Toàn Cầu Cao Võ

Chương 718: Tiêu diệt cấp sáu

Tên võ giả cấp sáu phía Đông thấy vậy cũng hơi kinh hãi, lần này cũng không gọi thêm người tới nữa, mà bực bội đi truy sát đám người Vương Kim Dương!
Truy sát mấy người này còn khỏe hơn nhiều so với bên kia!
Thực lực của cường giả Phục Sinh Chi Địa quả nhiên dũng mãnh!
Nhưng lúc này, Vương Kim Dương bọn họ cũng bắt được cơ hội, ba người chạy điên cuồng thục mạng ra bên ngoài, căn bản không giao thủ với võ giả địa quật.
Lý Hàn Tùng bị xem là tấm khiên, bị hai người kia bỏ lại phía sau che chắn, công kích của võ giả phía sau cũng toàn do Lý Hàn Tùng chống chọi lại.
Phương Bình đang trà trộn vào trong đám người truy sát thấy vậy cũng thấy hơi tội Lý Hàn Tùng, hai người kia thật không phải là người tốt gì.
Phương Bình vừa chạy theo truy sát vừa quay đầu lại nhìn một cái.
Ở xa xa, đám người lão Lý đang ra sức chém giết.
Nhưng kiếm của lão Lý vẫn chưa rút ra!
Phương Bình lại nhìn về phía chân trời, tiếng nổ tung vẫn liên tục không ngừng! Mà chói mắt nhất không phải là trận đấu của cấp chín mà là bốn ánh sáng màu vàng kim kia, chói lọi như bốn mặt trời, trong đó một mặt trời hơi ảm đạm u ám, đang bị ba mặt trời khác vây xung quanh.
"Tư lệnh Chu..."
Trong mắt Phương Bình lộ ra một tia nôn nóng, Chu Định Quốc lấy một đánh ba đã không địch lại.
Lão Lý đã sớm nói phải chém chết tên cấp tám, nếu cứ tiếp tục như thế này, e là sắp tìm cơ hội xuất thủ rồi!
Hít sâu một hơi, Phương Bình quát lớn một tiếng: "Tạp cổ!"
Nói xong nhanh chóng truy sát ba người Lý Hàn Tùng!
Đồng thời truy sát cùng cậu còn có hơn chục tên cường giả cấp bốn cấp năm cộng thêm một tên cường giả cấp sáu.
Xung quanh còn có một đám giáp sĩ bao vây chiến khu, nhưng thực lực không mạnh.
Trong chớp mắt đã bị đám người của Vương Kim Dương đánh bay!
Nhưng bên ngoài cũng không phải không có cường giả, ngay sau đó, một luồng sóng năng lượng cường đại thoáng hiện, chỗ này còn có một tên cấp sáu!
Lập tức, hai tên cấp sáu, mười mấy tên cấp năm cùng với hơn hai mươi tên võ giả cấp bốn tạo thành đội truy sát, nhanh chóng truy sát ba người bọn họ!
...
"Thôi chết rồi!" Tần Phượng Thanh vừa chạy như điên vừa thấp giọng mắng: "Thật là quá xem trọng chúng ta rồi!"
Cậu mới là cấp bốn mà thôi, nhưng bây giờ ở đây cấp bốn cũng sắp trở thành rau cải trắng rồi.
Một đám cấp năm còn có tới hai cấp sáu. Vương Kim Dương không biến sắc quàng tay lên vai cậu ta, thấp giọng nói: "Đa số đều là võ giả dân gian, thực lực bình thường, võ giả quân đội chỉ có đằng sau, cái tên cấp sáu vừa mới đuổi tới mới là đúng là võ giả quân đội, đợi chút nữa chạy được mấy chục mét rời khỏi chiến khu thì phản kích giết bọn họ!"
"Hai tên cấp sáu..."
"Phương Bình vẫn còn ở đó!"
Ánh mắt Vương Kim Dương lóe lên tia khác thường, thằng nhóc này tài thật vậy mà cũng trà trộn vào được!
Có Phương Bình ở đây có lẽ có thể hố chết toàn bộ kẻ địch.
Võ giả trung cấp, cũng không phải vô dụng, chiến trường lần này tập trung khoảng một ngàn võ giả trung cấp, những võ giả thế hệ trước dũng cảm không sợ chết, lúc này đã đánh chết được hơn trăm người rồi!
Nếu như bọn họ cũng hố chết những cường giả đang đuổi theo này vậy thì địa quật tổn thất rất nặng nề.
Những võ giả địa quật này dễ đối phó hơn nhiều so với Ma Đô.
Ở Ma Đô, võ giả địa quật dù sao cũng chém giết với nhân loại rất nhiều năm rồi, đã đủ tàn nhẫn đủ gian xảo.
Nam Giang địa quật mới mở, võ giả ở đây sát khí không nặng, cho dù là cấp sáu cũng không tạo quá nhiều áp lực cho Vương Kim Dương mấy người bọn họ.
Võ giả địa quật không giống như nhân loại, chính chiến khắp nơi.
Trong đám người Phương Bình, dù Phương Bình là người có kinh nghiệm chiến đấu ít nhất, nhưng cũng từng tham gia đại chiến, công kích thành trì của địa quật, đã từng thấy máu tanh, e là còn nhiều kinh nghiệm hơn so với những võ giả địa quật ở đây.
Nghe thấy Phương Bình cũng có ở đó, mắt Tần Phương Thanh liền sáng lên!
Đúng, Phương Bình vẫn còn trong đám người đó, chút nữa biết đâu thật sự có thể đấu lại những tên đó!
...
Mấy phút sau, nhóm ba người Tần Phượng Thanh đã chạy được hơn chục mét. Mà mấy tên võ giả địa quật đang truy giết phía sau không hề có suy nghĩ muốn từ bỏ.
So với những tên võ giả Phục Sinh Chi Địa không thông thuộc ở đây, bọn họ mới là chủ, nghĩ muốn chạy thoát trên địa bàn của họ nào có khả năng đó!
Lúc này hai tên võ giả cấp sáu đã tập trung lại, tên võ giả cấp sáu trước đó truy sát bọn họ không mặc áo giáp, hiển nhiên không phải là võ giả quân đội.
Lúc này, hắn đối với tên võ giả quân đội vừa mới đuổi tới, cũng khá nịnh nọt lấy lòng.
Vừa truy đuổi vừa cười nói: "Chiến Tướng Liễu Mộc, mấy tên này cảnh giới không cao, thực lực không yếu, bắt sống hay là giết?"
"Nếu có thể bắt sống thì tốt, bắt không được thì giết!"
Giọng nói của Chiến Tướng Liễu Mộc cực kỳ lạnh lùng, giọng điệu cũng không quá ôn nhu, một tên võ giả cấp sáu còn lại vẫn chưa có bất kỳ dấu hiệu tức giận nào, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, có chút thổn thức nói: "Phục Sinh Chi Địa cường giả quả nhiên không ít, may mà chúng ta sớm có chuẩn bị!"
Chiến Tướng Liễu Mộc vẫn không thèm để ý hắn ta, chỉ nhìn chằm chằm ba người phía trước.
Lúc này, tốc độ của ba người dần dần chậm lại.
Mà Phương Bình chạy sau cách bọn họ không xa, lỗ tai giật giật, địa quật bên này quả nhiên đã sớm nhận được tin tức. Tin tức của bọn họ do trung tâm truyền ra sao?
Hoặc có thể nói, mở ra đường không gian thật sự do bọn bọ khống chế?
Hiện tại, tiếng giao chiến phía sau dần dần yếu, Phương Bình bọn họ đã thoát khỏi trung tâm chiến khu.
Phía trước, Tần Phượng Thanh ba người bọn họ cũng đã dừng lại, các võ giả truy sát chạy tới vây quanh ba người bọn họ.
Hai vị cường giả cấp sáu từ trên cao nhìn xuống, cũng không nhiều lời, hai người cũng không đứng nhìn rồi để những võ giả cấp bốn cấp năm đánh trước.
Gần như chỉ trong chớp mắt, vòng vây được hình thành, hai người chia nhau đánh về hướng Vương Kim Dương và Lý Hàn Tùng.
Còn lại Tần Phượng Thanh cấp bốn, cậu ta là mục tiêu của những người khác!
Mười mấy tên cấp năm và hơn chục tên cấp bốn chỉ giết một tên cấp bốn thì không có bất kỳ khó khăn nào!
Tần Phượng Thanh bây giờ không còn cười đùa cợt nhả nữa, nhìn thấy Vương Kim Dương và Lý Hàn Tùng bị chia ra đánh với hai vị cường giả cấp sáu, đã bộc phát toàn lực, cắn răng một cái, cậu nhấc đao lao vào trong đám người!
Phương Bình không vội vàng giúp Vương Kim Dương bọn họ, trong khoảnh khắc Tần Phượng Thanh lao vào giết, lực lượng tinh thần của Phương Bình lập tức bộc phát, chấn nhiếp mấy tên xung quanh Tần Phượng Thanh!
Ở đây không có cường giả đỉnh cấp sáu cũng không có cường giả cấp cao! Phương Bình bộc phát lực lượng tinh thần nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, mấy người kia còn chưa biết xảy ra chuyện gì liền bị Tần Phượng Thanh chém làm hai!
Tần Phương Thanh cũng sững sờ trong giây lát nhưng xuống tay không chậm chút nào, cậu ta lập tức biết là do Phương Bình giở trò!
Lần này Tần Phượng Thanh kích động quát to một tiếng, đại đao chém ánh lên lực lượng khí huyết mãnh liệt!
Phương Bình trà trộn ở xung quanh, lực lượng tinh thần cũng không ngừng bộc phát, ngay cả không hề bộc phát, nhiều cường giả cấp bốn cấp năm như vậy, cậu rất khó chấn nhiếp, lúc này Phương Bình chính là làm nổ những lực lượng tinh thần này!
Lực lượng tinh thần nổ tung mới chấn nhiếp được những tên võ giả cấp bốn cấp năm này!
Tần Phượng Thanh đại phát thần uy, trường đao như sấm sét chém xuống, gần như là một đao một người, trong chớp mắt đã chém hơn chục người!
Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh, rất nhanh khiến đội ngũ vây giết của địa quật có chút hỗn loạn.
Một tên cấp bốn có thể mạnh như thế sao?
"Chuyện gì vậy?"
"Che giấu thực lực?"
"Tất cả cẩn thận!"
"..."
Đám người nhốn nháo nói vài câu, hơi cảnh giác nhìn Tần Phượng Thanh.
Lực lượng tinh thần của Phương Bình chỉ nhắm vào riêng lẻ vài người, Tần Phượng Thanh bổ đao cũng cực kỳ nhanh nên những tên này còn chưa phát hiện ra, cho dù có phát hiện ra cũng chưa chắc sẽ tin.
Nếu như thật sự ở đây có cường ngoại phóng lực lượng tinh thần thì những tên này không thể giết được vì đối phương ít ra cũng là đỉnh cấp sáu.
"Nhanh lên!" Chính lúc đám người đó đang cảnh giác, Phương Bình quát khẽ một tiếng, là dùng ngôn ngữ địa quật nhưng là đang nhắc nhở Tần Phượng Thanh đừng lề mề nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận