Toàn Cầu Cao Võ

Chương 654: Chuyên gia đâm chọt (2)

Xe là chiếc xe buýt lớn.
Các đạo sư không đi cùng bọn họ, sau khi xuống máy bay các đạo sư đã tự mình rời đi, dành thời gian cho người trẻ tuổi.
Đám người Phương Bình lên xe, Hàn Húc cũng theo lên xe, thấy Lăng Y Y cũng muốn lên xe, Hàn Húc không do dự nói: “Lăng học tỷ, hay là chị cùng đi với những trường khác đi...”
“Ý gì?”
Lăng Y Y bất mãn nói: “Tôi muốn đi xe này đấy, cậu còn không cho tôi lên xe à?”
Hàn Húc bất lực, lần sau lần sau có đánh chết tui cũng không đi cùng với người phụ nữ này, xin thề!
Lăng Y Y cũng mặc kệ cậu, lên xe liền ngồi đối diện Phương Bình, trừng mắt chằm chằm vào cậu.
Phương Bình thản nhiên tự đắc, cũng không khó chịu, còn cố ý liếc nhìn ngực của cô. Lăng Y Y nổi giận ngay tại chỗ.
Tần Phượng Thanh ngồi bên cạnh cười haha nói: “Lăng đệ ngực nhỏ, nghe nói cô không thể vào đội chủ lực?
“Tần Phượng Thanh!”
Răng của Lăng Y Y sắp bị cắn vỡ rồi, cô nắm chặt quyền, mặt đỏ lên vì tức giận, nổi điên nói: “Cậu gọi tôi là gì?”
“Lăng đệ ngực nhỏ, cô nghe nhầm sao?”
Tần Phượng Thanh nhếch miệng cười nói: “Thật đáng thương, tuổi thì trẻ, chậc, nhớ lúc đó, cô cũng là miễn cưỡng theo kịp trình độ với Tần Phượng Thanh tôi, nhưng không ngờ bây giờ lại sa sút như vậy, ở phía sau tôi ăn rắm...”
“Cậu còn dám nói một cậu nữa, không cần đợi đến thi đấu, bây giờ tôi liền đánh chết cậu!”
Lăng Y Y tức muốn bể phổi, trong lòng không ngừng rống lên mình phải kiềm chế, mình phải kiềm chế!
Tần Phượng Thanh vẫn còn muốn khiêu khích, nhưng bị Phương Bình đá nhẹ một cái, còn nói nữa thật sự sẽ đánh nhau đó.
Tần Phượng Thanh bĩu môi, sau đó lại cười nói: “Lăng… học muội, tên Lý Hàn Tùng sao không đến?”
Lăng Y Y hừ một cái, khinh thường nói: “Cậu không đủ tư cách để hỏi!”
Về việc gọi mình là Lăng học muội, mặc dù vẫn khiến cô bất mãn, nhưng Tần Phượng Thanh là một tên lông bông, cô đã quen biết từ trước, lại còn giảo hoạt, còn không biết là ai quấn lấy ai, người của Ma Võ còn khó dây dưa hơn cô.
“Xí!”
Tần Phượng Thanh khinh bỉ nói: “Lý Hàn Tùng cũng chỉ ỷ vào cái đầu cứng học được Thiết Đầu Công, nếu không tôi sớm đã chém chết cậu ta rồi.
Có bản lĩnh kêu cậu ta tới, tôi không tin đầu của cậu ta lại cứng hơn đao của tôi.”
Lăng Y Y cũng không nói dóc với cậu ta, Ma Võ còn khốn kiếp hơn Kinh Đô nhiều, không có chút phong độ nào, bây giờ cô xem như đã phát hiện rõ rồi.
Nghe nói người phương Nam nhẵn nhặn, người phương Bắc hơi lỗ mãng.
Phương Nam có thân sĩ, phương Bắc có hào hiệp.
Nhưng ở Ma Võ và Kinh Võ, hình như ngược lại.
Võ giả của Kinh Võ nho nhã bao nhiêu thì Ma Võ lại càng giống xã hội đen bấy nhiêu.
Thấy Lăng Y Y không để ý đến Tần Phượng Thanh, Phương Bình cười một cái nói: “Y Y...”
“Đừng có gọi thân mật như vậy!”
“Lăng học… muội...”
Lăng Y Y trừng mắt nhìn cậu, hai chúng ta ai lớn ai nhỏ chắc trong lòng cậu cũng biết?
Phương Bình dường như không nhìn thấy sự bất mãn của cô, vẫn nở nụ cười nói: “Em thực lực cấp bốn trung kỳ cũng không yếu hơn so với cấp bốn cao kỳ khác, vì sao lần này không thể vào đội chủ lực, Lý Hàn Tùng chèn ép em à?”
Lăng Y Y như tìm được nơi phát tiết, tức giận nói: “Còn không phải là do tên khốn kiếp nhà cậu hại!”
“Phương Bình nhíu mày nói: “Điều này có liên quan đến tôi? Y Y, không được nói lung tung!”
“Hừ!”
Lăng Y Y bụng đầy bất mãn, không phải do cậu thì do ai.
Theo lời Lý Hàn Tùng, cô rất dễ kích động khi gặp Phương Bình, vì đề phòng cô gặp phải Phương Bình nên cho cô vào đội dự bị trước đã, thật ra cũng như nhau cả, lúc cần thiết, cô cũng không tùy hứng.
Chủ yếu là đề phòng khí thế đi xuống, vì dù sao Lăng Y Y cũng từng bại trước Phương Bình, đó là một minh chứng chứng minh Kinh Võ thua Ma Võ.
Lý Hàn Tùng không người bên ngoài nghĩ đến điều này, nên mới bảo cô vào đội dự bị.
Phương Bình thấy cô không trả lời, lại nói: “Lý Hàn Tùng đột phá đến cấp năm chưa? Tôi vẫn muốn so tài cùng cấp với anh ta, để anh ta thấy rõ hiện thực, nếu như anh ta sợ tôi mà lựa chọn đột phá thì quá tiếc.”
“Chỉ bằng cậu?”
Lăng Y Y hừ một tiếng, đột nhiên nghĩ tới điều gì, cau mày nói: “Đỉnh cấp bốn rồi?”
“Gần như vậy.”
“Gần như vậy là ý gì?”
“Nói ra sợ đả kích chị.” Phương Bình cười haha nói: “Lúc đó hai chúng ta đồng cấp, nhưng chưa được bao lâu, tôi sợ làm tổn thương đến tự trọng của chị.”
Lăng Y Y: “...”
Lần này thật sự tổn thương tự trọng rồi!
Tần Phượng Thanh đổ thêm dầu vào lửa nói: “Tôi cũng không nói tôi đã đột phá cấp bốn cao kỳ, bằng không cậu cũng bị tổn thương lòng tự trọng!”
Lăng Y Y tiếp tục cắn răng, cậu vừa mới để lộ mình là cấp bốn cao kỳ rồi!
Lăng Y Y bị đâm chọt hết lần này đến lần khác, Hàn Húc bên cạnh dứt khoát nhìn phong cảnh không nói vào.
Đỉnh cấp bốn… cấp ba cao kỳ.
Cậu thật sự không yếu!
Năm hai là cấp ba cao kỳ, với tốc độ này thậm chí cũng không chậm hơn Vương Kim Dương của Nam Giang bao nhiêu.
Nhưng đối mặt với tên này... tháng một năm 2009, cậu đồng cấp võ giả đỉnh cấp một với cậu ta.
Nhưng hiện nay, mới hơn 10 tháng mà thôi!
Hàn Húc thật sự như lời Lăng Y Y nói, thật sự sa sút.
Cùng là võ giả tôi cốt ba lần, thật quá đả kích người mà.
Lúc này hai người đều hơi hối hận, sớm biết thế đã không lên xe này.
Phương Bình không tiếp tục châm chọc bọn bọ mà nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khẽ thở dài nói: “Thật đáng tiếc.”
“Đáng tiếc cái gì?” Lăng Y Y vừa mở miệng hỏi, liền cảm thấy hơi hối hận, sao phải hỏi tiếp.
“Haizz, Kinh đô là địa bàn của các cậu, Ma Võ cướp đi danh hiệu Đệ Nhất Võ Đại hơn 80 năm của các cậu, không đáng tiếc sao được? Thua ở Ma Đô thì vẫn có cái cớ, là ở sân khách, nhưng ở sân nhà mà thua thì thật đáng tiếc.”
“Phương Bình, cẩn thận gió to đau đầu lưỡi!”
“Nói thật đó, đừng tranh hơn thua.” Phương Bình cười nói: “Cố gắng bảo vệ hạng hai, chứ đừng để trường trường quân đội Đệ Nhất thắng, nếu không thì thật mất mặt, trường quân đội Đệ Nhất thành lập muộn hơn các cậu một chút.”
Lăng Y Y quyết định không thèm để ý đến cậu nữa, Hàn Húc cũng ngậm miệng không nói.
Phương Bình chính là cố ý gây chuyện!
Thật ra Phương Bình cảm thấy mình không cố ý gây sự, chỉ là có lòng tốt nhắc nhở một cậu mà thôi, dù sao đây cũng là địa bàn của Kinh Võ, nếu ngay cả hạng hai cũng không bảo vệ được vậy thì thật sự rất mất mặt.
...
Đám người Ma Võ lên xe đi chưa được bao lâu.
Tại sân bay Kinh Đô.
Vương Kim Dương dẫn theo mấy người xuống máy bay, thấy bên ngoài sân bay có rất nhiều phóng viên liền thả khí huyết chấn nhiếp không cho các phóng viên đến gần.
Các phóng viên cũng mạnh dạn chụp được vài tấm ảnh, sau đó tự động rời xa.
Võ giả Nam Giang tạo cảm giác không dễ chọc, vẫn là võ giả phương Bắc tốt hơn, nhìn đám người của Bắc Cương Võ Đại bị quấn đến bây giờ vẫn chưa đi được.
Về phần mấy người của Bắc Cương Võ đại có u oán thế nào thì cũng không liên quan đến bọn họ.
Mềm sợ cứng, cứng sợ nhão, Bắc Cương Võ Đại cứ muốn giả vờ giả vịt, bị quấn lấy cũng đáng đời.
...
Khi người của Kinh Võ tới tiếp đón, Vương Kim Dương vừa đi vừa nói: “Những người khác đều tới hết chưa?”
“Ma Võ, trường quân đội Đệ Nhất, trường quân đội Cửu Châu, Bắc Cương Võ Đại... những trường này đều đến rồi, trước mắt chỉ còn mấy trường chưa tới nữa thôi.”
Nói xong, sinh viên của Kinh Võ suy nghĩ một lát rồi nói: “Vừa nãy hình như Ma Võ và trường quân đội Đệ Nhất có chút xung đột...”
“Ồ, Phương Bình chủ động kiếm chuyện sao?”
Vương Kim Dương cười một tiếng, người của Kinh Võ lắc đầu nói: “Điều này thì không rõ nhưng người của trường quân đội Đệ Nhất rất tức giận, sắc mặt của đội trưởng Diêu cũng rất nghiêm trọng, thực lực Ma Võ không yếu, hội trưởng Vương đừng để bọn họ khiêu khích...”
Vương Kim Dương bật cười, thích thú nói: “Kinh Võ đừng chơi trò này, vô vị, nếu thật sự gặp phải, lẽ nào Vương Kim Dương tôi sẽ nhường?”
Người của Kinh Võ cũng không để ý, cười ha ha nói: “Hội trưởng Vương đừng hiểu lầm, chúng tôi không có ý đó, chỉ là không thuận mắt có người quá khoa trương, Ma Võ gần đây không thèm để ai vào mắt...”
“Vẫn là nhìn thực lực nói chuyện, có thực lực, kiêu ngạo một chút cũng là đương nhiên.” Vương Kim Dương mỉm cười một cái, khẽ lắc đầu.
Khi lên xe, Lam Vô Phong trong đội nhỏ tiếng nói: “Vòng đầu tiên gặp Ma Võ là tốt nhất...”
Vương Kim Dương trừng mắt nhìn cậu ta, thản nhiên nói: “Cậu đánh Trần Văn Long thế nào?”
Lam Vô Phong lập tức ngậm miệng.
Đấu với Trần Văn Long thì cậu ta nhất định không phải là đối thủ rồi.
Vương Kim Dương thấy cậu ta không lên tiếng, mới khẽ nói: “Vòng đầu tiên tốt nhất là không nên chạm mặt với Kinh Võ, Ma Võ và trường quân đội Đệ Nhất nếu không thì đừng mơ vào top mười trường danh tiếng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận