Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1580

Cùng lúc đó, tại Kinh đô, Trương Đào khẽ cười nói: "Các vực đều có Chân Vương tụ tập, vì một Phương Bình, cái giá lần này thật lớn."
Nam Vân Nguyệt khẽ nói: "Đã sớm nói, nếu không sớm tiêu diệt tà giáo, sớm muộn nuôi hổ thành họa..."
Trương Đào đau đầu nói: "Được rồi, chẳng lẽ ta không muốn tiêu diệt ta giáo sớm một chút sao? Nhưng so với những người khác, Đại Giáo Hoàng đến cùng là ai quan trọng hơn, không có tình báo về Đại Giáo Hoàng, làm sao diệt trừ?
Nếu hắn muốn đấu với ta thì tới một lần, chứ loại chuột ngầm này còn có thể đấu với ta?"
Lý Chấn bên cạnh thản nhiên nói: "Đừng quá tự tin! Cẩn thận đối phương giương đông kích tây, mục tiêu không phải Phương Bình mà là đường nối các nơi, đó mới là thật phiền phức!"
"Yên tâm, ta đã sớm có sắp xếp, nếu mục tiêu của bọn họ thật sự là đường nối thì càng tốt."
Trương Đào cười nói: "Sợ là... mục tiêu của bọn chúng thật là Phương Bình, vậy thì khá phiền phức. Nếu tên nhóc Phương Bình thật toi đời, đám người Lý Trường Sinh sẽ tìm ta tính sổ mất..."
Lý Chấn liếc mắt nhìn hắn, nhíu mày nói: "Thật không sắp xếp sao?"
"Đừng hỏi, hỏi nữa ta sẽ xem ngươi là Đại Giáo Hoàng, lôi kéo tình báo của ta."
Lý Chấn im lặng, lúc lâu sau mới khẽ nói: "Nếu ông đây mà là Đại Giáo Hoàng, thì đã sớm làm thịt ngươi rồi..."
Trương Đào cười nhạo nói: "Ngươi? Nói câu khó nghe, ngươi cứ phách lối với những người khác, chứ đối đầu với ta, ngươi còn non lắm. Bớt nói nhảm, ngươi đi Bắc Hồ địa quật, Nam Vân Nguyệt đi Tử Cấm địa quật, ta đi Ma Đô địa quật..."
"Dọc đường ngươi hãy thăm dò một chút, không phải ngươi thích nghe lén sao? Hãy lén quan sát thử một chút, có thể tìm được những kẻ đó hay không."
"Ngươi mới thích nghe lén!"
Trương Đào hừ một tiếng, sau đó cười nói: "Khó! Đám này cũng không ngốc, chúng ta không đi vào, bọn chúng làm sao hiện thân. Mặt khác, lần này đại khái có lẽ nên làm lớn chuyện, nói không chừng sẽ có một vực bị công phá, người bại lộ thân phận chắc sẽ đi nương nhờ chủ nhân của bọn chúng..."
Lý Chấn thản nhiên nói: "Phía chúng ta không có vấn đề gì lớn, nếu thật có địa phương bị công phá, xác suất lớn sẽ là những địa phương khác.
Nhưng những lão già kia còn đang trấn thủ ở chỗ sâu, công phá cũng không có gì, để bọn họ xuất công không xuất lực, chết ít người có lẽ sẽ tỉnh táo lại thôi. Đã nhiều năm như vậy mà còn giữ quan điểm cũ, không đánh đến tận cửa thì không phản kích... Gặp chút máu cũng tốt."
Trương Đào cười nói: "Không thể nói như vậy, dù sao vẫn là một thể, dù sao ta sớm đã thông báo rồi, xem bọn họ chuẩn bị thế nào."
Dứt lời, Trương Đào ngự không mà lên, cuối cùng nói: "Đừng coi là trò đùa, lần này... Có lẽ sẽ nổ ra cuộc chiến đẫm máu. Hiếm khi hai đại vương đình thống nhất ý kiến, Yêu Thực vương đình cũng không phải loại lương thiện, tên này đã sớm muốn chủ động tiến công, lần này có lẽ muốn đánh vỡ phòng tuyến ở Ngự Hải Sơn!"
Lý Chấn cũng ngự không mà lên, nói tiếp: "Hắn ư? Sau khi hắn trọng thương, còn có người nghe hắn sao?"
"Nói nhảm, ngươi thật sự cho rằng hắn không có sức ảnh hưởng nữa? Nhìn đi, lần này Yêu Mệnh vương đình lần đầu tiên hợp tác với hắn, sớm muộn sẽ bị gài chết, nhưng không sao, hắn lừa người của hắn, ta hố người của ta.
Hắn tưởng đã tính toán kín kẽ, cũng không nghĩ một chút, không có thực lực, tính toán thì làm cái cóc khô gì. Ông đây là vừa có thực lực, vừa có mưu kế, hắn không thể đích thân lên trận điều khiển đại cục, chơi với ta ván này, ta sẽ khiến hắn không chịu nổi!"
Lúc này, Nam Vân Nguyệt cũng ngự không mà lên, tốc độ cực nhanh, truyền âm nói: "Trương Đào, ngươi đừng quá tự tin! Nam Vân Bình đang ở đó, nếu chị ấy chết ở bên đó, ta sẽ không tha cho ngươi!"
"Đều là người trăm tuổi rồi, chết thì chết, ngươi không tha cho ta cũng vô dụng..."
"Ngươi!"
"Đừng ngươi ngươi ngươi nữa, nhanh lên đi, còn không đi, đám này thật sẽ phá hủy phòng tuyến Ngự Hải Sơn đó."
"Hừ!"
Nam Vân Nguyệt khẽ hừ một tiếng, lập tức hạ xuống dưới thành Tử Cấm, bà phải đi Tử Cấm địa quật, rất gần, cũng không cần phải chạy đường xa.
...
Nơi nào đó của Hoa Quốc, trong biệt thự, quả cầu thủy tinh lơ lửng trên không trung, bên trong có người cười khẽ nói: "Nam Vân Nguyệt tiến vào địa quật rồi."
Mấy người trong biệt thự không nói gì. Một lát sau, trong quả cầu thủy tinh lại có tiếng truyền đến: "Lý Chấn tiến vào địa quật rồi."
"Trương Đào cũng sắp đến Ma Đô rồi..."
Lời này chưa nói xong, Lục trưởng lão mặc áo bào đen trầm giọng nói: "Trương Đào đi Ma Đô rồi, khoảng cách rất gần, có thể giữ chân được hắn sao?"
"Yên tâm! Phía Ma Đô địa quật, hai vị Chân Vương sẽ ra tay, dù Trương Đào mạnh hơn, chẳng lẽ còn có thể lấy một địch hai, giết chết hai vị Chân Vương? Nếu hắn thật có thực lực này thì không cần chúng ta lo lắng, Điện Chân Vương địa quật sẽ có người tiếp tục tiến về Ma Đô địa quật, tìm cơ hội giết chết Trương Đào."
"Phía Trấn Thiên Vương thì sao?"
"Trấn Thiên Vương... Trấn Thiên Vương sẽ không ra tay, một khi hắn ra tay, thế cân bằng sẽ bị đánh vỡ, bây giờ hai bên đều chưa chuẩn bị sẵn sàng khai chiến toàn diện."
Người đàn ông tóc dài đeo mặt nạ vuốt ve con dao nhỏ màu vàng, của mình cười nói: "Bắc Cung Vân ở đâu?"
"Ở hòn đảo, cách phía Nam 10 dặm."
"Ta đi chơi đùa với Bắc Cung Vân." Người đàn ông tóc dài đeo mặt nạ nói, dao nhỏ màu vàng trong tay biến mất, hung ác nói: "Đại Giáo Hoàng, lần này ngươi thật không ra tay sao?"
"Tùy tình hình."
"Bây giờ tuyệt đỉnh đều vào địa quật rồi, ngươi thật sự là Đại Giáo Hoàng sao?"
Hắn vừa dứt lời, mọi người trong biệt thự đều im lặng.
Phía bên kia quả cầu thủy tinh, âm thanh trung tính cười nói: "Tam trưởng lão, sao phải bận tâm những điều này, những năm gần đây, hợp tác với ta, các vị có thiệt thòi sao?"
Người đàn ông tóc dài đeo mặt nạ khẽ cười nói: "Là chưa bị, sợ là sợ... Lần này bị người ta bỏ rơi. Tuyệt đỉnh hay không cũng có khác biệt. Nếu Đại Giáo Hoàng không phải là tuyệt đỉnh, vậy ta không sợ. Nhưng nếu là là tuyệt đỉnh... Ta thực sự có chút lo lắng."
"Sao lại nói như vậy?"
"Tuyệt đỉnh... còn theo đuổi điều gì ở võ đạo sao?" Người đàn ông tóc dài đeo mặt nạ cười nhạt nói: "Vậy sự hợp thành một thể thống nhất của thần giáo cũng sẽ có ý nghĩa khác rồi. Con người đều ích kỷ, không ai ngoại lệ."
Người đàn ông tóc dài nói một câu sâu xa, cuối cùng vừa cười nói: "Thôi, không nói những thứ này nữa, phía Phương Bình chắc chắn chỉ có bốn vị cấp tám là Nam Vân Bình, Trần Diệu Đình, Vương Khánh Hải, Lưu Phá Lỗ thôi sao?"
"Chắc chắn!"
Người đàn ông tóc dài nghe vậy cười nói: "Vậy thì dễ hơn rồi, ta đối phó Bắc Cung Vân, lão Bát đối phó mấy người kia, lão Cửu thu thập mấy đám tôm tép, lão Lục toàn lực giết Phương Bình."
Võ giả áo bào đen khẽ cười nói: "Tam gia thật coi trọng Phương Bình, ta tưởng ngươi sẽ để cho lão Cửu tiêu diệt Phương Bình đấy."
Người đàn ông tóc dài thản nhiên nói: "Cẩn thận một chút, nếu không phải sợ ngươi không phải đối thủ Bắc Cung Vân, cuối cùng bị cuốn lấy không thể rời đi, ta nên tự mình đối phó Phương Bình."
Hắn vừa dứt lời, mấy người trong sân đều nhìn về phía hắn, Cửu trưởng lão mới tới trầm mặc một lúc nói: "Ta sẽ mau chóng giết chết những võ giả cấp bảy, rồi đi giúp Lục gia, để phòng Phương Bình thoát đi."
Mọi người không nói gì nữa. Một lát sau, trong cầu thủy tinh cầu, Đại Giáo Hoàng mở miệng nói: "Trương Đào đã xuống địa quật, chư vị có thể hành động!"
"Đại trưởng lão thì sao?"
"Sẽ đi theo!"
"Cho tín hiệu, tránh để người nhà thành kẻ địch."
Lời này vừa ra, bên cạnh, trong điện thoại di động, âm thanh già nua truyền đến: "Lão phu sẽ mặc áo bào đỏ."
"Chậc chậc..."
Người đàn ông tóc dài đeo mặt nạ chép miệng, cười một tiếng, mở miệng nói: "Đã hiểu rồi, thật ra đến lúc đó, mọi người là ai, cũng không gạt được lẫn nhau... chiến đấu với Bắc Cung Vân, tất nhiên thân phận của ta sẽ bại lộ, mấy người các ngươi... Đại khái cũng rất khó che giấu.
Lần này nếu không giết được Phương Bình, không lấy được Chân Vương tuyệt học, các vị, sau này chúng ta hãy ngoan ngoãn làm chuột đi, bằng không, chỉ có thể xuống địa quật đầu quân thôi… Đáng tiếc, mưu tính nhiều năm như vậy, hoặc là làm chuột, hoặc là làm chó, luôn cảm thấy không có lời..."
Trong quả cầu thủy tinh, Đại Giáo Hoàng cười nhạt nói: "Nếu Tam trưởng lão có tự tin bản thân đột phá tuyệt đỉnh, hoặc là có tuyệt đỉnh nào sẵn lòng truyền thụ tuyệt học, cũng có thể không đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận