Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1854: Nội Vực Ngoại Vực

"Nếu Giảo đại vương không ý kiến, vậy thì hợp tác vui vẻ!" Phương Bình nói xong, đưa tay cười nói: "Theo quy tắc của nhân loại, chúng ta nên thực hiện lễ nghi, nào, bắt tay một cái!"
Giảo hơi nghi ngờ nhìn Phương Bình, thấy Phương Bình đưa tay, nó suy nghĩ một chút… cuối cùng đưa móng vuốt ra.
Phương Bình thầm nín cười, cảnh này có khác gì chơi với chó đâu? Lúc chơi với chó, cũng dạy nó bắt tay, chính là tư thế này.
Bắt tay với Giảo một lát, Phương Bình nghiêm mặt nói: "Giảo đại vương, ta vẫn muốn nói thêm một câu cuối cùng! Nếu muốn làm đồng minh với nhân loại, lúc này không ra tay, nhân loại cũng không có ý kiến! Nếu lại như lần trước, đại vương không toàn lực, mọi người cũng không ngốc, đến lúc đó, nhất định sẽ có tuyệt đỉnh ra mặt làm khó đại vương!
Phương Bình có thể giúp đại vương một hai lần, không thể giúp đại vương bốn năm lần…
Trước khi đại vương thành Chân Vương, nếu đã lựa chọn thì đừng nên do dự, nếu không, kết cục của đại vương sẽ ra sao, Phương Bình không dám hứa!"
"Yêu tộc nhiều như vậy, cấp chín không ít, lẽ nào không có yêu tộc cấp chín muốn liên minh với nhân loại? Có chứ! Nhưng đại vương có biết vì sao chúng ta lại chọn ngươi không?
Bởi vì ta! Vì Phương Bình quen biết đại vương, lần này, nếu đại vương khiến Phương Bình khó xử, đại vương sẽ mất đi tình hữu nghị của Phương Bình, sẽ mất đi sự hữu nghị của các vị cường giả tuyệt đỉnh!
Nhà họ Phương cũng là gia đình giàu có, Phương Bình ta là nhân vật quan trọng, nếu bị đại vương liên lụy… Xin lỗi, cho ta nói thẳng, vì kế thừa gia nghiệp nhà họ Phương, ta sẽ chấm dứt tình hữu nghị với đại vương!"
Giảo đăm chiêu, nhanh chóng gật gù, ra vẻ kiên định! Yên tâm, lần này ta xuất toàn lực.
Cũng không đánh cấp chín, chỉ đánh cấp bảy cấp tám mà thôi, chỉ cần cấp chín không đến, Chân Vương không vào ngoại vực, bản vương không sợ!
Đạt thành thỏa thuận với Giảo, Phương Bình cũng thở phào nhẹ nhõm. Trừ phi Giảo đổi ý giữa chừng, nếu không, chuyện này ổn thỏa.
Hơn nữa, sự góp mặt của Giảo không mang tính quyết định chiến cuộc, chỉ là hỗ trợ, nếu không thể cướp khoáng của những thành trì kia thì thật ra cũng không sao.
Nhưng vẫn nên đề phòng một chút, lần này, phải đề phòng yêu tộc làm loạn.
Ma Đô địa quật còn có hai đại cấm địa, Bách Thú Lâm và sa mạc Vạn Nghĩ, thêm vào Giới Vực là 3 chỗ. E là có đến 15 yêu tộc cấp chín phân bố ở ba chỗ này.
Một khi những yêu tộc này tham chiến với vực Nam Thất thì hơi phiền.
"Phải cân nhắc chuyện của yêu tộc! Việc này cũng nên tính toán đâu ra đấy, làm tốt chuẩn bị toàn diện mới được."
Phương Bình âm thầm tính toán, bàn tay theo bản năng sờ đầu Giảo.
Giảo hơi bất mãn, muốn gào lên… suy nghĩ một chút, thôi nó nhịn. Thôi không gào! Nhưng nó vẫn không hài lòng! Sờ đầu nó như vậy khác nào không nể mặt nó, không nên tùy tiện sờ đầu Giảo.
"Gào!" Giảo thấp giọng kêu một tiếng, đừng có sờ, không dễ chịu.
Phương Bình cúi đầu nhìn Giảo, thật ra Giảo không nhỏ, nhưng hình như nó biết biến thân to nhỏ khác nhau.
Phương Bình nhớ, lúc chiến đấu, cơ thể nó to lắm, hiện tại, nó không cao lắm, chỉ khoảng 2 mét, hiện đang ngồi xổm, Phương Bình vẫn có thể sờ đầu nó.
Phương Bình cũng bất đắc dĩ, tự ngươi ngồi xổm giống y chang chó, ta thuận tay thì ta sờ đầu chứ sao, ngươi không vui cái gì! Ta mới là người không vui đây này!
Mẹ nó chứ, làm gì có đầu con chó nào cứng như vậy, thật cấn tay, khó chịu! Mọc lông mềm mại một chút được không?
Không quan tâm đến Giảo, Phương Bình suy nghĩ một chút rồi nói: "Giảo đại vương… Mà thôi, gọi đại vương hoài nghe có vẻ không thân thiết lắm. Sau này ta gọi ngươi là Tiểu Giảo nhé, nghe vậy thân hơn.
Tiểu Giảo à, ngươi mới đến Giới Vực, có thể thuyết phục bao nhiêu yêu tộc? Ngoài ra, Giới Vực có bao nhiêu yêu tộc, ngươi biết không?"
Bị gọi là "Tiểu Giảo" khiến Giảo hơi bất mãn, nó phát hiện hôm nay đầu bếp nói chuyện khiến nó cảm thấy không quá thoải mái. Nhưng bây giờ nó phải cầu cạnh đầu bếp, thế là Giảo quyết định không tính toán mấy thứ nhỏ nhặt này.
Trước hết cứ theo chân đầu bếp đã, đợi đến khi đột phá Chân Vương, thiên hạ rộng lớn, mình muốn đi đâu thì đi.
"Gào gào..."
"Ngươi nói yêu tộc nơi này rất ngu?"
"Gào gào!"
"Hơn trăm yêu tộc cao cấp... Hơn trăm là bao nhiêu?"
Toán học của Giảo có lẽ không được học đến nơi đến chốn, Phương Bình cũng phát hiện vấn đề này, nó chỉ biết một đống, một bầy, rất nhiều… không cho được con số cụ thể!
Phương Bình cạn lời, với chỉ số thông minh này mà ngươi còn muốn chia của với ta sao?
Đến lúc đó, ngươi đếm được 12 mỏ khoáng không?
Thấy toán học của nó không ổn, Phương Bình cũng không ngại, suy nghĩ một chút nói: "Ngươi dùng lực lượng tinh thần miêu tả những yêu tộc đã gặp qua đi, hẳn là ngươi cũng biết chúng có hình dáng ra sao, miêu tả sơ bộ hình dáng cũng được, để ta xem nơi này có bao nhiêu yêu tộc."
Lần này, Giảo nghe hiểu, nó nhanh chóng dùng lực lượng tinh thần miêu tả.
Phương Bình nhìn từng hình ảnh, ánh mắt nhanh chóng lộ ra vẻ nghiêm túc!
Ma Đô Giới Vực rất không bình thường. Nơi này có 6 yêu tộc cấp chín.
Phải biết, Giới Vực đúng là rất dài, nhưng cũng rất hẹp. Giới Vực chật hẹp này thế mà lại tụ tập 6 vị yêu tộc cấp chín, không ít chút nào!
Cấp tám nhiều hơn, Giảo miêu tả một chút, Phương Bình đếm được, có 30 con!
Cấp bảy quá nhiều, bản thân Giảo cũng không nhớ rõ, miêu tả một hồi, nó hơi không kiên nhẫn, có chừng hơn trăm con, nó miêu tả mãi không xong, cuối cùng mệt quá, nghỉ luôn, không miêu tả nữa, nói chung là nhiều.
Đến lúc này, Giảo lại rống lên.
"Không cần quan tâm cấp bảy, cấp tám cũng không mạnh bằng nó, yêu tộc cũng luôn tuân theo quy luật cá lớn nuốt cá bé, không mạnh bằng nó… Nó đều có thể khống chế được.
Về phần 6 vị yêu tộc cấp chín, e là phải tiêu diệt một hai đối tượng mới được.
Tiêu diệt một hai đối thủ cho Giảo nuốt chúng nó, đột phá cấp chín, nó mới có thể đứng ngang hàng với người yêu tộc cấp chín kia, có thêm mình làm chỗ dựa, nó có thể đàm phán với mấy con yêu tộc cấp chín rồi."
Phương Bình phân tích ý của Giảo, suy nghĩ của Giảo khá đơn giản.
Trên thực tế, yêu tộc đều có suy nghĩ rất đơn giản.
Cấp bảy cấp tám không cần phải để ý đến, tiêu diệt mấy con yêu tộc cấp chín, giết gà dọa khỉ, mấy con yêu tộc còn lại cũng không ngốc, sẽ chọn thỏa hiệp.
Phương Bình cảm thấy kế hoạch này còn thô sơ quá, suy nghĩ một chút rồi nói: "Nhưng vậy đi, Giảo đại vương, chúng ta vờ như không gặp nhau nhé! Giới Vực là địa bàn của Ma Võ, ta sẽ xuất hiện yêu cầu nhóm yêu tộc này thần phục, đối phương chắc chắn sẽ không muốn.
Ta sẽ mượn cớ tiêu diệt vài tên để lập uy, đến lúc đó, ngươi đứng ra làm người hòa giải… Ngươi hiểu người hòa giải là gì không?
Nghĩa là, nhờ có ngươi mà ta không giết yêu tộc nữa! Chúng ta là người quen, là bạn cũ, hiện tại các ngươi đến chiếm địa bàn của ta, ta muốn lấy lại địa bàn, không đồng ý thì ta sẽ tiêu diệt hết!
Ngươi đứng ra hòa giải mâu thuẫn hai bên, nói chỉ cần giúp ta làm một vài chuyện, ta sẽ nhường lại địa bàn cho mọi người cùng ở…
Vậy nhé, làm vậy khá đơn giản, ngươi cũng không cần lo lắng nhóm yêu tộc cấp chín kia không nghe lời."
Giảo trợn to hai mắt! Thật vi diệu! Có thể làm như vậy sao? Không cần ra tay?
Đầu bếp nghĩ được thật nhiều kế! À không, đầu bếp tốt ghê, tất cả đều đã sắp xếp xong, như vậy ta cũng không cần dùng máu tanh trấn áp yêu tộc.
Giảo vội vàng gật đầu! Cái này đáng tin!
Phương Bình lại sờ đầu nó, ngươi khờ ghê, ta đánh giá cao ngươi rồi, chút kế hoạch đó mà ngươi còn khâm phục như vậy, ta tự thấy xấu hổ khi gài ngươi.
À, không, ta có gài ngươi đâu!
Phương Bình thầm cảm thán: "Theo ta có lợi cho ngươi quá. Mới đó mà sắp đột phá cấp chín rồi! Nếu không có ta, ngươi không có hy vọng đột phá cấp chín. Khi xong chuyện, có lẽ ta sẽ khiến ngươi trở thành Yêu Vương của một vực, ngươi lời quá trời.
Chậc, chó ngáo, ngươi quá lời rồi."
Phương Bình cảm thán, đây chính là lựa chọn sáng suốt.
Tiếp theo, cũng đến lúc mình nên thể hiện thực lực. 6 yêu tộc cấp chín, nếu đồng thời đối phó thì hơi khó. Nhưng nơi này ít khoáng, yêu thực không nhiều, yêu thú chiếm đa số, trong 6 yêu tộc cấp chín thì có 5 con yêu thú, 1 yêu thực!
Mà lại là yêu thực không có tinh hoa sinh mệnh nữa chứ! Yêu thực như vậy không mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận