Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1759: Sống Rất Thoải Mái

Cơ Dao cau mày nói: "Trực tiếp để người của chúng ta vây giết bọn họ là được..."
Phương Bình khẽ quát: "Ngu xuẩn, ai biết bọn họ có sắp xếp nội gián vào người của chúng ta không, phải giữ bí mật, để đề phòng thông tin vây giết đám người Bách Sơn Việt bị tiết lộ! Đến khi động thủ, dù có là nội gián thì cũng không ngăn nổi. Cơ Dao, ngươi càng ngày càng khiến ta thất vọng!"
Cơ Dao hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không tiếp tục nói nữa. Mình phải rút kinh nghiệm nhiều hơn mới được!
Mấy tên tiểu nhân nham hiểm này đúng là biết tính kế hơn cô nhiều. Nếu bây giờ bại lộ mà vẫn còn nội gián chưa xử lý thì sẽ rất phiền phức.
Cơ Dao không nói lời nào, Phương Bình lại nói: "Hổ Phong có tin được không? Có cần xử lý không?"
Thiên Mệnh vương đình lần này có bốn vị hậu duệ Chân Vương đến. Cơ Dao, Huyền Chân, Bách Sơn Việt, và hậu duệ Hổ Vương - Hổ Phong. Hổ Phong cũng mới đỉnh cấp bảy, lần này cũng cùng hành động với Cơ Dao.
Cơ Dao liếc mắt nhìn Hổ Phong cách đó không xa, truyền âm, hơi phức tạp nói: "Hổ Phong là hậu duệ của Hổ Vương gia gia, Hổ Vương gia gia đối với ta rất tốt..."
Do dự một chút, Cơ Dao bỗng nhiên nói: "Giết luôn đi!"
Càng nhiều người, càng dễ lộ tin tức!
Hổ Phong chết rồi, người khác sẽ không nghĩ là cô ra tay, bởi vì Hổ Vương thuộc phe Mệnh Vương. Ngày xưa, khi ra khỏi Vương Chiến Chi Địa, cũng là Hổ Vương bảo vệ đưa cô trở về. Ở ngoài Tử Cấm địa quật, cũng là Hổ Vương bảo vệ cô. Hai nhà họ Cơ - Hổ cũng là liên minh.
Hổ Phong chết ở đây, sẽ không ai tin là Cơ Dao ra tay, bởi vì cô không có lý do để làm thế. Phương Bình nhìn cô ta một cái, ừm, nhỏ này… học nhanh ghê! Ta chỉ dẫn dắt có tí thôi, ngươi đã học được chiêu tiêu diệt người mình vu oan người khác rồi?
"Rất máu lạnh! Nhưng ông đây thích!" Phương Bình cười nhạt trong lòng, có lẽ… mình nên nghĩ cách cứu Hổ Phong!
Hổ Phong rất tin tưởng Cơ Dao! Nhưng người mà hắn tin tưởng, ái mộ, bỗng nhiên phản bội hắn, muốn giết hắn… Có thể tưởng tượng được Hổ Phong sẽ điên cuồng và phẫn hận tới mức nào!
Sau khi ra khỏi Vương Chiến Chi Địa, Hổ Phong có lẽ sẽ phát điên, càng yêu sẽ càng hận, càng muốn trả thù, đến lúc đó, Hổ Vương có lẽ sẽ triệt để trở mặt với nhà họ Cơ.
Mà câu chuyện do chính hậu duệ Hổ Vương hậu duệ nói ra, sẽ càng có sức thuyết phục hơn những người khác!
"Thiên Mệnh vương đình cũng phải loạn rồi! Không phải chuyện gì cũng có thể nhúng tay vào!"
Phương Bình cười nhạt trong lòng, dùng lực lượng tinh thần truyền âm: "Vậy phải đợi đến cuối cùng, nếu bây giờ Hổ Phong chết, sẽ khiến người khác hoài nghi."
Nói xong, Phương Bình bỗng nhiên cười truyền âm nói: "Có lẽ... Tiêu diệt Phượng Tước càng tốt hơn!"
Cơ Dao hơi thay đổi sắc mặt, nhìn hắn có chút nghiến răng nghiến lợi.
Thật lâu mới hừ nói: "Không cần!"
Phương Bình cười cợt, cũng không nói thêm gì.
Một bên, Cơ Dao cau mày, sắc mặt càng ngày càng lạnh. Lần này, hợp tác với Phong Diệt Sinh, rốt cuộc là tốt hay xấu? Có lẽ... mình nên giết cả Phong Diệt Sinh luôn! Toàn quân bị diệt!
Nhưng nếu Phong Diệt Sinh dám nhắc tới những thứ này, thì có lẽ hắn vẫn còn đòn bí mật, hợp tác với Phong gia... Có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
Cơ Dao thầm nghĩ, không nói gì thêm. Mà Phương Bình lại là tiếp tục tìm cơ hội, tiếp tục tra xét sào huyệt yêu thú. Dò xong một vòng, Phương Bình bỗng nhiên nhìn về phía trước, lông mày khẽ nhúc nhích.
Không chỉ Phương Bình, Cơ Dao cũng bỗng nhiên nhìn về phía trước, lành lạnh nói: "Hình như có động tĩnh!"
Phương Bình khẽ gật đầu, chậm rãi nói: "Hơi thở yêu thú... rất nồng nặc, rất hỗn loạn! Phía trước có không ít Yêu thú."
Cơ Dao liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Bất diệt thần của ngươi cũng không yếu nhỉ!"
Phong Diệt Sinh cùng lắm chỉ mới đến thống lĩnh cao kỳ mà thôi, lại phát hiện dị thường trước cả các vị thống lĩnh khác, Cơ Dao có chút bất ngờ, sau đó lại hiểu ra. Phong Diệt Sinh đương nhiên là nắm chắc vài phần, nếu không, hắn cũng sẽ không tính kế nhiều như vậy.
Phương Bình không quản nhiều như vậy, quát lên: "Người đâu! Đến phía trước điều tra, chúng ta gặp yêu tộc hỗn loạn rồi!"
Thấy không ít người muốn đi, Phương Bình quát lên: "Đi ba, năm người là được, đừng để bị tách ra!"
Rất nhanh, bốn vị võ giả đi thẳng về phía trước.
Phương Bình lại dừng bước, lại lần nữa quát lên: "Những người khác chờ đợi tin tức, không được loạn trận tuyến!"
Thấy Phương Bình sắp xếp rõ ràng, Cơ Dao cũng không để ý tới nữa. Mọi người đều bắt đầu chờ. Một lát sau, Phương Bình khẽ động trong lòng... Có khí thế của nhân loại!
"Là đám người lão Vương!"
Phương Bình không hé răng, hiện tại tinh thần lực của hắn là mạnh nhất, cũng là người đầu tiên phát hiện. Mãi đến tận một lát sau, trong đám người đi ra ngoài dò xét mới có người quát to: "Điện hạ, yêu thú đột kích! Là do phục sinh võ giả dẫn tới!"
"Đáng chết!" Phương Bình mắng to một tiếng, chợt quát lên: "Nhanh, không được để bọn họ chạy! Giết!"
Phương Bình vừa dứt lời đã nhanh chóng mang theo mọi người lao thẳng về phía trước. Lúc này, tất cả mọi người đều đã cảm ứng được, xa xa, bốn phương tám hướng đều có hơi thở của võ giả phục sinh, hơn nữa đám người kia còn dẫn một bầy yêu thú lao về phía bọn họ!
"Điện hạ, rất nhiều yêu thú..."
"Câm miệng! Giết bọn họ! Không được thả bất cứ ai!"
Phương Bình phẫn nộ quát một tiếng, sau đó hắn thấy Vương Kim Dương trong đám người, chợt quát lên: "Một đội đến đây, đi theo ta!"
Nói xong, tiện tay chỉ vào mấy người mà Hoa Vũ để lại cho hắn, bọn họ thấy Phong Diệt Sinh chỉ mình, cũng không do dự, nhanh chóng lao theo Phương Bình đồng thời giết về phía xa!
Phương Bình vừa ngự không, vừa quát to: "Để lại một nửa người chống cự Yêu tộc, những người khác chia làm bốn đội, vây giết bọn họ!"
"Nhanh!" Phương Bình hét lớn, sau đó nhìn về phía Vương Kim Dương đã sắp thoát được, gầm dữ dội nói: "Vương Kim Dương! Hôm nay chính là giờ chết của ngươi, đừng hòng chạy!"
Tốc độ của Phương Bình rất nhanh, mang theo khoảng 10 người, nhanh chóng đuổi theo Vương Kim Dương.
Trong đám người, có người quát: "Điện hạ, cẩn thận có bẫy!"
"Câm miệng! Cứ làm theo ý ta! Nhanh!" Phương Bình quát lớn, dẫn người tách khỏi đoàn người.
Cơ Dao ở lại liếc mắt nhìn, lại nhìn chung quanh một lát, bỗng nhiên quát to: "Người đến, truy sát tên kia với bản cung!"
Nói xong, Cơ Dao chỉ vào Tần Phượng Thanh có thực lực yếu nhất. Sau đó, nàng quát lên với Hổ Phong: "Hổ Phong, ngươi dẫn người truy sát Lý Hàn Tùng!"
Hổ Phong cũng không do dự, vội vàng mang theo không ít người đuổi theo Lý Hàn Tùng. Một bên khác, một vị võ giả đỉnh cấp bảy cũng mang theo không ít người truy sát Diêu Thành Quân. Những người còn lại nhanh chóng tụ lại cùng nhau giết yêu thú.
...
"Vương Kim Dương! Đừng hòng chạy!" Phương Bình bạo phát tốc độ, điên cuồng mà phẫn nộ quát: "Dừng lại cho ta! Bằng không, bản thống lĩnh sẽ giết người tình bé nhỏ của ngươi!"
Phía trước, Vương Kim Dương đang cúi đầu lao nhanh hơi khựng lại...
Đậu xanh rau má thập cẩm! Phong Diệt Sinh là Phương Bình?
Lão Vương kinh ngạc ngơ ngác đờ đẫn! Ông đây cho rằng ngươi chỉ trà trộn đến mức tiểu binh là cùng, ngươi lại biến thành lão đại rồi!
Lúc này, Phương Bình giống như đang tùy tiện quát mắng, tiếp tục nổi giận mắng: "Không chỉ là tình nhân bé nhỏ của ngươi, ta sẽ giết hết cả nhà ngươi! Ngươi còn muốn chạy! Hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!"
"Nhanh, bao vây hắn!"
Phương Bình vừa chửi bậy, vừa sắp xếp, mấy người xung quanh thật ra đều có chút đau đầu, điện hạ truy sát thì truy sát đi, nói nhiều như vậy làm gì! Nhưng lúc này bọn họ cũng không nghĩ ngợi nhiều được, dồn dập đuổi theo Vương Kim Dương, bọc đánh từ bốn phía, chuẩn bị vây giết Vương Kim Dương.
Phương Bình lại tăng tốc, lướt qua mọi người, lực lượng tinh thần nhanh chóng tràn tán, truyền âm nói: "Nhanh, tìm một nơi khuất để chỗ trốn, để bọn họ bao vây ngươi, rồi chúng ta đồng thời tiêu diệt!"
Lão Vương cũng không đáp lời, tinh thần lực của hắn không mạnh bằng Phương Bình, truyền âm rất dễ xảy ra chuyện.
Phương Bình vừa truyền âm, hắn cũng coi như đã xác định thân phận của Phương Bình, trong lòng thầm mắng một tiếng, chờ đó! Tên khốn này ban nãy cố ý nói thế! Tình nhân bé nhỏ cái quái gì!
"Không ngờ!" Nghĩ thì nghĩ, lão Vương vẫn cảm khái không thôi. Ta không ngờ ngươi biến thành lão đại vực cấp bảy luôn! Lão đại là là gian tế... Đám người địa quật cũng thật là đáng thương.
Lần này chắc chắn là chết thảm lắm! Nhìn xem, chết bao nhiêu người rồi!
Vương Kim Dương tiếp tục lao nhanh, đặc biệt chạy về phía có tầm nhìn trống trải, càng ngày càng cách xa đội ngũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận