Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2140: Chiến Thiên Cung (2)

Phương Bình cười nói: "Đừng lừa ta, ta không có ưu điểm gì khác ngoài năng lực cảm ứng nguy hiểm! Ngươi nói rõ ràng, chúng ta thẳng thắn với nhau, hai bên cũng sẽ thả lỏng được một chút. Ta không thích lòng vòng, Thụ huynh thấy thế nào?"
Huyết thụ im lặng trong chốc lát, dùng lực lượng tinh thần đáp lời: "Bộ tộc Huyết Thụ trừ tiểu yêu thì còn 18 yêu thực khác."
“Thực lực ra sao?” Phương Bình truy hỏi.
Huyết Thụ cân nhắc chốc lát: “Tính cả tiểu yêu thì tổng cộng có 9 vị cường giả bản nguyên, còn lại đều là cấp kim thân.”
19 cây yêu thực! Cùng một chủng tộc! Rất hiếm thấy.
19 yêu thực, 9 vị bản nguyên, tỷ lệ này rất kinh khủng.
Nói như vậy, tính cả cây yêu thực năm xưa bị giết thì nơi này vốn có 20 cây? Hay là năm xưa còn nhiều hơn như vậy, chỉ là năm đó chết hơi nhiều?
Phương Bình thử phán đoán sức mạnh của Huyết Thụ trước mắt, hắn không cảm ứng được rõ ràng, thực lực rơi vào khoảng bản nguyên chặng 6 hoặc 7, cũng không yếu. Nhưng nó là mạnh nhất hay là bình thường?
Phương Bình hỏi tiếp: "Thụ huynh, ngươi có tên tuổi không? Ngươi là thủ lĩnh của bộ tộc Đế Huyết Thụ?"
“Tiểu yêu tên là Đế Nhạc, cũng không phải là tộc trưởng bộ tộc Đế Huyết Thụ, vì năm xưa truy sát tộc trưởng bộ tộc Kiếm Thụ phản loạn, tộc trưởng... Bị thương trở về, đến nay chưa lành, vẫn đang bế quan tu luyện...”
Phương Bình nhìn quanh một vòng, phía sau Đế Cung giống như có một cánh rừng. Phương Bình chỉ vào bên đó, hỏi: "Bên kia là nơi các ngươi thường hay tu luyện sao?"
"Không sai, năm xưa, chủ nhân dựng một đạo trường ở đây cho chúng ta tu luyện, ban đầu, bọn ta cũng không phải là yêu…"
Cây cối không thành tinh, đương nhiên không phải là Yêu tộc.
Bộ tộc Đế Huyết Thụ ban đầu cũng không phải là yêu tộc chân chính, chỉ là cây cối bình thường, nhưng năm đó nhận ảnh hưởng từ thi thể cấp Đế, thu nạp không ít máu và năng lượng, sau này mới dần dần có linh trí, bắt đầu tu luyện, mới có bộ tộc Đế Huyết Thụ.
Phương Bình như một em bé tò mò với một vạn câu hỏi, hắn giơ tay chỉ vào trái cây trên thân nó, cười hỏi: "Đây là trái gì vậy?"
Huyết Thụ giống như không chịu nổi ánh mắt có ý đồ của hắn, thân cây hơi nghiêng qua một bên, một lát mới nói: "Chúng ta gọi là Đế Huyết Quả."
“Có tác dụng gì? Có thể cho chúng ta một quả nếm thử được không?”
“...”
Hỏi xin trái cây của yêu thực ngay trước mặt nó là một chuyện rất không lễ phép. Có một số yêu thực có thể lập tức trở mặt vì chuyện này.
Huyết Thụ bối rối băn khoăn, một lát sau mới đáp: "Đế Huyết Quả là quả năng lượng được kết ra từ năng lượng mà bọn ta hấp thu được từ thi thể cấp Đế, cũng là vị trí đạo quả của bọn ta, e là không thể tặng cho tôn khách, nhưng trong Đế Cung có vô số bảo vật…"
Phương Bình cười nói: “Đừng quá để ý, ta chỉ hỏi vậy thôi. À, bộ tộc Đế Huyết Thụ các ngươi hình như tồn trữ tinh hoa sinh mệnh không giống yêu thực bình thường đúng không? Có ẩn chứa một chút năng lượng của cường giả cấp Đế, có phải có tác dụng đặc thù gì khác không?"
Lần này, Huyết Thụ căn bản không đáp lời. Có một số câu hỏi dính đến bí mật tu luyện của bọn nó.
Phương Bình lẩm bẩm, nói: "Hấp thu sức mạnh của cường giả cấp Đế để trưởng thành, liệu có hấp thụ sinh mệnh bản nguyên của họ không? Bất tri bất giác, những cường giả bản nguyên cấp Đế này liệu có thể đoạt xá mấy con yêu thực này được không?
Có lẽ chuyện đoạt xá là chuyện không tồn tại.
Nhưng khi sinh mệnh bản nguyên thay đổi vị trí thì khác, nhục thân phù hợp với bản nguyên thì sẽ không bị bài xích lẫn nhau.
Ô, dường như đây cũng là một cách. Phải chăng những cường giả cấp Đế đã chết cũng có ý tưởng này?
Thụ huynh, bộ tộc Đế Huyết Thụ các ngươi có ai bị đoạt xá không?"
“...”
Huyết Thụ lần này không thể tiếp tục im lặng nữa, trả lời: "Tôn khách lo xa rồi! Đây là chuyện không thể, khi Đế Tôn tử vong, bản nguyên đã tán loạn, nếu không thì họ cũng sẽ không tử vong. Cái được lưu lại đến giờ chỉ là ý chí, nếu sinh mệnh bản nguyên vẫn còn thì sẽ không chết.
“Ừ, cũng đúng.”
Huyết Thụ có vẻ không quá kiên nhẫn, giọng điệu có phần hơi buồn bực, nó truyền âm nói: "Các vị tôn khách, Huyết Yêu không kéo dài được nhiều thời gian đâu! Các vị có thể tự đi lấy vật mà chủ nhân lưu lại, như vậy, nhiệm vụ mà chủ nhân giao cho bộ tộc Đế Huyết Thụ cũng hoàn thành, bọn ta cũng có thể bàn giao với chủ nhân.
Sau lần này, Đế Phần có lẽ không thể tiếp tục tồn tại… Có lẽ bọn ta sẽ rời khỏi Đế Phần. Chưa hoàn thành nhiệm vụ, bộ tộc Đế Huyết Thụ cũng không dám tùy tiện rời khỏi đây. Mong các vị thông cảm."
Phương Bình không để ý đến nó, nhìn về cung điện màu đỏ trước mặt.
Cung điện rất yên tĩnh! Không có bất cứ dấu hiệu nào của sự sống.
Từ trên cao nhìn xuống, thậm chí có thể nhìn thấy một số tình hình bên trong cung điện. Nói là cung điện, nhưng nó mang lại cho Phương Bình cảm giác nơi đây là một căn nhà cho người địa phương sinh sống, hắn như nhìn thấy có đồng ruộng, có đất trồng rau…
Cửa chính của cung điện đóng kín.
Mạc Vấn Kiếm mang cung điện này từ Thiên Giới về, cũng không biết là nhà của ai. Nhưng một loại bảo vật có thể cất vào cửa tam tiêu… Phải biết, không phải cái gì cũng có thể cất vào cửa tam tiêu.
Đồ được cất vào trong cửa tam tiêu đều là nửa hư nửa thực. Như thần binh hoặc vật hóa hình từ lực lượng tinh thần.
Tòa cung điện này ít nhất cũng có phẩm chất như một thần binh, ý là tính tổng thể!
Một thần binh khổng lồ như thế này, cao cấp hơn thần binh cung điện phi hành của Lê Án rất nhiều.
Phương Bình liếc mắt nhìn Vương Kim Dương, sắc mặt lão Vương lúc này trắng bệch, che ngực thở dốc, Lý Hàn Tùng đang đỡ hắn, không để hắn ngã từ trên không trung xuống.
Đi vào thì… nhất định phải đi vào! Nếu đã đến đây, Phương Bình cũng sẽ không bỏ qua cơ hội.
Nhưng mà Phương Bình không quá yên tâm về bộ tộc Đế Huyết Thụ này. Một đám yêu tộc uống máu lớn lên… lại dễ nói chuyện đến vậy sao?
Mạc Vấn Kiếm đã rời đi nhiều năm như vậy, chẳng lẽ nhóm yêu tộc này lại không động lòng với những bảo vật ở đây sao? Vì sao không lấy?
Nếu là do không dám, sợ… thì sợ mấy trăm năm thôi chứ. Bây giờ đã qua ngàn năm, nếu sợ thật thì… Hay thật ra Mạc Vấn Kiếm đã trên đường quay về, nên chúng nó không dám manh động?
Hay là, chúng nó không vào bên trong?
Nhưng 19 vị cường giả, 9 vị cấp chín toàn lực công kích cung điện cả ngày lẫn đêm, chẳng lẽ cung điện cũng không hề lay chuyển sao?
Nếu là như vậy thì tòa cung điện này chính là chí bảo!
19 vị cường giả không thể công phá, nếu có vật này trong tay, không nói đến những thứ khác, nếu có thể mang theo thì đây chính là pháo đài kiên cố nhất!
Phương Bình nghĩ đến rất nhiều chuyện, hắn truyền âm cho nhóm người phe mình: "Mọi người, bây giờ chúng ta có nên đi vào không? Chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình huống ở bên trong, mà bên ngoài còn có 19 vị cường giả! Không chỉ Đế Huyết Thụ, mà còn cả đám người đang bị giữ chân ở phía sau!
Nếu chúng ta đi vào mà bị vây ở bên trong thì chỉ có nước chờ chết. Mà xác suất bị bao vây cực cao!"
Lão Lý truyền âm nói: "Bọn ta nghe theo ngươi hết! Không thể tin bộ tộc Đế Huyết Thụ, nhưng chúng ta cũng sẽ không bỏ qua đồ vật ở nơi này! Theo những gì nó nói, bên trong có khá nhiều đồ tốt, có thể có bảo vật giúp trị liệu cho nhóm người Khổng Lệnh Viên…
À, trái cây của bộ tộc Đế Huyết hiệu quả như vậy sao? Ngươi có kinh nghiệm có hiểu biết, ngươi cảm thấy hiệu quả của trái cây kia như thế nào?"
"Cũng được, có lẽ có thể sánh với mấy loại quả như Phong Quả, nhưng chủ yếu là tăng cường khí huyết, tăng cường nhục thân, chứ không phải lực lượng tinh thần."
Phương Bình bây giờ có một bụng kiến thức thường thức của địa quật, quan sát một chút thì có thể đưa ra phán đoán sơ bộ.
Hiệu quả của Đế Huyết Quả hẳn là tốt hơn quả Kim Thân! Dù sao nó cũng là kết tinh năng lượng hấp thụ được từ thi thể cường giả cấp Đế!
Nếu cho cường giả cấp bảy ăn một quả, có lẽ có thể trực tiếp rèn xong xương sọ, trở thành cấp tám.
Nếu cho cấp tám ăn, cũng có tác dụng giúp đối phương rèn đúc kim thân.
Nhưng có lẽ không có quá nhiều trợ giúp với Phương Bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận