Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2185: Nhân Ma (2)

Như thế nào mới được gọi là cấp Đế?
Tuyệt đỉnh có trăm triệu cal khí huyết, đó chính là cấp Đế! Bất kể đã đi được mười ngàn mét trên con đường bản nguyên hay chưa. Trên thực tế, nếu không đi được mười ngàn mét, cũng hầu như không tới được cấp Đế.
Mười ngàn mét, tăng cường 2 lần!
Khí huyết cơ bản của cường giả cấp Đế hầu như đều trên 300 ngàn cal, tầm khoảng 330 ngàn, nếu đại đạo đã chạm mốc mười ngàn mét, thì cũng tương đương với việc trở thành cấp Đế. Chưa đi tới mười ngàn mét, mà muốn có triệu cal khí huyết, thì khí huyết cơ bản phải rất mạnh.
Võ giả như thế, rất ít.
Nhưng mặc kệ là tình huống nào, với tuổi tác như thế, Trương Đào có thể trở thành cường giả cấp Đế, đã đủ để khiến người ta phải chấn động.
Long Biến Thiên Đế nhìn xuống dưới, phía dưới nước, biển gợn sóng không ngừng.
Liếc mắt nhìn, Long Biến Thiên Đế đạm mạc nói: "Đây chính là nhân đạo! Năm xưa, e là quyết định của các Hoàng thật sự có điều không hợp lẽ, Nhân Gian cũng không phải là không có thiên kiêu, quyết định phân chia Nhân Tiên như thế, chẳng trách các Đế bất mãn."
Thường Dung cười nhạo nói: "Năm đó ta cũng không thấy ngươi nói như thế ở Thiên Đình..."
Long Biến liếc đối phương một cái, chẳng muốn nhiều lời. Năm đó chín Hoàng cùng đưa ra quyết định, ai dám bác bỏ? Đương nhiên ông không dám, nhưng đúng là có người dám, Chiến Thiên Đế dám.
Nhưng cuối cùng thì sao? Còn không phải "thân tử đạo tiêu"!
Cũng chỉ có Cực Đạo Thiên Đế mới có tư cách phản bác, năm đó nếu ông mở miệng, e là sẽ bị các Hoàng trực tiếp đánh bay khỏi đại điện, cũng sẽ không cho ông chút mặt mũi nào. Nếu ông còn dám lắm miệng, họ hoàn toàn có thể trực tiếp giết ông luôn.
Hai vị Đế Tôn cổ xưa nói chuyện, những người khác đều không dám chen vào. Ngay cả Mệnh Vương cũng im lặng lắng nghe. Ông không có thông tin gì về những chuyện xảy ra thời thượng cổ, bây giờ lắng tai nghe cũng không mất gì.
Đang nghe, phía dưới, trong Cấm Kỵ Hải, tiếng gầm gừ lay trời truyền đến.
"Đáng chết! Đây là..."
Lời còn chưa dứt, tiếng nói đã tiêu tan.
Sắc mặt mọi người khẽ biến! Thái An Thiên Đế hình như đánh không lại Trương Đào!
Tuy Thái An Thiên Đế đang bị thương, nhưng trên bản chất vẫn là cường giả cấp Đế, dù Long Biến có thể đánh bại Thái An, nhưng cũng không phải trăm phần trăm có thể thành công đánh bại.
Thường Dung rục rà rục rịch, có lòng muốn xuống biển nhìn thử.
Long Biến Thiên Đế đột nhiên bạo phát khí cơ!
Hiện tại, bầu trời phía trên Cấm Kỵ Hải cũng bị đâm thủng rồi!
Long Biến Thiên Đế lạnh lùng nói: "Các vị vẫn nên chờ một lát đi, không nên quấy rầy bọn họ tỉ thí!"
"Hừ!" Có người khẽ hừ một tiếng, đây là một vị cường giả Chân Thần, hoặc nói là cường giả Chân Vương, đến từ Thiên Thực vương đình.
Lần này, đám Chân Vương này cũng có không ít người đến. Đối với đám người Long Biến, bọn họ còn chưa quen, mặc dù biết những người này đều là cường giả thời đại hai vương, bọn họ cũng không quá để ý.
Kết quả mới vừa hừ xong, người này đã biến sắc!
Ngay lúc đó, hư không trước mặt hắn nổ tung! Một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện, vỗ xuống một chưởng!
Ầm ầm!
Vị cường giả Chân Vương này trực tiếp bị đập vào trong biển, bọt máu sủi lên ùng ục, một lát sau, người này bay lên trời, sắc mặt tái xanh, tỏ vẻ cảnh giác!
Xa xa, Long Biến Thiên Đế đạm mạc nói: "Bản đế không có ý đối địch với ai! Nhưng bản đế đã nói trước, các vị nên tuân thủ quy tắc đi, bản đế sắp hết thọ mệnh, đại nạn sắp đến, cũng sắp chết rồi, không nên ép bản đế mang đi ba, năm người bạn tốt."
Ông vừa nói xong, dù là Thường Dung Thiên Đế, cũng không nói tiếng nào.
Không đáng! Long Biến sắp chết rồi! Nếu chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đánh nhau với ông, lỡ đâu ông ta phát rồ, với thực lực của Long Biến, thật sự có thể đánh giết cường giả cấp Đế, đồng quy vu tận.

Ngay khi không khí bên trên đang cứng ngắc, trong biển, quyển sách của Trương Đào trực tiếp bao vây hai người, giống như hoàng kim ốc của Phương Bình, bao vây cả hai vào trong sách.
Hai người đánh nhau ầm ầm bên trong!
Trương Đào giống như thầy giáo vậy, quất roi trúc một cái, một chữ cái màu vàng lại bắn ra từ trong sách, đánh về phía Thái An Đại Đế.
Chữ lớn màu vàng trông như người thật, cầm các loại binh khí trong tay, xếp thành hàng lao về phía đối phương.
Sắc mặt của Thái An Thiên Đế kịch liệt thay đổi!
"Đây là chư thiên vạn đạo! Dã tâm của ngươi thật lớn, muốn đi chư thiên vạn đạo!"
"Sai, vạn đạo hợp lưu." Trương Đào hờ hững tự nhiên, cười nói: "Ta không đi chư thiên vạn đạo, vạn đạo cuối cùng còn có thể hợp lưu, đây là quy nhất đạo của ta!"
"Vạn đạo quy nhất... Dã tâm của ngươi còn lớn hơn ta nghĩ!"
Đi chư thiên vạn đạo, là phải đi từng đạo, từng đạo. Cuối cùng, vẫn là vạn đạo. Nhưng vạn đạo quy nhất, không chỉ phải đi, mà còn phải hợp nhất, càng khó!
Người này thật sự quá đáng sợ!
Trong lòng Thái An Thiên Đế có chút kinh sợ, khẽ quát một tiếng, trong tay ông ta xuất hiện đại ấn vàng rực rỡ, đại ấn màu vàng óng, chớp mắt to bằng ngọn núi, dập nát chữ cái màu vàng của Trương Đào.
Trương Đào thấy thế than thở: "Vẫn không được, xem ra loại thủ đoạn này cũng chỉ có thể đối phó đám người yếu kia. Thôi thôi, vạn đạo đã quy nhất, nếu chia ra, vậy thì không còn là quy nhất đạo nữa!"
Vừa nói xong, những chữ cái kia đột nhiên biến mất, sau một khắc, dồn dập hòa vào trong cơ thể của Trương Đào.
Hơi thở của Trương Đào tăng vọt, thời khắc này, ông trông như người khổng lồ, roi trúc trong tay cũng biến to, đánh một roi về phía đại ấn màu vàng óng.
Ầm ầm!
Tiếng va chạm vang lên, đại ấn màu vàng óng đột nhiên ảm đạm hẳn.
Trong mắt Thái An Thiên Đế lóe chút thương tiếc, Trương Đào lại cười nói: "Thần binh tuyệt đỉnh, rất hiếm, ngươi đúng là may mắn."
Thần binh tuyệt đỉnh thật sự rất khó kiếm. Thần khí mạnh hơn thần binh tuyệt đỉnh nhiều, thế nhưng, Trương Đào còn từng thấy không ít.
Thái An Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía quyển sách thủy tinh đang bao vây hắn, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn giết bản đế?"
"Ngươi giờ mới biết sao?"
"Ngươi rất ngông cuồng!"
"Vậy sao? Ta không thấy thế! Trương mỗ từ trước đến giờ không làm chuyện không chắc chắn, nói giết ngươi... Vậy thì giết ngươi!"
Trương Đào vừa nói xong đã biến mất, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Thái An Thiên Đế, quất ra một roi.
Đùng!
Tiếng vang giòn giã vang lên, khuôn mặt của Thái An Thiên Đế trực tiếp bị quất thành hai nửa.
"Tiểu bối, ngươi..."
"Giết ngươi, không cần phải cám ơn ta!"
Tốc độ của Trương Đào quá nhanh!
Ở trong sách thủy tinh, hình như ông có thủ đoạn đặc biệt nào đó, trong không gian xuất hiện vô số Trương Đào, giống như là tàn ảnh, nhưng đều có lực sát thương!
Đùng đùng đùng!
Tiếng roi quất không ngừng vang lên, cơ thể Thái An Thiên Đế dần dần xuất hiện vết nứt.
Tiếng cười của Trương Đào truyền tới từ bốn phương tám hướng: "Không thể để người khác nhìn thấy nha, nếu bị nhìn thấy, mấy lão già như các ngươi sẽ không nghĩ nhiều, nhưng nếu bị đám nhóc Phương Bình đầu toàn sạn kia thấy, có lẽ sẽ hiểu lầm... Ta Trương Đào là Bộ trưởng Bộ Giáo Dục, sao lại có tư tưởng không trong sáng như thế được, đám người trẻ tuổi này đúng là thích nghĩ nhiều!"
Vừa nói xong, vô số bóng roi lao đến, che kín hư không. Thái An Thiên Đế không lên tiếng nữa, đột nhiên duỗi ra hai tay, bắt lấy roi dài.
Vừa muốn ra tay, Trương Đào cười nói: "Ngươi thích hả? Vậy cho ngươi!"
Ầm ầm! Lực lượng tinh thần nổ tung!
Roi trúc cũng không phải là vật thật, mà là lực lượng bản nguyên và lực lượng tinh thần, Thái An nắm lấy roi trúc cũng không làm được gì.
Tiếng nổ tung này truyền ra, hai tay của Thái An Thiên Đế trong chớp mắt đã biến thành bộ xương khô. Cảm nhận được tất cả những thứ này, sắc mặt của Thái An Thiên Đế thay đổi.
Lão ta cũng không ngồi chờ chết nữa, tốc độ cũng đột phá cực hạn, phá không lao ra.
Từng đạo từng đạo bóng mờ của Trương Đào bị lão đánh nổ!
Trương Đào giống như ở khắp mọi nơi, tiếp tục cười nói: "Lão già, đừng giãy dụa nữa! Ngươi chạy không được đâu!"
"Chạy? Bản đế hôm nay phải giết ngươi!"
Hai người vừa nói vừa đánh, sách thủy tinh mấy lần bị rạn nứt, cứ xuất hiện một lần, bên ngoài sẽ phát ra tiếng nổ vang, biển gầm!
Dư âm giao chiến của bọn họ lan ra ngoài, khiến Cấm Kỵ Hải có dư chấn biển động.
Dù sao Thái An cũng là cường giả cấp Đế, dù nay không bằng xưa, cũng không phải người yếu, đánh qua ba lượt, tuy Trương Đào một mực chiếm thế thượng phong, nhưng cũng không giết được lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận