Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2339: Tập Kích, Lại Trảm Chân Thần! (2)

Vô Diện đã về, ông lão lại hỏi: "Bên kia có một nhóm người ngoại lai đã chờ hồi lâu, chi bằng chủ động ra tay, đánh giết bọn họ?"
Người đàn ông nói: "Thần Sứ còn chưa xuất hiện, chi bằng chờ một chút?"
"Đúng đấy, Thần Giáo Lệnh còn chưa truyền đến, lỡ đâu ngộ sát Thần Sứ thì rất phiền phức."
Cô gái cũng lên tiếng. Lời của hai người này khiến Phương Bình nảy sinh cảnh giác. Thần Sứ? Sứ giả của Thần Giáo? Nói như vậy, trong số những người tiền vào lần này, có người của Thần Giáo? Rốt cuộc là ở trong đám người Kỳ Huyễn Vũ hay ở trong nhóm người của mình? Có bao nhiêu Thần Sứ? Lúc này mình đã rời đi, lão Không phải cẩn thân, một khi bị Thần Sứ nơi này tập kích thì phiền lắm!
"Không... Nếu Thần Sứ trà trộn trong người mình thì càng phiền hơn! Bọn họ biết mình giết Vô Diện, một khi chạy tới, thân phận của mình sẽ lập tức bị lộ!"
Phương Bình phán đoán trong lòng, mặc kệ có ở trong phe mình hay không, chỉ cần cho nhân loại chạy đến, thân phận của mình có lẽ sẽ bị lộ.
Mấy chục người, không hẳn đều có thể lạnh nhạt tự nhiên. Chỉ cần hơi có bất thường, có lẽ sẽ khiến mấy người này cảnh giác. Mới vừa rồi, ông lão nhìn hắn, hắn cảm nhận được, tính cảnh giác của lão già này rất mạnh. Mấy ngàn năm không nhúc nhích lại có thể duy trì được tính cảnh giác cao như vậy, năm xưa e là cũng không yếu. Lúc này, mấy người lại yên tĩnh, giống như phải đợi Kỳ Huyễn Vũ chủ động đến gần. Nhưng Phương Bình không còn thời gian để chờ với bọn họ nữa, hắn chậm rãi nói: "Bản tọa lo lắng... Thần Sứ có khi nào đã chết trên đường đi rồi không..."
Nghe vậy, mấy người hơi khựng lại. Ông lão hơi nhíu mày nói: “Sứ giả do Thần Giáo phái tới sẽ không quá yếu... chuyện này.”
Phương Bình lạnh nhạt nói: “Bản tọa nghe những tên kia nói, trước khi đi vào, đã có hơn một ngàn bản nguyên tử trận!”
Nghe đến đây, ba người đều có chút bất ngờ. Chết nhiều người như vậy? Lúc nhóm Phương Bình đi vào, cũng là gần 200 người. Bọn họ biết bên ngoài chắc chắn sẽ chết người, nhưng không ngờ lại chết nhiều như vậy! Chết ít còn nói được, nếu chết nhiều như vậy, Thần Sứ đúng là không hẳn còn sống sót! Ông lão nhíu mày, bây giờ nên làm như thế nào? Phương Bình lại nói: "Bọn tiểu bối này, tuy là bản nguyên... Nhưng rất mạnh! Bản tọa kéo dài đến hiện tại cũng là vì chuyện này, tiêu hao nghiêm trọng mới tiêu diệt được người kia, tốt nhất không nên để hai phe này gặp nhau!"
"Ý ngươi là, bây giờ ra tay?"
Ông lão hỏi dò. Phương Bình lạnh nhạt nói: "Bản tọa cần khôi phục chốc lát, ra tay... là chuyện của các ngươi."
Hắn không biết liệu ông lão có phải là thủ lĩnh của ba người hay không, nhưng không sao, đều là Chân Thần, địa vị tương đương, hắn cảm thấy không đến nỗi nói chuyện mà phải khúm núm. Ở đâu cũng vậy, có thực lực không cần phải sợ. Chân Thần sợ cấp Đế, nhưng sẽ không phải sợ cường giả Chân Thần cùng cấp. Dù ông lão là thủ lĩnh, cũng chưa chắc có thể hoàn toàn chỉ huy mấy vị Chân Thần này. Quả nhiên, nghe Phương Bình nói như vậy, ông lão cũng không để ý. Trầm mặc trong chốc lát, ông lão trầm giọng nói: "Vậy thì ra tay! Vô Diện, người và Minh Nguyệt ở lại, bảo vệ Của Chúng Sinh! Thần Giáo Lệnh chưa tới, không được di chuyển Cửa Chúng Sinh!"
Minh Nguyệt, là cô gái kia, nghe vậy khẽ cười: "Đã biết, Thần Giáo Lệnh chưa tới, bọn ta sẽ không động đến Cửa Chúng Sinh. Huống hồ, chỉ là một nhóm bản nguyên mà thôi, Trường Thanh Tử ngươi ra tay, chẳng phải rất nhanh sẽ trở về sao."
Ông lão không nói nhiều nữa, lớp bụi màu xám trên người nhanh chóng vỡ ra. Người đàn ông bên cạnh cũng vậy, hắn nói: "Hơn hai ngàn năm, vì giảm tiêu hao, chúng ta hầu như không nhúc nhích mấy, lần này giết sạch đám người này, chúng ta cũng nên đi ra ngoài rồi!"
“Không ra ngoài cũng không được.”
Ông lão tên Trường Thanh Tử lúc này cũng hiện hình, tiên phong đạo cốt, tóc trắng nhiều phiếu, cầm phất trần trong tay, nhìn như tiên nhân thời cổ. Sau khi đánh tan lớp bụi màu xám kia, Trường Thanh Tử cười nhạt: "Từ lúc chúng ta tự phong ấn đến nay, vẫn chưa từng bổ sung linh khí, nếu còn không ra ngoài, sẽ bị thương tổn đến kim thần"
Chiến trường không gian không có năng lượng, tuy ngủ say có thể giảm tối đa tiêu hao, nhưng không có nghĩa là không có tiêu hao. Mấy ngàn năm qua, bọn họ cũng đã hao đến mức tận cùng rồi.
Trường Thanh Tử đập tan lớp bụi xám, hơi thở lóe lên rồi biến mất, Phương Bình thầm chấn động. Người này rất mạnh! Khí huyết dao động của Chân Thần cũng không ít, tính theo khí huyết của cấp chín, từ 800 ngàn cal đến 2 triệu cal đều là Chân Thần. 2 triệu cal trở lên là cấp Đế. Trong khoảng này, khí huyết dao động có thể lên đến cả triệu cal, đương nhiên, đều là đối với cấp chín. Cho nên, lực chiến của Chân Thần cũng có sự chênh lệch không nhỏ, mạnh như Chiến Vương có thể tiêu diệt không chỉ một Chân Vương.
"Tên này vừa mới lộ ra khí tức trong chớp mắt, cho mình cảm giác lão mạnh hơn Vô Diện ba phần!"
Vô Diện ở thời kỳ đỉnh cao e là có cả triệu cal khí huyết, mà lão giả này hẳn là có 1.3 triệu cal. Dù lúc này đã tiêu hao nghiêm trọng, lực bộc phát tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với Vô Diện.
"Lão có thể giết mình!”
Phương Bình lần thứ hai cảnh giác! Có thể giết mình hay không, trong lòng Phương Bình vẫn có phán đoán tiêu chuẩn, lực bộc phát của đối phương mà mạnh hơn cực hạn của hắn, thì đối phương có thực lực giết hắn. Như hiện tại, cực hạn của hắn là 620 ngàn cal khí huyết. Nếu lực bạo phát của đối phương hơn 600 ngàn cal khí huyết, Phương Bình có thể sẽ bị lấy mạng trong chớp mắt. Chân Thần yếu nhất có khoảng 800 ngàn cal khí huyết, nếu khả năng khống chế sức mạnh hơn 80% thì có thể lấy mạng Phương Bình. Đương nhiên, Phương Bình cũng có thể chạy, nhưng đó là một chuyện khác.
"Mình phải cẩn thận mới được! Lão già này không dễ trêu!”
Khóe mắt Phương Bình lướt qua người đàn ông còn lại, thực lực của người này không khác mấy so với Vô Diện. Cường giả như vậy, e là không có thực lực tiêu diệt Phương Bình trong một chiêu. Như vậy, chỉ cần hao tổn đối phương, hắn sẽ có thể tiêu diệt được đối phương. Trong ba người này, người duy nhất có uy hiếp đến hắn chính là Trường Thanh Tử rồi. Nhưng mà thân phận bại lộ, bị ba người liên thủ vây giết, Phương Bình sẽ chết rất thảm. Phương Bình liếc nhìn Minh Nguyệt vẫn ngồi yên, bụi xám chưa hề bị đánh võ, cô gái này... Bây giờ chỉ còn mình và cô ta, có lẽ mình có thể nhân cơ hội tiêu diệt cô ta, sau đó cướp lấy Cửa Chúng Sinh, ra khỏi chiến trường không gian, mấy tên này không hẳn dám đuổi theo ra ngoài. Phương Bình thầm tính toán một trận, lúc này, Trường Thanh Tử và người đàn ông kia đã chuẩn bị rời đi. Song, bước chân Trường Thanh Tử hơi chậm lại, bỗng nhìn về phía Phương Bình, chậm rãi nói: "Vô Diện, đừng tùy tiện động vào Của Chúng sinh, tránh phiền phức không đáng có!"
Phương Bình không hé răng. Hắn không biết Trường Thanh Tử có ý gì, vì sao phải cố ý dặn mình, lẽ nào Vô Diện trước đây thường làm chuyện này? Nhưng hiển nhiên là không phải! Người đàn ông có vẻ hơi bất ngờ, liếc mắt nhìn Trường Thanh Tử, sau đó nhìn Phương Bình, nói: "Vô Diện, vật này là thứ mà Giáo Chủ cần, không thể tự ý động vào!"
Phương Bình lạnh lùng nhìn họ, cũng không đáp lời. Người đàn ông cười cười, cũng không để ý nữa. Thấy thế, Trường Thanh Tử cũng không nói gì, bước chân nhìn như chậm, nhưng chớp mắt đã đi được ngàn mét! Nhóm người Kỳ Huyễn Vũ đứng cách đây chỉ khoảng hơn 20 dặm, cách nhau chừng 10.000 mét, Trường Thanh Tử gần như chớp mắt đã gần đến nơi. Người đàn ông cũng nhanh chóng đi theo, không nói nữa. Bọn họ vừa đi, Minh Nguyệt cười hỏi: "Vô Diện, sao lại trêu chọc gì tới Trường Thanh tử rồi? Tên này khá thân với Hộ Giáo đại nhân, ngươi cẩn thận sau khi rời khỏi nơi này, hắn sẽ kể tội với Hộ Giáo đại nhân đấy...".
Phương Bình lạnh nhạt nói: “Bản tọa không trêu chọc hắn!”
Lời còn chưa dứt, xa xa, tiếng Kỳ Huyễn Vũ gầm dữ dội truyền đến!
"Kết trận!"
“Bọn ngươi là người phương nào?”
Giọng của Kỳ Huyễn Vũ vang vang, tuy cảnh giác như cũng không hề không chiến mà chạy. Phương Bình nhanh chóng cảm ứng được một cỗ khí tức mạnh mẽ! Khá tương tự với khí tức của Kỳ Huyễn Vũ, nhưng giống kiểu trộn lẫn một ít khí tức của những người khác hơn. Phương Bình đã từng thấy cường giả quân Thiên Mệnh dùng hợp kích chiến pháp để dung hợp năng lượng, nên cũng không quá bất ngờ. Nhưng trước đó Kỳ Huyễn Vũ không tham gia, lúc đó, Cơ Nam là chủ lực, tuy thực lực mạnh mẽ, nhưng cực hạn đại khái khoảng 500 ngàn cal mà thôi. Hiện tại, Kỳ Huyễn Vũ là chủ lực, khiến Phương Bình hơi bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận