Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1457

Phương Bình đọc tiếp: “Thiên Nam địa quật có một nơi được bảo tồn hoàn hảo, chính là Hư Lăng động thiên mà chúng ta phát hiện.
Bắc Hồ địa quật, hai bên đều hoàn hảo, khả năng là Hư Lăng động thiên và Tử Huyền Động Chiếu Thiên.
Trước mắt, Hoa Quốc chỉ có 8 Giới Vực bảo tồn hoàn hảo.
Cho nên, lệnh bài của chúng ta có lẽ có tác dụng, có lẽ hoàn toàn vô dụng. Cầm được lệnh bài, tìm được Giới Vực tương ứng, còn phải có khí tức tương ứng với Giới Vực... Mợ nó, xác suất này quá nhỏ.
Trước kia có lẽ tư lệnh Lý đã vào một địa quật bảo tồn hoàn hảo.
Ông ấy thể vào được, không biết là lần lượt thử, hay là một lần duy nhất, nếu là một lần duy nhất đã tìm được, thì Tư lệnh Lý may mắn không kém lão Trương.
Quả nhiên, mỗi thời đại đều có vận mệnh chi tử (người cực kỳ may mắn). Năm đó hai vị này cũng là vận mệnh chi tử."
Lý Chấn có thể đi vào trong Giới Vực, thật ra xác suất rất thấp.
Thật ra mỗi Giới Vực bảo tồn hoàn hảo đều hết sức nguy hiểm, mỗi lần xông vào, nguy hiểm một lần. Cho nên, xác suất ông tìm được chỉ trong một lần không thấp, đây không phải vận mệnh chi tử thì là cái gì?
Nghe mấy người Phương Bình nói vậy, Lý Hàn Tùng vẫn cười ngây ngô: "Nếu động thiên phúc địa là thật, vậy Thiên Đình cũng là thật. Phương Bình, ngươi không biết đâu, lần này đến đây, ta vẫn cảm thấy rất thấp thỏm.
Nhưng hiện tại không phát hiện được khí tức bản nguyên của ta, lão Diêu lại bị xác định là võ giả cổ đại. Hiện tại lại xác định những tin tức này, Phương Bình, sau này ta sẽ không chất vấn ngươi nữa..."
Phương Bình lườm hắn, mấy người Vương Kim Dương dứt khoát không để ý tới hắn.
Diêu Thành Quân trầm ngâm nói: "Vậy tiếp theo phải đi Tam Tần địa quật sao? Phía Tam Tần, có Giới Vực bảo tồn hoàn hảo sao?"
"Có một cái."
Dứt lời, Phương Bình trầm ngâm nói: "Hơn nữa Giới Vực này là Giới Vực ở giữa Tam Tần và Tây Sơn. Mà Tây Sơn địa quật, các ngươi đoán xem, liền với địa quật nào?"
"Hửm?"
"Tử Cấm địa quật!"
Phương Bình híp mắt cười nói: "Thú vị! Tử Cấm địa quật là vực Nam Thập Bát.
Tây Sơn địa quật là vực Nam Thập Thất.
Tam Tần địa quật là vực Nam Thập Lục.
Kinh Đô địa quật là vực Nam Thập Cửu.
Nói cách khác, chúng ta phải đi tìm Huyền Đức động thiên, vậy đi Tam Tần hay đi Tây Sơn địa quật, đều giống nhau. Mà đi Tây Sơn địa quật, hướng Tây chính là Tam Tần địa quật, hướng Đông chính là Tử Cấm địa quật. Tử Cấm địa quật sắp đại chiến rồi."
Mọi người nhao nhao nhìn về phía hắn, ngươi có ý gì?
Phương Bình nhún vai nói: "Nhìn ta làm gì, ta đang phân tích thôi. Tính ra, hiện tin tức chúng ta hiểu được càng ngày càng nhiều.
Ma Đô, vực Nam Thất.
Đông Lâm, vực Nam Bát.
Nam Giang, vực Nam Cửu.
Bắc Hồ, vực Nam Thập.
Thiên Nam, vực Nam Thập Nhất.
Tây Hải, vực Nam Thập Nhị.
Bắc Cương, vực Nam Thập Tam...
Kinh Nam, vực Nam Nhị Thập..."
Tần Phượng Thanh bên cạnh lười biếng nói: "Phương Bình, đây đều là tin tức công khai, không cần lặp lại, chẳng lẽ người chưa chơi trò Dị Giới Xâm Nhập mà ngươi làm đại sứ game ư?
Trong game có rõ ràng có được không. Ta đề nghị ngươi nên chơi một chút, một vực một khu, trước mắt Hoa Quốc mở ra 24 khu, còn có một khu chưa mở, cũng là địa quật chưa xuất hiện, chuẩn bị sẽ làm vùng mới, mở ra sau.
Trò chơi này rất có tác dụng, hiện ta hiểu mấy cái này hơn ngươi. Ngươi là người phát ngôn, mà còn phân tích cái này với chúng ta."
Vẻ mặt Phương Bình mờ mịt, thật sao? Hình như ta quên trò này rồi.
Vương Kim Dương bên cạnh cũng nói: "Trò chơi này khá thú vị, ta cũng từng chơi mấy lần, còn từng ở vực Nam Cửu, chính là Nam Giang địa quật. Phương Bình, trận chiến trước khi chúng ta xuống địa quật, được làm thành phó bản rồi. Ngươi rảnh có thể chơi thử, vui lắm."
Phương Bình im lặng, tất cả các ngươi đều chơi ư? Mê muội mất cả ý chí!
"Không nói những thứ này nữa, nếu muốn đi thăm dò, lần sau hãy đi Tây Sơn địa quật. Đúng lúc, nghe nói năm nay Tây Sơn địa quật mở ra thành bí cảnh, cho tân sinh tu luyện dùng..."
Vừa dứt lời, Diêu Thành Quân bỗng nhiên nói: "Nếu chúng ta đi, thông báo Tây Sơn địa quật, để tất cả tân sinh rút lui."
"..."
Phương Bình trợn mắt há mồm, lời này là có ý gì? Nếu chúng ta đi thì cũng là đi Giới Vực, ngươi nói cứ như thể Tây Sơn địa quật phải sắp xui xẻo, có ý gì?
Tần Phượng Thanh bổ thêm một đao nói: "Sợ không cho chúng ta đi đó, nếu Tây Sơn địa quật không để chúng ta đi vào, Tam Tần địa quật sẽ cho chúng ta đi vào sao?"
Phương Bình bỗng hung hăng nói: "Còn không phải lỗi của các ngươi ư? Đại tướng quân như ta chẳng lẽ còn không xuống địa quật được? Các ngươi suốt ngày trêu chọc thị phi..."
Vương Kim Dương thản nhiên nói: "Người bị cho vào danh sách đen là ngươi và Tần Phượng Thanh, có liên quan gì tới chúng ta? Còn nữa, tốt nhất đừng tiến vào khi Tử Cấm địa quật đại chiến, bằng không, ngươi đi Tây Sơn địa quật, tiền bối trấn thủ Ngự Hải Sơn cũng không yên lòng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khi đó phía Tây Sơn địa quật chắc cũng có tuyệt đỉnh trấn thủ, cũng là không cần lo lắng tuyệt đỉnh đối diện tiến vào.
Cứ như vậy, cũng tránh cường giả tuyệt đỉnh phải chạy tới chạy lui."
Phương Bình nhìn hắn chằm chằm, ta nói rồi, đi Giới Vực, đi Giới Vực làm sao lại chọc tới tuyệt đỉnh?
...
Trò chuyện rôm rả, mãi đến tận đến nửa đường, Phương Bình mới nhớ ra một chuyện.
"Lão Tần, đồ đâu?"
"Cái gì?"
"Đừng giả bộ, đã bàn trước rồi!"
Tần Phượng Thanh phiền muộn, Phương Bình chẳng làm gì cả, chỉ hứa sẽ bồi thường nếu mình thua… Nhưng vấn đề là mình đâu có thua!
Bây giờ hắn lại muốn cưa đôi chiến lợi phẩm, lòng ta rỉ máu.
"Chỉ có 1 thanh thần binh, một gốc cỏ Nguyệt Minh..."
"Còn đá năng lượng nữa!" Phương Bình bổ sung một câu.
Tần Phượng Thanh sắp phun máu tới nơi, rầu rĩ nói: "Ngươi có một cái mỏ quặng luôn rồi mà!"
Ngươi mẹ nó có một cái mỏ lớn, thế mà vẫn thèm thuồng chút đồ vặt vãnh này của ta hả?
Phương Bình nghiêm túc nói: "Tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát, nếu ngươi thua, vậy ta cũng phải đền bù tinh hoa sinh mệnh cho ngươi, nếu đã bàn xong, thì đương nhiên phải chia cho đúng."
Thịt muỗi cũng là thịt, nào có ai ghét bỏ thịt nhiều thịt ít đâu.
Tần Phượng Thanh càng bất đắc dĩ hơn, mở miệng nói: "Đá năng lượng cho ngươi hết, cỏ Nguyệt Minh cho ta, thần binh..."
"Thần binh 10 tỷ, cỏ Nguyệt Minh 5 tỷ, đá năng lượng một cân 300 triệu, ngươi cũng có gần 10 cần rồi! Vậy đi, thần binh là 1 phần, cỏ Nguyệt Minh và đá năng lượng một phần, ngươi muốn phần nào?"
Tần Phượng Thanh trợn trắng mắt, bất đắc dĩ nói: "Mập mạp nói hắn cũng muốn chia một phần!"
"Vậy ta chỉ cần cỏ Nguyệt Minh thôi, cũng phải duy trì quan hệ tốt đẹp với tên mập đó."
"Vậy ta..."
"Ngươi cái gì ngươi, không được thì bán thần binh, cũng đủ ngươi tu luyện rồi!"
Tần Phượng Thanh càng phiền muộn hơn, tiện tay ném một hộp làm bằng tinh thạch cho Phương Bình, chửi mát nói: "Ngươi quá độc! Giàu nứt vách mà cũng không buông tha chút tiền lẻ này."
"Phí lời, 5 tỷ mà là tiền lẻ à? Nhà ngươi xem 5 tỷ là tiền lẻ hả?"
Phương Bình mặc kệ hắn, cẩn thận cất cỏ Nguyệt Minh, thấy điểm tài phú tăng 500 ngàn điểm, cảm thấy cũng không tệ lắm. Tuy nhiêu đó cũng không đủ nhét kẽ răng, nhưng tốt xấu gì cũng là tiền.
"5 tỷ... Nhét kẽ răng..." Phương Bình lẩm bẩm một câu, chậc, thời đại khó khăn, nhưng tốt xấu gì cũng bù đắp được điểm tài phú mà lão Tần đã dùng mất lúc trước.
Lông dê phải mọc trên thân dê, trước vì giúp Tần Phượng Thanh, tiêu hao cũng nhiều như vậy, cũng không thể chỉ có ra không vào được.
Tài phú: 198 triệu 600 ngàn điểm
Khí huyết: 17500 cal (17888 cal)
Tinh thần: 2100 hz (2199 hz)
Lực lượng phá diệt: ?? (??)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 1000 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 1 điểm/phút (+)
Mô phỏng khí tức: 10 điểm/phút (+)
Trước đây có hơn 200 triệu điểm tài phú, Phương Bình dùng 45 triệu tăng không gian chứa đồ, 5 triệu tu bổ vật hóa hình. Gần đây, chính hắn cũng dùng không ít để rèn Kim thân, tài phú lại thấp hơn 200 triệu.
"Không gian chứa đồ tăng tới 1000 mét khối rồi... Nhưng vấn đề là nó trống không!"
Phương Bình thở dài một tiếng, không gian lớn như vậy để làm gì chứ? Tiêu tốn mấy trăm tỷ điểm tài phú, tăng lên 1000 mét khối, đựng cái gì bây giờ?
"Không được, không thể để trống không, phải lấp đầy mới được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận