Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2439: Thương Miêu Trở Về (2)

Trước khi Bát Vương và 36 Thánh xuất hiện, đều là Chưởng Binh Sứ thống lĩnh đại quân tam giới. Sau đó, Cửu Hoàng phân chia quyền lực, sắc phong thiên hạ, mới có Bát Vương và 36 Thánh. Chưởng Binh Sứ cảm thấy Cửu Hoàng không tin tưởng hắn, nổi giận rời khỏi Thiên Đình, một đi không trở lại, ẩn cư không xuất hiện.
Khốn Vương khi đó không mạnh bằng đối phương, nào có tư cách nhìn thấu đối phương. Khôn Vương lại biến sắc! Chưởng Binh Sứ? Trấn Thiên Vương thực sự là Chưởng Binh Sứ u?
Nếu là như vậy, e là đối phương sẽ càng mạnh hơn những gì ông ấy thể hiện! Khi Chưởng Binh Sứ quản lý chuyện võ sự của Tam Giới, hắn vẫn là một đứa trẻ, mà người kia đã nổi danh tam giới. Nhưng Khôn Vương nhanh chóng phủ định, hừ nói: “Chưởng Binh Sứ có vô số môn nhân đệ tử trong quân Thiên Đình, sao có thể cô đơn độc hành...
"Ngu xuẩn!”
Lê Chử cười nhạo, lạnh nhạt nói: “Môn nhân đệ tử? Vậy đám Chân Thần của Nhân Gian là ở đâu ra? Là hắn đào ra! Không phải Chưởng Binh Sứ của tam giới, làm sao biết được vị trí chính xác của các chiến trường ở tam giới? Khôn Vương, người biết được bao nhiêu chiến trường Thượng Cổ?”
Tam giới quá to lớn! Năm đó từng nổ ra không ít chiến tranh, cường giả hỗn chiến, cướp đoạt địa bàn, tranh giành đồ đệ, đoạt bảo... vì những chuyện này mà khởi xướng chiến tranh không chỉ một hai lần! Cửu Hoàng không quan tâm những chuyện này. Biết được những nơi chiến trường cổ này, chỉ có hai người, Chưởng Binh Sứ cùng Chưởng Ấn Sứ. Chưởng Ấn Sứ phụ trách hoàng lệnh thông hành, sẽ quan tâm những thứ này. Chưởng Binh Số khống chế thực lực các nơi, cũng sẽ quan tâm những thứ này. Nếu Trấn Thiên Vương có thể đào được nhiều người như vậy, có lẽ ông ấy chính là một trong hai người kia. Hai người bọn họ nói chuyện, Thương Miêu cũng đang nghe, nó không hề hoảng loạn, quay đầu tò mò hỏi: “Ông lão kia là Chưởng Binh Sứ sao? Nghe nói nhà Chưởng Binh Sứ có trồng vườn trái cây rộng 30 ngàn mẫu, ta đã tìm rất lâu mà vẫn không thấy, các người biết ở đâu không? Hay là đừng đánh nhau nữa, chúng ta đi hái trái cây ăn có được không?”
Mấy vị cường giả đen mặt, người cho rằng chúng ta đang chơi đùa à! Lúc này, phía sau, Thiên Thực Vương lạnh nhạt nói: “Lê Chử, ngươi là Chưởng Ấn Sứ, ngươi nên biết Cửu Hoàng Ấn ở đâu, người sẽ không cố ý dài tầm mắt của chúng ta chứ?”
Lê Chử cười nhạt đáp: “Bản vương không phải là Chưởng Ấn Sứ, nếu đúng thì... hai người chăn ngựa như các ngươi cũng xứng nói chuyện với bản vương như thế?”
Người chăn ngựa! Sắc mặt hai vương tái xanh! Dù tính như thế nào thì họ cũng không phải người chăn ngựa! Họ cũng là Đế Tôn cổ xưa! Khi Thiên Giới Vẫn còn, họ chính là Đế Tôn, bằng không, khi thần triều Địa Hoàng thành lập, bọn họ cũng sẽ không đảm nhiệm vị trí Điện Chủ Yêu Điện. Đương nhiên, năm xưa ở Thiên Đình, địa vị của bọn họ xác thực không cao lắm, xem là Địa Hoàng môn hạ, cũng nhận chức ở Thiên Đình. Chức vị tương tự như Bật Mã Ôn, nhưng cũng là chức quan chứ không phải là người chăn ngựa! Năm xưa, người có thể đảm nhiệm chức quan của Thiên Đình, ai mà không cấp Đế? Như Tam Sứ, Bát Vương, 36 Thánh... chức quan thấp hơn chính là nhóm quan nhỏ này. Bên dưới nữa cũng không thiếu các chức vị khác. Dù sao cũng coi là nhân vật lớn trong tam giới, nào ngờ lại bị Lê Chử xem thường như vậy. Đương nhiên, nếu đối phương thực sự là Chưởng Ấn Sứ, nhìn bọn họ không lọt mắt hình như cũng là chuyện bình thường. Những người này nói xong, Thương Miêu thấy bọn họ không trả lời mình, có chút thất vọng, lầu bầu nói: “Vậy lần sau ta sẽ hỏi ông lão kia, bản miêu và chó lớn đã tìm thật lâu mà đều không tìm được vườn trái cây nhà hắn, không biết giấu chỗ nào rồi!”
Nói xong, Thương Miêu lại vui vẻ ra mặt nói: “Mấy lão già, chúng ta chơi trốn tìm đi! Bản miêu chơi trốn tìm giỏi lắm đó! Trốn cho các ngươi không được ta luôn!”
Mấy người lại cạn lời. Nó nói như vậy không sai! Con mèo này rất biết trốn! Rất nhiều lúc, đại chiến nổ ra, con mèo này đi ngủ, quan trọng là, ngươi không biết nó ngủ ở đâu. Không những như vậy, một khi nó ngủ, người ta rất dễ quên đi sự tồn tại của nó. Không thể không nói, đây cũng là bản lĩnh.
"Đúng rồi, quả Cửu Hoàng Tứ Đế còn chưa chín! Ngày đó ta dùng Đại Đạo Thụ trồng đạo của bọn họ, phải 10 ngàn năm mới chín, bây giờ mới hơn bảy ngàn năm, mới chín được một nửa, ăn rồi chưa chắc có thể tiêu hóa được..."
Nghe Thương Miêu nói vậy, mấy người chấn động trong lòng. Khôn Vương căng thẳng hỏi: “Sau khi Thiên Giới hủy diệt, ngươi có mặt ở đó?”
“Ngươi đoán xem?”
Thương Miêu nhếch miệng cười, vui rạo rực, có tức hay không? Khôn Vương thật sự nổi giận! Lúc này Thương Miêu lại cười nói: “Các ngươi đừng đuổi ta, ta sẽ nói cho các ngươi!”
Khôn Vương hừ lạnh! Thương Miêu cũng rất buồn phiền, chơi đuổi bắt thật phiền.
"Bản miêu gầy đi rồi...”
Thương Miêu có chút bi thương, bọn họ đuổi theo ta, ta rất khó chạy. Còn phải về ăn cơm tối! Bây giờ bọn họ cứ đuổi theo liên tục, làm sao bản miêu về ăn tối được chứ. Suy nghĩ hồi lâu, hai con người to lớn của Thương Miêu xoay tròn. Sau một khắc, nó bỗng nhiên ném ra một cái chiêng lớn, Thông Thiên La! Thông Thiên La nhanh chóng nở lớn, bao trùm trời đất! Một con mèo lớn, vung dùi chiêng, gõ chiêng, hô lớn: “Mau tới đây, lão già Lê Chử là Chưởng Ấn Sứ, đã lấy Cửu Hoàng Ấn rồi! Con trai của Địa Hoàng... Con trai của Địa Hoàng nhìn lén Nguyệt Linh tắm rửa, còn đánh chết Tiểu A Vũ, Nguyệt Linh mau tới đánh hắn!”
“Lão điện gì ơi... Cha ngươi là cái gì Hoàng, bị lão già Địa Hoàng đánh chết, mau tới đánh hắn!”
“Cá lớn gì đó ơi, cá lớn siêu cấp, cá nhỏ của nhà ngươi không phải ta ăn nha, là con trai của Địa Hoàng đưa ta ăn, hắn nói ăn ngon, chúng ta đã ăn rất nhiều đó!”
“Còn ai nữa, à, người kia, người đó... Cần Vương? Kệ ngươi là cái gì vương, mau tới đánh bọn họ, cướp Thiên Vương Ấn! Hợp nhất tám Thiên Vương Ấn cùng với Cửu Hoàng Ấn, là có thể mở ra đường nối dẫn tới bên ngoài chín tầng không gian, đến Tiên Nguyên...”
Lời này vừa nói ra, trời đất chấn động Sau một khắc, các vị cường giả đang tầm bảo ở xa xa dồn dập bộc phát khí cơ! Nguyệt Linh, Thiên Cực, Càn Vương, Tốn Vương, Cấn Vương, Thiên Khôi, Trấn Hải Sứ, Trấn Thiên Vương, tám vị cường giả cấp Thiên Vương dồn dập hướng về bên này. Lê Chử cùng Khôn Vương và hai vương đều ngơ người. Con mèo này... nói dối không chớp mắt! Trước đây không biết hóa ra nó còn sở thích này! Chiến Vượng há hốc mồm, đù, nói vậy cũng được? Vậy mà có người tin! Đặc biệt là lời nói hợp nhất tám Thiên Vương Ấn và Cửu Hoàng Ấn là có thể mở đường nối đến Tiên Nguyên. Hình như điều này không giả, truyền thuyết hình như có nói như vậy.
"Lê Chử là Chưởng Ấn Sứ?”
Có cường giả chấn động vì tin tức này. Trong tam giới, một số Đế Tôn sau này không hẳn đã biết chuyện trước khi có Bát Vương, nhưng những Đế Tôn cổ xưa như Bình Dục Thiên Đế thì biết. Chưởng Ấn Sứ, cũng là nhân vật lớn của Thiên Đình! Thương Miêu vui sướng hài lòng, quay đầu lè lưỡi lêu lêu mấy vị cường giả, mắt trắng trợn, vẫy đuôi, có vẻ hả hê nói: “Đánh chết các ngươi, ai bảo các ngươi đuổi bản miêu!”
Thông Thiên La là thần khí, nhưng không đơn thuần vì nó là công cụ gọi người. Quan trọng là, Thông Thiên La có ảnh hưởng đến tâm thần. Thương Miêu nói gì cũng đều sẽ bị phóng đại lên. Thương Miêu có hai thần khí thuộc về chính nó: Khuy Thiên kính cùng Thông Thiên La. Khuy Thiên Kính, dò la đại đạo. Thông Thiên La, có hiệu quả thông thiên, nghe đồn có thể nói chuyện với trời. Đây chính là Thương Miêu! Con cưng của thiên địa! Thương Miêu nói những lời này, dù có là bịa chuyện thì cũng có thể khiến người nghe không quá hoài nghi tính giả tạo của nó, dù biết có lẽ không hẳn là thật, nhưng cũng đều muốn thử, biết đâu là thật thì sao? Lúc này, nhiều vị cường giả cấp Thiên Vương và một số cấp Đế và Thánh Nhân dồn dập đánh về phía bên này. Thương Miêu vui sướng hài lòng, cái mông to bự lắc qua lắc lại, chờ một lát, Nguyệt Linh là người đầu tiên xuất hiện, bà ta nhắm thẳng vào Khôn Vương. Bốn cái chân mèo của Thương Miêu lập tức hoạt động, dùng tốc độ nhanh tột đỉnh, chạy đi mất như một làn khói! Ai bảo các ngươi đuổi theo, còn không phải đến ăn rắm của bản miêu sao, hừ! Sau một khắc, Thương Miêu xuất hiện trong một cung điện u ám, nó vẫy đuôi một cái, hất bay Chiến Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận