Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1269

Trương Đào suy nghĩ miên man, một tuyệt đỉnh như ông mà cũng phải đau đầu. Nếu chuyện này diễn biến phức tạp, phải xử lý như thế nào? Nếu đám tuyệt đỉnh địa quật này nhất định muốn giết Phương Bình, nên ngăn hay không ngăn?
Ngăn, có lẽ sẽ không có chuyện gì, nhưng có lẽ sẽ phải đánh một trận!
Không ngăn... cũng phiền phức!
Nhân loại có thể sừng sững đứng vững được đến nay không phải vì luôn luôn nhún nhường yếu thế, mà là trong yếu có mạnh, nếu chạm đến giới hạn tuyệt đỉnh có thể không tiếc mạng tử chiến!
Từ đó mới có thỏa thuận các tuyệt đỉnh không ra tay! Cũng chỉ mới đình chiến có mấy năm gần đây thôi!
Nếu bây giờ để mặc cho tuyệt đỉnh địa quật giết Phương Bình, đó cũng là một phiền phức không nhỏ, có thể sẽ khiến đám người địa quật nghĩ nhân loại không dám nghênh chiến.
"Thằng khốn này..."
Trương Đào chửi thầm trong lòng!
Cái thằng chuyên gây sự!
Thật hồ đồ khi đề cử Phương Bình vào Vương Chiến Chi Địa, dù sớm biết hắn có năng lực gây sự, lúc trước khi vào, ông còn ước gì hắn có thể gây náo loạn.
Nhưng gây sự cũng phải xem xét tình hình chứ!
Giết chừng 30, 50 người, ừ, được, ông có thể chấp nhận, có thể tiếp thu.
Giết 70, 80 người, Trương Đào sẽ thấy bất ngờ, nhưng cũng thấy hắn làm tốt lắm, chuyện ông tranh thủ tiêu chuẩn cho bọn họ là chuyện đúng đắn vô cùng.
Giết mấy trăm người... Đậu mợ nó chứ, sắp diệt sạch đối phương luôn rồi, Trương Đào cảm thấy mình đã làm sai rồi.
Lẽ ra không nên cho mấy thằng chuyên gây sự vào đây.
"Lần sau, không cho hắn đi vào nữa!"
Trương Đào nhìn chung quanh một lần, đặc biệt là mấy vị tuyệt đỉnh ở phía xa xa, thôi bỏ đi, dù lần sau mình cho hắn vào, chưa chắc hắn dám đến.
Nếu thằng nhóc này biết hiện tại có 6 vị tuyệt đỉnh chuẩn bị đánh giết hắn, chắc cả đời này hắn cũng không dám bén mảng đến bên này.
...
Vương Chiến Chi Địa.
Tưởng Hạo sắp điên rồi!
"Đến giết ta đi!"
"Đến đây!"
Tưởng Hạo thật sắp điên rồi, ta đuổi giết các ngươi đó, các ngươi tới giết ta đi!
Vì sao không giết ta?
Các ngươi xem thường ta đến vậy!
Phía trước, Phong Thanh không thèm để ý hắn, khẽ quát: "Lần này nhất định phải giết được Tưởng Siêu! Hắn thật đáng sợ, chỉ là cấp Chiến Tướng nhưng có thể vượt qua chênh lệch to lớn giữa hai cấp để giết cấp thống lĩnh!
Bị chúng ta truy sát mà vẫn có thể chạy trốn nhiều lần! Bất diệt thần có thể khôi phục vô hạn, có cả vật chất bất diệt. Nếu người như hắn không chết, nhất định sẽ là mối họa ngàn năm của vương đình!
Nhớ kỹ, bất kể như thế nào, dù có phải tự bạo cũng phải giết hắn!"
Nói xong, Phong Thanh liếc mắt nhìn Tưởng Hạo đang đuổi theo phía sau, có hơi căm tức!
Tên khốn Tưởng Hạo, giết hắn, hắn chạy, không giết hắn, hắn đuổi theo sau.
Nếu không phải còn chưa kết liễu được Tưởng Siêu, hắn đã sớm dẫn người vây giết Tưởng Hạo rồi. Nhưng bây giờ, nếu bỏ thời gian truy sát Tưởng Hạo thì quá mất thời gian.
Bọn họ không ở đây lâu được.
Bất kể là võ giả cấp mấy cũng chỉ ở Vương Chiến Chi Địa một khoảng thời gian có hạn.
Trước đó, bọn họ đã ở trong khu vực cấp bảy rất lâu, bây giờ xuống khu vực cấp sáu, nhiều nhất cũng chỉ ở được năm sáu ngày, hiện tại đã qua ba ngày rồi.
Tốn thời gian vây giết Tưởng Hạo, sau đó, bọn họ phải đi ra ngoài, còn phải tốn thời gian khôi phục lực chiến, tiếp theo là vào lại khu vực cấp bảy, sau đó tìm vị trí kết giới mỏng manh để xuống khu vực cấp sáu...
Lúc đó, Tưởng Siêu đã chạy mất bóng rồi!
Lúc này, nếu để Tưởng Siêu chạy mất, lần sau có thể giết được đối phương sao?
Cho nên, hắn hoàn toàn không thèm để ý đến Tưởng Hạo.
Nhưng không để ý cũng không được, sức chiến đấu của tên này không yếu, cũng ngang ngửa thống lĩnh cao kỳ, nghĩ đến đây, Phong Thanh mở miệng phân phó: "Ta và Mộc Đạo Ngữ tiếp tục truy sát Tưởng Siêu, các ngươi ngăn cản Tưởng Hạo!
Cũng không cần gấp, Tưởng Hạo sớm muộn gì cũng sẽ về khu vực thống lĩnh, có rất nhiều cơ hội giết hắn!"
Mấy vị cấp bảy trung kỳ đáp lời, mấy người bọn họ liên thủ, dù không thể giết Tưởng Hạo, nhưng vẫn có thể ngăn cản hắn.
Tưởng Hạo này... Trước đây cảm thấy hắn quá phiền, bây giờ thấy cũng thường thôi. Em trai hắn càng phiền, truy sát em trai hắn là chuyện thật sự khiến người khác đau đầu. Tính ra, ngăn cản Tưởng Hạo không phải là chuyện khó.
Ngay sau đó, mấy người này dồn dập nhào đến giết Tưởng Hạo!
Tưởng Hạo bị ngăn lại, vô cùng tức giận hét lớn: "Phong Thanh, Mộc Đạo Ngữ! Đến mà giết ta này, ta không trốn! Đến đây! Đến mà giết ta này!"
Các ngươi xem thường ta!
Các ngươi lại dám xem thường ta!
Ta tự mình đến nộp mạng, các ngươi lại không ra tay, thay vào đó, để một đám võ giả trung kỳ ra tay với ta, làm vậy là sao?
Tại sao?
Giết thằng mập kia quan trọng hơn giết ta?
Tưởng Hạo ta không đủ ác sao?
Hay là ta không đủ quan trọng để các ngươi sợ hãi?
Ờ phải ha, thằng em mập của mình hình như ốm lại rồi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với nó?
Tưởng Hạo lúc này vừa bực bội, vừa căm giận, lại còn có phần đố kị.
Đến mà giết ta này!
Tưởng Hạo ta tung hoành Vương Chiến Chi Địa, hành hạ nhiều người các ngươi đến chết, giết đến mức các ngươi nhìn thấy ta là sợ hãi, hoảng sợ run rẩy, cảm giác đó thật sự rất thoải mái.
Các ngươi càng truy sát ta, ta càng hài lòng. Vương Chiến Chi Địa chỉ biết đến Tưởng Hạo này, nào có ai nhớ đến cấp bảy nào khác...
Quan trọng là, hiện tại, tên béo đáng chết kia lại cướp đi danh tiếng của mình!
"Chờ khi quay về, ta đánh chết thằng mập nhà ngươi!"
Tưởng Hạo âm thầm hạ quyết tâm, thật quá đáng, anh trai ngươi ở Vương Chiến Chi Địa đánh chém suốt ba năm, cuối cùng cũng coi như có chút danh tiếng.
Ngươi thì hay rồi, mới đi vào mấy ngày đã cướp mất danh tiếng của ta!
...
"Hắt xì!"
Tại một nơi nào đó, ở chính giữa một bầy yêu thú vây quanh.
Tưởng Siêu bất đắc dĩ, gần đây luôn nhảy mũi, mỗi lần đều cảm thấy lạnh toát cả người, cảm giác này không ổn chút nào.
"Nghe nói biến thái nhà ta cũng đã vào, không biết hắn có thể cứu Phương Bình được không. Ôi, vì biến thái mà Phương Bình... à không, mà ta bị liên lụy thảm quá. Toàn địa quật đều muốn giết ta, bây giờ biến thái đến rồi, mọi người nên đổ xô đi truy sát hắn chứ nhỉ?"
Về phần biến thái bị người khác truy sát sẽ như thế nào, Tưởng Siêu cảm thấy đó là đáng đời! Đang yên đang lành, trêu chọc biết bao phiền toái cho mình.
Bây giờ mọi người đều đang truy sát Phương Bình, đó chẳng phải là họa do biến thái gây ra sao, đã sớm nói rồi, không có chuyện gì thì đừng hành hạ người khác đến chết, biến thái, buồn nôn!
"Biến thái đến, những người khác đều đuổi theo hắn, Phương Bình hiện tại sẽ không bị nhiều người truy sát nhỉ? Như vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút."
Tưởng Siêu thở dài trong lòng, lần này, may là có Phương Bình.
Mấy ngày nay, tuy rằng ẩn núp, nhưng hắn vẫn ra ngoài thăm dò tình hình. Tiếng hô hào căm hận thấu tận tâm can đòi "Giết Tưởng Siêu" gần như vang vọng khắp Vương Chiến Chi Địa, phàm là cường giả, không ai không gào lên đòi giết "Tưởng Siêu".
Đáng sợ!
Một khi mình bại lộ thân phận, nói không chừng đã sớm bị người ta chém thành trăm khúc rồi.
"Hy vọng Phương Bình đừng chết, nếu chết, ân tình này không thể nào trả nổi."
Tưởng Siêu lại thở dài, mấy ngày nay, hắn cảm thấy mình nên phấn đấu hơn. Biến thái chọc nhiều kẻ thù như vậy, nếu còn không chịu phấn đấu, sau này phải làm sao?
Lần này có Phương Bình gánh, nhưng lẽ nào bắt Phương Bình giả làm mình cả đời?
Vậy cũng không còn gì để nói!
...
Vương Chiến Chi Địa.
Tại một nơi của kết giới.
Phương Bình đang tấn công kết giới!
Xa xa, nhóm người Cơ Dao đuổi đến, Phương Bình kêu oan: "Ta phải đi đến khu vực cấp bảy, các ngươi nhất định phải ngăn cản ta sao? Ép ta giết các ngươi mới chịu?"
"Ngươi đừng hòng trốn!"
Cơ Dao cũng không còn lạnh lùng kiêu ngạo như trước. Cô nhất định phải làm thịt tên khốn này.
Phương Bình bất đắc dĩ, nhân từ nói: "Ta cảnh cáo các ngươi, đừng ép ta, thật đấy! Để ta đến khu vực cấp bảy dạo một vòng, ta sẽ rời đi từ bên kia. Nếu ngươi một mực giữ ta ở lại, ta sẽ không khách khí nữa đâu!"
"Giết!"
Cơ Dao quát lớn một tiếng!
Yêu Mệnh vương đình hiện tại có 6 vị cấp bảy, trong đó có một người cao kỳ, hai người trung kỳ, đủ để giết tên đáng ghét này rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận