Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2991: Trở Về (3)

Chương 2991: Trở Về (3)Chương 2991: Trở Về (3)
Trong đại sảnh, tất cả đều đứng ngồi ngổn ngang, ai cũng lười biếng, chẳng muốn tuân theo quy củ gì. Chiến Vương nhìn Tưởng Hạo vài lần, mấy lần muốn mở miệng, nhưng đều không lên tiếng, tình trạng này cũng kéo dài đã lâu.
Trương Đào nhìn lướt qua hai người, nở nụ cười, mở miệng nói: "Nhớ lại mấy năm trước, Nhân tộc chúng ta, trừ Trấn Thiên Vương, ngay cả một vị cấp Đế cũng không có, bây giờ chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, cường giả Nhân tộc như mây, ta cũng cảm thấy mừng rỡ..."
Chiến Vương trực tiếp ngắt lờ: "Nói mấy chuyện này làm gì, bây giờ Nhân tộc vẫn đang gặp nguy hiểm, mừng cái gì mà mừng."
Trương Đào bật cười: "Bực bội thì đừng có xả lên ta, việc nhà của ngươi, tự mình giải quyết."
"Ta làm gì có việc nhà nào cần giải quyết!" Chiến Vương bĩu môi, chẳng thèm nói.
Chuyện của Tưởng Hạo, ông hiện không muốn nhắc tới, nếu Mạc Vấn Kiếm đã tử trận, thì xem như Mạc Vấn Kiếm đã hoàn toàn chết đi, biến mất trong thế gian này, Tưởng Hạo... là hậu duệ của ông, không nói cũng được.
Trong lúc bọn họ đang trò chuyện, Phương Bình mang theo Thương Miêu đi vào, tiện tay ném Thương Miêu sang một bên, cũng không thèm quản nó.
Thương Miêu rơi xuống đất, lăn một cái, tiếp tục nằm úp sấp, cũng không nói gì. Bên kia, Lâm Tử thấy cảnh này, mí mắt co giật.
Chiến Vương cười nhạo nói: "Chắc là sợ bị hai người các ngươi bày mưu tính kế nên mới trốn, bị thương, lão mà bị thương gì? Một quyền đánh bay cường giả phá tám, lão già vô lương tâm, nếu bạo phát sớm hơn, lão Trần cũng sẽ không phải chất..."
Trước đây tính tình của nó khó ở vô cùng, bây giờ bị Phương Bình chà đạp như thế cũng không dám phản kháng. Nếu cô cô còn sống, thấy Phương Bình ném Thương Miêu ra ngoài như ném bao cát, cũng không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Phương Bình nhìn một vòng, hỏi: "Lý lão quỷ không tới hả?"
"Giữ hình tượng chút coi nào!" Lão Trương quát lớn một câu, cũng không quản nhiều, nhanh chóng nói: "Tình hình Tam Giới, định hướng tương lai, Nhân tộc đối phó..."
Phương Bình không quan tâm những chuyện đó, hắn chắp tay với mọi người, tìm một chỗ ngồi xuống, ngáp một cái nói: Hôm nay họp cái gì?"
"Lão nói lão bị thương, đi chữa thương rồi." Lão Trương lắc đầu.
Con mèo này thật sự biến thành mèo nhà rồi!
Phương Bình bất ngờ nói: "Trấn sư thúc?"
Trương Đào lắc đầu: "Đừng nói những thứ vô dụng này, ông ấy không xuất toàn lực, e là cũng có lý do riêng. Huống hồ, khi đó nếu thật sự vô địch, e là tất cả Thiên Vương trung lập đều sẽ theo phe đối địch. Ông ấy có mạnh tới đâu cũng không thể đối phó tất cả bọn họ, có lẽ hậu quả sẽ càng bết bát."
Lâm Tử nghe thấy thế cũng giải thích một câu: "Tình huống Tam Giới có chút phức tạp, Trấn sư thúc không xuất toàn lực là vì có kiêng ky. Bây giờ Thiên Vương xuất hiện rất nhiều, phá tám cũng bắt đầu hoạt động nhiều hơn, ông ấy mới dám ra tay... Nếu năm xưa ra tay không cân nhắc hậu quả, Trấn sư thúc sẽ gặp nạn..."
Lý Chấn hơi nhíu mày, cũng không nói gì.
Lâm Tử trầm giọng nói: "Tam Giới này không đơn giản như vậy! Từ vạn năm trước, các cường giả đỉnh cao đã bắt đầu bày trận, những kẻ tham gia vào kế hoạch đó, không một ai yếu hơn Trấn sư thúc. Tam Giới vẫn đang duy trì cân bằng, các thế lực của Tam Giới, có mạnh có yếu, nhưng đến tận bây giờ vẫn không có phe nào triệt để chết sạch.
Phương Bình nhe răng, bối phận này đúng là quá cao, cũng đồng nghĩa với việc ông ấy đã rất già.
Trương Đào không để ý chuyện này, hơi nhíu mày nói: "Gặp nạn? Chúng ta đã nhìn thấy thực lực của ông ấy, cường giả chí tôn phá tám cũng chẳng phải đối thủ của ổng, nạn gì mà nạn..."
Lâm Tử cười nói: "Sư tôn của Trấn sư thúc là Dương Thần tiền bối, Dương Thần tiền bối năm xưa cũng từng chỉ điểm cô cô ta, cũng chính là Linh Hoàng. Khi còn bé, Trấn sư thúc từng đến cung Linh Hoàng, ta từng gặp ông ấy, nên vẫn luôn gọi là sư thúc..."
Đây không phải trùng hợp, mà là điều tất nhiên. Có người đang duy trì tình thế này, bọn họ chắc chắn sẽ không cho phép người khác nhúng tay vào kế hoạch của bọn họ, thay đổi thế cuộc, phá hoại trận thế.
Lâm Tử có chút tức giận nói: "Nếu trước khi đi, cô cô không nhờ ta chăm sóc ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ quan tâm đến ngươi sao? Trận chiến ba ngàn năm trước, ta vốn không muốn tham gia, năm đó, mục tiêu của ta là sơ võ, không cho sơ võ ra ngoài Tam Giới."
"Lấy Miêu Cung của bổn miêu đi đánh nhau, không biết xấu hổi" Thương Miêu bỗng nhiên nói thâm một câu, sau đó tiếp tục nằm sấp ngủ.
Lâm Tử suy nghĩ một chút, nói: "Có khả năng này! Mấy năm qua, ta đi khắp Tam Giới, ở Biển Khổ một quãng thời gian rất dài, ba ngàn năm trước, ta từng tham gia trận chiến hủy diệt thần triều Địa Hoàng..."
Phương Bình nhíu mày nói: "Có người ẩn núp trong bóng tối? Có thể đối phó Trấn Thiên Vương?"
Lâm Tử dở khóc dở cười: "Ngươi giữ thần khí có tác dụng gì? Lãng phí! Huống hồ năm đó ta tham chiến, cũng có liên quan đến ngươi."
Có lẽ Trấn sư thúc cũng biết chuyện này nên mới không dám thể hiện quá mức, bằng không, hôm nay Nhân tộc có còn tồn tại hay không, cũng khó nói."
Lâm Tử nói xong lại nói: "Nhưng khi đó lại có tin đồn, nói phân thân Địa Hoàng muốn giết Thương Miêu..."
Thương Miêu lại thâm nói: "Ai cũng muốn giết mèo, mèo ăn hết cơm nhà các ngươi hay gì!"
Lâm Tử có chút bất đắc dĩ: "Ngươi bớt nói vài câu được không? Trước đây cũng không thấy ngươi nói nhiều như vậy! Giết ngươi... cũng tại ngươi! Ngươi đắc tội nhiều người như vậy, cô cô đi rồi, ai không muốn giết ngươi?
Ba ngàn năm trước, có tin tức truyền ra, nói Địa Hoàng muốn cải tạo trời đất, tái tạo Tam Giới, chỉ cần giết ngươi, bản nguyên rung chuyển, sẽ tạo ra thiên biến, có lẽ thời cơ sẽ xuất hiện...
Ta vốn cũng không quan tâm, nhưng rất nhanh có tin tức truyền đến, nói Thiên Cẩu chết trong Thiên Phần. Khi đó, ta đã phát hiện có gì đó không đúng, Thiên Cẩu vừa chết, con mèo này chắc chắn sẽ có chuyện, cho nên mới tới Địa Giới.
Ta lấy đi Miêu Cung, ẩn núp trong bóng tối, lúc đại chiến bạo phát, phân thân Địa Hoàng bị vây công, vô cùng nguy hiểm, ngươi cho rằng hắn sẽ ngồi yên chờ chết sao?"
Lâm Tử nói: "Ngày ấy, hắn thật sự muốn đi tìm ngươi, giống với tin tức mà ta nghe ngóng được, e là muốn giết ngươi, muốn thử xem có thể nghịch chuyển thế cuộc được hay không. Năm đó ngươi bị tập kích, Khôn Vương mượn cơ hội, tiến bộ một quãng đường dài, không ít người biết, khi đó phân thân của Địa Hoàng... Hắn là Hồng Vũ, đại khái có thực lực phá bảy đỉnh phong.
Nếu hắn giết được ngươi, bản nguyên rung chuyển, cửa ngăn đạo có lẽ cũng sẽ rung chuyển, hắn có thể mượn cơ hội phá nát một cánh cửa. Một khi phá tám, hắn sẽ không dễ giết, cũng không dễ bị người vây giết tại Địa Giới. Cho nên lần đó ta mới chọn ra tay, không cho hắn cơ hội tìm ngươi..."
Mọi người nhìn Lâm Tử, Lâm Tử cũng không muốn khoe thành tích, mà là trầm giọng nói: 'Chuyện phân thân Địa Hoàng muốn giết Thương Miêu, trước đây ta không nghĩ đến, các cường giả Tam Giới cũng không nghĩ tới, bởi vì nếu hắn thật sự là phân thân của Địa Hoàng, hắn không cần phải mượn cái chết của Thương Miêu để rung chuyển bản nguyên. Người lan truyền tin tức này biết hắn là giả, biết hắn cần cơ hội này. Tin tức này đến rất đột ngột, năm đó ngay cả ta cũng không biết là ai truyền ra, hắn là có cường giả âm thầm dẫn dắt ta biết được những thứ này...
Cho nên ta mới nói, tình huống Tam Giới rất phức tạp, năm đó chắc là cũng có người không hy vọng Hồng Vũ thành công, cho nên mới dẫn dắt tất cả. Còn Hồng Khôn thì, ta không biết hắn bị người khác tác động hay thế nào, nhưng Hồng Vũ thất bại, có liên quan rất lớn đến hắn."
"Dẫn dắt một vị Thiên Vương?" Phương Bình nhíu mày.
Lão Trương cũng cau mày nói: "Nghĩa là vẫn còn cường giả ẩn nấp trong bóng tối? Có thể là cường giả tu lực lượng tinh thần?”
Lâm Tử gật đầu nói: 'Có khả năng này! Thực lực sẽ không thấp hơn phá tám, cho nên ta mới cảm thấy Trấn sư thúc đang kiêng ky, thậm chí có khả năng là một trong chín Hoàng bốn Đế đang âm thầm khống chế mọi thứ. Trấn sư thúc ẩn nhãn nhiều năm như vậy, đại khái là cảm ứng được gì đó, thực lực của ông ấy rất mạnh, có lẽ đã sớm biết một ít."
Trương Đào gật đầu nói: "Thú vị đấy, rất lâu từ trước, ta đã nói, Tam Giới này có lẽ có một nhóm người chuyên cân bằng thế cuộc! Ta từng suy đoán Lý lão quỷ và Lê Chử đều là loại người này, duy trì thế cục Tam Giới, bây giờ nhìn lại, có lẽ không phải. Lý lão quỷ cũng là người trong cục, người cân bằng chân chính có lẽ là một, hoặc thậm chí là mấy vị Hoàng Giả và Thiên Đế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận