Toàn Cầu Cao Võ

Chương 645: Thiên kiêu ngang trời (2)

"Nếu như có thể dùng để che đậy khí tức, vậy cao cấp có nhận ra được không?"
"Hơn nữa nếu thật sự có thể che lấp khí tức… rồi cao cấp cũng không nhận ra được... vậy chẳng phải có thể đi đào mỏ năng lượng rồi sao?"
Trong đầu Phương Bình lóe lên từng luồng suy nghĩ.
"Không được, vẫn phải thử lại, không hiểu rõ thì chết cũng không biết mình chết như nào, phải tìm lão viện trưởng thử tiếp… ví dụ như đi ăn trộm đồ trong nhà ổng…"
"Cũng không được, nếu thật sự là che lấp khí tức, viện trưởng không nhận ra mình, tát chết mình, đường đâu mà nói lý."
Phương Bình không ngừng nghĩ làm sao để thử nghiệm năng lượng bình phong.
Nếu thật sự có tác dụng, thì thật sự chính là siêu cấp đại sát khí.
Dò bảo, đào mỏ, xét nhà... Thậm chí còn có thể trốn vào thành trì địa quật!
Nếu ngay cả cấp 9 cũng không thể phát hiện… thì đó mới thật sự trâu bò!
"Còn phải thí nghiệm nhiều hơn nữa, không thể mạo muội hành động, hơn nữa cũng phải thử xem lúc đánh nhau có bị lộ hay không."
"Võ giả thật ra đều có khí tức đặc biệt của mình, nếu có thể thì không nên tìm viện trưởng, tìm võ giả cấp 4, cấp 5 cũng được."
"Không gian chứa đồ, che lấp khí tức… Hệ thống đang muốn làm gì?"
Phương Bình nói thầm trong lòng, lần thăng cấp này cho hai công năng mới, không giống thứ mà chính đạo dùng cho lắm.

Ra khỏi tòa nhà giáo viên, Phương Bình không quan tâm đến Diêu Thành Quân nữa.
Tự mình luyện mình.
Trở lại ký túc xá, Phương Bình vứt cái áo khoác bị rách sang một bên, cũng không thèm quan tâm đến nó, vào phòng luyện công bắt đầu rèn luyện bốn nội tạng còn lại.
Cấp 4, dựng 5 cầu, tôi ngũ tạng.
Tim, gan, tỳ, phổi thận, cầu nối trái tim là thứ khó nhất, nếu dựng thành công thì sẽ là cấp 4, trái tim rèn luyện khó nhất, rèn luyện thành công chính là cấp 4 cao kỳ.
Những nội tạng khác rèn luyện đơn giản hơn nhiều, giờ khắc này Phương Bình đang rèn luyện gan. Lực lượng khí huyết nồng nặc đang không ngừng rửa sạch gan.
Phương Bình đã là cấp 4 cao kỳ, lực lượng khí huyết vốn nhiều hơn đỉnh cấp 4 nhiều, mà lực lượng khí huyết của bản thân cậu cũng hùng hậu vô cùng.
Nếu như đám người Hoàng Cảnh có mặt ở đây nhìn Phương Bình tu luyện, e sợ sẽ ngộ nhận là Phương Bình vẫn đang nằm trong Khí Huyết Trì. Đối với Phương Bình mà nói, khí huyết không là vấn đề, thời gian tu luyện một ngày của người khác có giới hạn, nhưng nếu Phương Bình muốn, cậu có thể liên tục tu luyện 24 tiếng.
Trong nội phủ, lực lượng khí huyết không ngừng lăn lộn. Bên trong ngũ tạng, trái tim có vẻ óng ánh long lanh, những bộ phận khác cũng óng ánh.
Bắp thịt, xương cốt của cậu đều hiện ra màu vàng óng ánh.
"Trên con đường phi nhân loại này, càng chạy càng xa, sau khi luyện xong đầu, mình sẽ không còn tính là người nữa.”
Giờ khắc này, Phương Bình, dù hai tháng không ăn không uống, cũng không có vấn đề gì đáng lo. Chỉ cần khí huyết đầy đủ, cậu hầu như sẽ không bị chết đói.
Nhưng đó là khi khí huyết của cậu vẫn còn giới hạn, cường giả Tông sư, đặc biệt là cường giả kim thân, cũng sẽ không tiếp tục đơn thuần dựa vào khí huyết sinh tồn, loại người này, gần như bất tử bất diệt.
"Hình như lâu lắm rồi mình không đi WC…"
Phương Bình lại cảm khái trong lòng, rèn luyện ngũ tạng giúp năng lực tiêu hóa ngày càng mạnh hơn, tuy rằng cậu vẫn duy trì thói quen ăn cơm, nhưng tạp chất lưu lại cũng cực nhỏ, phần lớn đều bị tiêu hóa hết rồi.
Phần tro cặn không bị tiêu hóa, cũng sẽ thông qua mồ hôi mà ra khỏi cơ thể. Phương Bình cũng không nhớ rõ bao lâu rồi mình không đi nặng.
Giờ khắc này, đúng là có chút hoài niệm thứ cảm giác “thoải mái tràn trề” kia.
"Nếu cứ theo tốc độ này, thì chỉ cần mười ngày là sẽ rèn luyện xong gan, ba nội tạng khác cũng vậy, đầu tháng 12 mình sẽ có thể bước vào đỉnh cấp 4!"
"Diêu Thành Quân muốn khiêu chiến thì cứ để bọn họ khiêu chiến, xong rồi mình đánh bại bọn họ, kết quả cũng giống nhau thôi."
Bắt đầu từ khi vô địch cấp 3, Phương Bình đã chuẩn bị sẽ tiếp tục vô địch, mãi đến tận khi thuận lợi đột phá đến Tông sư.
Lần này, cậu không chuẩn bị đi con đường vô địch, ước gì đám người Diêu Thành Quân có thể tiếp tục đi thuận lợi, một đường vô địch.
"Có lẽ lão Vương cũng nghĩ như mình… Nói như vậy, lão Vương chưa chắc sẽ lựa chọn đột phá!" Phương Bình vừa rèn luyện nội phủ, vừa tính toán.
Xác suất đám người Diêu Thành Quân đột phá đến cấp 5 cũng không lớn, không phải không thể, mà là không muốn. Thi đấu giao lưu mà không tranh thủ cùng cấp đánh nhau một trận, những người này e là chưa chắc đồng ý đột phá.
"Vậy thì nhìn xem, ai mới là vô địch chân chính!"
Phương Bình nói thầm một tiếng, tốc độ vận chuyển khí huyết lại tăng cường lần nữa, cậu không thể thua mấy người này, dù những người này đều có thiên phú dị bẩm.
...
Ngày 5 tháng 11, Diêu Thành Quân tiến vào Đông Lâm Võ Đại.
Dùng ba đòn đánh bại cường giả đỉnh cấp 4 xếp hạng thứ 17 của Đông Lâm Võ Đại, võ đạo giới vì thế mà chấn động!
Ngày 6 tháng 11, Lý Hàn Tùng tiến vào trường quân đội Cửu Châu, quyền trấn Cửu Châu, đạo sư xếp hạng 14 của trường quân đội Cửu Châu bại trận.
Ngày 7 tháng 11, Diêu Thành Quân đi đường vòng đến Nam Giang, tiến vào Bắc Hồ, cường giả mạnh nhất trường quân đội Vân Mộng, người xếp hạng 12 trên bảng, bị Diêu Thành Quân dùng một thương cắm xuống đất, không thể đánh trả, tiếc nuối chịu thua.
Hai đại thiên kiêu, chiến tích chói lòa!
Mới ngắn ngủi mấy ngày, từ vị trí trung bình trên bảng danh sách, cấp tốc giết vào hàng đầu, bắt đầu cuộc chiến chiếm mười vị trí đầu.
Mà trạm tiếp theo của hai người đều là Trung Châu!
Tông phái có nhiều cường giả nhất - Trung Châu!
Vạn Sơn Tự, Thiếu Thất Sơn, Vương Ốc phái, đều là đại phái nổi danh trong giới.
Trong top 10 của bảng xếp hạng, có hai người của Quân Bộ, hai người của Kinh Võ, một người của Ma Võ, một người của Cục Điều Tra Truy Bắt, một người của Bộ Giáo Dục, hai người thuộc Tông Phái, một Trấn Thủ Phủ phía Bắc.
Trong hai người của Tông Phái, một người là phái Vương Ốc xếp hạng thứ 9 - Triệu Truyện Võ, cháu của tông chủ Triệu Hưng Võ.
Một người là Phổ Quang Hòa Thượng của Quảng Thắng Tự tỉnh Tây Sơn, xếp hạng 7.
Truyền thông lại lần nữa tập trung, lần này Diêu Thành Quân và Lý Hàn Tùng đều đến Trung Châu, e sợ là đều vì Triệu Truyện Võ. Hai người này, liệu có thể đánh nhau ở Trung Châu hay không, bên ngoài đều đang đồn ầm lên.
Diêu Thành Quân vòng qua Nam Giang, không khiêu chiến Nam Võ Vương Kim Dương, là không đáng hay không muốn?
...
Truyền thông phỏng đoán dồn dập, dẫn đến cuộc thi võ đạo cấp 1 cũng giảm sức hút rất nhiều.
Ngày 8 tháng 11, thi đấu võ đạo cấp 1 tiến vào vòng top 10.
Sân vận động Ma Võ.
Phương Bình ngồi ở lầu hai, nhìn võ giả bên dưới đang đánh nhau, nhẹ giọng nói: "Thừa dịp thi đấu giao lưu võ đại còn chưa chính thức bắt đầu, mau chóng kết thúc thi đấu võ đạo cấp một, mấy tên này cố ý gây phiền phức cho tôi, sớm muộn tôi sẽ cho biết tay!"
Trần Vân Hi vội vàng gật đầu, Tần Phượng Thanh lười biếng nói: "Thi đấu võ đạo cấp một có ý gì, ngày kia, Nam Giang Võ Đại và Đông Ngô Võ Đại giao thủ, có hứng thú đến xem không?"
"Đông Ngô Võ Đại có nhân vật nào nổi tiếng sao?"
"Không có, hội trưởng hội võ đạo của bọn họ cũng chỉ mới vào cấp 4, nhưng nhìn Vương Kim Dương thì chắc cũng không tệ…"
"Anh xem thì có tác dụng gì? Chưa chắc anh có thể trúng số vào làm thành viên đội chủ lực."
Phương Bình nói xong, sắc mặt Tần Phượng Thanh đen kịt, cả giận nói: "Tôi không hẳn sẽ được chọn? Phương Bình, cậu có ý gì?"
"Trần Văn Long đột phá đến đỉnh cấp 4, Trương Ngữ tiến vào cấp 4 cao kỳ, Chu Khánh tiến vào cấp 4 trung kỳ, Lương Phong Hoa cũng tiến vào cấp 4 trung kỳ, anh dựa vào cái gì cảm thấy anh nhất định có thể thành công?"
"Tôi mạnh hơn bọn họ!"
Tần Phượng Thanh hừ một tiếng, tôi lập tức sẽ lên cấp 4 cao kỳ, nếu cùng cấp, bọn họ cũng không phải là đối thủ của tôi.
Phương Bình cười nhạt nói: "Thi đấu giao lưu, tôi làm chủ, tôi làm đội trưởng, đội viên là ai, tôi vẫn có quyền lợi chọn, Tần Phượng Thanh, anh suy nghĩ một chút đi."
"Suy nghĩ cái gì?"
"Suy tính một chút, xem có nên hối lộ tôi không? Nói thí dụ như, bản đồ của nơi nào đó…"
"Không thành vấn đề!"
Tần Phượng Thanh đáp ứng thoải mái, cười híp mắt nói: "Chẳng phải chỉ là bản đồ mỏ năng lượng thôi sao? Được, tôi cho cậu, chỉ sợ cậu không dám lấy."
Phương Bình liếc anh ta một cái, cậu thật sự không dám. Cái tên này xấu xa từ trong ra ngoài, nếu anh ta cho mình một cái bản đồ tuyệt địa, mình có chết cũng không biết chết như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận