Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1311

"Ha ha ha... ông đây khôi phục rồi!"
Một lát sau, có người cười to lên, ông lão ở khu nhà một, râu tóc bạc trắng, nhưng lúc này, khí huyết ngút trời, trong chốc lát, tóc trắng biến thành tóc đen, khí thế mạnh mẽ!
"Đỉnh cấp sáu!"
Có học viên chấn động, Ma Võ còn có cường giả đỉnh cấp sáu? Có nhiều học viên thật ra không biết điều này. Đâu chỉ không biết, thật ra, khu ký túc xá cũ chỉ cho phép một số người đến, ví như Phương Bình. Những người khác căn bản không vào được.
Nơi đó là nơi dưỡng lão của những giáo viên đã về hưu, Ma Võ cũng không hy vọng học viên đến quấy rối sự yên tĩnh của những người này.
Ông lão là người đầu tiên hoàn toàn khôi phục, chiến lực cũng khôi phục lại trình độ như năm đó, chớp mắt đạt đến đỉnh cấp sáu.
Trong đám người, La Nhất Xuyên bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt, hô lên: "Thầy!"
Đó là giáo viên của ông!
15 năm trước, ông ấy kém chút đã mất trong một trận đại chiến, những năm nay, chiến lực đã phế, không một vị cấp tám nào sẽ tiêu hao một lượng lớn vật chất bất diệt của mình để giúp một cấp sáu như ông khôi phục cơ thể.
Không phải không cứu, mà là không thể cứu.
Vật chất bất diệt có hạn, cứu ông, cũng có thể giúp ông khôi phục chiến lực cấp sáu, nhưng bản thân cường giả cấp tám cũng phải chịu tổn thất rất lớn, có khả năng đứt gãy con đường đột phá cấp chín.
Cho nên, ngay cả Ngô Khuê Sơn cũng sẽ không làm như vậy.
Lúc này, ông lão đã khôi phục rồi!
Đây là người đầu tiên, rất nhanh, mấy ông lão liên tiếp bùng lên lực lượng khí huyết mạnh mẽ, khí huyết lay trời!
"Ha ha ha..."
"Khôi phục rồi!"
"Ta còn có thể tái chiến!"
"Không cần chờ chết nữa rồi!"
"Lý Trường Sinh, ngươi đừng hòng hống hách nữa..." Có ông lão lên tiếng khiêu khích lão Lý.
Lý cũng ở khu ký túc xá cũ, bình thường rảnh rỗi không có chuyện gì làm thường hay thích đi chọc mấy người này.
Trước đây, mọi người đều là thương binh liệt sĩ, lão Lý cũng chẳng hơn gì mọi người. Nhưng sau đó, ông khôi phục lại rồi, nên cũng hung hăng và chăm chỉ đi chọc phá mọi người hơn.
Hiện tại, một số võ giả cùng thế hệ với ông bắt đầu buông lời châm chọc khiêu khích, bọn họ cũng được khôi phục rồi!
Lão Lý bĩu môi, không thèm để ý. Ta cấp mấy, các ngươi cấp mấy?
Cũng không nhìn lại xem thực lực của mình thua kém ta bao nhiêu. Trước đây không dám ra tay vì sợ lỡ tay đánh chết các ngươi... Bây giờ, thử khiêu khích nữa xem, ta lôi từng người ra đánh cho một trận bây giờ!
Mặc kệ những người này, lão Lý liếc mắt nhìn Phương Bình, hắn vẫn đang chia sẻ vật chất bất diệt. Ông không tự chủ quay sang hỏi Ngô Khuê Sơn: "Tên này đã dùng bao nhiêu vật chất bất diệt rồi?"
"Ít nhất tương đương với lượng vật chất bất diệt của bốn, năm vị cấp tám!"
Ngô Khuê Sơn biến sắc, chuyện này tương đương với việc để bốn, năm vị cấp tám tiêu hao toàn bộ vật chất bất diệt để cứu người. Đây là chuyện không thể.
Nếu mỗi người lấy ra một chút vật chất bất diệt và không tổn hại đến bản thân, ít nhất cũng phải cần hơn 30 vị cấp tám đến giúp đỡ.
Đương nhiên tuyệt đối sẽ càng tốn kém hơn lần Phương Bình mời cấp tám đến cứu mình!
Lần trước, các vị võ giả cấp tám cũng chỉ tập trung cứu giúp Phương Bình, thực ra không tiêu hao bao nhiêu. Nhưng lúc này phải cứu rất nhiều người, chứ đừng nói là khôi phục phần cơ thể bị mất.
Lần trước phải tốn hơn 10 tỷ... Lần này.. có lẽ phải hơn trăm tỷ!
Quan trọng là, có tiền cũng vô dụng, nếu phải dùng một lượng tài nguyên hơn trăm tỷ để mời người đến giúp, đừng nói Ngô Khuê Sơn có đồng ý hay không, nếu là như vậy, những ông lão này cũng sẽ không đồng ý.
"Khôi phục lại tay chân rồi..."
Không ít người nhảy nhót liên hồi, hưng phấn không khác gì những đứa trẻ.
Bao nhiêu năm qua, rất nhiều người đều không có trải nghiệm được cảm giác như vậy.
Có một số người lúc trước bị cụt mất chân, hiện tại đi đứng vẫn khập khiễng, nhất thời vẫn chưa thích ứng với cẳng chân mới, nhưng gương mặt ngập vẻ kích động và hạnh phúc.
Bạch Nhược Khê sờ lấy cánh tay trái mới mọc ra của mình, cũng vừa cười vừa khóc, bà không ngờ tay trái của mình lại mọc ra nhanh như vậy.
Học viên và đạo sư chấn động nhìn Phương Bình!
Lần này, Phương Bình đột phá quả thật ngoài sức tưởng tượng của mọi người!
Về phần Tần Phượng Thanh... Ai còn nhớ Tần Phượng Thanh là ai và đã làm gì.
Lúc này, dù có cấp chín khác đứng bên cạnh đột phá, bọn họ cũng sẽ không để ý đến.
Đây chính là một người đắc đạo, gà chó lên trời!
Một mình Phương Bình đột phá, nhưng toàn bộ Ma Võ đều có lợi, khó mà tin nổi!
...
Không trung.
Phương Bình giấu sự đau lòng tiếc tiền của mình, ánh vàng tỏa ra chậm và nhạt hơn nhiều.
Gần đủ rồi!
Tiêu hao nhiều quá!
Một sợi là 1000 điểm, vừa rồi, hắn đã phóng ra cả chục ngàn sợi vật chất bất diệt, hơn 10 triệu điểm! Mà 10 triệu điểm tài phú của hiện tại tương đương với trăm tỷ!
Nhưng nhìn những người già ở dưới vui mừng hoan hỷ, nhìn thấy bọn họ khôi phục thương thế, Phương Bình cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
Tuy tốn hơn 10 triệu điểm tài phú, nhưng cũng không lỗ.
Ma Võ hiện tại, càng mạnh càng tốt, những người này phải chịu thương thế vì nhân loại, vì Ma Võ, bản thân mình dư giả điểm tài phú, dùng một chút cũng không sao.
Quan trọng là, mình được lòng mọi người!
Phương Bình cảm thấy, bây giờ mà mình vung tay lên hô hào lật đổ Ngô Khuê Sơn... chắc ai nấy sẽ đều hưởng ứng.
"Lão Ngô ơi là lão Ngô, ngài xong đời rồi."
Phương Bình liếc mắt nhìn Ngô Khuê Sơn, lão Ngô bây giờ vẫn còn hưng phấn quá nè, không thấy ta có uy vọng đến mức nào sao?
Không nghĩ đến chuyện này, Phương Bình thu lại vật chất bất diệt, sau đó quát lên một tiếng lớn!
Giữa bầu trời, "bánh" thiên địa chớp mắt xuất hiện, ba cánh cửa ầm ầm rơi xuống. Không xếp thành hàng ngang, mà xếp thành hình tam giác trên cầu thiên địa hình bánh.
Sau đó, một thành phố nhỏ xuất hiện.
Cái "bánh" đột nhiên lớn lên, gần như bao trùm trời đất trong khoảnh khắc.
Thành phố nhỏ hạ xuống ở giữa ba cánh cửa, ba cánh cửa như hóa thành ba cánh cổng thành.
Thấy cảnh này, mọi người nhìn mê say. Phương Bình đột phá tuyệt nhiên không giống với các cấp bảy khác.
Lúc này, thành phố nhỏ ngày càng chân thực.
Ba cánh cửa mở rộng, từng luồng sức mạnh tràn vào trong thành nhỏ, khiến thành nhỏ ngày càng rõ ràng và chân thực.
Trong thành phố, hình như có một ít bóng người khác xuất hiện, cười cười nói nói, lúc ẩn lúc hiện.
Lữ Phượng Nhu, Đường Phong và Hoàng Cảnh chấn động, với cường độ và mức độ chân thật của vật hóa hình này... lẽ nào Phương Bình... trực tiếp bỏ qua giai đoạn cấp bảy sơ kỳ?
Lực lượng tinh thần này tuyệt đối không chỉ 1000 hz!
Lữ Phượng Nhu nhìn Ngô Khuê Sơn, Ngô Khuê Sơn im lặng một lát, chậm rãi nói: "Hơn 2000 hz rồi!"
"..."
Ba vị Tông sư cấp bảy vừa mừng vừa đau lòng.
Chuyện đau lòng nhất thế gian chắc cũng chỉ vậy thôi!
Trước đây không lâu, ba người cảm thấy Phương Bình sẽ không vượt qua bọn họ nhanh đến vậy, nhưng đời mà...
Ngay cả Hoàng Cảnh đã cấp bảy trung kỳ cũng phải nén đau thương vào lòng.
Ta hẳn là đánh không lại hắn! Không, ta chắc chắn đánh không lại hắn!
Tuy cả hai cùng cấp cùng kỳ, nhưng Phương Bình có kim thân!
Vừa nghĩ đến chuyện này, Phương Bình nhảy lên không một cái, cả người tỏa ra ánh kim vàng rực. Đứng ngạo nghễ trên đỉnh thành nhỏ, không khác gì đế vương.
Lúc này, Lý Hàn Tùng mới từ Kinh Võ về Ma Võ, nhìn thấy cảnh này, hắn lẩm bẩm: "Đế vương đi tuần!"
Phương Bình như đế vương đang tuần tra vương quốc của mình.
Thành phố nhỏ ở ngay dưới chân hắn. Trong thành, một vài bóng người mờ ảo dường như đang cúi người bái lạy. Ngay sau đó, một vầng mặt trời máu đỏ rực treo lơ lửng.
Uy thế sôi trào, tinh huyết hợp nhất, lực lượng tinh thần đan dệt khắp trời.
Lúc này, Phương Bình chói mắt đến mức khiến người kinh hãi.
Ngay sau đó, toàn trường Ma Võ vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt vô cùng!
"Chúc mừng Tông Sư!"
"Chúc mừng hội trưởng!"
"Chúc mừng Ma Võ!"
"Chúc mừng Hoa Quốc!"
"..."
Ma Võ lại sinh ra một vị Tông sư!
Năm nay, Ma Võ liên tiếp sinh ra nhiều Tông sư, Lý Trường Sinh, Lữ Phượng Nhu, Đường Phong, ngoài ra, còn có Ngô Khuê Sơn đột phá lên cấp chín.
Chưa bao giờ có chuyện động lòng người đến nhường này!
Tông sư 20 tuổi!
Là học sinh đầu tiên đột phá cấp Tông Sư!
Phương Bình đến và thay đổi quá nhiều thứ, khiến người khác nhìn thấy quá nhiều thứ, nhìn thấy hy vọng, nhìn thấy tương lai.
Ma Võ mới cũ luân phiên, có người nối nghiệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận