Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1075

"Ngươi sẽ cho hắn cơ hội này sao?"
"Đương nhiên sẽ không!"
Nói xong, Phương Bình cắn răng nghiến lợi nói: "Tên này lấy tinh hoa sinh mệnh làm nước uống, lãng phí vô cùng, không biết đã phí phạm bao nhiêu tinh hoa sinh mệnh, nếu hắn còn sống dậy, ta sẽ làm thịt hắn!
Ngươi đứng qua một bên, ta phá tan cơ thể của hắn xem bên trong còn có bao nhiêu!"
Nói xong, Phương Bình giơ thanh kiếm cấp chín trong tay lên, lực lượng thiên địa tỏa ra, một kiếm chém xuống!
Ầm!
Một tiếng động lớn vang lên, Phương Bình văng ngược ra một đoạn dài, mà cơ thể Sắc Vi Vương bị chém một vết nhỏ, sau đó vết thương được chữa lành ngay lập tức.
Phương Bình nhìn trợn mắt ngoác mồm!
Người chết rồi, mà ông đây lại không chém nổi?
Không phải không chém nổi, mà là tinh hoa sinh mệnh trong cơ thể vẫn đang tràn ra, tu bổ cơ thể Sắc Vi Vương.
Đậu móa, lãng phí biết bao nhiêu!
"Không được! Phải nhanh chóng phá tan cơ thể để lấy ra, nếu không, thật sự phí hết rồi."
Phương Bình đau lòng gần chết, tuy trong người không còn lòng dạ gì, nhưng vẫn đau lòng lắm.
Đồ vật đến tay rồi mà vẫn bị tiêu hao từng phút, sao hắn có thể nhịn được.
Đây chính là tiền, giá trị không thể đo đếm!
Huyết nhục của mình còn không được tu bổ đây này, thế mà lại tu bổ thân thể của một người đã chết, đây không phải lãng phí thì là gì?
Không nói nhảm nữa, Phương Bình bắt đầu ngưng tụ một lượng lớn lực lượng thiên địa, dù sao huyết nhục cũng đã không còn, không sợ lực lượng thiên địa chấn huyết nhục bể nát.
Thế là Phương Bình điên cuồng đánh chém. Tiếng kim loại va chạm ầm ầm leng keng không ngừng vang lên.
Một bên, Vương Kim Dương nhìn, trực tiếp lắc đầu.
Nỗi khổ của người yếu!
Chỉ như vậy, ngươi nói ngươi diệt cấp chín, ai mà tin!
Phương Bình tiếp tục ngưng tụ lực lượng thiên địa, lúc này mới có thể phá vỡ, nếu hắn để lực lượng cốt tủy nhập vào cơ thể, đại khái miễn cưỡng cũng có thể phá vỡ cơ thể cấp chín, nhưng chắc sẽ không khôi phục nhanh như hắn.
Mặc kệ Phương Bình, lão Vương đi đến một bên, lão sư của hắn còn ở bên kia. Nhìn Trương Thanh Nam và một vị võ giả cấp sáu khác còn đang mê man, Vương Kim Dương than nhẹ trong lòng.
Lão sư ơi lão sư, ngài có biết, lần này, vì ngài, người nào đó đã hố chết một đám võ giả cấp cao rồi không, số lượng sắp so được với chiến lực cao cấp của hai tòa vương thành rồi.
...
Thành cổ đổ nát.
Phương Bình đánh chém lung tung, cuối cùng cũng đánh thủng một lỗ trước ngực Sắc Vi Vương.
Mặc dù bị thủng một lỗ, nhưng huyết nhục vẫn không ngừng tự động khép lại, vô cùng kinh khủng.
Trong cơ thể Sắc Vi Vương có một ít tinh thể màu xanh.
Mà lúc này tinh thể đó như quả cầu da bị xì hơi, không ngừng tuôn ra tinh hoa sinh mệnh.
Sắc Vi Vương lúc còn sống dùng lực lượng tinh thần đóng kín, bây giờ hắn đã chết, để yên trong cơ thể thì không sao, có cơ thể bọc lại, không bị chảy ra.
Bây giờ bị thủng một lỗ, lập tức lan tràn ra ngoài.
Xung quanh Phương Bình vốn không có năng lượng, lúc này lập tức xuất hiện rất nhiều năng lượng.
"Gừ!"
Tiếng yêu thú gào đến khiến Phương Bình biến sắc.
Ở Giới Vực, năng lượng là thứ quan trọng nhất đối với yêu thú yêu thực.
Lúc năng lượng tràn ra mạnh mẽ, khiến đám yêu tộc từ xa cũng xao động bất an.
Phương Bình vội vàng lấy một chiếc bình được chế tạo bằng tinh thạch từ không gian chứa đồ ra, thu lấy tinh thể màu xanh vào trong bình.
Tinh thể vừa vào trong bình nhanh chóng biến thành chất lỏng.
Hơn nữa còn bốc hơi lan ra bên ngoài.
Phương Bình lại cấp tốc lấy ra vài bình tinh thạch, thứ này cũng không quá đáng tiền, trước khi vào hắn đã chuẩn bị không ít, ngược lại cũng không phải cố ý chuẩn bị để đựng tinh hoa sinh mệnh, chỉ là để dự phòng.
Bất luận là tinh hoa sinh mệnh hay là quả năng lượng, dùng bình này có thể bảo giữ được năng lượng tốt nhất, đảm bảo không bị tràn ra.
Vừa đựng tinh thể, Phương Bình vừa vui mừng như điên nói: "Giàu to rồi!"
"Phát tài rồi!"
Nhiều tinh hoa sinh mệnh quá!
Mặc dù tinh thể này trong cơ thể Sắc Vi Vương chỉ to bằng nắm tay nhưng khi hóa thành thể lỏng lại đựng đầy cả ba bình lớn.
Bên cạnh, Vương Kim Dương cũng bị hấp dẫn sự chú ý, nhịn không được nói: "Chỗ này có bao nhiêu?"
Trước giờ hắn chưa từng nhìn thấy nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy!
Lần trước ở Giang Nam địa quật, Phương Bình chỉ lấy ra một giọt nhỏ, đã khiến hắn và Tần Phượng Thanh thèm gần chết.
Bây giờ ở đây không chỉ có một giọt!
Nói xong, Vương Kim Dương lại không khỏi nói: "Thành chủ thành Sắc Vi sao lại mang đi nhiều như vậy? Không lẽ có bao nhiêu đều mang hết đi sao?"
Phương Bình mặt mày sung sướng, cũng nhịn không được mắng: "Tên này ít nhất cũng đã dùng hết hơn một nửa!"
Đối với sự lãng phí vô cùng nghiêm trọng này Phương Bình vô cùng không vui.
Lúc tên này đánh nhau với những tên khác đã mở ra dùng rồi, một chút cùng không đau lòng, còn lãng phí hơn lão Lý lần trước, quá xa xỉ.
Mắng thì mắng, Phương Bình vẫn lắc đầu nói: "Cũng không hẳn là toàn bộ, thành Sắc Vi có lẽ còn rất nhiều. Thành Sắc Vi không phải đã thành lập được 200 năm rồi sao?
200 năm, cho dù trước đó dùng mất một ít, sau này cũng dùng một ít, cũng không chỉ có từng này."
Ba cái bình lớn, Phương Bình ước lượng một lúc, trừ đi trọng lượng của chiếc bình thì ước chừng tinh hoa sinh mệnh khoảng 150 cân.
150 cân, cũng chỉ là 75 kilôgam mà thôi.
Sắc Vi Vương cho dù đã dùng rất nhiều, lần này mang theo khoảng ba, bốn trăm cân.
Lần trước Phương Bình đi thành Cự Liễu, lúc trộm lấy tinh hoa sinh mệnh, hắn lấy không quá nhiều, chỉ lấy đi mấy trăm cân.
Thành Cự Liễu hình như có lịch sử không lâu bằng thành Sắc Vi, tính ra thành Sắc Vi phải có nhiều tinh hoa sinh mệnh hơn mới đúng.
Đương nhiên, cũng không loại trừ thời gian dài, thành Sắc Vi đã dùng hết nhiều.
Nhưng theo Phương Bình nghĩ, thành Sắc Vi tuyệt đối có hơn nghìn cân tinh hoa sinh mệnh.
Thành chủ thành Sắc Vi có lẽ cũng không hoàn toàn mang hết đi, dù sao cấp chín yêu thực cũng cần cái này.
Nhưng Phương Bình không biết, Sắc Vi Vương quả thực đã mang toàn bộ đi hết rồi.
Mà thành Sắc Vi lớn, tích lũy nhiều năm như vậy, quả thực chỉ có từng ấy tinh hoa sinh mệnh.
Nó cũng không phải tích lũy 200 năm, mà là tích lũy 30 năm.
Những tinh hoa sinh mệnh trước kia đã tiêu hao sạch sẽ từ 30 năm trước, cuối cùng kết ra một quả đủ để bảo vệ tính mạng cấp chín.
Sau khi lực lượng tinh thần bị hủy diệt, dùng quả này, có thể sống thêm một lần nữa!
Quả năng lượng như vậy, không thể gọi là quả năng lượng, mà phải là quả thần!
Lực lượng tinh thần của cường giả cấp chín bị hủy diệt, gần như chắc chắn phải chết, dù cho tuyệt đỉnh, cũng không cách nào cứu được.
Nhưng Sắc Vi Vương vẫn có thể sống lại được.
Đó là ở Giới Vực, nếu như ở bên ngoài, Sắc Vi Vương tiêu hóa quả thần, hiệu quả có lẽ sẽ càng tốt hơn.
Dùng tinh hoa sinh mệnh tích góp trong hơn 100 năm đổi lấy một cơ hội bảo vệ tính mạng, bất cứ thành chủ nào cũng sẽ đồng ý.
Nhưng trên thực tế, hầu như không ai có thể làm được, yêu thực cấp chín kết thành quả thần, bản thân chúng cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí.
30 năm qua, Hoa Tường Vi của thành Sắc Vi thực ra cũng đang trong chữa thương dài hạn, tốc độ ngưng tụ tinh hoa sinh mệnh rất thấp, một phần được dùng để khôi phục thương thế cho chính nó rồi.
Tất cả những điều này, Phương Bình đương nhiên không biết.
Hắn từng nghe thành chủ thành Sắc Vi nói về chuyện này, nhưng Phương Bình không nghĩ nhiều, hắn cũng không hiểu một yêu thực cấp chín chỉ nở hoa chứ không kết quả, nhưng một khi kết ra một quả cứu mạng, rốt cuộc có ý nghĩ thế nào.
Nếu biết được, e là Phương Bình còn muốn đánh chém thi thể trước mặt trăm ngàn lần.
Trị giá của một quả thần không thể đánh giá, thế mà đã bị tên này ăn mất rồi?
Lúc này, Phương Bình không có thời gian để suy nghĩ điều này.
Hắn đang tính toán, lần thu hoạch này có thể mang đến cho hắn bao nhiêu điểm tài phú!
Tinh hoa sinh mệnh, phía chính phủ định giá là 10 triệu 1 gram.
Đương nhiên, đó chỉ là chính phủ định giá mà thôi.
Lần trước ở Nam Giang địa quật, Phương Bình để lại hơn 200 gram tinh hoa sinh mệnh, đã tăng cho hắn 1.2 tỷ điểm tài phú, hệ thống định giá khoảng 5 triệu 1 gram.
Rốt cuộc bao nhiêu, mặc dù sau này Phương Bình có đổi lấy một ít từ chính phủ, có điều vì không có tăng tài phú, hệ thống cũng không tính điểm tài phú, hắn thật sự không biết giá trị bao nhiêu.
Có điều 5 triệu 1 gram, chênh lệch không lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận