Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2566: Mối Họa Hạch Não (3)

Phương Bình buồn bực, được, coi như ta chưa hỏi!
Nói đùa gì thế?
Không nói đến Cửu Hoàng Ấn, chỉ riêng Bát Vương Ấn... bán thần khí trong tay của tám vị cường giả cấp Thiên Vương, hắn đi đâu cướp?
Còn có 36 Thánh Nhân Lệnh, thứ này cũng có thể so với Đế binh, dù không ở trong tay Thánh Nhân, nhưng cũng trong tay một số cường giả cấp Đế, càng không cách nào tập hợp đủ. Phương Bình hoàn toàn từ bỏ cách thứ ba.
Nói đến đây, Thương Miêu cũng không nghĩ ra cách khác nữa, nhưng nó nhanh chóng lầu bầu: "Thật ra còn có một thứ bảo vật cũng có chút tác dụng, Miêu Quả á! Miêu Quả rất thần kỳ, có thể tu bổ thế giới mèo, có thể mở rộng thế giới mèo, cũng có thể chữa lành thương thế.
Miêu Quả là bản miêu trồng, trước kia bản miêu nhặt được hạt giống ở bên ngoài cửu trọng thiên. Sau này bản miêu còn tìm lão già Thần Hoàng, bắt lão trồng nhiều thật nhiều đồ tốt, hiệu quả khá được"
Nói một hồi, Thương Miêu tủi thân nói: "Ngươi nói giúp ta tìm Miêu Thụ từ lâu, nhưng vẫn chưa từng đi tìm, hiện tại thế giới mèo của bản miêu cũng sắp hết yêu đầu cá để ăn rồi"
Không có Miêu Thụ, tiến bộ của nó cũng chậm đi một chút. Thiếu khí bản nguyên, cũng thiếu một số thứ khác, đây là lý do mấy năm gần đây, nó không tiến bộ nhanh như năm xưa.
Năm đó ngủ một chút, thế giới mèo cũng lớn lên. Nhưng bây giờ... nó phải tự tu luyện, Thương Miêu sắp mệt chết đến nơi, nó càng ngày càng không thích ở trong thế giới mèo, vừa tiến vào là phải làm việc. "Miêu Thụ.." Phương Bình hơi cau mày nói: "Không biết Miêu Thụ trốn đi đâu rồi, tam giới lớn như thế, Cấm Kỵ Hải càng vô cùng vô tận, nó tìm một chỗ trốn không ra, rất khó bị tìm tới" Thương Miêu lầu bầu nói: "Miêu Thụ chắc chắn không thể trốn trong biển, Miêu Thụ sợ nước, nó muốn phát triển thì cũng phải phát triển ở trên bờ"
Phương Bình khẽ gật đầu, có lẽ như vậy, bằng không, người của Thiên Thực vương đình không thể gặp được Miêu Thụ.
Tùng Vương, Lê Chử, đều gặp được Miêu Thụ. Hai người đều thu được Miêu Quả!
Nghe nói, một số yêu tộc của Thủ Hộ vương đình từng thu được Miêu Quả, Miêu Thụ dùng biệt hiệu Đế Thương, cũng đã từng là một thành viên của Thủ Hộ vương đình.
"Miêu Thụ.." Phương Bình thầm lẩm bẩm, hiện hắn cũng không thiếu khí bản nguyên, nhưng Miêu Quả còn mang một số tác dụng phụ khác, không đơn thuần chỉ là khí bản nguyên.
Nếu có thể tìm được Miêu Thụ, mang về, vậy có Miêu Quả rồi, như vậy tốt hơn nhiều.
Hơn nữa Thương Miêu vẫn nhớ mãi, cứ muốn ăn Miêu Quả, xem ra chuyến này hắn phải để ý một chút.
"Quan trọng là nó còn có tác dụng tu bổ hạch não của mình, như vậy càng phải để ý.
Mấy điều Thương Miêu nhắc đến, Phương Bình tính toán một chút, giết tuyệt đỉnh Nam phái để lấy được linh thức thủy tinh thật ra rất khó. Thần khí, không đáng tin cậy.
Bảo vật Hoàng Giả, hiện cũng rất khó tìm được, mà phía tà giáo có lẽ có di vật Địa Hoàng, cái này còn đáng giá thử một lần.
Trừ cái đó ra, thì chỉ còn Miêu Thụ.
"Miêu Thụ, tà giáo.." Phương Bình lẩm bẩm một câu.
Không biết tung tích Miêu Thụ, rất khó tìm được, có thể thử đi tìm. Nhưng không thể làm mục tiêu chủ yếu, có lẽ... mình nên đến tà giáo một chuyến.
Còn về Thiên Phần, Phương Bình trực tiếp từ bỏ.
Quá nguy hiểm!
Chẳng những hắn sẽ gặp nguy hiểm, nếu hắn đi Thiên Phần, mấy ngươi lão Vương có lẽ cũng muốn đi, vậy tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm. Mạo hiểm cũng phải tìm nơi tương đối an toàn một chút.
"Đảo Thiên Vân.."
Phương Bình nghĩ đến vị gián điệp tà giáo duy nhất bị mình biết, ban đầu ở trong Vương Chiến Chi Địa, người kia giữ chức thần sứ, liên lạc với mấy người Trường Thanh Tử. Cũng không biết là đã chết hay còn sống, tên đó có thể truyền lệnh cho mấy vị tuyệt đỉnh, địa vị chắc cũng không thấp. Ít nhất có thể tiếp xúc mấy nhân vật lớn của tà giáo.
"Mình phải đến tiên đảo hải ngoại một chuyến. Hơn nữa hiện tại tiên đảo hải ngoại còn bị bao vây tấn công, những người khác không nói, phía Lực Vô Kỳ, mình phải nghĩ cách giúp nó giải trừ nguy cơ"
"Nhưng trước khi đi... phải đi thành Trấn Tinh một chuyến!"
Phương Bình muốn đến thành Trấn Tinh, trước đó Vạn Nguyên Điện bị lão Trương lấy ra chuẩn bị dùng làm đồ chặn cửa, sau này có Khốn Thiên Linh, Vạn Nguyên Điện liền bị từ bỏ.
Hiện tại Vạn Nguyên Điện có lẽ còn ở thành Trấn Tinh, hắn muốn đi xem xem, Vạn Nguyên Điện có thể mở ra sâu hơn hay không, có lẽ thật sự có một số linh thức thủy tinh thể ở đó thì sao? Phương Bình nghĩ đi nghĩ lại, vẫn muốn thử tác dụng của linh thức thủy tinh thể.
Trước mắt Phương Bình nhanh chóng hiện ra hạch não đầy vết nứt nẻ. Những đường vân li ta li ti, nhìn có vẻ đẹp đẽ, nhưng lại khiến Phương Bình phải đau đầu, đây không phải vẻ đẹp đáng để thưởng thức, mà là vẻ đẹp chết người.
Giờ đây, hạch não thành phiền phức lớn của hắn.
Hơn nữa, thực lực tăng lên, Phương Bình phát hiện một vấn đề vô cùng lớn, có lẽ hắn không thể tiếp tục mạnh lên nữa, cứ tiếp tục như thế, xác suất lớn hắn sẽ tự giết chết mình.
Phương Bình hít sâu một hơi, liếc nhìn hạch não, rất nhanh ghi nhớ số lượng.
360 vết nứt!
360 vết nứt này tụ lại với nhau chi chít, vờn quanh toàn bộ hạch não.
Phương Bình cầm lấy linh thức thủy tinh thể của Cố Thanh, liếc nhìn Thương Miêu, Thương Miêu lười biếng nói:
"Ăn đi, ăn vào là có tác dụng"
Phương Bình nhíu mày, thứ này thật ra có chút buồn nôn, nhưng... Phương Bình vẫn đành nuốt xuống.
Vừa nuốt vào, Thương Miêu đã vui vẻ cười lớn: "Đồ ngu, đồ ngu ngốc, đây là linh thức thủy tinh thể nha, ăn không có tác dụng. Nhổ ra, nhả ra, trực tiếp đánh nát tu bổ hạch não là được. Phương Bình buồn bực, mèo này nhàm chán cỡ nào nên mới lừa gạt mình vấn đề này.
Không quan tâm đến nó, Phương Bình nhả linh thức thủy tinh thể ra, đập nát linh thức thủy tinh thể, một cỗ năng lượng đặc thù nhanh chóng hình thành, bắt đầu tu bổ hạch não.
1 vết nứt, 2 vết nứt... cho đến khi tu bổ được đến vết nứt thứ 10, năng lượng hao hết.
Phương Bình nhíu mày!
Linh thức thủy tinh của một vị cường giả 10.000 hz mà chỉ tu bổ được 10 vết nứt.
Nói như vậy, phải cần ít nhất 36 vị cường giả như vậy, mới có thể khôi phục hạch não của mình?
Vậy thì quá khó rồi!
"Không thể trông chờ vào linh thức thủy tinh thể." Phương Bình thầm nhủ, trừ phi dùng của Diệt Thiên Đế, bằng không, linh thức thủy tinh thể của những người khác chưa chắc có tác dụng nhiều.
Tây Sơn, khu vực thành Trấn Tinh.
Thành Trấn Tinh bây giờ càng yên tĩnh hơn trước, người dám chiến đều đi chiến đấu, kẻ không dám tham chiến cũng không dám lộ diện, lặng lẽ canh giữ ở thành Trấn Tinh.
Nhà họ Tô, nhà họ Lưu, nhà họ Chu... Những gia tộc có lão tổ đã hy sinh này gần như dốc toàn bộ lực lượng, hoạt động mạnh ở các địa quật lớn.
Chỉ vì lời hứa nửa năm sau gia tộc sẽ có tuyệt đỉnh, đánh vào Thiên Phần, kế thừa danh hiệu của lão tổ, không để lão tổ mất mặt.
Trong thành, không có bao nhiêu cường giả lưu lại. Nếu không phải gần thành Trấn Tinh còn phải canh giữ một đường hầm không gian nối thẳng đến Ngự Hải Sơn, thành nhỏ sẽ còn yên tĩnh hơn bây giờ.
Trong thị trấn nhỏ, Tưởng Siêu đi dạo trên con đường đá xanh, nhìn thấy có trẻ nhỏ chạy nhảy, vui đùa ầm ĩ, thỉnh thoảng sẽ quát lớn vài câu.
"Tất cả trở về tập võ tu luyện!"
"Còn trẻ không cố gắng về già chỉ có bị thương!"
"Lão tổ các nhà đều đang chiến đấu ở Thiên Phần, trưởng bối các nhà đều đang giao chiến ở địa quật, các ngươi còn có tâm tư chạy loạn?"
"Mau trở về tu luyện!"
Sắc mặt Tưởng Siêu uy nghiêm, thân hình cao lớn, cũng có mấy phần khí thế.
Nhưng cũng có đứa bé chất vấn, lớn tiếng nói: "Tưởng nhị ca, vậy sao ngươi không đi tu luyện? Không đi tham chiến?"
Tưởng Siêu khẽ nói: "Còn không phải vì đám nhóc ồn áo các ngươi? Bây giờ trong thành cường giả không nhiều, ta là cường giả kim thân cấp 8, phải ở lại bảo vệ thành trì, bảo vệ bình an nơi này.
Hiện tại ta là người bảo vệ thành Trấn Tinh, cũng là người quản lý các ngươi, cho nên các ngươi đều phải cố gắng, nếu không, các xứng đáng với sự hy sinh của ta sao?"
Tưởng Siêu tức giận bất bình nói: "Nếu không phải tại các ngươi liên lụy, ta đã sớm ra ngoài đại sát tứ phương.
Hiện có lẽ cũng đã bước vào cấp 9, nào cần phải lang thang ở trong thành"
Có đứa trẻ tin là thật, có đứa bán tín bán nghi, có đứa nghi ngờ nói: "Nhưng chú ta nói, Tưởng nhị ca không đi ra ngoài là vì sợ chết, cho nên khi ông Tưởng rời đi, Tưởng nhị ca nhất định phải lưu thủ trong thành...
1719 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận