Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2722: Phá Tứ Trọng Thiên (2)

11.500 hz, 11.600 hz...
Phương Bình cũng bất ngờ, trước đây khi tu bổ hạch não, không hề được tăng lực lượng tinh thần như thế này, vậy mà bây giờ lại tăng.
Khi lực lượng tinh thần tăng lên, trong thế giới bản nguyên, những bóng mờ kia bỗng nhiên thay đổi phương hướng, không còn khai thác chiều dài đại đạo, mà bắt đầu khai thác chiều rộng. Phương Bình cảm nhận khí bản nguyên tiêu hao, quan sát một hồi, cảm thấy hơi cạn lời.
Đây rốt cuộc là địa bàn của ta, hay là của các ngươi? Ai cho các ngươi đi khai thác chiều rộng của đại đạo vậy hả?
Chiều rộng đại đạo của ta tận 3300 mét, Thiên Vương cũng chưa chắc đã rộng bằng con đường của ta, các ngươi còn khai thác cái gì? Các ngươi không biết làm như vậy chẳng bõ công hay sao?
Hiệu quả của chiều rộng chỉ bằng một phần mười chiều dài thôi!
Phương Bình thầm mắng trong lòng, nhưng bóng mờ này lại chủ động khai thác chiều rộng, thật là vô pháp vô thiên!
Nhất là lão Trương, nhiệt tình cực kỳ!
Phương Bình thầm mắng một tiếng, lập tức xuất hiện tại thế giới bản nguyên, một cước đạp bay lão Trương, ai bảo ngươi tác oai tác quái trên địa bàn của ta!
Cùng lúc đó, trong đạo trường Linh Hoàng.
Sắc mặt Trương Đào khẽ thay đổi, sao có cảm giác mình bị đánh thế nhỉ? Ai làm?
Người làm chuyện này... Tám phần là con rùa Phương Bình kia!
Ngay sau đó, lão Trương cũng tiến vào thế giới bản nguyên của mình, đánh cho cái tên tu hú chiếm tổ chim khách kia trong con đường bản nguyên một trận no đòn!
Từ khi Phương Bình bước lên đạo Nhân Hoàng, bóng mờ của hắn đã cắm rễ trong con đường bản nguyên của ông, còn rất hung hăng bay nhảy giữa đại đạo của ông. Mỗi lần nghĩ đến, lão Trương đều thấy phiền muộn, mỗi lần phiền muộn thì sẽ đi vào đánh hắn!
Cho ngươi thể diện đến vậy rồi, còn muốn gì nữa!
Đại đạo của ông đây mà ngươi còn dám nghênh ngang bước vào? Đã vào thì chớ, lại còn cướp địa bàn, không đánh ngươi thì đánh ai?!
"Thằng nhóc này... E là đã tăng thực lực!"
Trương Đào nhìn bóng mờ Phương Bình ngày càng rõ hơn trong đại đạo của mình, hơi nhíu mày, sau đó nở nụ cười.
Thú vị!
Xem ra thằng nhóc này thật sự muốn tranh giành làm nhân vật chính của thời đại này.
"Trời sập có kẻ mạnh chống đỡ, cũng không biết ngươi có thể chống nổi không..."
Lão Trương cảm khái một tiếng, sau đó không còn quan tâm những điều này nữa, sau khi dung hợp 6 đạo, ông chỉ còn cách Thiên Vương một bước. Tuy hiện tại, ông vẫn trở thành cường giả cấp Thiên Vương, nhưng cũng sắp rồi.
"Chỉ còn thiếu một chút nữa! Khổ tu quá phiền, giết một vị Thánh Nhân có lẽ sẽ thành công!"
Ánh mắt lão Trương lóe lên, ở đây có không ít Thánh Nhân. Thánh Nhân mà ông muốn tiêu diệt nhất, ngoại trừ ba vị Thánh Nhân của tà giáo, còn có vài người khác.
Bình Dục Thiên Đế của một trong bốn Phạm Thiên cũng là một vị Thánh Nhân. Thanh Tinh Đế Tôn của La Phù Sơn, một trong 10 động thiên lớn, cũng là một vị Thánh Nhân.
Bốn Phạm Thiên, 10 động thiên lớn... Chủ nhân những nơi này năm xưa không hẳn là Thánh Nhân. Nhưng nhiều năm qua, trừ những người năm xưa bị thương quá nặng, bằng không, gần như đều đã thành Thánh Nhân.
"Thanh Tinh Đế Tôn!" Trương Đào nghĩ đến người này!
Tiêu diệt hắn!
Ba vị Thánh Nhân của tà giáo hiện đang tụ tập cùng nhau, nếu gặp phải, ông không phải là đối thủ của họ.
Ba người này là Thánh Nhân cổ xưa chân chính, cách Thiên Vương không xa, ba người cùng nhau, Nguyệt Linh cũng không làm gì được bọn họ, huống chi là Trương Đào còn chưa thành Thiên Vương.
"Tiêu diệt Thanh Tinh, hẳn là sẽ gần đủ để lên cấp!"
Ông có thể lên cấp nhanh như vậy là nhờ chủ nhân Hư Lăng động thiên. Trước đó ông dung hợp 6 đạo, sau đó giết đối phương, có thu hoạch không nhỏ, giúp ông từ đỉnh Thánh Nhân đến chuẩn Thiên Vương.
Dưới góc nhìn của lão Trương, võ giả Tân Võ mà muốn trở nên mạnh mẽ, con đường tốt nhất chính là giết chóc!
Tiêu diệt lão già này, tinh khí thần no đủ, tự nhiên sẽ thăng cấp.
Sau khi ra quyết định, lão Trương mở mắt ra, không đánh đập "Phương Bình" nữa, mà nhìn Chiến Vương đang canh chừng cho mình, lên tiếng: "Đừng lo lắng, tìm Thanh Thanh Tinh Đế Tôn đi, tiêu diệt hắn!"
"Ngươi.." Chiến Vương ngây người, ngươi muốn giết thánh nhân?
"Sao vậy? Ngay cả Thường Dung ta cũng tiêu diệt rồi, tiêu diệt thêm một người không thành vấn đề chứ?"
Chiến Vương không nói gì, Thường Dung chết là vì có Long Biến ra tay toàn lực, đối phương lại coi thường ngươi mới bị ngươi tiêu diệt, ngươi thật sự cho rằng nếu đấu tay đôi, ngươi có thể giết chết Thánh Nhân? Nghĩ đến Long Biến, Chiến Vương bỗng hỏi: "Này nhóc, Long Biến chưa chết phải không?"
"Không biết nữa" Trương Đào trầm giọng nói: "Nơi này quá lớn, cũng không gặp phải mấy người kia, nhưng nếu Long Biến chết, sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, đại khái là chưa chết"
Bọn họ đi vào đã tách nhau ra, tuyệt đỉnh nhân loại hiện tại đều tự chiến vì mình, không dám tụ tập cùng một chỗ, để tránh bị diệt tận gốc.
Chỗ này chẳng những là mảnh vỡ Thiên Giới, là đạo trường Linh Hoàng, còn có một không gian bản nguyên khá lớn. Ở đây, rất khó gặp được nhau.
"Trước hết đừng tìm Long Biến, tìm Thanh Tinh đi!"
Trương Đào đứng lên nói: "Ngươi còn chưa khống chế được sức mạnh sao? Đến giờ còn chưa trở thành cấp Đế chân chính? Lão già à, ta nhắc nhở ngươi, Phương Bình ở bên ngoài hình như đã gây ra động tĩnh không nhỏ, ta cảm thấy hắn rất có khả năng đuổi kịp ngươi rồi đó, ngươi mà còn không thành Đế thì sẽ bị bỏ lại phía sau đó!"
"Lão già.." Chiến Vương lặp lại, trong lòng thầm mắng, sớm muộn ta sẽ xử lý ngươi, đồ nhóc con.
Đắc ý là hống hách! Chẳng phải ngươi sắp thành Thiên Vương thôi sao?
Thiên Vương thì làm sao? Đây đâu phải chưa từng nhìn thấy Thiên Vương.
"Lúc ta rời đi, thằng nhóc Phương Bình kia chỉ mới cấp chín, lúc này mới qua một tháng..."
"Một tháng... Là quá đủ với nó rồi! Thằng nhóc kia rất đáng sợ, ngươi đừng không tin, nếu còn không mau thành Đế, ngươi sẽ bị hắn đuổi kịp rồi bỏ xa đó!"
Chiến Vương nghiến răng nghiến lợi, ông đây đếch tin! Cắn răng một hồi, lại có chút chán nản, khó nói.
"Được rồi, ra ngoài làm một vụ nữa đi, ta cảm thấy ta sắp khống chế được đại đạo này, trở thành Đế Tôn chân chính!"
Nói xong, Chiến Vương lại nói: "Hơi tiếc một chút, dù sao cũng không phải đạo của mình, dù có thành Đế, con đường phía trước cũng khó đi hơn rất nhiều"
"Đại thế giáng xuống Nhân tộc! Không sao! Tâm hướng Nhân tộc, sẽ có cơ hội!" Trương Đào không quá để ý những thứ này, đại đạo chỉ là vật dẫn. Nói đạo không phải của mình, cũng không quan trọng, chỉ cần có một trái tim hướng võ, đại đạo nào cũng là của mình!
"Đi, cũng không thể chờ thằng nhóc kia vượt mặt chúng ta!"
Hai người không nói nữa, Trương Đào nhảy lên, định nhào lên lưng Chiến Vương, sắc mặt Chiến Vương tái xanh.
Lúc ngươi bị thương, ông đây chấp nhận! Bây giờ ngươi sắp thành Thiên Vương rồi, ngươi còn muốn để ông đây công ngươi?
"Cút!" Chiến Vương tức giận mắng một tiếng, phá không rời đi, ở chung với Trương Đào, sớm muộn gì ông cũng sẽ bị tức chết.
Người vô liêm sỉ!
Ông tự nhận mình cũng phải người tốt lành gì, nhưng mà gặp phải Trương Đào, ông không thể không nhận mình kém xa Trương Đào.
Ầm ầm ầm! Đại đạo đang mở rộng.
Phương Bình lúc này vui vẻ ra mặt, khai thác chiều rộng đại đạo quả nhiên có liên quan đến lực lượng tinh thần.
Có lẽ là vì hắn chưa thành tuyệt đỉnh, cho nên chiều dài đại đạo phát triển rất chậm, nhưng chiều rộng lại phát triển rất nhanh.
Chỉ là số lượng khí bản nguyên tiêu hao hơi nhiều!
Cũng may, trước đó hắn từng ngưng tụ 10 tỷ điếm khí bản nguyên, mãi đến hiện tại cũng chưa dùng đến.
Lúc này, Phương Bình cũng chấp nhận bỏ vốn lớn.
Khai khác chiều rộng đại đạo hình như không liên quan đến chuyện lĩnh ngộ đại đạo. Đã như vậy, nếu có thể khai thác rộng hơn một chút thì cũng là chuyện tốt. Bản thân hắn không thiếu khí bản nguyên!
Hiện tại, Phương Bình còn tận 85 tỷ điểm tài phú trong người! Dù có dùng hết 10 tỷ điểm khí bản nguyên thì cũng chẳng đáng kể.
10 tỷ điểm, tương đương 100 ngàn vẫn khí bản nguyên. Thực ra cũng không nhiều.
Đại đạo được mở rộng một cách khá là ầm ĩ.
Phương Bình chơi lớn, không chỉ mở ra đại đạo, mà còn mở rộng thế giới bản nguyên một chút. Trước đó, Thánh Nhân Lệnh giúp hắn củng cố thế giới bản nguyên, hắn cảm giác vẫn có thể tiếp tục mở rộng. Không những vậy, Phương Bình còn dùng luôn Tạo Hóa Đan của Thần Hoàng. Ngay lập tức, thế giới bản nguyên u ám bỗng nhiên sáng lên. Trong không gian tăm tối, xuất hiện một mặt trời sáng lóa!
Thế giới bản nguyên, được thắp sáng 1787 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận