Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1496

Bốn người bùng nổ khí huyết và lực lượng tinh thần, liên hợp chống lại áp chế của uy thế.
Uy thế này tràn lan khắp Giới Vực, có lẽ bên ngoài cũng mơ hồ cảm nhận được.
Nhưng cũng vì áp lực bao trùm khắp nơi, không có tính nhắm vào, bốn vị võ giả cấp bảy hợp tác cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Qua đó, có thể cảm nhận được uy thế mạnh mẽ cỡ nào.
Cường giả cấp chín bạo phát uy thế, đừng nói là bao trùm một khu vực lớn như vậy, dù có nhắm thẳng vào cũng không thể ép chết cấp bảy. Nếu có thể đơn giản ép chết cấp bảy như vậy, năm đó Ngô Khuê Sơn gặp phải thành chủ thành Thiên Môn, có lẽ đã đi bán muối ngay từ đầu rồi.
Nếu cấp chín có thể ung dung đàn áp, chèn ép, áp đảo cấp bảy như vậy, chiến trường sẽ không còn là chiến trường cao cấp, mà sẽ là chiến trường cấp chín. Cấp bảy cấp tám vừa đến là bị ép chết, đánh đấm cái gì nữa.
"Tuyệt đối có thể so với sức mạnh của tuyệt đỉnh, thậm chí còn mạnh hơn!"
Mấy người đều có so sánh, uy thế này vô cùng mạnh mẽ, ít nhất không yếu hơn tuyệt đỉnh, đó là tối thiểu.
Bốn vị cấp bảy liên thủ mà chỉ có thể miễn cưỡng chống lại một ít uy thế bao trùm, mạnh mẽ quá đáng.
Bốn người khó khăn bay lên trời. Ngày thường, độ cao ngàn mét không là gì, chỉ cần một cái nháy mắt, nhưng lúc này, bốn người như bốn con sên bò lên từng mét một.
...
Bên ngoài Giới Vực, trên khu đất trống, sắc mặt của nhóm người Trần Diệu Tổ trầm xuống, có phần nghiêm nghị!
Uy thế bùng nổ và lan rộng, bên ngoài cũng cảm nhận được áp lực, đương nhiên, cách nhau một lớp kết giới, áp lực không lớn.
"Bọn họ bị phát hiện rồi!"
"Sẽ sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
"Nhị lão tổ, bọn họ sẽ không... Sẽ không chết ở bên trong chứ?"
"..."
Mấy ông bà lão này, có người tiều tụy vì lo lắng, có người hơi thấp thỏm.
Trần Diệu Tổ nhìn kết giới chằm chằm, từ lúc nồng độ năng lượng hạ thấp, tuy kết giới vẫn gợn sóng nhè nhẹ, nhưng không có dấu hiệu xuất hiện thủy triều năng lượng. Thủy triều năng lượng không tản ra ngoài, bên ngoài không thể nhìn vào bên trong kết giới.
Trần Diệu Tổ nhìn một lát, ông không nhịn được, thấp giọng mắng: "Mấy cái thằng này... Nếu tụi nó lấy đi năng lượng, ít nhất chúng ta còn có thể xem xét tình huống bên trong..."
Nếu thủy triều năng lượng bùng nổ, họ có thể nhân lúc sóng năng lượng chập chờn để xem xét tình huống bên trong.
Bây giờ hoàn toàn không nhìn thấy gì, cũng không biết nhóm người Phương Bình rốt cuộc còn sống hay đã chết.
Trần Diệu Tổ nói một câu, sắc mặt nghiêm túc, nhìn về con đường phía trước, nhẹ giọng nói: "Không biết tình hình của tụi nhỏ thế nào, chúng ta không cách nào biết, không đi vào được, cũng không có cách tiếp viện. Tiểu Thất, chuẩn bị sẵn sàng, người của Phong Vương sắp đến rồi..."
Sắc mặt mọi người nghiêm nghị, bà lão cắn răng nghiến lợi nói: "Lần này, nhất định phải làm thịt Phong Cửu Thành! Nhị tổ, xử lý được hắn, người của Phong Vương có đến thì chúng ta cũng không cần lo lắng nữa!"
Hấp thu vật chất bất diệt mà Phương Bình cho, thương thế trong 15 năm qua của nhóm người hầu như đã hoàn toàn khôi phục. Lực chiến lúc này tăng cao!
Dưới trướng Phong Vương còn 7 vị cấp chín, trong đó, Phong Cửu Thành là người mạnh nhất, tương đương với Trần Diệu Tổ.
Chỉ cần tiêu Diệt Phong Cửu Thành, dù 6 người còn lại đồng thời đến, bọn họ là phe phòng thủ, sẽ có ưu thế cực lớn.
Hai bên đường đều là vết vứt không gian, chiến đấu trên con đường nhỏ, nhóm người Trần Diệu Tổ có thể lùi về khu đất trống trước kết giới, có thể tận dụng và phát huy địa thế đến mức tối đa.
Trần Diệu Tổ hít sâu một hơi, nhìn về phía bà lão. Bà lão là võ giả cấp chín duy nhất, ngoại trừ ông.
Gọi là bà lão, nhưng trong mắt ông, bà ấy vẫn là một đứa trẻ.
Bà lão gọi ông là nhị tổ, bởi vì ông là con trai của Trần gia lão tổ. Mà bà lão là cháu gái của anh trai ông, gọi ông một tiếng ông ba cũng không thành vấn đề.
Trần Diệu Tổ liếc mắt nhìn bà lão, mở miệng nói: "Tiểu Thất, nếu lần này Phong Cửu Thành đến, ta sẽ cố gắng giữ hắn lại! Tiêu diệt Phong Cửu Thành, còn lại thì đành dựa vào các ngươi!
Đoạt lấy lệnh bài của bọn họ, sau đó... có thể về nhà rồi!"
Trần Diệu Tổ nói xong, quay đầu lại nhìn Giới Vực, hít sâu một hơi nói: "Nếu như tụi nhỏ đi ra, các ngươi nhớ hộ tống tụi nhỏ ra khỏi Tây Sơn địa quật..."
"Nhị lão tổ!"
Nhóm người bối rối, đấu tranh nội tâm... Nhị tổ chuẩn bị liều mạng, muốn chiến một trận giải quyết Phong Cửu Thành sao?
"Được rồi, cứ an tâm đợi đi!"
Trần Diệu Tổ không quan tâm bên trong Giới Vực xảy ra cái gì nữa, tình huống hiện tại cũng không cho phép ông được phân tâm.
Chờ một hồi, người của Phong Vương cũng không che lấp cái gì, trên thực tế, khí thế của cường giả cấp chín quá mạnh, khó mà che lấp được.
Còn chưa thấy bóng người, từ dưới chân núi đã có người lớn tiếng nói: "Trần Diệu Tổ, ngươi còn chưa chết cơ à? Sống dai thế!"
"Phong Cửu Thành, ngươi còn chưa chết, lão phu làm sao chết được!"
"Ha ha ha!"
Con đường nhỏ vọng lại tiếng cười to, tiếng cười ngày càng gần.
Phong Cửu Thành vừa đi tới, vừa đáp lời: "Trần Diệu Tổ, lần này, ngươi chắc chắn phải chết! Không chỉ là ngươi, mà còn bao gồm cả cường giả khác của Phục Sinh Chi Địa!
Ngươi làm rùa rụt cổ ở đây nhiều năm, e là còn không biết, những năm qua, Phục Sinh Chi Địa của các ngươi đã tử trận hơn 10 vị thần tướng!
Mà những vị thần tướng còn lại, lúc này có lẽ cũng sắp mất mạng rồi!
Tại vực Nam Thập Bát, Hòe Vương thống lĩnh 50 vị thần tướng, đang vây giết đám thần tướng còn lại của các ngươi, ha ha ha, Trần Diệu Tổ, nghe vậy, có tuyệt vọng không?"
Phong Cửu Thành cười to!
Vừa cười lớn, vừa cao giọng nói: "Chờ tiêu diệt các ngươi, bọn ta sẽ đến vực Nam Thập Bát săn giết những thần tướng khác của Phục Sinh Chi Địa... Không, bọn ta phải vào Phục Sinh Chi Địa, hủy diệt các ngươi!
Trần Diệu Tổ, hôm nay chính là giờ chết của ngươi!"
"Buồn cười!"
Trần Diệu Tổ hừ lạnh một tiếng, ngươi thật sự cho rằng ta ngu ngơ không biết gì sao? Trước đó, khi trò chuyện cùng Phương Bình, ông đã hỏi không ít chuyện.
Trước đây Phong Cửu Thành thường xuyên nói với ông, người nào tử trận, phe nào bị hủy diệt...
Đặc biệt là tin Dương gia lão tổ qua đời! Lúc đó, khi Phong Cửu Thành nói cho ông, ông và mọi người không tin. Nhưng Phong Cửu Thành thậm chí thề độc trên danh nghĩa của Phong Vương, chứng minh Dương gia lão tổ đúng là đã mất rồi.
Khi đó, nhóm người Trần Diệu Tổ rất bi quan, rất tuyệt vọng.
Nhưng hiện tại, theo lời của Phương Bình, Dương gia lão tổ đúng là đã qua đời, nhưng Nam Vân Nguyệt sắp đột phá tuyệt đỉnh.
Không chỉ như vậy, ở Thiên Nam địa quật, bọn họ tiêu diệt được mấy chục cấp chín, Ma Đô địa quật, Nam Giang địa quật cũng thắng trận lớn.
Ngay cả Vương Chiến Chi Địa, thế hệ trẻ tuổi của vùng cấm cũng bị tiêu diệt hơn nửa.
Nhân loại càng ngày càng mạnh, Hoa Quốc càng ngày càng mạnh.
Đặc biệt là nhóm thanh niên Phương Bình, hiện còn rất trẻ mà đều đã cấp bảy, họ chính là nhân chứng sống cho tất cả những thứ này.
Dưới tình huống và tin tức như vậy, Trần Diệu Tổ sao có thể sẽ bị Phong Cửu Thành lừa gạt?
Phong Cửu Thành muốn đả kích ông, mài mòn ý chí của ông, mơ mộng hão huyền.
"Buồn cười? Trần Diệu Tổ, ngươi thật đáng thương!"
Phong Cửu Thành cười ha ha nói: "Ngươi cho rằng ta đang lừa ngươi sao? Ta có cần phải làm như vậy không? Cha ta đã bàn với Hòe Vương, nếu lần này ngươi vẫn không chết, chờ cuộc chiến ở vực Nam Thập Bát kết thúc, thần tướng dưới trướng Hòe Vương sẽ đến nơi này tiêu diệt các ngươi!
Cùng lắm thì chia chác bớt một chút cho Hòe Vương là được.
Các ngươi quấn lấy bọn ta 15 năm, cũng nên kết thúc rồi!"
Trần Diệu Tổ không nói nữa, ông nghe Phương Bình nhắc đến cuộc chiến ở Tử Cấm địa quật.
Nhưng Phương Bình nói Hoa Quốc chiếm ưu thế, rốt cuộc là thật hay là an ủi ông, Trần Diệu Tổ không biết, cũng không muốn đoán.
Ông thà tin tưởng Phương Bình an ủi mình, cũng sẽ không tin tưởng Phong Cửu Thành, để hắn lung lay niềm tin của mình.
Ngay sau đó, bóng người Phong Cửu Thành xuất hiện trên đường.
Trần Diệu Tổ hơi nhíu mày, 4 vị cấp chín, 3 vị cấp tám!
Không ngờ lần này Phong Vương lại phái nhiều người đến vậy.
Phong Vương có 7 vị cấp chín dưới trướng, sản nghiệp cũng không ít, vương vực cần có người canh giữ, trong vương đình cũng cần có người ở lại, có lúc, cấp chín dưới trướng cũng phải nhận một số nhiệm vụ trấn thủ, ví như canh giữ Vương Chiến Chi Địa, đường nối Ngự Hải Sơn...
Đến 4 vị cấp chín, xem như bọn họ cũng dốc hết lực lượng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận