Toàn Cầu Cao Võ

Chương 956: Thắng Thua Không Quan Trọng

Nhưng mà… Tên này thật trâu, sức chịu đựng thật dai.
Lý Hàn Tùng cũng không thể không thừa nhận, Lý Phi tốt hơn mấy tên trước đó một chút... Đặc biệt là cái tên mập đó, cái tên mập đó chỉ bị thương nhẹ vậy mà không đánh nữa, cái tên Lý Phí này bị thương mặc dù không nặng nhưng cũng không tính là nhẹ, có thể đánh đến bây giờ, hắn cũng ỷ vào ưu thế là có cái đầu sắt và kim thân mạnh mẽ chống cự đến bây giờ.
Hai người đã sẵn sàng, phía dưới Phương Bình đột nhiên nói: "Hai vị không nên ảnh hưởng tới hòa khí, mọi người chủ yếu là so tài, không cần đến mức này. Huống hồ, ta và học trưởng Trịnh cũng ngồi quá lâu rồi, hai vị cho chúng ta cơ hội thể hiện được không?"
Lời này coi như cho hai người bọn họ lối thoát, Lý Hàn Tùng miệng không sợ nói: "Coi như là nể mặt Phương Bình, bằng không đừng trách!"
Nói xong, hắn liền quay người hạ xuống đất.
Phương Bình liếc mắt nhìn hắn một cái, Lý Đầu Sắt cũng biết nói khoác rồi a!
Còn đánh tiếp thì ngươi phải quỳ rồi, còn giả vờ cái đầu tỏi, bây giờ cũng có thể làm anh em với Tần Phượng Thanh rồi, tóc bị người ta đánh trụi lủi rồi còn đâu.
Trước đó hắn còn cảm thấy Lý Hàn Tùng rất thành thật chất phác, còn bây giờ thì....
Phương Bình khẽ lắc đầu, cũng không biết chuyện là thế nào, là do thực lực trở nên mạnh vì vậy mới hung hăng như vậy sao?
Còn về việc hắn nể mặt mình... Phương Bình sẽ không thừa nhận.
Hắn và Lý Hàn Tùng cũng không phải quá thân, liên quan gì đến hắn chứ.
...
Khi Phương Bình đi ra.
Xung quanh thao trường đột nhiên vang lên tiếng hét ầm ĩ của Ma Võ!
"Hội trưởng vô địch!"
"Vô địch!"
"..."
Tiếng hét ầm ĩ.
Những người này thi đấu ở trong Ma Võ, mặc dù không thông báo ra bên ngoài, nhưng khi đánh khí thế cũng rất lớn, lúc này bên ngoài võ đài sớm đã tụ tập rất nhiều sinh viên.
Khi nhìn thấy Phương Bình đi ra...
Mặc kệ là thực lòng hay là nịnh bợ, hét trước rồi nói, nếu không hội trưởng biết bọn họ ở đây, mà không cổ vũ cho hắn, lát đánh xong lại nhớ mặt trừ điểm từng đứa thì phải làm sao?
Phương Bình nhìn xung quanh khẽ gật đầu, cất cao giọng nói: "Các vị bạn học, chỉ là so tài mà thôi, không nên ồn ào, khiến các học trưởng coi thường Ma Võ chúng ta!"
Vừa nói xong, toàn bộ đều im lặng.
Có thể thấy được uy vọng của Phương Bình ra sao.
Phương Bình ngoài miệng thì nói như vậy, trong lòng lại đang suy nghĩ, chút nữa có nên tặng cho bọn họ một chút phúc lợi không.
Nhìn đi, cái gì gọi là người có uy vọng cao?
Nhìn đi, cái gì gọi là uy danh khiến mọi người phục tùng!
Lúc mấy người Tần Phượng Thanh lên võ đài có được đãi ngộ này không?
Đối diện, sắc mặt Trịnh Nam Kỳ nghiêm túc hẳn.
Cái khác không nói, chỉ nói khí thế... sinh viên đệ nhất võ đại quả nhiên danh bất hư truyền!
Phương Bình có uy danh như vậy, nếu nói hắn thực lực kém, hiển nhiên là điều không thể.
Bên Võ Đại, bốn người xuất chiến, thực lực cũng rất mạnh... Chỉ có cái tên đầu trọc kia yếu hơn một chút, cũng là người duy nhất thua.
Hơn nữa càng về sau càng mạnh, Phương Bình xuất chiến cuối cùng, thực lực e là mạnh hơn so với mong đợi.
Trịnh Nam Kỳ nghiêm túc, Phương Bình thì thoải mái cười nói: "Học trưởng Trịnh, lên lôi đài, hôm trước ta đã nói rồi, ta sẽ dốc toàn lực, hy vọng học trưởng Trịnh cũng không cần nhường."
"Đương nhiên!"
Phương Bình tự nhiên như bình thường, nhẹ nhàng vuốt thanh đao đeo bên hông, cười khẽ nói: "Nếu đã như vậy, vậy ta xuất đao đây!"
Trên khu chủ trì, lão Lý đột nhiên khẽ ho một tiếng nói: "Phương Bình, bọn họ là khách, đừng dùng Bình Loạn Đao."
Phương Bình nghe vậy suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy thì..."
Trịnh Nam Kỳ cảm thấy mình đang bị sỉ nhục, lập tức biến sắc, trầm giọng nói: "Học đệ Phương, nếu đã nói dốc toàn lực, vậy thì không cần để ý đến những thứ này!"
Phương Bình có chút khó xử, nhưng rất nhanh liền nói: "Cũng được, nếu ta thật sự làm như vậy, đúng là bất kính với tinh thần võ đạo, vậy thì bắt đầu đi!"
...
Dưới lôi đài, Phương Bình vừa nói bắt đầu.
Khu nghỉ ngơi.
Tần Phượng Thanh đột nhiên thở dài nói: "Toi rồi."
Mọi người đều nhìn về phía hắn, ngay cả Lý Phi cũng không thèm trừng mắt nhìn Lý Hàn Tùng vừa tới, trầm giọng nói: "Nói vậy là có ý gì?"
Tần Phượng Thanh lại thở dài lần nữa, nhìn xung quanh, Tô Tử Tố rất hiểu chuyện, vội vàng móc ra mấy quả năng lượng đưa qua.
Mấy trận đánh này, Tần Phượng Thanh luôn giúp bọn họ phân tích trận chiến, bao gồm giới thiệu những người khác.
Có điều... Đầu trọc lớn này có một thói hư tật xấu, không ăn gì sẽ nói lắp ba lắp bắp.
Tần Phượng Thanh nuốt xuống một cái, lúc này mới nhanh chóng nói: "Đao pháp của Phương Bình không ra gì, đừng nhìn ta như vậy, ta nói nghiêm túc đấy, đao pháp của hắn không bằng ta. Nhưng thực lực của hắn rất mạnh, học được kỹ thuật nuôi đao của viện trưởng Lý, từng một đao đánh bại Lý Đầu Sắt!
Lý Đầu Sắt suýt toi mạng, khi đó hai bên cùng cấp!
Nói cách khác, hiện tại nói không chừng cũng có thể một đao chém được Lý Đầu Sắt, học trưởng Lý, vừa nãy ngươi mới giao thủ với Đầu Sắt, ngươi cũng biết thực lực của hắn rồi đó.
Lần trước Phương Bình dưỡng đao một tháng mà thôi, ta tính thử nhé... Lần này, từ sau đêm giao thừa thì không thấy hắn rút đao nữa rồi.
Cũng hơn một tháng rồi!"
Tần Phượng Thanh nói xong, tiếp tục ăn quả năng lượng, bổ sung: "Lúc đó là cấp bốn, hiện tại hắn đã là đỉnh cấp năm, với khí huyết hiện tại của hắn... Dưỡng đao cũng không biết mạnh đến cỡ nào rồi."
Mọi người đều nhíu mày, Lý Phi nhìn về phía Lý Hàn Tùng toàn thân dính máu, Lý Hàn Tùng ho khan một tiếng nói: "Đó là trước kia, bây giờ chưa chắc hắn có thể một đao đánh bại ta."
Một câu "Chưa chắc có thể một đao đánh bại ta", có nghĩa hắn cũng không tự tin, có thể chống lại một đao đó hay không.
Lý Phi thừa biết hắn khó chơi thế nào!
Như vậy chẳng phải là nói...
Nghĩ đến đây, Lý Phi vội vàng nhìn xuống lôi đài.
...
Trên lôi đài, gió nổi lên.
Lúc Phương Bình đỡ lấy đao, sắc mặt Trịnh Nam Kỳvô cùng nghiêm túc!
Khi Phương Bình cấp năm sơ kỳ, khi bị tập kích đã từng một đao tiêu diệt võ giả cấp sáu sơ kỳ.
Sau khi kim cốt sống lại, từng tiêu diệt cấp sáu trung kỳ.
Bây giờ, hắn bước vào đỉnh cấp năm, đã rèn đúc kim cốt và nửa kim thân, mấy ngày qua cũng đã hoàn thành rèn luyện kết hợp.
Ngày đó khí huyết tối đa của hắn là 4800 cal, hôm nay là 5999 cal.
Khí huyết tăng lên hơn ngàn cal!
So với lúc thi đấu giao lưu, khí huyết của Phương Bình đã tăng lên rất nhiều.
Lúc này, Phương Bình chỉ mới đỡ lấy đao, chưa rút, không khí đã vô cùng áp lực rồi.
Trên khu chủ trì, Lý Mặc biến đổi sắc mặt liên tục!
Trịnh Nam Kỳ, ngươi là tên ngốc sao!
Còn cho đối phương thời gian ngưng tụ sức mạnh!
Trong mắt ông, Phương Bình đang mở kim cốt.
Đúng, kim cốt.
Không những như vậy, từng luồng lực lượng thiên địa được ngưng tụ trên tay đối phương tuôn vào trong đao, bội đao đeo bên hông Phương Bình đã bắt đầu chấn động hư không rồi.
Lúc này thi đấu đã bắt đầu rồi.
Chuyện Trịnh Nam Kỳ nên làm lúc này là cắt ngang đối phương ngưng tụ sức mạnh, chứ không phải đứng đó nhìn!
"Ngu ngốc!"
"Ngươi cho rằng đây là người nhà mình so tài sao?"
"Ngươi còn đợi đối phương ngưng tụ sức mạnh xong mới ra tay sao?"
"..."
Lý Mặc vốn là vị cường giả cấp tám vô cùng bình tĩnh. Nhưng hôm nay quả thật bị mấy tên này chọc tức điên lên rồi, mấy trận trước đó đều đã vô cùng mất mặt, trận này... Có lẽ càng mất mặt hơn!
Trịnh Nam Kỳ có tinh thần võ đạo rất cao, bởi vì hắn là cấp sáu cao kỳ, vì vậy hắn biết Phương Bình đang ngưng tụ sức mạnh, nhưng vẫn cho Phương Bình thời gian.
Lúc này, trên lôi đài, mây gió nổi lên ầm ầm, đơn giản xét về khí thế, còn chưa đánh, Trịnh Nam Kỳ đã rơi vào thế bất lợi.
Lý Mặc thầm mắng điên cuồng, lão Lý cũng hơi cạn lời nói: "Thực ra Phương Bình có thể ngưng tụ trước, nhưng hắn vẫn đợi đến lúc thi đấu mới bắt đầu... Chính là muốn công bằng một chút, nhưng không ngờ... Khụ, khụ..."
Lão Lý thấy ông anh cùng họ Lý với mình hơi bị kích động, nên không dám đả kích thêm nữa.
Cái thằng nhóc của thành Trấn Tinh này thật sự có hơi ngốc.
Suy nghĩ một chút, lão Lý đột nhiên nói: "Bên chỗ các ngươi chắc cũng hay xem TV phải không? Có phải hắn xem nhiều phim võ hiệp quá rồi không..."
"Im lặng!"
------------
P/s: Chân thành xin lỗi các bạn, trong quá trình kiểm duyệt, nhóm có dịch sai tên nhân vật thành Trịnh Nam Tề, tên đúng là Trịnh Nam Kỳ nhe. Bọn mình vừa mới sửa lại ở các chương. Nếu độc giả có vô tình nhìn thấy tên Trịnh Nam Tề ở bất cứ chương nào, mời các bạn chia sẻ thêm để nhóm sửa lại nhe. Cảm ơm các bạn đã thông cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận