xúc được người ở cảnh giới này.
Thủ Tuyền Nhân khôi phục rồi!
Giờ đây, tam giới cũng đang rung chuyển.
Cấp Thiên Vương Đây đã là nhóm cường giả đỉnh của chóp, từ Thượng Cổ đến giờ, cường giả cấp Thiên Vương không nhiều, bây giờ Thiên Vương còn sống, gần như đều đến từ Thượng Cổ, ngoại trừ Ma Đế.
Nhưng Thiên Vương thời Thượng Cổ, thì cũng phải xem lý lịch ra sao.
Khi Thủ Tuyền Nhân trở thành Thiên Vương, ít nhất Khôn Vương còn chưa thành Thiên Vương. Tám Thiên Vương còn chưa sắc phong.
Đó là cường giả cùng thời với ba Sứ.
Đương nhiên, sau này, người này bị quên lãng, năm tháng trôi qua, người này vẫn luôn trông coi Suối Trường Sinh, dần dần bị người quên mất sự thật hắn là một cường giả cấp Thiên Vương.
Hơn nữa, Thủ Tuyền Nhân vẫn muốn trả thù, vẫn đang nghiên cứu Bản Nguyên của hắn, cũng không có thời gian đi thể hiện sự mạnh mẽ của mình.
Nhưng mà, cuối cùng có người sẽ không quên hắn. Quên vị cường giả đỉnh cấp năm đó!
"Tên đó khôi phục rồi!"
Giờ đây, những người khác cũng cảm ứng được, trong Thiên Phần giả cảm ứng được.
Thiên Vương đã khôi phục!
Thế giới bản nguyên được chiếu sáng.
Đây là vị Thiên Vương đầu tiên khôi phục, khôi phục đúng nghĩa, mấy vị đội trưởng đội bảo vệ mèo còn chưa hoàn toàn khôi phục đâu.
Còn về Hồng Vũ... có lẽ có chiến lực cấp Thiên Vương, lại không phải là Thiên Vương khôi phục, có một số việc tương đối phức tạp.
Giờ đây, dù Khôn Vương cố gắng duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, cũng có phần chăm chú.
Tên kia... vừa nhắc đến không lâu, đã khôi phục rồi? Đừng nói là ở sào huyệt của mình nha?
Nếu khôi phục ở Thần Thành thì thật sự có chút phiền toái.
Sắc mặt Khôn Vương u ám như có thể vắt ra mực!
Lúc này, các cường giả gần như đều cảm ứng được.
Trong thế giới bản nguyên, một ngôi sao lớn như hằng tinh bị đốt cháy, trên ngôi sao lớn, một vị Thần Ma thời Thượng Cổ đã khôi phục, chiếu sáng xung quanh, chấn động tam giới.
"Ông đây đã trở về!"
"Có thù báo thù, có oán báo oán"
"Súc sinh Thiên Cẩu, ông đây sớm muộn cũng đánh chết nó! Linh Hoàng ở đâu? Ai giết Linh Hoàng! Ai làm?"
Giờ khắc này, trong thế giới bản nguyên, vị Thần Ma này đang gào thét.
Kẻ yếu không nghe thấy những thứ này, thậm chí thế giới bản nguyên của họ cũng chưa ngưng tụ ra hình chiếu Thần Ma.
Mà cường giả, cấp Đế, gần như đều có thể ngưng tụ hình chiếu Thần Ma.
Giờ này, trên không ít ngôi sao lớn xán lạn như hằng tinh, có Thần Ma thức tỉnh.
Trên một ngôi sao lớn màu vàng, hình chiếu Khôn Vương hiện ra, nghiêng đầu nhìn nơi xa, không nói một lời.
Trên một ngôi sao lớn màu đỏ, bóng mờ Nguyệt Linh hiện ra, hơi nhíu mày.
Trên một ngôi sao lớn màu trắng, Càn Vương khoanh tay, im lặng.
Còn có trên một ngôi sao lớn trong xanh như nước biển, bóng mờ Côn Bằng khổng lồ hiện ra, Trấn Hải Sứ.
Những ngôi sao lớn này, khoảng cách cực xa, xa đến mức gần như không thể nhìn thấy.
Chính giữa những ngôi sao lớn này, có một số ngôi sao lớn nhỏ rải rác, có nhỏ như quả cầu pha lê, có to như hành tinh.
Đây là thế giới bản nguyên!
1823 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận