Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2577: Giảo Huynh, Tìm Được Ngươi Rồi! (3)

Thấy Côn Vương không nói lời nào, Giảo lại quát lớn: "Côn Vương, ngươi muốn làm trái ý Minh Đình đại nhân sao? Bây giờ trong Cấm Kỵ Hải này, đại nhân là người mạnh nhất, ai dám không theo, đừng trách đại nhân tự mình ra tay lấy mạng người đó!"
Nói xong, nó nhìn về phía Vân Mộc Chân Quân, nói: "Vân Mộc Chân Quân, Minh Đình đại nhân đã có lệnh, đảo Vân Sơn nhất định phải nhường ra một phần tiên đảo để yêu tộc tu luyện! Không những như vậy, đảo Vân Sơn còn phải tiến cống hàng năm cho đại nhân!"
Sắc mặt Vân Mộc Chân Quân tái xanh!
Tiến cống? Trừ năm xưa từng tiến cống cho Trấn Hải Sứ, bọn họ chưa từng tiến cống cho người khác. Hơn nữa, Vân Sơn Đế Quân là cường giả cấp Đế, hiện tại mặc dù đã rời đi, nhưng chưa có chết.
Minh Đình tuy mạnh, nhưng lão cũng không phải cấp Đế, hiện tại lại muốn đảo Vân Sơn tiến cống cho lão, thật không biết điều Giảo mặc kệ bọn họ nghĩ gì, lúc này, nó đã làm tốt chuẩn bị để chạy trốn bất cứ lúc nào. Chỉ cần những người này ra tay, nó sẽ lập tức chạy về cáo trạng, nói những người kia không chỉ không nghe lời, còn mắng Minh Đình Chân Quân chẳng là cái thá gì, muốn liên thủ diệt trừ lão...
Giảo đã nghĩ kỹ, sau khi trở về sẽ giật dây để bọn họ khai chiến, chết được ai thì chết, nó phải trục lợi đến khi trở thành tuyệt đỉnh rồi tính tiếp.
Làm tôi tớ cho người khác? Minh Đình Chân Quân cả nghĩ quá rồi!
Bản vương là yêu vương của vực Nam Thất, là hậu duệ Thiên Đế, thân phận cao quý không gì sánh được.
Bây giờ, Nhân Vương của Phục Sinh Chi Địa dương danh hải ngoại cũng là đầu bếp của nó.
Võ Vương, Trấn Thiên Vương có tiếng... đều đã từng sắc phong cho nó.
Giảo chưa quên, khi nó ở vực Nam Thất, đầu bếp từng làm lễ sắc phong cho nó, đó đều là nhân vật lớn, sắc phong nó làm vương giả.
Không những vậy, nó còn quen biết Thương Miêu, tuy con mèo kia không đáng tin cho lắm, nhưng cũng là cường giả, Giảo cũng được xem là thân thích của nó.
Với thân phận cao quý như vậy, sao có thể làm tôi tớ cho một võ giả tuyệt đỉnh được? Nhưng trước lợi ích trước mắt, bảo nó làm trâu làm ngựa cũng được. Nhưng hiện tại, những người này không muốn đánh, không được! Nó còn chưa thành tuyệt đỉnh, mấy người này phải tiếp tục đánh nhau đến chết mới được.
Giờ khắc này, Giảo hơi tiếc. Có lẽ nó nên đến Ma Đô một chuyến, không biết đầu bếp lúc này có thể đến vùng biển này không.
Ngoài biển này có rất nhiều thứ tốt!
Một mình nó không làm nên cơm cháo gì, nếu có thêm đầu bếp làm tay chân cho nó, có lẽ có thể làm một thương vụ lớn.
Dù nó hiện tại đang thống lĩnh rất nhiều Yêu tộc, nhưng đám yêu tộc hải ngoại này quá đần độn, chẳng có tí Q nào, bảo chúng nó chúng nó đánh đâu thì chúng nó đánh đó, nếu có thêm một nhân vật có chiến lực tuyệt đỉnh, phối hợp với trí tuệ tối cao của Giảo, có lẽ nó có thể trở thành bá chủ hải ngoại.
Giảo còn đang suy nghĩ, một người một yêu trên không trung đã xanh mặt, nhưng lại không ra tay như trong tưởng tượng của Giảo.
Vân Mộc Chân Quân hiện tại tiến thoái lưỡng nan, cũng không muốn tiếp tục chém giết, tránh để đảo Vân Sơn bị diệt.
Côn Vương thì biết vì sao Phong Điên đạo nhân lại muốn đình chiến.
Phong Điên đạo nhân từng đến ngoại vực, nó cũng đi, sắp tới sẽ nổ ra đại chiến với tà giáo, nếu bây giờ đánh nhau với tiên đảo hải ngoại thì không hẳn có lợi.
Biết thì biết vậy, lúc này nó sắp có được đảo Vân Sơn rồi, Côn Vương rất căm tức.
Song, dù căm hận trong lòng, Côn Vương cũng biết Phong Điên đạo nhân cực kỳ quan tâm chuyện của tà giáo, nếu phát sinh xung đột với đối phương lúc này, với tính tình của Phong Điên đạo nhân, có lẽ sẽ liều chết với nó.
Sắc mặt Côn Vương cũng khó coi, tuy nhiên, không ra tay.
Thấy vậy, Giảo có hơi buồn bực.
Bị ép đến mức này, mà các ngươi cũng có thể nhịn? Tuyệt đỉnh hải ngoại sao chẳng có tí quyết đoán nào vậy, hợp tác đi đánh Minh Đình Chân Quân đi chứ! Các ngươi không khai chiến, bản vương đi đâu tìm thi thể tuyệt đỉnh để ăn bây giờ.
"Có nên khiêu khích thêm một chút không?"
"Nhưng nếu khiêu khích quá mức, bọn họ quay sang giết mình thì sao, thế chẳng phải xui xẻo ư?"
Giảo hơi buồn bực, lần này làm sao bây giờ.
Tiến thoái lưỡng nan!
Nó không dám chắc nên cũng không dám làm bừa. Nếu lúc này có tuyệt đỉnh chống lưng, thì nó sẽ có đủ can đảm để chọc điên hai vị tuyệt đỉnh trước mặt này.
Trong lúc Giảo phiền muộn.
Phương Bình lại nhìn con Kim Giác Thú ở phương xa kia, không xác định, tự lẩm bẩm: "Đây là Giảo ư?"
Cảm giác khá giống! Giáp vàng, một sừng, rất giống Giảo.
Nhưng khí thế kia mạnh mẽ hơn Giảo vừa vào cấp chín nhiều, cách xa như vậy, Phương Bình cũng cảm thấy rất mạnh, e là sắp trở thành tuyệt đỉnh rồi.
"Là Giảo sao? Nó lại còn thống lĩnh nhiều yêu tộc như vậy... ' Phương Bình nhìn mấy trăm yêu tộc vây quanh Giảo, trong đó có khoảng một nửa là cấp chín, hắn cũng chấn động.
Con chó này làm sao làm được? Sống ở Cấm Kỵ Hải có vẻ không tệ!
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, chó lớn có tài ngoại giao, lúc ở Giới Vực, nó đã tạo quan hệ và sống khá tốt ở Giới Vực. Bây giờ sống được ở Cấm Kỵ Hải cũng không phải là chuyện gì khó tưởng tượng cả.
"Quả là gái hồng lâu!" Phương Bình cảm khái, chó lớn có thể trở thành yêu tộc cấp cao, hắn có nên lợi dụng một chút hay không?
Hắn vẫn đang buồn rầu, đến Thiên Vân Đạo cũng chưa chắc có cơ hội lẻn vào.
Nếu có chó lớn ở đây thì... Có cơ hội rồi! Không chỉ như thế, chó lớn làm thủ lĩnh yêu tộc, thần tộc Thủy Lực cũng ở đây, có lẽ mình có thể bắt đầu bố cục ở hải ngoại Ánh mắt Phương Bình lấp lóe, hải ngoại!
Cấm Kỵ Hải là điểm mù của nhân loại, nơi này xảy ra cái gì, nhân loại rất khó biết. Khi tin tức truyền tới thế giới loài người, e là chuyện đó đã sớm kết thúc rồi.
Nhưng nếu nhân loại có căn cứ trong biển, có lẽ sẽ có tài nguyên quý hiếm không ngừng cung cấp cho nhân loại, cũng có lượng lớn thi thể yêu thú bị chế tạo thành thần binh.
Không những vậy, ngay cả chuyện Thiên Phần giả, chuyện tà giáo, thế lực ở hải ngoại cũng sẽ biết đầu tiên...
Càng nghĩ, Phương Bình càng động lòng.
Phải liên hệ chó lớn mới được!
Còn nữa, nếu tà giáo có thi thể Thiên Cẩu, mang theo chó lớn, có lẽ cũng sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Nghĩ tới những thứ này, Phương Bình lập tức thu lại hơi thở. Yêu cá mập dưới chân còn cho rằng Phương Bình đã đi rồi, nó ngẩng đầu, kết quả nhìn thấy vẫn lơ lửng trên đầu nó, kém chút nữa nó bị hù chết!
Còn ở đây!
nghĩ người này là Nhân Vương, cường giả tuyệt đỉnh như hắn mà muốn thu lại hơi thở với yêu thú cấp Nó không tám như nó, nó không phát hiện cũng là chuyện bình thường.
Phương Bình không có thời gian quan tâm đến nó, lực lượng tinh thần bắt đầu tràn ra tứ phía. Hắn cũng đã chuẩn bị xong tâm tình.
Ngay sau đó, trong đầu Giảo bỗng nhiên vang lên âm thanh quen thuộc, và cả tình cảm vô hạn. "Giảo huynh, cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi, không uổng công ta đánh đổi nguy hiểm, bỏ bê đại cục nhân loại tìm ngươi! Thương Miêu bỏ mặc ngươi không quản, mấy ngày qua ta lo lắng không thôi, Giảo huynh không sao là tốt rồi, không có chuyện gì là tốt rồi, ta cuối cùng cũng có thể an tâm!" Phương Bình mếu máo gần như muốn khóc, chó lớn, ngươi có cảm nhận được không? Vì tìm ngươi mà ta phải đánh đổi biết bao nhiêu thứ Mà giờ khắc này, Giảo bối rối!
Đầu bếp đến rồi? Tới tìm mình ư? Vì đi tìm mình mà không thèm quan tâm Phục Sinh Chi Địa?
Chuyện này... Làm cho yêu quá cảm động, tuy cảm giác có gì đó sai sai!
Giảo cứng người!
Đầu bếp đến rồi, đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, vừa nghĩ tới đầu bếp, đầu bếp đã xuất hiện.
Chuyện này khiến yêu kinh ngạc quá!
Nhất là chuyện đầu bếp trèo non lội suối, vạn dặm xa xôi tìm đến mình, càng làm cho Giảo không biết có nên vui mừng hay không.
Chỉ là... Đầu bếp có lòng hảo tâm như vậy sao?
Đây không phải là lần đầu tiên Giảo bị lừa, nó cảm thấy lời đầu bếp nói không hẳn là thật.
Nhưng nếu không đến tìm nó thì đầu bếp đến Cấm Kỵ Hải làm gì?
Nó vẫn còn đang suy tư, trong đầu lại vang lên tiếng của Phương Bình: "Giảo huynh, kia hai vị tuyệt đỉnh định gây bất lợi cho ngươi sao? Ngươi đi mau đi, ta lập tức chạy tới chém giết bọn họ đến cùng, ngươi là đồng minh của ta, không cho phép người khác bắt nạt ngươi!"
Nghe vậy... Giảo hơi cảm động.
Hai tuyệt đỉnh đó! Đầu bếp nói đánh là đánh ư?
1742 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận