Toàn Cầu Cao Võ

Chương 120: Tiêu chuẩn trúng tuyển (2)

Trường hợp khí huyết ngang nhau, trước tiên đều sẽ so sánh điểm văn hóa, sau đó mới so đến bài thi chuyên môn, cuối cùng mới xét điểm thực trắc.
Phương Bình tin tưởng, số thí sinh đủ 116 cal ghi danh vào Nam Giang Võ Đại hẳn là sẽ không ít, nhất định sẽ hơn con số 1200 người.
Khí huyết tương đồng, người trúng tuyển hẳn sẽ có điểm thi văn hóa cao hơn 605 điểm một chút.
Hơi đáng tiếc cho Lý Nhược Kỳ, khí huyết chỉ 115 cal, khả năng thi được 680 điểm không lớn, có lẽ không có cách nào ghi danh vào bất cứ trường nào tại Nam Giang.
Còn về những Võ Đại khác trên toàn quốc, Phương Bình hiện tại cũng không biết liệu có trường Võ Đại nào có tiêu chuẩn tuyển sinh thấp hơn 116 cal hay không.
Trong số các trường Võ Đại, tiêu chuẩn trúng tuyển của Nam Giang Võ Đại cũng không cao lắm.
Ở các trường đại học võ phổ thông khác, yêu cầu đối với khí huyết cũng không quá khác nhau, nhưng mà chưa chắc là không có cơ hội.
...
Xem xong tiêu chuẩn chiêu sinh của các trường Võ Đại tại Nam Giang, Phương Bình không nhịn được lại mở trang web của trường Ma Đô Võ Đại.
"Khí huyết: 130 cal trở lên (bao gồm 130 cal)
Kiểm tra văn hóa: 620 điểm trở lên
Kiểm tra chuyên môn: 90 điểm trở lên
Thực trắc: 90 điểm trở lên
..."
Nhìn thấy tiêu chuẩn trúng tuyển ở trên, Phương Bình hơi ngượng, dựa theo tiêu chuẩn này, điểm thi chuyên môn của cậu chỉ có 85, chưa đủ điểm đạt chuẩn thấp nhất của Ma Đô Võ Đại.
Nhưng cũng như Nam Giang Võ Đại, Ma Đô Võ Đại cũng có ghi chú phía dưới.
"Ghi chú một: Khí huyết từ 149 cal trở lên (bao gồm 149), những điểm chuẩn khác có thể xem xét hạ xuống, xét trúng tuyển."
Chỉ riêng ghi chú một đã khiến Phương Bình cảm nhận được trường Võ Đại nổi danh quả là khác người!
Có thể đặc cách cho bạn, nhưng bản thân bạn phải là một người vô cùng ưu tú!
149 cal khí huyết có nghĩa là gì?
Cực hạn chuẩn võ giả!
Xét toàn bộ thành phố Thụy Dương cũng chỉ có một mình Phương Bình đạt chuẩn, hơn nữa, còn là người duy nhất trong những năm gần đây đạt chuẩn này!
Người như vậy ở Nam Giang Võ Đại được xem là học sinh ưu tú bậc nhất, nhưng ở Ma Đô Võ Đại cũng chỉ được hưởng một chút ưu đãi thôi.
"Ghi chú hai: điểm văn hóa từ 700 điểm trở lên, khí huyết không dưới 120 cal (bao gồm 120 cal), trên nguyên tắc cho phép trúng tuyển."
Khóe miệng Phương Bình co giật lần hai, yêu cầu này, thật có mấy ai có thể làm được?
Thí sinh khoa võ luôn phải chia thời gian và công sức của mình làm hai để hoàn thiện chương trình học đến lớp 12, tuy rằng không bỏ bê các môn văn hóa, nhưng thi được 700 điểm thì có thể làm thủ khoa khoa văn của tỉnh luôn rồi ấy chứ?
Ma Đô Võ Đại, Phương Bình phù hợp với điều kiện của ghi chú thứ nhất.
Trong đó nói xét trúng tuyển, Phương Bình cũng chỉ thiếu vài điểm ở bài kiểm tra chuyên môn, nếu thật sự muốn ghi danh, hẳn là không thành vấn đề.
Mà một trong hai trường Võ Đại lớn là Kinh Đô Võ Đại cũng có tiêu chuẩn xét tuyển tương tự như Ma Đô Võ Đại.
Chỉ là tiêu chuẩn khí huyết cao hơn Ma Đô Võ Đại 2 cal, thấp nhất yêu cầu 132 cal, các ghi chú phía dưới vẫn như vậy.
Phương Bình hẳn cũng có thể ghi danh vào Kinh Đô Võ Đại.
Lần này, Phương Bình cũng có chút bối rối rồi.
Thực ra vấn đề này, sau khi đo khí huyết cậu đã bối rối rồi.
Nên đi Nam Giang Võ Đại làm đầu gà… Sặc, cách gọi này luôn làm Phương Bình liên tưởng đến vấn đề sinh sản.
Hay là nên đi hai trường lớn làm đuôi phượng?
Đương nhiên, với khí huyết 149 cal của cậu, cho dù có lên hai trường lớn cũng không tính là đuôi phượng.
Trên thực tế, khí huyết của cậu đã vượt xa con số 149 cal rồi, những thí sinh là võ giả trúng tuyển cũng chưa chắc mạnh hơn cậu, dù cho vào hai trường lớn cũng không quá thiệt thòi.
"Rốt cuộc Võ Đại khác nhau ra sao?"
Đây là vấn đề Phương Bình vẫn luôn suy tư, với thành tích của cậu, ở lại Nam Giang, khẳng định khen thưởng cao ngút trời.
Nếu không phải cậu không rõ chênh lệch giữa hai trường lớn và Nam Giang Võ Đại như thế nào, cậu nghĩ rằng ở lại Nam Giang cũng chưa chắc là chuyện xấu, ít nhất thì khi bắt đầu cũng có một lượng tài nguyên lớn.
Nhưng nếu như chênh lệch quá lớn, vì chút tài nguyên trước mắt mà chọn ở lại Nam Giang, vậy thì không lời rồi.
“Anh Vương nói sáng ngày mốt có thể sẽ về Dương Thành, đến lúc đó hỏi anh Vương xem sao, nghe lời tư vấn của anh ấy như thế nào.”
Đối với những chuyện Phương Bình không hiểu, cậu chỉ đành tìm Vương Kim Dương hỏi thăm.
Cũng không cần phải đắn đo nghĩ những chuyện này, bởi vì điện thoại của Phương Bình đang rung lên không ngừng.
Không cần nhìn, Phương Bình liền biết là bạn cùng lớp gọi tới, tám chín phần mười là Ngô Chí Hào.
Quả nhiên, vừa bắt máy, Phương Bình liền nghe tiếng Ngô Chí Hào vô cùng hưng phấn nói: "Phương Bình, cậu thi văn hóa được bao nhiêu điểm?
Tớ thi 645 điểm!
Bây giờ tớ đang rất đau đầu, không biết nên ghi danh vào trường nào mới tốt?
Tớ vừa mới dò điểm, sơ sơ thì khí huyết của tớ được 120 cal, có thể ghi danh vào 34 trường đại học…”
Phương Bình cười híp mắt nói: "Thật sao? Chúc mừng nha! Đúng rồi, tớ thi được 627 điểm, hiện tại cũng đang do dự có nên ghi danh vào hai trường lớn danh tiếng hay không. Cậu thấy sao hả?”
"Khụ khụ..."
Ngô Chí Hào thầm mắng một tiếng, mình gọi điện nhầm người rồi, không nên gọi cho Phương Bình khoe khoang như, phải đổi thành người khác mới đúng.
Đáng tiếc, người thi không đậu Võ Đại, cậu ta không nỡ lòng nào khoe khoang.
Còn người thi đậu, trong lớp chỉ xác định chắc chắn Phương Bình đậu.
Đầu óc xoay chuyển trong chốc lát, Ngô Chí Hào chọn xong đối tượng, quyết định tìm anh em nhà họ Đàm để khoe khoang thành tích!
Thành tích các môn văn hoá của bọn họ cũng bình thường, chắc chắn không cao hơn mình, cũng chắc chắn không thể đậu hai trường đại học lớn, nhưng các trường Võ Đại bình thường thì vẫn có thể.
Tìm bọn họ khoe khoang một trận để thoả mãn danh vọng đã, dù sao cũng không tổn thương bọn họ.
Nghĩ tới đây, Ngô Chí Hào làm gì còn ý định muốn trò chuyện với Phương Bình nữa, cậu ta cúp điện thoại trong chớp mắt.
...
Ngô Chí Hào cúp máy quá nhanh, Phương Bình cũng không kịp hỏi kết quả của Dương Kiến.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình vẫn cảm thấy không nên gọi điện thoại cho Dương Kiến để hỏi thăm.
Dương Kiến không có điện thoại di động, nếu bây giờ Phương Bình gọi điện thoại đến nhà hỏi thăm, người có tầm nhìn hạn hẹp sẽ nghĩ rằng cậu muốn khoe khoang.
Về phần Lưu Nhược Kỳ, Phương Bình đương nhiên lại càng không rõ, cậu không giao tiếp nhiều với các bạn nữ trong lớp.
Không nghĩ đến chuyện của người khác nữa, Phương Bình nhắn tin cho anh Vương, nội dung rất ngắn:
"Thi văn hóa được 627 điểm, quỳ cầu chỉ điểm!"
Anh Vương bên kia nhanh chóng gửi lại tin nhắn: "Chúc mừng, ngày mai về Dương Thành."

Ngày thứ hai.
Ngày 15 tháng 6.
Tại một quán trà gần Quan Hồ Uyển.
Lúc Phương Bình đến, Vương Kim Dương đã đến sớm hơn cậu rồi.
Người chọn quán trà để gặp mặt cũng chính là Vương Kim Dương.
Từ cách chọn địa điểm gặp mặt, có thể thấy, tính cách của Vương Kim Dương tương đối ôn hoà, không có bộp chộp như những người trẻ tuổi khác.
...
Nhìn thấy Vương Kim Dương, Phương Bình không bất ngờ.
Nhưng nhìn thấy cô bé nhìn còn nhỏ tuổi hơn Phương Viên đang ngồi bên cạnh Vương Kim Dương, Phương Bình có chút bất ngờ.
Vương Kim Dương dẫn em gái theo sao?
Nhưng hình như không nghe anh ấy nói qua bao giờ, anh ấy có em gái à?
Cô bé có đôi mắt to, da dẻ trắng nõn, nhưng lại thiếu sự hoạt bát, chỉ ngồi đó, không nhìn đông nhìn tây, mà chỉ ngây người nhìn chằm chằm ly trà trước mặt.
Phương Bình liếc mắt nhìn, sau đó cười chào hỏi: "Anh Vương."
"Ngồi đi."
Vương Kim Dương khẽ gật đầu, thấy Phương Bình đang nhìn cô bé bên cạnh mình, ánh mắt khẽ run lên một tia đau thương, nhẹ giọng nói: “Đây là con gái của thầy anh, tên Ni Ni.”
"Hi, Ni Ni, chào em."
Phương Bình có chút bất ngờ, anh Vương ra ngoài lại dẫn theo con gái của thầy.
Cậu cũng không nghĩ “thầy” trong câu nói đó là thầy dạy trung học hay là thầy dạy đại học, chẳng qua theo bản năng cho rằng đây là con gái của thầy Vương Kim Dương tại Dương Thành.
Cô bé có tên là Ni Ni kia ngẩng đầu liếc mắt nhìn Phương Bình…
Sau đó lại tiếp tục cúi xuống nhìn ly trà, cũng không lên tiếng.
Phương Bình đương nhiên sẽ không so đo với một đứa nhỏ, cũng không tiếp tục cười cười, nhưng trong lòng nghĩ, cô bé này quả thật không hiểu chuyện như Viên Viên mũm mĩm đáng yêu nhà mình.
---
Bạn cần đăng nhập để bình luận