Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1378

Phương Bình vừa chạy vừa xoay người tung ra một đòn cách không đánh thành chủ thành Thiên Môn.
Tuy cách xa như vậy chẳng khác nào gãi ngứa, nhưng cũng khiến thành chủ thành Thiên Môn tức giận gầm lên không ngừng, cũng liên tục truy sát Phương Bình.
Phương Bình lại tiếp tục chạy, kéo dãn khoảng cách giữa Thiên Môn Thụ và thành chủ.
Tuy trước đó Ngô Khuê Sơn cũng đã dẫn dụ Thiên Môn Thụ cách xa thành chủ thành Thiên Môn, nhưng khoảng cách còn chưa đủ xa.
Phương Bình vừa kích thích, vừa hét lớn: "Giảo đại vương, liều mạng tung chiêu đi, bị thương nặng hơn cũng không sao đâu, mỏ khoáng còn đang chờ ngài đến hấp thụ kia kìa, đột phá cấp chín, thậm chí có khả năng đột phá lên Chân Vương! Nếu không, muốn đột phá cấp chín, có lẽ phải mất mấy trăm năm!"
Ngay sau đó, một luồng lực lượng tinh thần giáng xuống.
Lực lượng tinh thần lướt qua người Phương Bình, hừ lạnh một tiếng, sau đó lướt đến người Giảo, có tiếng quát lên: "Kim Giác Thú, mau rời đi, nếu không, bản vương sẽ tàn sát bộ tộc Kim Giác của ngươi!"
Giảo dường như có chút chần chờ, Phương Bình lại quát to: "Lão tổ, có người bắt nạt ta!"
Dứt lời, hai luồng lực lượng tinh thần mạnh mẽ hơn giáng xuống.
Ba luồng lực lượng tinh thần đan dệt trong hư không, một lát sau, lực lượng tinh thần của Hòe Vương bị hủy diệt.
Phương Bình mặc kệ điều này, cười ha hả nói: "Giảo đại vương, nhìn thấy không? Lão tổ nhà ta là Chân Vương, người còn lại cũng là trưởng bối nhà ta, có quan hệ rất tốt với ta.
Hòe Vương chính là một tên rác rưởi, ngài hiểu rác rưởi là gì không?
Chỉ bằng hắn, có thể uy hiếp ai?
Hắn cố tình nói cho lão chó già nghe đó, sợ lão ta chạy, chạy mất, hắn sẽ không giữ được vực Nam Thập Bát."
Lúc này, thành chủ thành Thiên Môn mở miệng, lạnh lùng nghiêm nghị nói:" Ngươi chính là Phương Bình? Kim Giác Thú ngu xuẩn! Ngươi cho rằng Hòe Vương sẽ không giết ngươi sao? Hắn ăn nói bậy bạ lừa ngươi thôi. Nếu Hòe Vương muốn giết ta, cần phải để đám người này ra tay sao? Cần ngươi tham chiến sao?
Kim Giác Thú, bây giờ ngươi rút lui còn chưa muộn! Nếu không, ngươi chết chắc rồi! Không chỉ ngươi, mà cả bộ tộc của ngươi đều bị liên lụy!"
Mấy câu Phương Bình nói, hắn tin ba phần.
Tin ba phần là vì khi bắt hắn quyết chiến với Ma Võ, Hòe Vương không đưa ra lý do. Vừa rồi Phương Bình nói mấy câu, có lẽ là đúng.
Nhưng nếu nói Hòe Vương cố ý hy sinh hắn, thành chủ thành Thiên Môn căn bản không tin.
Phương Bình xem thường, lớn tiếng nói: "Giảo đại vương, không cần để ý tới hắn, Hòe Vương dù sao cũng không đến ngoại vực được, làm sao giết ngài? Dù hắn có nổi giận, ngài cũng không cần sợ, ta cho ngài thoải mái ra vào thế giới loài người!
Lời của Phương Bình ta chính là chân lý!
Lão tổ nhà ta là Chân Vương mạnh mẽ nhất trong số các cường giả, ngài thấy đó, lực lượng tinh thần của Hòe Vương chớp mắt đã bị tiêu diệt!
Ngài có thể tới lui giữa hai thế giới, muốn đi đâu thì đi, ở vực Nam Thất chán thì đi vực Nam Bát, Nam Cửu, tùy ngài!
Chờ ngài đến cấp chín, ta trực tiếp đưa ngài đi Vạn Yêu vương đình cũng được!
Vạn Yêu vương đình ở gần vực Bắc Thập Lục, ta trực tiếp đưa ngài đi Ngự Hải Sơn rồi đi qua vực Bắc Thập Lục, Hòe Vương dám đến Vạn Yêu vương đình hống hách sao?
Giảo đại vương, nếu ta không giúp ngài... có lẽ đời này ngươi chỉ có thể lòng vòng ở vực Nam Thất!
Ngự Hải Sơn bị cường giả nhân loại phong tỏa, ngài không đi được, nếu đi, kết quả sẽ bị giết làm thần binh. Hơn nữa, muốn đi khỏi vực Nam Thất thì phải đi qua địa bàn của Yêu Mệnh vương đình. Bên đó, Chân Vương vùng cấm hung tàn ngang ngược, bọn họ sẽ trực tiếp tiêu diệt ngài đó.
Cho nên, chỉ khi tiêu diệt được lão chó già này, ngài mới có tự do và lợi ích lớn nhất. Sau này, trời cao đất rộng, muốn đi đâu thì đi!"
Giảo lắc lắc đầu.
Càng nghe càng mơ hồ!
Vậy rốt cuộc là ta có bị tiêu diệt hay không?
Không phải trước đó đã nói sẽ không có Chân Vương nào động đến ta sao?
Ngự Hải Sơn, vùng cấm, Vạn Yêu vương đình...
Mấy lời đầu bếp nói khiến nó thấy hơi mông lung, mơ hồ, hỗn loạn.
Có thể đến Vạn Yêu vương đình sao?
Đi từ Phục Sinh Chi Địa qua?
Nghe có vẻ hay hay, ngầu ngầu!
Yêu tộc... có thể ra vào thế giới loài người, sau đó muốn đi vực nào thì đi vực đó sao?
Suy nghĩ mông lung cũng không ảnh hưởng đến chuyện nó bay ngược ra tiếp tục lấy vật chất bất diệt, sau đó xông lên đánh.
Lòng Phương Bình lòng đau như cắt, ứa máu trong lòng!
Lần này bỏ vốn quá trời, lỗ mợ nó rồi!
Hiện tại, điểm tài phú của hắn... chỉ còn 50 triệu!
Lần này tiêu tiền đến mức hắn muốn thổ huyết.
Hơn nữa, con Giảo khốn kiếp này vẫn không ngừng bay ngược ra lấy vật chất bất diệt. Đậu xanh nhà ngươi, trước đó đánh lâu như vậy, sao bây giờ lại yếu thế này, ngươi nghĩ ta bị ngu à?
Nếu không phải muốn ngươi tiếp tục kéo dài để đánh hắn, ta trực tiếp chơi chết ngươi còn được!
Phương Bình không nói nữa, nghiêng đầu liếc mắt nhìn xa xa, bên kia, Ngô Khuê Sơn vẫn còn đang giằng co.
Dù có thêm lão Trần cấp tám đến hỗ trợ, ba người liên thủ, trong thời gian ngắn cũng không khống chế được Thiên Môn Thụ.
"Phế quá phế!"
"Sao không ai mạnh hết trơn vậy!"
"Ta có thể trảm cả cấp tám, các ngươi cấp chín đánh cấp chín, hơn nữa là hai người có thực lực cấp chín mà đánh ra như thế này... thật mất mặt!"
"Lão Ngô từ hồi cấp tám đã có thể chiến thắng cấp chín yếu, lão Lý được gọi là người cấp tám có thể trảm cấp chín... toàn là chém gió!"
"Không thể ra sức một chút sao? Không phải năm đó khi còn là cấp tám, lão Ngô đã có thể chặt đứt một cành cây của nó sao? Bây giờ đã là cấp chín, còn cầm theo thần binh nữa! Lão Ngô càng ngày càng thụt lùi rồi!"
Phương Bình oán thầm không biết bao nhiêu câu, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến chuyện chạy trốn của hắn.
Ba con yêu thú luôn bay về phía này, rất nguy hiểm, thành chủ thành Thiên Môn kém chút nữa đã vọt tới, khiến Phương Bình sợ tái mặt.
Hợp tác với yêu tộc quả nhiên không đáng tin.
"Giảo đại vương, đừng bay về phía ta nữa! Tiêu diệt hắn, ta cho ngài 1000 quả cầu vật chất bất diệt như vừa rồi! Ta mà chết, ngài sẽ chẳng có đường lui đâu!"
Phương Bình rống lên, nhưng trong lòng thì mắng chửi điên cuồng.
1000 quả cầu vật chất bất diệt... Hừ, một quả cũng đừng hòng!
Không chỉ đừng hòng, ngươi mà có bản lĩnh đến thế giới loài người, ta sẽ gọi lão Trương đứng canh ở ngay đường nối, tiêu diệt cả ba ngươi, cùng lắm thì có thêm ba thanh thần binh cấp tám xài. Ăn của ta, lấy mạng mà đổi về!
Ở vực Nam Thất, đúng là không thể ra tay giết ba con yêu thú này.
"Giáp da kim thân cấp tám, thịt máu yêu thú cấp tám, ba thanh thần binh cấp tám... Miễn cưỡng cũng có thể bù đắp được sự tổn thất của mình!"
"Nói tới nói lui, thật sự cũng nên lừa một số yêu thứ vào thế giới loại người, để lão Trương đứng canh sẵn, ra con nào diệt con đó!"
Phương Bình cảm thấy, có lẽ lão Trương cũng vui lòng làm chuyện này.
Cùng lắm chia của là được!
Xưa nay chỉ có cường giả địa quật lao ra, đều là người mạnh mẽ, tuyệt đỉnh đều bị kiềm chế ở Ngự Hải Sơn.
Nhưng nếu yêu thú chủ động đi ra... tuyệt đỉnh có lẽ sẽ không bị ngăn trở gì, giết mấy con yêu thú chủ động dâng đến cửa, có lời!
...
Ngay khi Phương Bình vừa cổ động vừa cho ba con yêu thú ăn uống vật chất bất diệt, ở phía xa xa, ánh mắt Ngô Khuê Sơn không ngừng lấp lóe.
Yêu thực thật sự quá khó giết!
Tuy Lý Trường Sinh ẩn nấp trong bóng tối, nhưng lúc này cũng phát huy ra thực lực của đỉnh cấp tám, hơn nữa, cả ba người đều có thần binh trong tay, thế mà không cách nào khiến Thiên Môn Thụ trọng thương.
Không biết Phương Bình còn có thể giữ chân thành chủ được bao lâu.
Phương Bình làm được đến mức này, thật sự đã ra ngoài dự liệu của ông. Tạo cơ hội để bọn họ giao chiến đơn độc với một vị yêu thực, tất cả các yếu tố không xác định bên ngoài đều bị hắn xử lý.
Đến mức này mà còn không thể chém chết Thiên Môn Thụ thì cường giả cấp chín như ông thật phế!
Đại chiến lần này... Hình như ông vẫn chưa lập công nào!
Còn không bằng cả võ giả sơ cấp!
Nhìn thần binh cấp chín trong tay, Ngô Khuê Sơn bỗng nảy ra một ý nghĩ hung ác!
Cần thứ này làm quái gì!
Nếu có thể giết được Thiên Môn Thụ và có thể lấy được hạch tim hạch não hoàn chỉnh, vẫn có thể rèn đúc một thần binh cấp chín khác, thậm chí còn tốt hơn thanh thần binh hiện tại!
Hiện tại, thanh thần binh cấp chín này cũng chỉ là thần binh cấp tám được tăng cấp thôi. Hơn nữa, thời gian nuôi thần binh cũng không quá dài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận