Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2328: Chưa Được Trăm Mét (3)

Một lát sau, Phường Bình biến sắc. Bóng người của hắn hình như biến thành bóng mờ. Chuyện gì thế này?
"Không đúng, hình như có hạn chế, ta sắp đến cực hạn rồi. Đáng chết... ta... ta còn chưa đi mà!"
Phương Bình nhìn con đường vừa được mở, có lẽ rộng chừng 3000 mét. Còn về chiều dài... 0.5 mét? Đây không phải đường, đây chỉ là đào móng đường mà thôi.
"Không được, không thể như vậy!"
Phương Bình thầm run lên, gầm lên: "Mở đường, mở đường! Đừng tiếp tục mở rộng nữa, mở về phía trước."
Cùng lúc đó, bên ngoài, nhóm người Khổng Lệnh Viện cảm nhận được hư không rung động đã lâu, nhưng lúc này, bọn họ đều há hốc mồm. Phương Bình? Sao vẫn còn đang bế quan vậy? Vào bản nguyên nhanh lắm mà! Dù là Lý Trường Sinh, một ngày đi ra 300 mét thì cũng chỉ trong mấy phút. Thế mà từ khi Phương Bình có động tĩnh đến bây giờ, sắp 20 phút rồi phải không? Kết quả, cái bóng đại đạo của hắn còn chưa hiện ra! Cũng không phải chưa hiện ra... lúc này, mọi người cũng nhìn thấy hình như có bóng mờ trong hư không, có thể là Phương Bình.
Nhưng dưới chân Phương Bình... hình như không có đại đạo! Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy tình huống này! Bình thường, dù đi được 10 mét, ở bên ngoài cũng có chút thể hiện. Nhưng Phương Bình có động tĩnh gì sao? Khổng Lệnh Viên nuốt một ngụm nước bọt, khổ sở nói: "Hắn... hắn không thể chỉ bước vào không gian bản nguyên mà chưa xác định phương hướng của mình chứ?"
Tình trạng của Phương Bình có chút khó hiểu. Cấp 9 yếu là chỉ võ giả tiến vào không gian bản nguyên mà chưa bước được bước nào. Nhưng cấp 9 yếu tiến vào mức này, không có động tĩnh quá lớn. Phương Bình thế nhưng là song song chín tầng lực lượng tinh thần và kim thân!
Ma Đế người ta một ngày 500 mét, ngươi... không đi một bước? Lý Đức Dũng dụi mắt nói: "Hắn... đi rồi phải không? Ta hình như đã nhìn thấy hắn nhúc nhích một chút."
Đúng vậy, nhúc nhích một chút. Một bước nhỏ! Có thể là hoa mắt rồi! Đúng vào lúc này, có người thấp giọng nói: "Di chuyển rồi!"
Mọi người định thần nhìn lại, quả nhiên đã có chuyển động, trong hư không, Phương Bình đang cất bước. 1 mét, 2 mét... Thật ra, ảo ảnh lúc này cũng là một loại thể hiện thế giới bản nguyên, có lẽ có sai lệch, nhưng chắc chắn không chênh lệch quá lớn. Mọi người đều trợn tròn mắt! Đi quá chậm! Vốn tưởng dù Phương Bình không giống Ma Đế, ít nhất cũng không thể kém hơn Lý Trường Sinh, có thể đi ra 300 mét chứ? Nhưng bây giờ... Khổng Lệnh Viên không khỏi cay đắng. Toi rồi, lên cấp như không lên cấp! Với tốc độ này, có thể đi bao xa? Quan trọng là, trong không gian bản nguyên, chỉ khi vừa bước vào mới có hy vọng ở lại không gian bản nguyên, những lúc khác đều là vô ý thức. Về sau tăng cấp phải bước từng bước một. Thời gian này rất có hạn!
Phương Bình đợi được đến hiện tại đã vượt quá dự liệu của mọi người. Mấu chốt là người đã đợi đến hiện tại, ít nhiều người cũng nên đi ra một khoảng đi chứ?
Lúc này, đầu chỉ bọn họ trợn tròn mắt. Nơi xa, nhóm người Khương Quỳ cũng đang nhìn! Nhìn một chút, cũng trợn tròn mắt. Lúc lâu sau, có người nhỏ giọng nói: "Phương Bình có thể đi đến cực hạn bản nguyên chặng một sao?"
0-99 mét là bản nguyên chặng một! Phương Bình có thể đi được 99 mét sao? Trước đó mọi người nghĩ đến Phương Bình song chín, có lẽ hôm nay sẽ phá vỡ kỷ lục, vượt qua Ma Đế. Bây giờ nhìn lại, đúng là sắp phá kỷ lục rồi! Chưa thấy ai mở đường chậm như vậy! Bình thường, cấp 9 yếu bước ra bước đầu tiên, đi được một đoạn năm sáu mươi mét không thành vấn đề. Phương Bình thì sao? Không biết hắn có làm được hay không? Nhìn trong hư không, Phương Bình bước chân rã rời, đi một mét cũng mệt bở hơi tai, kiểu này mà đi được 50 mét đã là giỏi lắm rồi.
Mọi người không khỏi tròn mắt. Ngoài dự đoán! Chấn động toàn thế giới! Thời gian dài như vậy, chẳng lẽ vừa nãy hắn bị thế giới bản nguyên mê hoặc sao? Có người thầm nói: "Còn tưởng rằng lại là một Ma Đế nữa, bây giờ xem ra... có lẽ Nhân Gian đã đánh giá cao Bộ trưởng Phương rồi!"
Có thiên kiểu nào bước vào bản nguyên mà không rung động tam giới? Ma Đế một ngày 500 mét. Lý Trường Sinh của Nhân Gian cũng một ngày 300 mét. Tất nhiên, đi vạn đạo hợp nhất tương đối đơn giản một chút. Dù thế nào, mấy người này mới xứng danh thiên kiêu. Phương Bình thì ngược lại, hắn đi được 200 mét thì còn xem là thiên kiêu, nhưng nếu đi không tới trăm mét, dù là thiên tài đối với võ giả tầm thường, nhưng với bọn họ thì chẳng là gì.
"Các ngươi nói xem, có phải hắn đang mở rộng đường hay không..."
"Ngớ ngẩn!"
Vừa có người nghi ngờ, lập tức có người phủ nhận: "Hắn cũng không phải kẻ ngốc, dù muốn mở rộng thì cũng không phải bây giờ? Huống hồ, không đến Chân Thần, chênh lệch chiều rộng không lớn, đến cực hạn rồi mở rộng cũng được mà, hơn nữa độ rộng rất khó phát triển, thường đều là cố định."
"Nói không chừng hắn khác người thì sao?"
"Có cái gì khác người chứ?".
Có người cười nhạo một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói: "Nhưng dù sao thì vào bản nguyên vẫn có biến chất, ít nhiều sẽ mạnh hơn một chút, hắn vốn mạnh, hiện cũng coi là cường giả bản nguyên cao cấp nhất, cũng không thể khinh thường"
Nói thì nói vậy, nhưng người này vẫn có chút buồn bực, Phương Bình cấp 8 mạnh đáng sợ. Vốn tưởng hắn đột phá bản nguyên sẽ khiến người đời chấn động. Bây giờ... khó nói! Bản nguyên khó đi như vậy, đường dài sau này còn khó đi hơn.
Người của tiên đảo hải ngoại đang nghị luận, người của thiên ngoại thiên đang nghị luận. Cùng lúc đó, Vô Diện vừa chạy đến gần, nhìn đám người Phương Bình cách hắn mười dặm, nhìn thấy bóng mờ bước đi rã rời, hắn cân nhắc. Đây chính là vị bản nguyên đang tăng cấp đó sao? Vốn tưởng người đang tăng cấp có thể khiến chiến trường cộng hưởng có lẽ là một vị cường giả tuyệt đỉnh tương lai chứ. Dù sao có thể cộng hưởng với chủ nhân nơi này, nghĩa là tiền đồ không tệ. Không nói có thể trở thành nhân vật cấp Đế sánh với 36 Thánh, nhưng cấp Đế bình thường cũng là thành tựu không tầm thường! Nào biết được... chậm như vậy! Tên này có thể thành Chân Thần coi như hắn may mắn!
"Không, người ngay cả cơ hội thành Chân Thần cũng không có!"
Vô Diện khẽ cười một tiếng, đều do tên này quấy rối, suýt nữa hỏng đại sự. Nếu chủ nhân nơi này khôi phục lại thì phiền phức.
"Để ta huyết tế ngươi trước vậy!"
Vô Diện cười khẽ một tiếng, lập tức phá không mà ra, lao thẳng về phía Phương Bình.
Nhưng vào lúc này, đám người Khổng Lệnh Viên cũng cảm nhận được nguy cơ. Khổng Lệnh Viên lập tức hét lên: "Nguy hiểm!"
"Cản địch!"
Tiếng hét vang tận mây xanh. Nguyệt Vô Hoa quát: "Chân Thần! Đáng chết, là Chân Thần! Cẩn thân!"
"Chân Thần?"
Đúng vào lúc này, Phương Bình mở mắt, kim quang trên người bắn mạnh ra, chiếu sáng toàn bộ đất trời! Sáng như tuyết! Giờ đây, nơi này giống như ban ngày! Cách đó không xa, bóng dáng của Vô Diện cũng hiện rõ trước mắt mọi người. Khổng Lệnh Viên nhìn thấy Phương Bình đã tỉnh, lập tức truyền âm quát: "Người đi trước!"
"Đi?"
Phương Bình nhìn kim thân của mình không ngừng cô đọng, sờ cằm, mình... đánh thắng được hắn sao? Về phần đã đi bao nhiêu mét... Phương Bình ngượng ngùng, gần 100 mét! Thế nhưng con đường của ta rất rộng! Rộng 3000 mét! Về phần bản nguyên tăng cường bao nhiêu, có phải 0.1 lần hay không, Phương Bình cảm thấy, không chỉ như vậy... Hắn luôn có cảm giác hiện tại hắn mạnh đến đáng sợ.
"Ta luôn cảm thấy... tên này chưa chắc đánh thắng được ta."
Phương Bình liếc nhìn Vô Diện đang vọt tới, tiếp tục sờ cằm, mình có nên thử hay không?
Vô Diện tấn công. Nhóm Khổng Lệnh Viện hết sức căng thẳng, tất cả cường giả bắt đầu tập trung lại. Lúc này, không chạy tán loạn đã là cực hạn mà bọn họ có thể làm.
Một vị cường giả Chân Thần tấn công, các cường giả cũng không dám tuỳ tiện chạy tán loạn, một khi chia nhau chạy trốn, có lẽ chết càng nhanh. Thấy cảnh này, Vô Diện đại không mà đến, khẽ cười nói: "Có chút năng lực."
Đối mặt Chân Thần, đám người này lại không chạy! Mạnh mẽ hơn hắn dự đoán khá nhiều. Giờ đây, Vô Diện hết sức thong dong hờ hững. Vô Diện khoanh tay nhìn về phía Phương Bình trên người còn đang tỏa ra kim quang, cười nói: "Ngươi có biết, người bước vào bản nguyên ở nơi này, suýt chút nữa đã làm hỏng đại sự của bản tọa không?"
Hắn thong dong, Phương Bình cũng không vội. Phương Bình nhìn hắn, nghĩ một chút hỏi: "Năm đó người là Chân Thần yếu phải không?"
Nghe vậy, ánh mắt không ít người trở nên quỷ dị. Cái gọi là Chân Thần yếu, tuyệt đỉnh yếu, là dùng để nói với cường giả cùng cấp. Chân Thần vô địch! Đây mới là thần thoại chân chính, dù ở thượng cổ, Chân Thần cũng là chúa tể một phương. Thêm chữ "yếu"
vào có thể xem như khiêu khích! Nhóm Khương Quỳ bất ngờ, Phương Bình đột phá cấp 9, bản nguyên chưa đi được bao xa, tên này sẽ không hống hách vô đối đấy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận