Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2985: Trấn Vô Địch (2)

Chương 2985: Trấn Vô Địch (2)Chương 2985: Trấn Vô Địch (2)
Trấn Thiên Vương lại lên tiếng: 'Bỏ qua chuyện này, được không?"
Phương Bình cắn răng, hừ nhẹ nói: "Bọn họ muốn giết Thương Miêu, Thương Miêu giúp nhân loại bao nhiêu lần rồi? Ta sẽ không dễ dàng bỏ qua! Hôm nay nếu có người muốn giết ngươi, ta cũng chắc chắn sẽ không giảng hoài
Không phải vì Thương Miêu có quan hệ tốt với ta, ta nhất định phải giết hết kẻ thù của nó! Mà là vì, Nhân tộc có thể đi tới hiện tại, là vì chúng ta không vứt bỏ bất cứ ail
Thương Miêu là ân nhân của Nhân Tộc, ta đương nhiên phải giúp!
Ngươi không xem mình là Nhân tộc, ta không quan tâm, sau này ngươi có gặp nguy hiểm, Phương Bình ta cũng sẽ không trơ mắt đứng nhìn, dù kẻ địch có mạnh đến đâu cũng không sợi
Ngươi nói bỏ qua, bọn họ sẽ từ bỏ, không giết Thương Miêu nữa sao? Bọn họ cảm thấy Thương Miêu là nguồn gốc của bản nguyên, ta không quan tâm các ngươi tranh đấu cái gì, ai muốn giết Thương Miêu, ta giết kẻ ấy!"
Trấn Thiên Vương lại thở dài. Có một số việc liên quan đến nguồn gốc hai bên. Nhân tộc sẽ không từ bỏ Thương Miêu, tương tự, phe sơ võ bị ép đến mức này, cũng sẽ không từ bỏ đánh giết Thương Miêu.
Mâu thuẫn hàng ngàn năm này, căn bản không thể giảng hòa. Mà hiện tại, e là sợ võ sắp thất bại. Có ông ở đây, ba vị Thần Linh sơ võ không thể nào phong tỏa thành công.
Phốc... Ba bóng người hiện lên, trời long đất lở. Sắc mặt của ba người Thổ Bách đều trắng bệch, từng người khôi phục chân thân, bi phẫn gần chết nhìn Trấn Thiên Vương.
Không phong ấn được bản nguyên, ba người đó sẽ bị phản phệ, Thánh Võ Thần đối mặt với nhiều cường giả như vậy, chống đỡ không được bao lâu.
Nghĩ tới đây, Trấn Thiên Vương hơi bất đắc dĩ, quên đi, khó khuyên, Phương Bình cũng không phải là loại người dễ từ bỏ.
Thật ra, Trấn Thiên Vương không quá quan tâm đến việc giết Thánh Võ Thần, dù sao ông cũng không quen biết hắn, mặc kệ. Nhưng Thổ Bách và mấy người kia... đều là người quen cũ.
Chắc chắn phải thua!
Ngay sau đó, Trấn Thiên Vương bạo phát bản nguyên, trời đất rung động. Thế giới nhỏ dần dần thành hình ầm ầm vang vọng, trời đất rung động.
Ông rất chắc chắn về điều này, ba người này không thể phong ấn ông được.
Trấn Thiên Vương quát to một tiếng: "Vào đi!"
Nói xong, Trấn Thiên Vương đấm ra một quyền, hư không vỡ vụn, hóa thành một lao tùiI
Ba người ngay lập tức bị phản phệ, bị thương không nhẹ, bị bao phủ ở bên trong.
Trấn Thiên Vương cảm thấy mình rất vô tội, buông tay nói: "Đừng nhìn ta như vậy, lão phu đâu có kêu các ngươi phong tỏa đâu, ai bảo các ngươi cứ nhất định phải phong tỏa cả lão phu ở đây, ta cũng đâu còn cách nào?"
Nói xong, nhìn vê phía Thánh Võ Thần, hắn trông thê thảm vô cùng, cũng bi phẫn vô cùng.
Trời đất yên tĩnh rồi.
Trấn Thiên Vương vội ho một tiếng, nói: "Đừng nhìn lão phu, cứ như vậy đi! Ta lưu đày ba người này vào hư không, không biết đi đến tâng trời thứ mấy rồi, trong thời gian ngắn không về được đâu."
Âm ầm! Thế giới hư không như lao tù mang theo ba người, đánh vỡ thế giới, biến mất vô ảnh vô tung.
Trấn Thiên Vương lại nói: 'Hai ta không quen, ngươi sai người ra tay với Lý Trường Sinh, bị đánh chết cũng đừng trách lão phu... Cũng không đúng, ta đâu có quen gì ngươi, ngươi có chết cũng không liên quan đến lão phul"
Ngay lúc này, hư không rung động, trời đất nứt ra, một khuôn mặt người xuất hiện trên bầu trời. Trấn Thiên Vương nói mấy câu, sau đó nhìn xung quanh, cất cao giọng nói: "Nhân tộc cầu sinh mà thôi, đến mức này, cũng không dễ dàng tiêu diệt như vậy, mọi người nhường nhau một chút, nếu nhất định phải khai chiến, ta cũng không sợ ail
Nhưng ba vị khác... chỉ vây giết Lâm Tử. Lâm Tử là người của Linh Hoàng, xem như tranh đấu giữa bản nguyên và sơ võ, Nhân Tộc đừng dính líu vào.”
Nếu ngươi thật sự giết bốn vị Thần Linh sơ võ, vậy thì triệt để trở mặt, bản nguyên có quá nhiều kẻ địch, nhiêu đó là đủ rồi. Hôm nay Thánh Võ ra tay trước, tiêu diệt thì tiêu diệt, ai dám lên tiếng, lão phu cũng không dễ trêu!
Thánh Võ đại khái chết chắc rồi, lão phu nể tình năm xưa, thả ba người Thổ Bách, mọi người đều lùi một bước, ai về nhà nấy đi!"
Sau đó, ông lại nói: 'Phương Bình, đừng trách lão phu thả ba người kia chạy mất, lão phu không thả bọn họ đi, các ngươi chưa chắc giết được bọn họ, có mấy lão già sơ võ vẫn còn sống, Thiên Phần có, Biển Khổ... cũng cóI
"Trấn, Thánh Võ không thể chết được, việc này chấm dứt ở đây, nên dừng lại thôi!"
Trấn Thiên Vương ngửa đầu nhìn trời, hơi bất đắc dĩ: "Ta nói nè, các ngươi đó, đừng có thấy ai chết cũng muốn dính một chân vào chứ? Sư phụ của Thánh Võ là Hỏa Thần, hắn chết rôi cơ mà? Không có bối cảnh cũng không có chỗ dựa, đánh chết thì thôi, các ngươi dính líu vào làm gì?"
"Trấn, hắn là Thần Linh của sơ võ..."
Trấn Thiên Vương móc móc lỗ tai, bất đắc dĩ nói: "Nể mặt chút đi, được không?"
"Tự nhiên thấy mất mặt ghê, năm xưa ta cũng là nhân vật có máu mặt ở sơ võ. Ta ở Nhân Tộc tám ngàn năm, mấy tên này đều là ta nuôi lớn, không đúng, tổ tông của bọn họ đều là do ta nuôi lớn, ta cũng xem như là tổ tông của bọn họ..."
Trấn Thiên Vương bắt đầu nói nhăng nói cuội: "Ngươi có nhìn thấy không, thả ba tên đi, mấy thằng cháu đều không vui, nếu lại thả Thánh Võ, chẳng phải bọn nó sẽ trở mặt với ta luôn sao? Làm tổ tông cũng không dễ dàng dì...
Trong lúc nói chuyện, Thánh Võ rên một tiếng, răng rắc, một cái chân bị Loạn điên cuồng oanh kích mấy trăm quyền, trực tiếp bị đánh gãy!
Loạn vội vàng cất giấu cái chân đi, vui mừng ra mặt, như không nhìn thấy khuôn mặt đang xuất hiện giữa trời.
Thánh Võ cũng bắt được cánh tay của hắn, răng rắc một tiếng, bẻ gãy tay Loạn. Loạn cũng không quá để ý, kim thân của hắn khôi phục lại thì vẫn là kim thân, ngọc cốt thì không dễ khôi phục, Thánh Võ gần như vĩnh cửu mất đi cái chân này, lại muốn rèn lại một cái chân ngọc cốt mới, cũng không biết phải trả giá bao nhiêu.
Trên bầu trời, khuôn mặt kia lộ vẻ phẫn nộ, khẽ quát: "Trấn, nếu ngươi không ngăn cản, vậy bản tọa tự mình đến ngăn cản!"
Trấn Thiên Vương sờ sờ cằm, động tác có chút giống lão Trương. Không biết là ông học lão Trương, hay là lão Trương học ông.
"Ừm... Ngươi tự đến không hay đâu ha? Đây là sân chơi của tiểu bối, ngươi bao nhiêu tuổi rồi..."
Trấn Thiên Vương nói xong, lại nói: "Đừng đến, chỗ này rất nguy hiểm! Hồng Khôn, Hồng Vũ, Trấn Hải, Chưởng Binh đều phá tám, Lê Chử, Chưởng Ấn, Càn Vương, Thiên Khôi đều phá bảy... Một mình ngươi đến, bị đánh chết, vậy thì phiên phức lắm, ở nhà đi."
Trời đất đang rung động. Hiển nhiên, người kia không để ý đến Trấn Thiên Vương. Đối phương không thể nhìn Thánh Võ bị giết như thế. Tuy sơ võ có không ít Thần Linh, nhưng cũng không phải đâu đâu cũng có, năm đó cường giả chết quá nhiều, bây giờ cũng không còn bao nhiêu nữa.
Sơ Võ vốn có hơn 70 phe phái chính, những năm gần đây, lục tục mất hơn bốn mươi, năm mươi phe phái. Thánh Võ truyền thừa Hỏa Thần, phe này năm xưa cũng từng là một trong các lãnh tụ sơ võ. Hỏa Thần giết Thương Miêu không phải vì thù oán cá nhân. Cuối cùng Hỏa Thần bị giết, bởi vì có chín Hoàng bốn Đế, không ai ra tay giúp đỡ, nhưng các phe khác cũng có phần thua kém bọn họ.
Năm xưa, ngồi xem Hỏa Thần bị giết. Bây giờ, ngôi xem Thánh Võ bị giết, sơ võ thật sự sa sút rồi.
Thời khắc này, Thánh Võ Thần không chịu được nữa rồi.
Quá nhiều!
Loạn phá bảy, Tử Nhi và Trương Đào phá sáu đỉnh phong, Phương Bình và Long Biến phá sáu... Nhiều người như vậy, vây công một mình hắn, sao hắn đánh lại nổi!
Còn gắng gượng, đó là bởi vì còn hy vọng!
Có lãnh tụ trong Biển Khổ muốn ra tay. Năm đó, vạn đạo tranh đấu, cường giả chí tôn xuất hiện đều là lãnh tụ sơ võ, tuy không nhiều, nhưng cũng không ít, bị chín Hoàng bốn Đế tiêu diệt không ít, sau đó lại có một ít người bị vây nhốt ở Thiên Phần.
Nhưng vẫn còn mấy vị ngủ say trong Biển Khổ. Hôm nay đã kinh động một vị lãnh tụ, người này muốn ra tay!
Hư không bị xé rách, vòm trời nứt ra, một đường nối đen tuyền xuất hiện. Bên kia đường nối là đại lục nào đó xa xôi không rõ. Chính giữa đại lục, một ông lão có cùng khuôn mặt với khuôn mặt trên bầu trời đang chậm rãi đi ra khỏi đại lục, hướng về phía bọn họ.
Phương Bình quay đầu lại nhìn, vừa nhìn, hắn đã hơi dại ra, không phải vì lão già muốn nhúng tay kia, mà là vì nhìn thấy người quen sau lưng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận