Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1226

Nhưng nếu mập mạp đã muốn giúp, Phương Bình cũng không ngại sai bảo, hắn nhanh chóng nói: "Tưởng Siêu, ngươi ở đây đào hầm... Mà thôi đi, ngươi làm không chuyên nghiệp, Đầu Sắt, ngươi đào đi! Nhớ kỹ, đào chỗ nào mà cả 4 chúng ta có thể phục kích, phải kín.
Lão Diêu, lực lượng tinh thần của ngươi mạnh, ngươi đi chung quanh tìm xem, có yêu thú hay không, dụ dỗ một ít lại đây. Nhớ kỹ, 20 phút sau dụ dỗ lại đây, tốt nhất là cao cấp, nếu ngươi không dụ được thì trở về báo ta, ta đi dụ!
Lão Vương, ngươi đổi hướng tuần tra thử, đi xem có người khác đến đây không, nơi này cũng có võ giả địa quật, đừng để bọn họ làm hỏng chuyện tốt của chúng ta.
Còn có, phải tìm một con đường có thể nhanh chóng bỏ chạy, chúng ta chỉ tập kích, đánh giết một nhóm người, lấy một số thần binh, phải kết thúc chiến đấu trong 5 phút, nhanh chóng bỏ đi! Đúng rồi, không được đi theo hướng của Đỗ tướng quân, phải đổi hướng..."
Phương Bình nhanh chóng sắp xếp, những người khác cũng không nói nhiều, bắt đầu hành động.
Tưởng Siêu có chút hưng phấn, cũng có chút ủ rũ, vội vàng nói: "Phương Bình, vậy ta thì sao?"
"Ngươi?" Phương Bình cau mày nói: "Ngươi tốt nhất phải lập tức rời đi, nói thật, ngươi ở đây cũng không có tác dụng gì."
"Nhưng..."
"Quên đi, vậy ngươi giúp Đầu Sắt đào hầm."
Phương Bình chẳng muốn nhiều lời, nhưng vẫn dặn dò: "15 phút, sau đó phải đi ngay, đừng gây phiền cho bọn ta! Yên tâm, nếu thật sự có chuyện, máy chủ định vị sẽ không mở ra, nếu không có vấn đề gì, có cơ hội ta sẽ liên lạc ngươi!"
Tưởng Siêu nghe vậy cũng không nói thêm nữa, vô cùng phấn khởi theo Lý Hàn Tùng cùng đào hầm.
Còn việc Phương Bình có biện pháp gì để ẩn giấu khí huyết của mọi người thì... suy nghĩ một chút, Tưởng Siêu cảm thấy cũng không khó, Phương Bình có lực lượng tinh thần mạnh mẽ, nếu lực lượng tinh thần không vượt qua hắn, cũng không phát hiện được bọn họ.
Phương Bình vẫn chưa rời đi, vẫn đứng tại chỗ liếc mắt nhìn lối vào. Đừng nghĩ lối vào không dài, nhưng hai bên lại cách nhau 1 trời 1 vực. Tình huống đối diện hắn không biết gì cả, không nhìn thấy đối phương, cũng không cảm ứng được khí tức.
Đi qua kết giới, lại giống như xuyên đến một thế giới khác, cách ly hoàn toàn với bên kia đường vào.
"Như vậy cũng tốt..." Phương Bình khẽ gật đầu, cứ như vậy, người đối diện cũng không biết bên này thế nào.
Ở lối vào bên này, Phương Bình trầm ngâm chốc lát, bỗng nhiên lôi "Dương Thành" ra. Sau đó, Phương Bình bắt đầu bổ sung lực lượng tinh thần không ngừng, thực chất hóa những kiến trúc kia. Hắn muốn bao phủ toàn bộ lối vào.
Hiện tại người ở phía đối diện còn chưa đến, hắn có thời gian chuẩn bị, hắn có thể toàn tâm toàn ý bố trí cạm bẫy.
Thành nhỏ dùng để bao vây, ngăn cản đám người kia bỏ trốn, cũng là dùng để diệt địch!
Trên không trung, Phương Bình ngưng tụ mặt trời máu, sau đó lại ngưng tiếp một mặt trời nữa.

Không chỉ là mặt trời máu, Phương Bình còn bổ sung rất nhiều lượng lực lượng thiên địa.
"Giết Yêu Thực vương đình, giết những thiên tài này, giết những thiên kiêu này, để thiên tài của bọn họ ở đời này tuyệt tự! Ta Phương Bình, một lòng vì nhân loại, dù chết cũng không hối hận!"
Thời khắc này, Phương Bình nghiêm túc, ánh mắt kiên nghị!
Tất cả, vì nhân loại!
Vì nhân loại, 4 người võ đại chúng ta đánh giết trăm vị cường giả vương đình, hơn 30 tinh huyết hợp nhất, nếu thật sự có thể giết chết đám người này, ít nhất tương đương với giảm thiểu trăm vị cao cấp!
Những người này, tương lai trong vòng một hai năm, nếu không chết, hầu như cũng có thể thành cao cấp. Vương đình to lớn, bao phủ diện tích mấy trăm triệu kilomet vuông, nếu giết chết bọn họ, thì sẽ là công lao to lớn đến mức nào chứ!
Có lẽ còn có thể giết chết hạt giống tuyệt đỉnh tương lai của vương đình, công lao này quả thực còn to hơn nổ tung một tòa vương thành nhiều!
Tưởng tượng đến khoảnh khắc đó, Phương Bình cũng thấy cảm động rồi. Nhân loại võ giả, Hoa Quốc võ giả, võ đại võ giả... Đại công vô tư khủng khiếp!
Cách đó không xa, Tưởng Siêu đang theo Lý Hàn Tùng học đào hầm, thấy Phương Bình chắp hai tay sau lưng, mặt lộ vẻ lo nước thương dân, thấp giọng nói: "Lão Lý, nơi này trừ chúng ta cũng không có người ngoài, hắn giả bộ như vậy... cũng không ai xem."
Lý Hàn Tùng liếc hắn một cái, hừ nhẹ nói: "Hắn không giả bộ! Phương Bình vốn là lãnh tụ của võ đạo Hoa Quốc, có lẽ hắn có tư tâm, nhưng càng nhiều vẫn là công tâm, hắn không thiếu thần binh, không thiếu tài nguyên tu luyện, cái gì cũng không thiếu...
Dù lần này đến Vương Chiến Chi Địa, cũng không phải vì chính hắn, nếu không, hắn sẽ có thể bước vào cấp bảy rất nhanh.
Hắn không giống các ngươi, ngươi đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên hắn!"
Tưởng Siêu nghi ngờ liếc mắt nhìn hắn, thấp giọng nói: "Ngươi... Ngươi nói thật á?"
"Đương nhiên!"
"Lão Lý, ngươi thật sự khâm phục hắn thế sao?"
"Không phải khâm phục, là tôn kính!"
Lý Hàn Tùng hơi không kiên nhẫn nói: "Ít nói nhảm, đào mau, không đào thì cút đi, nhanh một chút!"
Tưởng Siêu lắc cái đầu to, đậu xanh, luôn cảm thấy đám người này bị bệnh thần kinh.
15 phút... Sau 15 phút mình nhất định phải chạy rất xa! Đám người này, từ khi xuống địa quật, thần kinh đều không bình thường, Tưởng Siêu có hơi sợ.
Có lẽ... lần sau mình nên theo Đầu Trọc xuống địa quật vui đùa một chút, Đầu Trọc thực lực không mạnh, sẽ không điên như thế, thế mới càng thích hợp mình.
...
Cùng lúc đó, ở Ngự Hải sơn, Trương Đào ngồi trên đỉnh núi cao, ngóng nhìn nơi xa đầy sương khói, con ngươi xoay chuyển. Vết nứt không gian màu đen xẹt qua người hắn, để lại vết máu.
Đối diện, trong hư không, một bóng người đứng ngạo nghễ, cân nhắc nói: "Võ Vương, nghe nói lần này có cháu của Minh Vương tham dự, đáng tiếc, sáu năm trước, không thể giết cháu trai của ngươi, lần này... hẳn là không thể quay về rồi."
Trương Đào không nói.
Bóng người trong hư không lại cười nói: "Võ Vương, chờ ở đây rất vô vị. Muốn đánh cược không?”
Trương Đào nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Đánh cược mạng sao?"
Bóng người đối diện hơi ngưng lại!
Trương Đào híp mắt, trong giọng nói có chút cười nhạo, lạnh nhạt nói: "Không bằng ngươi ta chiến đấu một hồi, đánh cho vui tay một chút, sao hả?"
"Võ Vương, nói những chuyện này làm gì." Người đối diện khẽ cười một tiếng, lắc đầu nói: "Nếu ta thật sự đánh cược, ngươi dám không? Bản vương chết ở đây thì không sao, ngươi?"
"Ta không chết được."
"Ha ha ha..." Người đối diện cười to, không xoắn xuýt chuyện này nữa, mở miệng nói: "Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, các ngươi lúc nào cũng canh ở đây, không cảm thấy chán chút nào sao? Hiếm khi được rảnh rỗi, ba năm một lần, chúng ta thì thôi đi, nhìn người trẻ tuổi biểu hiện đi."
Trương Đào nói thẳng: "Ngươi nghĩ chơi, có thể! Vậy cứ cược tỉ lệ sống sót của phe nào nhiều hơn đi.” Nói hết, Trương Đào lại nói: "Dám không?"
Bóng mờ đối diện cười nhạt nói: "Không cược người khác, chỉ đánh cược Yêu Thực vương đình."
Yêu Thực vương đình lần này có 128 người tiến vào, trừ bỏ Yêu Mệnh vương đình, những thế lực khác không đáng nhắc tới. Tỉ lệ đánh cược thì… tính toán một chút, tỉ lệ Yêu Thực vương đình có thể sống sót của các khóa trước là hơn 70%!
Nhân loại có thể không? 30 người, có thể sống sót hơn 20 người? Đừng nói khóa này, lúc ít người, nhân loại cũng không sống sót được nhiều như vậy, 50% mới là tỉ lệ bình thường.
Trương Đào híp mắt, bình tĩnh nói: "Có thể! Hòe Vương, ngươi muốn đánh cược cái gì?"
"Nếu bản vương thắng, các ngươi phải cho bản vương vào Phục Sinh Chi Địa tìm tòi!"
"Ngươi muốn chết!" Sau một khắc, Trương Đào lạnh lùng nhìn về phía đối phương.
Hòe Vương cũng không thèm để ý, khẽ cười nói: "Yên tâm, bản vương không giết bừa..."
Trương Đào không để ý tới hắn. Nếu để tuyệt đỉnh tiến vào, mọi thứ sẽ hỗn loạn ngay. Một vị cường giả tuyệt đỉnh tiến vào địa cầu, dù Trái Đất còn có tuyệt đỉnh tọa trấn, nhưng nếu đối phương không sợ chết, cũng đã đủ để hủy diệt toàn bộ Hoa Quốc.
Ông không cược cái này nổi, cũng sẽ không cược.
"Cũng được..." Hòe Vương khẽ cười nói: "Vậy thì đánh cược bản nguyên tuyệt học của ngươi, sao hả?"
Trương Đào nhìn hắn, chậm rãi nói: "Ngươi trả nổi cái giá này không?"
Bản nguyên tuyệt học của tuyệt đỉnh, cực kỳ quan trọng!
Lý Chấn từng ra giá 100 tỷ bán cho Phương Bình, đó là vì thật sự muốn đưa cho hắn, cũng không phải là vì tiền. Bản nguyên tuyệt học liên quan đến con đường tu luyện của tuyệt đỉnh, dù có là hậu duệ, thì tuyệt đỉnh cũng chưa chắc sẽ truyền thụ.
Đám hậu nhân ở thành Trấn Tinh, rất nhiều người đều chỉ học được da lông, cũng không phải là tuyệt học bản nguyên thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận