Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2894: Thu Phục Lòng Người (3)

Chương 2894: Thu Phục Lòng Người (3)Chương 2894: Thu Phục Lòng Người (3)
Rất nhanh, Phương Bình âm thầm tới gần nơi xảy ra chiến đấu.
Chém giết!
Ở trong vườn thuốc nhỏ đang nổ ra một cuộc chiến.
Vườn thuốc có kết giới bảo vệ, e là năm đó đã bị phá hủy rồi, vườn hoa hơi tàn tạ, nhìn như mới đào từ dưới đất lên.
Rất đông Chân Thần đang chém giết lẫn nhau.
Phương Bình nhìn thấy người quen. Có Nhân tộc tham dự!
Phía Nhân tộc, dẫn đầu là Chiến Thần của Thiên Đường Chư Thần, người đàn ông vạm vỡ, quơ búa lớn, đang điên cuồng đánh về phía vị cường giả cận Đế.
Phía Hoa Quốc, cũng có mấy vị tuyệt đỉnh.
Những người khác gần như không có tâm trạng đối đầu, lập tức thi nhau xé rách hư không trốn chạy. Kể cả phía nhân loại, mấy người Chiến Thần cũng lập tức co cẳng chạy!
Đối diện, là người đến từ các thế lực khác, có địa quật, cũng có thiên ngoại thiên, còn có mấy vị đến từ tiên đảo hải ngoại, trên 10 người.
Rút đao đánh bản nguyên!
Đồng thời, Phương Bình rút đaol
Phương Bình quan sát một lúc, đột nhiên tấn công, đánh ra một chưởng!
Răng rắc... tiếng đại đạo đứt gãy giống như từ hư không truyền ra, lát sau, chưởng của Phương Bình hạ xuống, đập nát người vị cường giả cận Đế đang giao chiến với Chiến Thần.
Nam Vân Nguyệt, Ngô Xuyên, còn có Thẩm Hạo Thiên - lão tổ nhà họ Thẩm đều ở đây. Phe nhân loại, tổng cộng 7 vị cường giả tuyệt đỉnh.
Chuyện Phương Bình tiến vào, thật ra bọn họ cũng biết, trước đó phía lối vào nổ ra đại chiến, động tĩnh rất lớn, bọn họ đều nhận được tin tức.
Mọi người dừng bước.
Nhìn thấy Phương Bình, họ đều có chút ngơ ngác.
"Là ta!" Phương Bình khẽ quát một tiếng, từ trong bóng tối đi ra.
Trước kia, trước mặt hắn, đám Ngô Xuyên rất khoe khoang, bây giờ nhìn xem, ta tùy tiện đánh chết một tên cận Đế, hỏi ngươi có sợ hay không?
Phương Bình vẻ mặt hờ hững, nhưng trong lòng thì mừng thầm.
Tròn mắt chưa?
Nhưng Phương Bình... dễ dàng đánh chết một vị cận Đế.
Phương Bình thản nhiên, giống như không nhìn thấy ánh mắt đờ đẫn của bọn họ, tùy ý nói: "Đi ngang qua, tiện tay đánh chết, đừng để ý nha? Mấy ngày qua, đánh chết hơi nhiều Thánh Nhân và Đế Tôn, lúc nãy quên không nương tay..."
Chiến Thần liếc mắt nhìn Phương Bình, lại nhìn vị cường giả cận Đế bị đánh chết, mặc dù cảm thấy tên nhóc này nói chuyện khiến người ta ganh ghét, nhưng vẫn cười nói: "Nghe nói ngươi ở bên ngoài giết Thánh Nhân, là thật?”
Tuyệt đỉnh của năm thánh địa còn lại không quá quen với Phương Bình. Nhưng họ từng nghe nói, Phương Bình của Hoa Quốc, hơi ham công danh, tính cách nông nổi, thường thích khoe khoang.
Trong đám người, mấy vị tuyệt đỉnh khác cũng dở khóc dở cười.
Ngô Xuyên trợn mắt há mồm, ngươi nhất định phải bổ sung câu này sao, ngươi muốn nói cái gì?
Bây giờ mới có dịp trải nghiệm.
Phương Bình cười nói: "Cũng tạm, trước đó định giết Thiên Vương rồi đi vào, đáng tiếc, bị người ta ngăn cản, sư phụ của tên đó quá mạnh mẽ, cường giả chí tôn phá tám, nên không thành công."
Ngô Xuyên buồn bực, trong đám người, cũng chỉ ông thân với Phương Bình nhất, nhịn không được hỏi: "Sao lại để mấy tên đó chạy mất?"
"Thân phận địa vị không giống nhau..." Phương Bình cảm khái nói: "Giết mấy tên thì không sao, nếu giết nhiều, gây ra động tĩnh lớn, đám Thiên Vương kia đều sẽ tới tìm ta kiếm chuyện. Người ở chỗ cao, thân bất do kỷ, nếu là trước kia, giết thì giết.
Nhưng bây giờ... không phải còn có không ít Thiên Vương ở đây sao?
Đấn cấp độ này của chúng ta, giết quá nhiều tuyệt đỉnh cũng dễ bị người bao vây tấn công..."
"Trời ơi, thôi!" Ngô Xuyên quát lớn một câu, có chút bất đắc dĩ.
Sao nghe mấy câu này của ngươi lại khó chịu như thế chứ?
Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng lại có chút bi ai, khi đi vào, ông vừa chứng đạo tuyệt đỉnh, không khỏi đắc ý. Khi đó, Phương Bình còn chưa phải tuyệt đỉnh.
Không, ngày đó Phương Bình vừa lên cấp 9.
Thế mà chớp mắt một cái, Phương Bình cũng bắt đầu giao đấu với Thiên Vương.
Phương Bình cười đắc ý, nói: "Rời khỏi nơi này trước, phòng cường giả chạy đến!"
Dứt lời, Phương Bình đánh ra một chưởng, đánh tan kết giới của vườn thuốc nhỏ, ôm đi một số thiên tài địa bảo trong vườn thuốc.
Hơn mười phút sau, ở một chỗ thung lũng không biết tên, hai bên trao đổi tình báo.
"Chiến Vương và Tư lệnh Lý đều đã lên cấp Đế Tôn... tốc độ thật nhanh!”
Phương Bình vui vẻ hứng, hai vị này thành Đế, trước đó Trấn Thiên Vương không nhắc đến, đến bây giờ hắn mới biết.
Trên thực tế, hai người đó cũng lười nhắc đến, nói mấy chuyện này với kẻ đồ Thánh trong chớp mắt không có ý nghĩa.
Vừa dứt lời, lão tổ nhà họ Thẩm cười khổ nói: 'Đừng nói nữa! Sau khi thành Đế, tên nhóc Tưởng Thiên Minh đó đã đến tìm chúng ta nhiều lần, lần nào đến cũng chế giễu chúng ta, nói chúng ta già cả sắp xuống lỗ rồi... giờ bọn ta sợ nhìn thấy hắn lắm!"
Phương Bình bật cười, sau đó nhìn về phía Thẩm Hạo Thiên, lấy làm lạ nói: "Thẩm lão tổ, có phải ngài bị thương quá nặng hay không? Sao mấy ngày nay, cảm giác không hề tăng sức mạnh, ta thấy bộ trưởng Trương tăng lên rất nhanh..."
Dứt lời, nhìn vê phía Nam Vân Nguyệt, bổ sung: "Bộ trưởng Nam cũng tiến bộ không chậm, lão lão Ngô hình như như cũng mạnh thêm một chút... Ngài là thế nào..."
Thẩm Hạo Thiên và lão tổ nhà họ Trần là người khai sáng Tân Võ.
Sao cảm giác hai vị này dường như không hề thay đổi gì. Phương Bình thật cảm thấy rất lạ.
Nhân tộc mạnh mẽ, mấy người này dù không đi đạo Nhân Vương, nhưng làm cường giả khai sáng thời đại này, ít nhiều sẽ có một chút ảnh hưởng. Không tính khí vận, Nhân tộc chỉ cần nhớ hai vị này, đại đạo của bọn họ ít nhiều sẽ có một chút cảm ngộ.
Thẩm Hạo Thiên liếc nhìn hắn, nghĩ một chút rồi nói: "Bình thường, đạo của chúng ta, dù sao không phải đạo chính của Tân Võ, năm đó Tân Võ thay đổi niên hiệu, cũng có một chút xung đột với lý tưởng của chúng ta... Mấy năm nay, chỉ có thể nói xung đột đó dần dần suy yếu, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn trở thành một thể với Tân Võ.”
Thẩm Hạo Thiên lắc đầu nói: "Các ngươi sinh ra ở Tân Võ, trưởng thành ở Tân Võ, cho nên không có loại xung đột lý tưởng này. Mà chúng ta thì khác, dù sao có chút không giống, cho nên lý tưởng Tân Võ và chúng ta vẫn là nảy sinh một chút xung đột... Trên thực tế, khi khai sáng Tân Võ, chúng ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, hiện, Tân Võ đã hoàn toàn khác lúc khai sáng.”
Bọn họ tuy là người khai sáng Tân Võ, nhưng năm đó không nghĩ nhiều như vậy. Chỉ hy vọng nhân loại có thể sinh ra một ít cường giả, chia sẻ một chút áp lực mà thôi.
Nào biết được sẽ biến thành dáng vẻ như hiện tại.
Phương Bình đã hiểu, nhanh chóng cười nói: "Vậy cũng không sao, Thẩm lão tổ, hiện ngài không có cách nào tiến bộ?"
"Có lẽ thế..." Thẩm Hạo Thiên thở dài một tiếng, có đôi khi, con đường tu luyện, cũng không phải nói kiên nhẫn là được, ba trăm năm qua, ông không tiến bộ được là bao.
"Vậy nếu có thể thành Đế... và tương lai có lẽ không cách nào tiến bộ, Thẩm lão tổ có hứng thú với điều này không?”
Thẩm Hạo Thiên nhìn hắn, những người khác cũng thi nhau nhìn vê phía Phương Bình.
Phương Bình tính toán một chút, trong Bản Nguyên của mình còn 4 đại đạo cấp Đế, trước đó có 5 đại đạo, Minh Đình đã đổi lấy một cái, hiện tại chỉ còn lại 4 đại đạo cấp Đế.
Đại đạo cường giả, Phương Bình giết được người, nhưng khó lòng lưu lại.
Hắn giết cường giả, thường là chặt đứt đại đạo, làm gì còn đại đạo để lưu lại, nếu không chặt đứt đại đạo, cũng rất khó nhanh chóng giết địch, như vậy, Phương Bình cũng không rảnh mà nghĩ cách lưu lại đại đạo, độ khó rất lớn, nhiều năm như vậy, Khôn Vương cũng chỉ thu được mấy đại đạo mà thôi.
4 đại đạo cấp Đế, cần phải là tuyệt đỉnh mới có tư cách thay đại đạo, bằng không cấp 9 bình thường sẽ lập tức bị khí bản nguyên bóp nát.
Lão tổ nhà họ Thẩm mãi không thể tiến bộ, Phương Bình cảm thấy thay thế, có lẽ cũng là chuyện tốt.
"Thành Đế..." Ánh mắt lão tổ nhà họ Thẩm sáng rực, tóc hoa râm hơi bù xù, nhìn về phía Phương Bình, vội vàng nói: "Có thể làm được sao?"
"Có thể, nhưng cần một chút thời gian để thích ứng, hơn nữa tương lai tiến bộ rất khó, một đại đạo hoàn toàn mới, ngài chưa chắc có thể nhanh chóng thích ứng..."
"Không sao cả!" Thẩm Hạo Thiên vui mừng nói: "Có thể có thực lực cấp Đế là được! Ngươi xem cái tên béo Tưởng Thiên Minh kia đi, hắn không phải cũng thay đại đạo hay sao? Cũng không thấy hắn có vẻ gì là xấu hổ, dựa vào thực lực mà đi là được! Còn về tương lai... giờ ngay cả cấp Đế cũng không thể tiến vào, nói gì đến chuyện tương lai."
Nghe vậy, Phương Bình cũng không nói nữa, thấy những người khác cũng chăm chú nhìn mình, cười nói: "Ở đây, Thẩm lão tổ có thể thử một chút, Chiến Thần tiên bối, nếu có hứng thú cũng có thể thử một chút... Những người khác thì thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận